Trang 322# 2
Chương 645: Điều kiện của Vô Kỵ
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
Đương nhiên Lôi Đình Vô Nguyệt biết rõ Vô Kỵ có ý định gì, lúc này miễn là hắn ta dám đứng ra hỏi tiếp một câu có bán hay không, Vô Kỵ chắc chắn sẽ róc hết cả cốt tủy của bọn họ, cho nên Lôi Đình Vô Nguyệt đành phải giả ngu.
Vô Kỵ lười nói hươu nói vượn với Lôi Đình Vô Nguyệt, rất thẳng thắn nói: "Không phải nhiệm vụ của các ngươi phải đến phụ bản thành Atlanta sao? Vừa nãy sau khi các ngươi đi rồi, chúng ta không cẩn thận lấy được tín vật, cho nên định thông báo cho các ngươi một tiếng."
"À, lão đại Vô Kỵ định bán bao nhiêu tiền? Có điều ta có thể nói cho ngươi biết, vừa nãy tiền của chúng ta đã bị ngươi và thầy Renault bóc lột sạch sẽ rồi, không còn nhiều nữa đâu." Lôi Đình Vô Nguyệt thấy Vô Kỵ gọn gàng linh hoạt móc ra đao chuẩn bị làm thịt mình, dứt khoát đánh đòn phủ đầu.
"Ha ha."
Ai ngờ Vô Kỵ nghe thấy thế lại cười nói: "Rất đáng tiếc là, thứ này chúng ta không bán."
"Ngươi!" Vừa nghe thấy Vô Kỵ nói như thế, Lôi Đình Vô Nguyệt suýt nữa giận dữ đến mức nghẹn chết, kích động chỉ vào Vô Kỵ nói: "Lão đại Vô Kỵ, không phải ngươi đang đùa đấy chứ? Không bán cho chúng ta thì ngươi cầm về làm cái gì?"
"Hả?" Vô Kỵ hơi nhướn mày nói: "Nhìn dáng vẻ của ngươi, dường như rất thất vọng?"
"Ta..." Lôi Đình Vô Nguyệt nhất thời tắc tịt, mẹ nó nghìn phòng vạn phòng vẫn không thoát khỏi đồ đê tiện.
"Ta thất vọng gì chứ? Dù sao sau cấp 60 chúng ta mới có thể đánh phụ bản kia mà." Lôi Đình Vô Nguyệt mạnh miệng nói.
"Thật sao?" Vô Kỵ cười nói: "Ngươi chắc chắn cứ đánh phụ bản thành Atlanta là trăm phần trăm sẽ có Regis sao?"
"Cái này..." Lôi Đình Vô Nguyệt nghẹn họng.
Mặc dù cùng một cảnh tượng, nhưng dựa vào lẽ thường trong game online, phụ bản có độ khó khác nhau, nội dung cũng không hoàn toàn giống nhau, huống hồ là nhiệm vụ phụ bản? Lôi Đình Vô Nguyệt thật sự không dám mạo hiểm.
"Lão đại Vô Kỵ ra giá đi, miễn là không quá đáng quá, chúng ta vẫn sẽ mua." Lôi Đình Vô Nguyệt không nề hà gì nói.
Vô Kỵ nói: "Nói không bán là không bán."
"Vì sao?" Lôi Đình Vô Nguyệt buồn bực nói.
"Bởi vì chỉ có thể sử dụng, không thể bán được." Vô Kỵ nói.
"À, ta hiểu rồi, bằng chứng này đã bị khóa rồi!" Lôi Đình Vô Nguyệt nói.
Tuy nói "Trọng Sinh" là toàn hình thức mới, hủy bỏ loại thiết lập ràng buộc nhặt mót được, nhưng mà cũng có một só vật phẩm đặc biệt là không thể giao dịch, nói vậy chắc bức thư này cũng là loại đó.
Vô Kỵ cười khẽ, không nói không rằng.
Lôi Đình Vô Nguyệt lại nói: "Vậy ngươi nói xem nên làm thế nào bây giờ?"
"Theo quy tắc cũ, gác lại mâu thuẫn cùng nhau khai phá." Vô Kỵ cười híp mắt nói: "Miễn là ngươi có lòng có dạ, chúng ta có thể dẫn người của các ngươi vào trong."
"Ha ha." Lôi Đình Vô Nguyệt cười nói: "Lão đại Vô Kỵ ngài đừng lừa gạt ta, nếu chúng ta không giúp ngươi, chỉ sợ các ngươi cũng không vào được phụ bản đâu."
Lôi Đình Vô Nguyệt ngược lại cũng không ngốc, bất kể việc gì cũng có tính hai mặt, giống như Cuồng Bạo Thiên Phạt không có bằng chứng không vào phụ bản, Toàn Chân Giáo không có người cũng không vào được phụ bản, cho nên Lôi Đình Vô Nguyệt phản ứng nhanh dùng cái này để uy hiếp lợi dụng.
Vô Kỵ cười khẽ nói: "Người anh em Vô Nguyệt này, ngươi nói có bao nhiêu bằng chứng như thế này?"
"Một cái."
"Vậy người chơi trong "Trọng Sinh" thì sao?" Vô Kỵ lại nói.
"Á..." Lôi Đình Vô Nguyệt lại cuống lên lần nữa, người chơi trong "Trọng Sinh" cũng hơn trăm triệu người đấy, có thiếu cái gì chứ tuyệt đối không hề thiếu người, dùng cái này đi uy hiếp lợi dụng người khác không khỏi có chút não tàn quá rồi.
"Cho nên, chúng ta thương lượng giá cả một chút nào."
"Năm nghìn vàng thế nào?" Lôi Đình Vô Nguyệt suy nghĩ một lát nói.
"Chậc chậc, các ngươi mua tin tức cũng đã tốn ngần ấy tiền rồi." Vô Kỵ lắc đầu nói.
Cuồng Bạo Lôi Thần bên cạnh nghe thấy thế, giận dữ nói: "Đó là vì ngươi ra một cái giá trên trời, hơn nữa nếu không phải chúng ta mua tin tức kích hoạt ra nhiệm vụ, sao các ngươi có thể lấy được bằng chứng này chứ?"
Minh Đô nói: "Lão đại Lôi Thần nói như vậy là không có lý lẽ rồi, chúng ta đợi các ngươi đi rồi mới đặt câu hỏi, sao các ngươi không hỏi thêm mấy câu đi?"
"..." Cuồng Bạo Lôi Thần hết chỗ nói nổi: "Đó là chúng ta không nhớ ra."
"Chậc chậc, không nhớ ra... Lão đại Lôi Thần, lý do này chỉ sợ ngay cả bản thân ngươi cũng không thuyết phục nổi đi." Minh Đô giễu cợt nói.
Đúng lúc này, Renault cũng bất thình lình nói: "Ta thích đứa trẻ đặt câu hỏi, ngươi có gì muốn hỏi ta sao?"
Cuồng Bạo Lôi Thần: "..."
Lôi Đình Vô Nguyệt lau mồ hôi nói: "Lão đại Vô Kỵ, bây giờ chúng ta thật sự không còn tiền nữa rồi, nể tình chúng ta từng kề vai sát cánh chiến đấu một lần, sáu nghìn vàng thế nào?"
Vô Kỵ cười nói: "Ta cũng không phải người không nể tình, nếu người anh em Vô Nguyệt cũng đã nói đến như thế rồi, ta cũng không thể không bỏ qua thể diện lần này, sáu nghìn vàng cũng được, có điều ta có một điều kiện."
"Điều kiện gì?" Lôi Đình Vô Nguyệt cảnh giác nói.
"Trưởng đoàn nhất định phải là người của chúng ta, hơn nữa sau khi bước vào phụ bản, mọi người phải nghe ta chỉ huy." Vô Kỵ nói.
"Không thành vấn đề!" Lôi Đình Vô Nguyệt nghe thấy thế, mừng rỡ nói, trên gương mặt đám người Cuồng Bạo Lôi Thần cũng lộ ra nụ cười, thở phào nhẹ nhõm.
Mấy người Cuồng Bạo Thiên Phạt còn tưởng rằng Vô Kỵ lại muốn đưa ra yêu cầu gì đó vô lý, hóa ra chỉ là muốn làm trưởng đoàn và chỉ huy mà thôi. Khi bước vào phụ bản, ngoại trừ hình thức trưởng đoàn phân chia ra, trang bị bình thường đều được phân chia dựa theo người chơi sờ trang bị quyết định, trưởng đoàn thật ra chỉ là một cái danh hão, chẳng có tác dụng gì.
Về phần chỉ huy thì càng không sao cả, công việc chỉ huy này luôn luôn là một công việc tốn công mà chẳng có kết quả gì, nhất là phụ bản cỡ lớn, chỉ huy đoàn đội vô cùng phức tạp, chuyện cả đoàn cả đội bị diệt là chuyện như cơm bữa, thân là chỉ huy, đánh được hết phụ bản không ai khen ngươi, nhưng cả đoàn bị diệt lại chỉ có chỉ huy phải gánh trách nhiệm...
Phụ bản quan trọng như vậy, không có chút tài năng gì, mọi người cũng thật sự không dám tùy tiện đứng ra chỉ huy, nếu Vô Kỵ đã xung phong nhận việc, thì như vậy tùy hắn ta thôi.
Đương nhiên, mọi người cũng đã tận mắt nhìn thấy năng lực chỉ huy của Vô Kỵ, nếu không thì cũng sẽ không đồng ý sảng khoái như vậy, dù sao tất cả mọi người đều là chạy đến để đánh phụ bản, không phải chạy đến đưa tặng độ bền của trang bị.
"Vậy thì tốt rồi, nếu đã như vậy, các ngươi phải đi tìm người nhé, không cần quá nhiều người, hai trăm là đủ rồi, nhưng mà nhất định phải là tinh anh."
"Chắc chắn rồi, người Cuồng Bạo Thiên Phạt chúng ta ai nấy đều là tinh anh." Cuồng Bạo Lôi Thần tự tâng bốc mình nói.
"Một chuyện quan trọng nhất là, những người đó đều phải đang làm nhiệm vụ, nếu không phụ bản này đánh uổng công rồi." Vô Kỵ nhắc nhở.
Cuồng Bạo Lôi Thần không nhịn được phất tay: "Chuyện này còn cần ngươi nói hay sao?"
Sau khi rời khỏi thư viện, Lôi Đình Vô Nguyệt có chút lo lắng nói: "Lôi Thần, ngươi nói xem liệu Toàn Chân Giáo có gì lừa gạt chúng ta không? Ta luôn có cảm giác không ổn lắm, mà không nghĩ ra có chỗ nào kỳ lạ."
"Hả? Thật sao? Ta thấy đám người kia cũng chỉ có chút tham tiền thôi, những chỗ khác vẫn rất tốt mà." Cuồng Bạo Lôi Thần nói.
Tên này cũng là kẻ chỉ thích kiếm lời không chịu thiệt thòi, Vô Kỵ chẳng qua lấy ít đi mấy đồng tiền của hắn ta, thì đã coi Toàn Chân Giáo là người tốt rồi.
"Vô Kỵ kia luôn luôn là kẻ kiếm lời không bao giờ đủ, nhưng mà thật sự lần này hắn ta đồng ý nhanh chóng quá, ta cảm thấy có chút lo lắng." Lôi Đình Vô Nguyệt nói.
"Ha ha." Cuồng Bạo Lôi Thần cười nói: "Ngươi đây là bị lừa nhiều quá nên sợ rồi hả, không phải hắn ta muốn làm trưởng đoàn và chỉ huy đó sao?"
"Đây mới là điều khiến ta lo lắng nhất, một kẻ lòng tham vô đáy, lại đi yêu cầu hai thân phận vừa tốn hao sức lực vừa không có kết quả hay ho gì, ta cảm thấy không ổn." Lôi Đình Vô Nguyệt nói.
"Ta biết rồi." Cuồng Bạo Lôi Thần nghe thấy thế hiểu ra nói: "Ngươi như thế này không phải bị bệnh, ngươi là bị mắc chứng cuồng ngược đãi rồi."