Trang 323# 1
Chương 646: Ý đồ riêng của Cuồng Bạo Thiên Phạt
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
Cuồng Bạo Lôi Thần còn tưởng Lôi Đình Vô Nguyệt có ý kiến hay ho gì, ai ngờ Lôi Đình Vô Nguyệt sở dĩ nói có chỗ không thích hợp, cũng là đám người đê tiện Toàn Chân Giáo này lừa ít quá... Mẹ nó cái này không phải bị cuồng ngược đãi thì là cái gì...
Sau khi bị Cuồng Bạo Lôi Thần cười nhạo một trận, Lôi Đình Vô Nguyệt cũng cảm thấy mình có chút cuồng ngược đãi thật, vả lại, tuy Toàn Chân Giáo yêu tiền, nhưng mà thật ra làm việc lại vô cùng giữ chữ tín, nói không chừng bản chất người ta cũng là người lương thiện thì sao?
Nghĩ đến đây, chút không ổn trong lòng Lôi Đình Vô Nguyệt cũng tan theo mây khói.
Nửa tiếng sau, Cuồng Bạo Lôi Thần dẫn theo một đội người đông đảo đi tới bên cạnh thư viện.
Lúc đó, chìa khóa nhiệm vụ lúc trước của Atlanta là thuộc về Thủy Hạ Khán Ngư tổ chức, mà lúc này nhiệm vụ của thành Atlanta trực tiếp hạ mệnh lệnh cho tất cả những người chơi Đồng Tâm Minh đã tham dự nhiệm vụ lúc trước, ngoại trừ Thủy Hạ Khán Ngư bị chặn ở khu hồi sinh, Niệm Lưu Vân không rõ tin tức và người chơi Đồng Tâm Minh đi xa khỏi quê hương ra, đa số người chơi Đồng Tâm Minh đang có nhiệm vụ đều gia nhập Cuồng Bạo Thiên Phạt, lúc này có khoảng gần bốn trăm người.
Đồng Tâm Minh cũng là một trong những công hội lớn của thành Lôi Bạo, tuy người chơi Đồng Tâm Minh vẫn không tinh anh bằng người chơi Cuồng Bạo Thiên Phạt, nhưng mà trong đa số người chơi "Trọng Sinh" cũng đã coi như là cao thủ trên trung cấp rồi, huống chi có thể được Thủy Hạ Khán Ngư kéo đi làm nhiệm vụ, cũng không thể nào là hạng người tầm thường được.
Lúc này trong bốn trăm người còn lại, Cuồng Bạo Lôi Thần chọn lựa ra hai trăm người có trang bị và kỹ thuật tốt nhất, cũng đã coi như là đã tốt lại còn tốt hơn nữa rồi.
"Ôi chao, không tệ, rất có tinh thần đó."
Nhìn thấy Cuồng Bạo Thiên Phạt đã gom đủ số lượng, nhóm người Toàn Chân Giáo thoải mái nhàn nhã đi từ thư viện ra, cả đám người này giống như lãnh đạo duyệt binh, cười tủm tỉm bình phẩm từ đầu đến chân đối với đám người Cuồng Bạo Thiên Phạt.
"Bà mẹ nó, tại sao lại là bọn họ?" Nhìn thấy đám người Toàn Chân Giáo, không khí hiện trường nhất thời bùng nổ.
Ở thành Lôi Bạo lúc này, trong đám người chơi mà Cuồng Bạo Thiên Phạt dẫn theo có đến hơn hai mươi, ba mươi người từng chiến đấu với đám người Toàn Chân Giáo, bây giờ phần lớn mọi người vẫn còn coi Toàn Chân Giáo là kẻ địch.
Có câu nói kẻ thù gặp nhau vô cùng đỏ mắt, những người chơi này cũng không ít người từng chết dưới tay Toàn Chân Giáo, lúc này nhìn thấy một đám người Toàn Chân Giáo, một đám người không hẹn mà cùng rút vũ khí ra đề phòng.
Thậm chí còn có người nói: "Lão đại Lôi Thần không phải không tin tưởng chúng ta đấy chứ, đây là định giao nộp chúng ta để lấy công sao?"
Nghe thấy mọi người bàn tán ầm ĩ, Cuồng Bạo Thiên Lôi nói: "Cái gì mà giao nộp lấy công chứ, chúng ta phải đi theo những người kia đi vào phụ bản làm nhiệm vụ."
"Đi theo bọn họ vào phụ bản?" Tất cả mọi người lại ồ lên lần nữa: "Đệt cụ nhà nó, những tên khốn kiếp này không phải là kẻ thù sao? Mẹ nó ta còn bị bọn chúng giết mất hai lần, Lôi Châu cũng bị nổ mất rồi."
"Mẹ nó ta cũng chết hai lần đấy."
"Đúng đấy, muốn chúng ta đi theo bọn chúng vào phụ bản, cứ trả lại trang bị cho chúng ta rồi hãy nói."
"Các ngươi mới có như vậy đã ăn thua gì, ta chết được ba lần rồi, Cuồng Lôi kia còn chết được bốn lần rồi kia kìa..." Cuồng Bạo Thiên Lôi mất mặt còn không quên lôi kéo theo Cuồng Lôi Chi Tâm, Cuồng Lôi Chi Tâm bên cạnh vẻ mặt trở nên không thoải mái nổi.
"Lão đại Thiên Lôi oai phong, lão đại Cuồng Lôi phóng khoáng, không trả lại trang bị chúng ta sẽ không vào phụ bản đâu." Mọi người ồn ào.
"Đậu xanh rau má, hai ngươi đừng làm loạn thêm nữa!" Nhìn thấy đám đàn em có bộ dạng này, Cuồng Bạo Lôi Thần đau cả đầu, mẹ nó, đám khốn kiếp Toàn Chân Giáo này không lừa gạt người khác cũng đã là tốt lắm rồi, còn trông cậy họ trả lại trang bị nữa cơ á, không phải nói mơ giữa ban ngày sao.
Ngay đúng lúc Cuồng Bạo Lôi Thần đang phát điên, Lôi Đình Vô Nguyệt đứng ra hòa giải: "Mọi người đừng ầm ĩ nữa, chuyện lúc trước mọi người phải nên hiểu cho rõ ràng, không có quan hệ gì với chúng ta, mà mấy người lão đại Toàn Chân Giáo bị đuổi giết cũng rất vô tội, tất cả mọi thứ đều là mưu kế do Thủy Hạ Khán Ngư bày ra, bây giờ tất cả mọi người đều là anh em, ta hy vọng mọi người có thể vứt bỏ hiềm khích trước đây."
"A phải đó, Vô Nguyệt nói chính là những gì ta muốn nói." Cuồng Bạo Lôi Thần bên cạnh hùa theo, đồng thời thầm nói trong lòng: "Ha ha, mẹ nó làm sao ta lại không nghĩ ra câu này nhỉ."
"Ha ha, không nhận ra Lôi Đình Vô Nguyệt kia lại phản ứng nhanh như vậy đấy!” Vương Vũ cười nói, Lôi Đình Vô Nguyệt quả thật là một tay thiện nghệ trong việc dứt bỏ trách nhiệm đấy, tiện tay ném hết cho Thủy Hạ Khán Ngư bây giờ đang không biết sống chết thế nào.
Vô Kỵ nói: "Dù sao Thủy Hạ Khán Ngư cũng kéo thù hận nhiều rồi, rận quá nhiều thì không ngứa nữa, cũng không để ý đến chút hận thù này đâu."
"Vậy cũng được." Vương Vũ gật đầu.
Nhưng mà đúng vào lúc này, trong đám người chơi lại có người nói: "Nhưng mà Lôi Châu là trang bị tốt nghiệp cấp 30 của ta, trang bị khác không trả, nhưng Lôi Châu phải trả lại cho ta."
"Đúng đó, còn có chiếc nhẫn hệ Điện tăng 20 của ta nữa, cũng là cực phẩm có thể sử dụng cả đời, ít nhất phải trả ta cái đó chứ."
"Cái này á..." Lôi Đình Vô Nguyệt quay đầu nhìn mấy người Toàn Chân Giáo, mấy người Toàn Chân Giáo cùng nhìn về phía Minh Đô.
Tay trái Minh Đô che chiếc nhẫn trên tay phải, quay đầu giả vờ nhìn xung quanh ngắm phong cảnh, coi như không nhìn thấy ánh mắt mọi người.
Lôi Đình Vô Nguyệt thấy Minh Đô cũng không có nửa bộ dạng nào là sẽ trả lại, đành phải không thể làm gì khác hơn là nói: "Mọi người đừng gấp, chúng ta đánh phụ bản này cũng là phụ bản cao cấp, bên trong cũng còn rất nhiều đồ vật tốt, đến lúc đó cho các ngươi chọn trước là được chứ gì?"
Vừa nói Lôi Đình Vô Nguyệt vừa quay đầu nhìn Vô Kỵ.
Phương pháp phân chia trang bị được thiết lập trong tay trưởng đoàn, cho nên Lôi Đình Vô Nguyệt lúc này còn phải nhìn xem ý định của Toàn Chân Giáo bên này.
"Ta thì cũng không có ý kiến, nhưng ta không phải trưởng đoàn." Vô Kỵ xòe tay nói.
"Vậy lão đại Minh Đô có ý thế nào?" Lôi Đình Vô Nguyệt lau mồ hôi hỏi.
Bằng chứng trong tay Minh Đô, trưởng đoàn ngoại trừ Minh Đô thì không thể là bất kỳ ai được nữa.
"Chẳng lẽ thằng chó này chính là trưởng đoàn?" Vừa nhìn thấy trưởng đoàn là Minh Đô, tất cả mọi người lại bùng nổ lần nữa... Người chơi thành Lôi Bạo có rất nhiều Pháp sư, mà Toàn Chân Giáo thì nhiều Pháp sư, khi tiến hành du kích chiến trong rừng rậm, phần lớn người đã chết trong tay Minh Đô không nói, tất cả trang bị rơi ra phần lớn đều treo lên người Minh Đô.
Lúc này nhìn thấy trưởng đoàn lại chính là thằng nhóc này, mọi người có thể nào không giận được cơ chứ.
"Lão đại Minh Đô, không thể làm trái lòng dân được." Lôi Đình Vô Nguyệt tiếp tục nói.
"Được, ta đây sẽ cố gắng mà làm thôi." Minh Đô thở dài, trên mặt viết đầy chán nản.
Thấy Minh Đô thả lỏng, đám người chơi lúc này mới xem như yên phận, đi theo Minh Đô thành lập đoàn, sau khi sửa quyền phân chia từ trưởng đoàn phân chia thành phân chia theo nhu cầu, người của Cuồng Bạo Thiên Phạt lúc này mới tham gia vào đoàn.
Vương Vũ bên cạnh sờ cằm hỏi Vô Kỵ: "Ngươi nói có phải Lôi Đình Vô Nguyệt vừa bẫy chúng ta không?"
Vô Kỵ nhàn nhạt cười nói: "Ngay từ đầu không phải, sau đó lại có."
Những người chơi này có ý kiến với Toàn Chân Giáo, hoàn toàn không phải giả vờ, Lôi Đình Vô Nguyệt chẳng qua là mượn cơ hội muốn đòi chút quyền lợi từ chỗ Toàn Chân Giáo, chút ý đồ này, thậm chí đến cả Vương Vũ còn không thể lừa gạt hắn được, đương nhiên cũng không lừa được Vô Kỵ.
"Vậy ngươi còn để Minh Đô sửa đổi quyền phân chia, không phải phong cách của ngươi nhỉ." Vương Vũ buồn bực nói.
Vô Kỵ cười hì hì: "Hì hì, thủ đoạn lừa đảo cho dù có hạ cấp đến mức nào chăng nữa cũng sẽ đều có người mắc lừa, cũng bởi vì hắn ta có đủ mê hoặc, không để cho đám người này cảm thấy có thể lấy được lợi ích, ai mà ngoan ngoãn cho các ngươi nắm mũi dắt đi chứ."
"Hơn nữa." Vô Kỵ lại nói: "Đánh BOSS là chuyện của bọn họ, chúng ta cứ làm ra tọa độ là được."