Trang 321# 2
Chương 643: Phương pháp vẹn cả đôi đường
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
"Rất có lý." Minh Đô gật gật đầu, hỏi Renault: "Chúng ta làm thế nào đi vào thành Atlanta được?"
"Bức thư trong tay ngươi cũng chính là chìa khóa mở phụ bản." Renault mặt không đổi sắc nói.
"Ồ." Minh Đô vừa nghe thấy thế thì lấy thư của Regis ra nhìn lại lần nữa, bên dưới có thêm một hàng chữ: "Mở Bằng chứng của tai họa thành Atlanta."
"Chậc chậc, tai họa thành Atlanta, nghe tên đã biết đây không phải một phụ bản dễ đánh rồi." Mọi người thấy thế, chậc chậc cảm thán nói.
"Không sai, đó là một phụ bản cỡ lớn, mấy người các ngươi ngay cả điều kiện để mở phụ bản ra cũng không đạt được." Renault bên cạnh đột nhiên chen miệng nói.
"..."
Nghe thấy Renault mở miệng nói chuyện, mọi người theo bản năng sờ túi tiền của mình, sau khi nhìn thấy tiền trong túi không bị giảm đi, lúc này mới thở phào một hơi nhẹ nhõm.
Renault xạm mặt lại nói: "Các ngươi coi ta là loại người gì hả? Tin tức này thuộc về nhắc nhở nhiệm vụ, không lấy tiền."
Quả nhiên Renault là một người thành thật, còn đưa tặng manh mối miễn phí.
Minh Đô không hiểu ra sao hỏi: "Nhiệm vụ một người của ta sao lại biến thành nhiệm vụ phụ bản cỡ lớn được?"
Nhiệm vụ trong Trọng Sinh, đều là tùy từng người mà khác nhau, nhiệm vụ do một người kích hoạt, bình thường đều có hạn chế số người, chỉ có nhiệm vụ công hội do nhiều người kích hoạt, mới có thể là nhiệm vụ khổng lồ, nhưng bây giờ nhiệm vụ này của Minh Đô lại biến thành phải đi đánh phụ bản cỡ lớn, cái này có chút quái dị rồi.
"Anh bạn nhỏ, tin tức này trị giá một nghìn vàng, trong túi của ngươi không đủ tiền..." Renault cười nói.
"Ta biết rồi, hóa ra là như vậy..." Lúc này, Vô Kỵ đột nhiên nở nụ cười.
"Chuyện gì xảy ra?" Mọi người khó hiểu hỏi.
"Nhiệm vụ chính của nhiệm vụ này thật ra là nhiệm vụ công hội, nhiệm vụ của Minh Đô là nhiệm vụ nhánh của nhiệm vụ công hội." Vô Kỵ trả lời.
"Làm sao có thể, chúng ta chưa từng nhận được nhiệm vụ công hội mà..." Ký Ngạo nói.
Vô Kỵ cười nói: "Vì nhiệm vụ công hội đã bị Đồng Tâm Minh nhận được rồi."
"Đồng Tâm Minh không phải đã nhập vào... Trời ạ, ý của ngươi là nhiệm vụ của Minh Đô thật ra là nhiệm vụ nhánh của nhiệm vụ của Cuồng Bạo Thiên Phạt bây giờ?" Được Vô Kỵ nhắc nhở một lần như vậy, Xuân Tường là người đầu tiên tỉnh táo lại.
"Không sai, chìa khóa của Atlanta, là tín vật đầu tiên để mở ra cảnh tượng Atlanta, sau khi thành công mở được cảnh tượng Atlanta, thành Lôi Bạo sẽ có công hội nhận được nhiệm vụ liên quan đến Atlanta, mà tiến vào Bằng chứng của Atlanta lần nữa, chính là lần đầu tiên khi mở cảnh tượng Atlanta, lấy được thư của Regis."
Vô Kỵ phân tích nói: "Kể từ đó, đạo cụ quan trọng để Cuồng Bạo Thiên Phạt hoàn thành được nhiệm vụ này, chính là bức thư này..."
"Hóa ra là như vậy, thảo nào..." Đoàn người nháy mắt thoải mái hơn rất nhiều.
Vốn dĩ nhiệm vụ này thuộc về Đồng Tâm Minh, bức thư này vốn dĩ cũng do Thủy Hạ Khán Ngư lấy được, nhưng mà bị Toàn Chân Giáo làm thành như vậy, Thủy Hạ Khán Ngư đã đánh mất chìa khóa không nói, mà ngay cả Đồng Tâm Minh cũng nhập vào Cuồng Bạo Thiên Phạt.
Ban đầu là nhiệm vụ công hội của Đồng Tâm Minh khen thưởng cuối cùng hình như là một đạo cụ nào đó có thể thăng cấp đẳng cấp công hội, về phần người nắm giữ bức thư cũng chính là người có thể mở phụ bản cũng có nhiệm vụ và khen thưởng trực tiếp, cho nên dựa theo tình huống bình thường, Thủy Hạ Khán Ngư vừa nãy đã có thể len lén giấu đi khen thưởng lớn nhất, có thể nâng cao đẳng cấp của công hội, vừa làm kỹ nữ lại vừa dựng được đền thờ trinh tiết, cuối cùng kiếm được lợi ích đầy chậu đầy bát, không thể không nói thằng nhóc này thật sự có thể ngấm ngầm mưu tính.
"Không tồi, ngươi là người có trí tuệ giống như lão phu, không làm Pháp sư thật sự đáng tiếc." Renault nghe xong lời Vô Kỵ nói, kinh ngạc đến mức trợn mắt há mồm, không nhịn được khen ngợi.
"Thế còn ta thì sao? Ta thì sao?" Renault thế nhưng chính là anh hùng trong truyền thuyết, Minh Đô nhìn thấy ông lão này tâng bốc Vương Vũ và Vô Kỵ mấy câu, không ngừng hâm mộ, không nhịn được hỏi.
"Nghĩ đến khen thưởng nhiệm vụ của ta cuối cùng lại trao cho ngươi, ta có một loại cảm giác áo gấm đi đêm." Renault không khách sáo chút nào nói.
"Ha ha, lão gia tử ngài nói đúng rồi đó, hắn ta chính là loại hư hỏng như vậy đấy." Mấy người nghe thấy thế, cười vang ầm ĩ, ông lão này nói đểu người ta mà cũng quanh co lòng vòng như vậy, còn chân thực hơn cả người thật, cả đám người nghiễm nhiên đều quên mất ông ta chính là NPC rồi.
"Mẹ nó, không khen thì không khen, tại sao lại lăng mạ ta." Minh Đô buồn bực.
Vô Kỵ phất tay áo nói: "Bây giờ không phải lúc vui mừng đâu, nhiệm vụ này của Minh Đô bây giờ đã biến thành nhiệm vụ song hướng, chúng ta phải nghĩ một phương pháp ổn thỏa mới được."
Bây giờ người nắm giữ nhiệm vụ chủ tuyến và người nắm giữ nhiệm vụ nhánh biến thành hai nhóm người Cuồng Bạo Thiên Phạt và Toàn Chân Giáo, một nhiệm vụ mà bị ép buộc chia làm hai nhiệm vụ, hơn nữa mục tiêu của hai nhiệm vụ đều là tọa độ của nơi Thần Ẩn, cho nên nói là nhiệm vụ song hướng cũng không quá đáng chút nào.
Nhưng bất kể nói thế nào, nếu nhiệm vụ này là nhiệm vụ công hội, dựa vào mấy người Toàn Chân Giáo này chắc chắn không đánh qua được phụ bản cỡ lớn.
Dù sao mục tiêu lần này không phải đánh BOSS cuối cùng gà mờ như Con Rối Của Thần, mà là tìm kiếm tin tức từ miệng Regis, hoàn cảnh vẫn là hoàn cảnh đó, nhưng mà phụ bản tuyệt đối không còn là phụ bản kia nữa rồi.
"Chúng ta tìm nhóm người nào đó của thành Vong Linh rồi phục kích bọn họ ở lối vào có được không?" Minh Đô hưng phấn nói, châm ngòi hai nhóm người đánh nhau, mình chiếm lời ở bên cạnh, đây là chuyện mà Minh Đô và Toàn Chân Giáo thích làm nhất.
"Không được." Vô Kỵ nói: "Phương pháp này của ngươi tuyệt đối không thể thực hiện được."
"Chúng ta trước đây không phải vẫn làm như thế sao?"
"Tình huống bây giờ khác rồi, bây giờ số lượng người của Cuồng Bạo Thiên Phạt cũng không ít, tất cả công hội ở thành Vong Linh đều là công hội nhỏ, ngoại trừ khi hệ thống công bố một nhiệm vụ trận doanh nữa, nếu không chúng ta chắc chắn không phải đối thủ của Cuồng Bạo Thiên Phạt, hơn nữa, cho dù có người đi phục kích, bọn họ ngay cả bằng chứng còn không có thì đi vào phụ bản kiểu gì được? Trừ khi ngươi đưa bằng chứng cho hắn ta." Vô Kỵ nói.
"Dựa vào cái gì chứ." Minh Đô ném bằng chứng vào trong túi nói: "Cho đến bây giờ không ai có thể kiếm được chút lợi ích gì từ chỗ ta đâu."
"Ngươi có thể bán cho bọn họ, nhìn bộ dạng của họ thì biết là không thiếu tiền đâu, Cuồng Bạo Lôi Thần có thể tiêu tốn mấy nghìn vàng mua tin tức, hoàn toàn không thèm để ý lại tốn mấy nghìn vàng nữa một bằng chứng đâu." Danh Kiếm Đạo Tuyết nói: "Ngươi phải nắm lấy tâm lý của khách hàng, giao cho ta, ta bảo đảm có thể bán cho ngươi không dưới mười nghìn vàng."
"Thôi đi, nhiệm vụ này của ta phải làm thế nào bây giờ? Minh Đô không vui nói: "Chẳng lẽ vốn không có cách nào vừa có thể kiếm được tiền lại vừa có thể hoàn thành nhiệm vụ được hay sao."
"Đệt, mẹ nó ta không nên nói chuyện với ngươi mới phải." Danh Kiếm Đạo Tuyết hung hăng tát cho mình một cái bạt tai, bố khỉ, vừa muốn có tiền lại vừa có cả khen thưởng... Hắn ta là thứ gì vậy, sống ở trong mơ à?
"Chậc chậc, lão Lý này, nếu ngươi là Cuồng Bạo Lôi Thần, chắc là cái gì cũng có, đáng tiếc ngươi không phải, cho dù bây giờ ngươi gia nhập vào Cuồng Bạo Thiên Phạt thì cũng chẳng có tác dụng gì." Xuân Tường cười nhạo nói.
"Vậy cũng không chính xác, họ sẽ không để yên cho một mình lão Lý giấu đồ vật nhiệm vụ đi đâu, chẳng qua bằng bất cứ giá nào đuổi giết đến chết là được, dù sao lão Lý cũng đã quen rồi, đúng không." Vương Vũ cười nói.
Ông lão Renault cũng hứng thú cầm tay áo đứng bên cạnh, nhìn Minh Đô bị một đám người chế giễu.
Ngay khi đoàn người ngươi một câu ta một câu cười nhạo Minh Đô, Vô Kỵ đột nhiên nói: "Không phải là có tiền rồi lại đòi khen thưởng thôi sao, đơn giản mà, ta có cách."
"Nói nghe xem nào, có cách gì?" Thấy một người điên nữa, Xuân Tường nháy mắt ra hiệu nói.
Vô Kỵ cười hì hì nói: "Hì hì, chúng ta có thể thuê Cuồng Bạo Thiên Phạt làm công cho chúng ta..."