Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 642 - Chương 644: Giao Dịch

Trang 322# 1

 

 

 

Chương 644: Giao dịch
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




"Đừng ầm ĩ nữa đi, Cuồng Bạo Lôi Thần cũng không phải kẻ dễ bắt nạt, ngươi vừa mới lừa của bọn họ năm nghìn vàng, bây giờ lại đòi thuê Cuồng Bạo Thiên Phạt, hắn ta còn không há to miệng sư tử chặt chém lại sao." Bao Tam thản nhiên nói: "Nhìn thấy chưa, đây chính là báo ứng ngay trước mặt đó."

"Stop đê, cho bọn họ tiền á?" Vô Kỵ khinh thường nói: "Dựa vào cái gì ta phải cho bọn họ tiền? Có cơ hội đi theo chúng ta dạo quanh phó bản một vòng, phải để họ trả tiền cho chúng ta chứ!"

Mọi người vừa nghe xong nháy mắt đã hiểu ra ý định của Vô Kỵ, hóa ra người này muốn dùng bức thư làm thẻ đánh bạc, đi lừa dối Cuồng Bạo Thiên Phạt.

"Bà mẹ nó, ngươi đó cũng quá đen tối rồi, Cuồng Bạo Thiên Phạt người ta cũng không chọc giận ngươi nhé, ngươi còn lừa của người ta năm nghìn vàng rồi."

Những người khác cũng còn may, phần lớn đều quen thuộc với thái độ làm người của Vô Kỵ, kiếm tiền lại còn có thể hoàn thành nhiệm vụ, quả thật là nhặt được món hời rồi, chỉ có Vương Vũ có chút không nhìn nổi, dù sao Cuồng Bạo Thiên Phạt không phải cũng từng là bạn cùng chiến đấu sao, Vương Vũ cũng không có thói quen hãm hại bạn bè.

"Không chọc đến ta? Ngươi đã quên ai dẫn người bao vây chúng ta rồi sao? Ngươi đã quên ai đuổi giết chúng ta rồi sao?" Vô Kỵ cười lạnh nói.

"Đó đều là do Thủy Hạ Khán Ngư xúi giục thôi mà?" Vương Vũ nói.

Vô Kỵ lắc đầu nói: "Ngươi cho rằng Cuồng Bạo Thiên Phạt là đồ ngu sao? Hắn ta cũng là kẻ không có lợi thì không dậy sớm, nếu không phải lúc ấy họ ít người, ngươi thật sự cho rằng hắn ta sẽ tin tưởng lời nói của ta sao?"

"Cái này..." Vương Vũ không phản đối.

Chiến trận doanh là do Cuồng Bạo Thiên Phạt hung hăng càn quấy kích động, dựa vào nhân phẩm của đám người này, nếu dưới tình huống họ đang chiếm ưu thế mà gặp được đám người Toàn Chân Giáo, chắc chắn sẽ không nói câu nào, trực tiếp tiêu diệt sạch sẽ, chắc chắn sẽ không nghe Vô Kỵ giải thích.

Lúc đó đám người Cuồng Bạo Lôi Thần cũng đang bị người chơi thành Vong Linh đuổi cho chạy như chó, tinh thần chiến đấu cực kỳ chán nản rồi, người sắp chết cũng thường nói ra những lời tốt đẹp, tình huống kia, mấy người Cuồng Bạo Thiên Phạt đương nhiên cũng có thể nghe lọt tai lời nói của Vô Kỵ...

Trong toàn bộ sự kiện, Toàn Chân Giáo vẫn luôn bị đuổi giết mà chẳng hiểu ra sao cả, nếu không phải vì nhiệm vụ trận doanh, có lẽ ngay cả quyền chủ động đưa ra lời giải thích cũng không có.

Hơn nữa chuyện bỏ tiền nhờ người giúp đỡ cũng là đạo lý hiển nhiên, nhưng vừa nãy khi ăn cơm, Vô Kỵ vừa nói đến chuyện đòi tiền, Cuồng Bạo Lôi Thần đã liên tục mấy lần định ra tay, hành động này tất cả mọi người đều nhìn thấy tận mắt.

Vương Vũ là một người tốt tính, lười so đo những chuyện này, nhưng dựa vào tính cách của mấy người Vô Kỵ, làm sao có thể chịu thiệt như vậy được... Chỉ lừa tiền thôi cũng đã coi như khách sáo lắm rồi.

"Lão Ngưu này, game thủ chuyên nghiệp không dễ làm, tính cách ngươi như vậy rất dễ bị thua thiệt." Vô Kỵ nói ra lời chân thành.

Tính cách Vương Vũ này quá hiền hậu, chỉ nói chuyện với người ta mấy câu, phàm đã trò chuyện là sẽ coi người ta như bạn bè, giúp đỡ không cần tiền, người như vậy chỉ thích hợp làm người chơi, hoàn toàn không thích hợp làm game thủ chuyên nghiệp.

Cũng may Vương Vũ này có một thân bản lĩnh nghịch thiên, nếu không có thể kiếm được tiền mới lạ đấy.

"..." Vương Vũ nghe thấy thế hết chỗ nói luôn, không nói gì, lúc này Vô Kỵ đã bắt đầu liên lạc với Cuồng Bạo Lôi Thần rồi.

"Lão đại Lôi Thần còn ở trong thành không?" Vô Kỵ gửi tin tức.

Bây giờ Cuồng Bạo Lôi Thần đang bực chết Vô Kỵ luôn rồi, đọc được tin nhắn của Vô Kỵ, dứt khoát không thèm trả lời luôn.

Thấy liên tục gửi đi mấy tin nhắn mà Cuồng Bạo Lôi Thần cũng không để ý đến, Vô Kỵ cũng không nhiều lời, đi thẳng vào vấn đề nói: "Ở chỗ ta có một đạo cụ, rất có ích với các ngươi."

"Không mua nổi đâu!" Sau khi Cuồng Bạo Lôi Thần nhìn thấy tin nhắn này, tiện tay trả lời.

Lúc này trong lòng Cuồng Bạo Lôi Thần, ngũ tạng lục phủ của Vô Kỵ đều đen, hắn ta ngay cả một tin tức cũng đòi đến năm nghìn vàng, một món đạo cụ chắc chắn phải đắt hơn nữa, ai mua được thì cứ việc mua đi.

"Ngươi không hỏi xem là vật gì sao?" Vô Kỵ nói.

"Không dám hỏi." Cuồng Bạo Lôi Thần nói, xem ra hắn ta thật sự sợ Vô Kỵ rồi.

"Hì hì, là thứ tốt, có liên quan đến nhiệm vụ của các ngươi..." Vô Kỵ dụ dỗ nói.

Cuồng Bạo Lôi Thần vừa nghe thấy, trong lòng đột nhiên chấn động: "Thật hay giả? Ngươi đừng lừa ta, gửi ta xem thuộc tính trước đã."

"Đạo cụ không ở trong tay ta, chúng ta ở ngay trong thư viện của Reynold, ngươi có thể đến kiểm nghiệm xem." Vô Kỵ nói.

"Được, ngươi chờ ta!" Cuồng Bạo Lôi Thần đóng khung chat, sau đó nói với những người khác: "Đi, chúng ta quay lại thư viện!"

"Tại sao lại thế? Còn quay về lần nữa làm gì? Không phải là không thể làm nhiệm vụ được đó sao?" Lôi Đình Vô Nguyệt khó hiểu hỏi.

"Có cơ hội xoay chuyển!" Cuồng Bạo Lôi Thần hưng phấn nói: "Vừa nãy người của Toàn Chân Giáo kia gửi tin nhắn nói bọn chúng có một đạo cụ, có liên quan đến nhiệm vụ của chúng ta, bây giờ đang ở trong thư viện chờ chúng ta."

"Toàn Chân Giáo?" Nghe thấy ba chữ Toàn Chân Giáo, mấy người Cuồng Bạo Thiên Phạt sợ hãi mất một lúc, nơm nớp lo sợ nói: "Có đáng tin không đó? Không phải hắn ta lại định lừa tiền của chúng ta nữa đấy chứ."

Lôi Đình Vô Nguyệt suy nghĩ một lát nói: "Nhân phẩm của Vô Kỵ tuy hư hỏng, nhưng vẫn rất coi trọng chữ tín, hơn nữa, bây giờ hắn ta đang ở thư viện, ngộ nhỡ hắn ta kích hoạt được nội dung cốt truyện nào đó mà chúng ta còn chưa kích hoạt ra được thì sao? Cho nên tin tức hẳn là đáng tin."

Mọi người chơi game lâu như vậy, đương nhiên biết chỗ lừa người của NPC, tuyên bố nhiệm vụ cũng phải ăn bớt cắt xén, nếu ngươi không nói với họ là ngươi muốn lấy tất cả đạo cụ của nhiệm vụ, không chừng họ sẽ giấu riêng đi mấy thứ, để ngươi lại phải đi tay không một chuyến.

Vừa nãy mấy người Cuồng Bạo Thiên Phạt nghe thấy nhiệm vụ này không thể hoàn thành được, còn đang bận tâm sự nặng nề, không nghĩ đến chuyện kích hoạt ra nội dung cốt truyện, rất có thể cũng bị đám đê tiện Toàn Chân Giáo này lợi dụng sơ hở rồi.

"Bà mẹ nó, không phải bọn họ đang cầm bằng chứng của phó bản đấy chứ." Cuồng Bạo Thiên Lôi hoảng sợ nói.

Mọi người nghe thấy thế thì giận dữ nói: "Bố khỉ, độ cặn bã nhà ngươi, đừng có nói bậy."

Được Cuồng Bạo Thiên Lôi nhắc nhở một lần, người của Cuồng Bạo Thiên Phạt đều hoàn toàn nâng cao cảnh giác, nếu quả thật là bằng chứng để tiến vào phó bản, dựa vào sự không biết xấu hổ của tên khốn Vô Kỵ kia, còn không hãm hại mấy người Cuồng Bạo Thiên Phạt đến mức ăn mày trên phố luôn sao? Lúc này chỉ cầu mong không phải là tốt lắm rồi.

Vừa nãy đám người Cuồng Bạo Lôi Thần ra khỏi thư viện, thật ra cũng chưa đi xa lắm, quay lại không đến mấy phút, tiếp tục quay lại thư viện, sau khi nhìn thấy mấy người Toàn Chân Giáo, Cuồng Bạo Lôi Thần cũng không nói hai lời, hỏi thẳng: "Đạo cụ gì? Cho ta xem một chút."

Vô Kỵ cười tủm tỉm nhìn về phía Minh Đô, Minh Đô cười cười lấy bức thư ra, ý tứ sâu xa liếc nhìn Reynold một cái.

Reynold bị Minh Đô nhìn thì không hiểu ra sao, vì thế cười híp mắt nhìn tất cả mọi người nói: "Mọi người có gì muốn hỏi hay không?"

Cuồng Bạo Lôi Thần sợ đến mức lùi về phía sau hai bước, liên tục lắc đầu, nói đùa đấy à, người của Toàn Chân Giáo đen đến tận ngũ tạng lục phủ, còn NPC thì ngay cả da cũng đen luôn rồi.

"Ây, lão phu không thích trẻ con không có gì để hỏi." Ông lão Reynold lắc đầu thở dài.

Thấy ông lão Reynold không đáp lời, Cuồng Bạo Lôi Thần lúc này mới dám lên tiếng hỏi rõ: "Đây là vật gì?"

Minh Đô nghe thấy thế, mở thuộc tính của bức thư ra.

"Thấy không, thật sự là ông đây đoán đúng rồi." Nhìn thấy thuộc tính của bức thư, Cuồng Bạo Thiên Lôi đắc ý nói.

Mấy người Cuồng Bạo Thiên Phạt cùng trừng mắt liếc Cuồng Bạo Thiên Lôi một cái, mắng trong kênh công hội: "Câm miệng, đúng thì đúng chứ sao, ai cho ngươi dám hả hê như thế hả?"

"Lại nói, các vị lão đại, cái này có nghĩa là gì?" Sau khi nhìn thấy bức thư trong tay Minh Đô, Cuồng Bạo Lôi Thần nhất thời quên mất phải đáp lại như thế nào, lúc này Lôi Đình Vô Nguyệt lại đứng ra.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment