Trang 328# 1
Chương 656: Kẻ còn đầy sức sống hơn cả hải sản
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
“Con mẹ nó, biện pháp tệ hại gì đó!” Vương Vũ vừa dứt lời, mọi người đồng loạt hộc máu.
Regis chính là NPC đỉnh cấp nhất, cướp đồ trong tay lão à, việc này khác gì nhổ răng cọp?
“Chẳng lẽ các ngươi còn có biện pháp tệ hại hơn sao?” Vương Vũ hỏi.
“Có tệ hay không cũng không bằng được ngươi đâu, mấy người chúng ta cũng không chịu nổi một đầu ngón tay của người ta đâu.” Danh Kiếm Đạo Tuyết nghĩ lại còn rùng mình.
Renault là đệ tử của Regis, ông ta chỉ phất tay một cái đã tạo nên chấn động lớn như vậy, lão già Regis này chắc chắn càng khó đối phó hơn, muốn tìm đường chết có thể lựa chọn rất nhiều phương pháp, hà cớ gì phải để cho lão già xấu xa đó bóp chết chứ.
Vương Vũ nhìn thoáng qua Regis nói: “Chẳng lẽ các ngươi chưa từng nghe qua thừa dịp lão suy yếu mà giết lão sao? Các ngươi đã quên BOSS xảo trá trong phụ bản trận doanh kia rồi ư?”
“Điều này...” Mọi người vừa nghe những lời của Vương Vũ, không khỏi sửng sốt.
Bây giờ Regis vô cùng yếu ớt, thực lực lão chắc chắn không bằng lúc toàn thịnh, vả lại lúc cả đám Toàn Chân Giáo rõ ràng đã chọc lão nổi điên khi lão đang bế quan ở đây, thế nhưng lão cũng chỉ khua môi múa mép mà không có ra tay đánh bọn họ, có thể thấy được nhất định thực lực thật sự của lão đã giảm rất nhiều, nếu không lầm thì thật có thể đè lão ra mà cướp đồ.
“Ngươi nói chúng ta giết lão rồi, Renault có thể sẽ đuổi giết chúng ta hay không? Ngộ nhỡ lão không làm rơi ra được đồ chúng ta cần, chẳng phải chúng ta lỗ to sao?” Minh Đô luôn luôn làm việc không quan tâm hậu quả, bây giờ lại đột nhiên cẩn thận.
Đành chịu thôi, nhiệm vụ này là của hắn ta, người ban bố nhiệm vụ là đệ tử của Regis, ngộ nhỡ truy cứu ra, Renault là NPC cấp anh hùng, tuy ông ta không thể công khai gào to đuổi giết bọn họ, thế nhưng với địa vị của Renault, tuyệt đối có thể khiến cho Minh Đô không thể lăn lộn trong giới Pháp sư.
Vả lại nếu không rơi ra tọa độ vùng đất thần ẩn, há không phải mổ gà lấy trứng sao?
“Tên súc sinh nhà ngươi, ngay cả một lão già mà cũng muốn giết sao?” Vương Vũ nghe vậy, nói một cách khinh bỉ.
Nói thế nào thì Regis cũng coi như là quân đội bạn, còn là một lão già, cướp của đã là kế sách không thể tránh được, ai ngờ Minh Đô còn muốn giết người, nhân phẩm này của hắn ta thật khiến người ta căm phẫn mà.
“Đúng vậy, hắn chính là một tên súc sinh!” Cả đám sợ Vương Vũ khinh bỉ, đồng loạt chỉ trích Minh Đô.
“Đậu xanh rau má, cái bọn ti tiện này, không giết lão sao có thể cướp chứ? Chẳng lẽ chúng ta đánh lão một trận thì lão sẽ cho thứ chúng ta cần sao?” Minh Đô hỏi vặn lại.
“Đúng vậy đúng vậy, lão là NPC sẽ không sợ chết, cho dù chúng ta có thể đánh chết lão thì lão cũng sẽ không thể cho chúng ta vật phẩm đâu, có khi vốn là sẽ rơi đồ nhưng cuối cùng lại không rơi ra đồ.” Những người khác lại nói.
Vương Vũ nhìn Danh Kiếm Đạo Tuyết: “Chúng ta có thể trộm mà...”
“Ồ? Đúng vậy, không cướp được thì chúng ta vẫn có thể trộm mà...” Mọi người hướng theo ánh mắt Vương Vũ, liếc Danh Kiếm Đạo Tuyết, nhất thời hai mắt tỏa sáng.
Danh Kiếm Đạo Tuyết đúng là có thuật Ăn Cắp, thuật Ăn Cắp và Lấy Trộm của Thần trộm có bản chất khác nhau, Lấy Trộm chỉ có thể trộm vật trong túi, hơn nữa cũng sẽ bó tay với mục tiêu có cấp bậc cao hơn bản thân nhiều.
Thuật Ăn Cắp lại không giống vậy, ngoại trừ việc có thể làm suy yếu mục tiêu có cấp bậc cao hơn bản thân, trên cơ bản không có hạn chế gì cả, không nói tới việc lấy vật gì đó trong túi, ngay cả quần áo trên người cũng có thể lột sạch, tỷ lệ lại càng cao hơn, đến tận 30%, đây không phải là thuật Ăn Cắp, căn bản chính là thuật Cướp Bóc.
“Có thể thử xem!” Danh Kiếm Đạo Tuyết gật đầu nói: “Thế nhưng chúng ta trộm như thế nào đây?”
Thế nhưng thuật Ăn Cắp thất bại sẽ có trừng phạt, dù sao Regis cũng không tùy tiện đứng yên như vậy mặc cho người khác trộm đồ.
“Trước hết đánh cho lão gần chết, sau đó đè lão xuống đất mà cướp... À không phải, là trộm mới đúng.” Biện pháp của Vương Vũ hết sức đơn giản thô bạo.
“Đơn giản như vậy sao?” Minh Đô kinh ngạc.
“Súc tích ngắn gọn vẫn là tốt nhất.” Vương Vũ nói.
Mọi người: “...”
Lúc này dường như Regis cũng đã nhận ra kế hoạch của bọn họ, thấy đám người Vương Vũ nhìn lão với ánh mắt không có ý tốt, Regis cảnh giác hỏi: “Sao nào? Có phải các ngươi đã suy nghĩ kỹ phải làm chút gì đó để đổi lấy sự tin tưởng của ta hay không.”
“Ừ... Đúng vậy, chúng ta đã nghĩ kỹ...”
Ngay lúc Minh Đô nói chuyện, Linh Lung Mộng cùng với Dương Na dẫn đầu làm loạn, các cô nâng tay bắn tên nỏ về phía Regis.
“Hừ hừ, Mũi Tên Trói Bóng?” Regis thấy đám người Toàn Chân Giáo dám tấn công lão, vừa giận vừa sợ, Regis lập tức khẽ nhấc tay trái, một lá chắn bằng đất dâng lên từ mặt đất ngăn cản mũi tên của Dương Na và Linh Lung Mộng, ngay sau đó Regis giơ ngón trỏ nhấn vài cái, ba luồng ánh sáng màu đen đã rơi xuống cái bóng của hai người, ngay lập tức Dương Na là Linh Lung Mộng không thể cử động được, cùng lúc đó ngón tay Regis ngưng tụ sấm chớp, nhắm ngay hai người.
“Là thuật Trói Bóng, lão già này lại khống chế bóng!” Linh Lung Mộng cực kỳ hoảng sợ gửi tin nhắn trong kênh.
Thuật Trói Bóng của Regis cao siêu hơn Mũi Tên Trói Bóng của Linh Lung Mộng không biết bao nhiêu, chỉ riêng hai cái trạng thái định thân và cấm nói đã dài đến 15 giây, ước chừng gấp mười lần kỹ năng của Linh Lung Mộng.
“Cứu Tiểu Tuyết với Mộng tỷ mau!” Bao Tam thấy hai Cung Thủ sắp bị giết, vội hét lớn một tiếng, hắn ta và Dương Na xông tới cùng một lúc.
“Ha ha.” Regis cười lạnh một tiếng, ngón tay lão ngừng ngưng tụ sấm chớp, bàn tay khẽ hạ xuống, một vùng màu xanh lấy Regis làm tâm điểm lan ra ngoài, ngay sau đó trên mặt đất dưới chân Bao Tam cùng với Doãn Lão Nhị lập tức kết thành một lớp băng.
“Rầm...”
Bấy giờ Bao Tam và Doãn Lão Nhị đang trong kỹ năng Va Chạm, mặt đất kết thành băng, nhất thời hai người mất thăng bằng đụng vào nhau, mu bàn tay Regis vung lên về phía Bao Tam và Doãn Lão Nhị, hai người đã bị đông thành khối băng...
May mắn thay, sự hy sinh của hai người đã giúp cho Xuân Tường tranh thủ thời gian, tay trái Xuân Tường dùng Sách Phong Ấn triệu hồi sáu con ác ma ra bao vây Regis, pháp trượng bên tay phải thi triển thuật Thánh Ngôn, chạm trán với trạng thái tiêu cực trên người Linh Lung Mộng, làm cho cô khôi phục tự do.
Sau khi khôi phục tự do, Linh Lung Mộng cùng với Dương Na lui về sau vài mét trong vô thức.
“Thuật Thánh Ngôn, triệu hồi ác ma, ngươi là Mục sư thẩm phán, người của Tòa thánh?” Thấy kỹ năng của Xuân Tường, thù hận của Regis thay đổi mục tiêu trong nháy mắt.
Vừa dứt lời, Regis chập ngón trỏ và ngón giữa lại vẽ ra một chữ thập màu trắng lóa mắt trong không trung, ác ma của Xuân Tường tan chảy trong phút chốc, trong lúc đó Regis cũng đánh về phía Xuân Tường.
Thấy Regis hung hãn như thế, Minh Đô vốn muốn thu lại pháp thuật đã phóng ra ngoài ngay lập tức lật đật thu về, không hổ là Đại Ma Đạo Sư, chỉ tùy tiện đánh vài cái, Regis đã lần lượt dùng năm hệ ma pháp Ám, Địa, Lôi, Quang, Băng, việc đánh ma pháp trước mặt lão không phải là rãnh rỗi sinh nông nổi sao? Nên biết rằng lúc vừa mới tiến vào phụ bản, Minh Đô đã học được một khái niệm mới “Ma Pháp Phản Phệ”.
Thấy Regis nhào về phía trước, Xuân Tường vung pháp trượng lên với vẻ mặt không cảm xúc, kết giới hắc ám dâng lên che phủ chính mình.
Mà tay phải Regis đã duỗi ra, trực tiếp đưa tay vào trong kết giới, kết giới vỡ vụn ngay tại chỗ, thanh máu trên đầu Xuân Tường giảm mạnh đến một phần ba.
“Thuấn Ảnh Liên Hoàn Cước!” Ngay lúc đó Ký Ngạo hét lớn một tiếng, bay lên đã ngay lưng Regis, lão cũng không xoay người lại, vung tay áo lên, một cơn lốc xoáy thổi Ký Ngạo đang ở giữa không trung văng ra ngoài mấy mét, nện sập giá sách thư viện thành một đống.
Minh Đô thấy Ký Ngạo bị đá bay, mắng vì ai đó không nghĩ thấu đáo: “Tên Gà Con ngu ngốc này, điều chỉnh điểm kỹ năng cao như vậy, bị đánh là đúng thôi.”
Trong trò chơi có thể điều chỉnh tiếng động của việc niệm chú kỹ năng, lũ người đáng khinh Toàn Chân Giáo này luôn luôn điều chỉnh hiệu ứng âm thanh đến mức thấp nhất, gần đây Ký Ngạo học được kỹ năng mới vẫn chưa thể hiện đủ, kết quả bị một chiêu của người ta giết trong chớp mắt.
P/S: Lời của tác: Tại sao tên chương lại có từ hải sản nhỉ? Bởi vì tôi đang ăn rong biển...