Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 655 - Chương 657: Regis Khó Chơi

Trang 328# 2

 

 

 

Chương 657: Regis khó chơi
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




Trong lúc đá bay Ký Ngạo, trong lòng bàn tay Regis đã sắp ngưng tụ ra một Hỏa cầu sáng rực bằng nắm đấm, lão vung tay ném về phía Xuân Tường.

“Xuân huynh cẩn thận!”

Thấy Xuân Tường sắp bị Hỏa cầu nện vào, Vương Vũ ở phía trước triển khai một bộ Thiểm Hiện đến sau lưng Xuân Tường, hắn giơ một cánh tay lôi cổ áo Xuân Tường kéo qua một bên, khó khăn lắm mới tránh được Hỏa Cầu Thuật của Regis.

Sau đó một tiếng “Rầm!” vang lên thật lớn, nơi Xuân Tường mới vừa đứng bị nổ thành một cái hố to.

“Trời má...” Tất cả mọi người hít một hơi khí lạnh khi thấy uy lực to lớn của Hỏa Cầu Thuật.

Thật ra thì Regis cũng xem như nương tay rồi, chỉ đối phó với những công kích của mọi người rồi ngưng lại ngay, lão lấy việc khống chế làm đầu, chưa hề ra đòn sát thủ, duy nhất chỉ có Xuân Tường là bị Regis sử dụng thủ đoạn công kích thôi.

“Đậu xanh nhà nó, con hàng Regis này đúng thật hận Giáo đình đến tận xương tủy mà.” Xuân Tường sợ đến mức mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, may mắn thay thời khắc mấu chốt được Vương Vũ cứu ra, nếu không lần này cũng đủ nghiền nát hắn ta thành từng mảnh rồi.

Vẻ mặt lúc này của Regis cũng rất khó coi, dường như Hỏa Cầu Thuật vừa rồi hao tốn rất lớn tinh thần và thể lực của lão, sau khi nhìn thấy Xuân Tường tránh thoát được Hỏa Cầu, lão lộ ra vẻ kinh ngạc.

Thế nhưng Đại Sư chính là Đại Sư, tuy Regis kinh ngạc nhưng đòn tấn công trên tay lại không hề dừng lại, chỉ thấy hai tay của lão liên tục vung lên, các loại ma pháp Băng Chùy, Phong Nhận dồn dập ném về phía hai người Xuân Tường và Vương Vũ.

Vương Vũ quăng Xuân Tường trong tay qua một bên, vội nhào tới đón lấy ma pháp của Regis.

Tốc độ các loại pháp thuật cấp thấp như Băng Chùy, Phong Nhận này phóng ra không nhanh, dù là đánh ra từ trong tay Regis thì cũng như vậy, Vương Vũ lách trái tránh phải, trong lúc triển khai kỹ năng né tránh, hắn chạy thẳng về phía trước, sau đó dùng Băng Quyền xông về phía Regis.

Regis hơi hoảng sợ, hai tay phóng ra một bức tường nằm ngang chặn Băng Quyền của Vương Vũ, tiếp sau đó thân thể Regis tựa như lông chim, bay về phía sau một cách nhẹ nhàng.

Regis vừa mới lui về sau, Danh Kiếm Đạo Tuyết cùng với Bắc Minh Hữu Ngư vội vọt ra, hai cây chủy thủ đâm vào sau lưng Regis.

“Ầm!”

Regis bị đâm trúng chợt nổ mạnh, nổ bay Danh Kiếm Đạo Tuyết và Bắc Minh Hữu Ngư bay ra ngoài, cùng lúc đó thân thể thực sự của Regis từ phía trên từ từ đáp xuống.

“Đệch!”

Tất cả mọi người trong Toàn Chân Giáo đều trợn tròn mắt, mười người đánh một, hai bên đánh nhau gần một hiệp, Regis đã đánh mọi người tán loạn, bao gồm cả Vương Vũ cũng không chiếm được một chút lợi thế gì... Lão già này cũng quá dũng mãnh mà.

“Hay là chúng ta rút lui trước nhé, ta cảm thấy Quân đoàn Thần Phạt hẳn là dễ đối phó hơn lão già này một chút.” Minh Đô đề nghị.

“Lão Lý nói có lý đó! Nếu lão già này muốn giết chúng ta thì ai cũng không thoát được, không bằng nhân cơ hội bây giờ chạy nhanh đi.” Xuân Tường tán thành, bấy giờ Xuân Tường đã sợ hãi sự thù hận của Regis đối với hắn ta, Xuân Tường nghĩ đến quả Hỏa Cầu lúc nãy mà lòng vẫn còn run sợ.

Lão già thối Regis này thông thạo tất cả các hệ ma pháp, lại có kinh nghiệm chiến đấu phong phú, thật đúng là hiếm thấy.

Nên biết rằng lúc nãy toàn bộ ma pháp mà Regis triển khai đều là ma pháp cấp thấp, thế nhưng tuy là ma phấp cấp thấp, trong tay Regis lại trở nên hoàn chỉnh trọn vẹn, lão giơ tay nhấc chân đã có thể phóng ra uy lực lớn nhất, mỗi một kỹ năng pháp thuật đều không lãng phí điểm MP, đám quái Quân đoàn Thần Phạt ngu ngốc kia kém lão cáo già Regis này cực kỳ nhiều.

Đây chỉ là tình trạng suy yếu, nếu như Regis ở thời kỳ đầy đủ sức mạnh, đoán chừng mọi người cũng không chịu được nửa hiệp, lúc này nghe thấy Minh Đô cùng với Xuân Tường nói như vậy, cả đám Toàn Chân Giáo không kìm được bắt đầu nảy sinh ý định bỏ chạy.

Ngay lúc tất cả mọi người muốn bỏ cuộc giữa chừng, Vương Vũ chợt nói: “Không được, không phải Regis không muốn giết chúng ta, mà là lão không giết được!”

“Hả? Tại sao ngươi lại nói như vậy?” Mọi người nghe vậy đều lấy làm khó hiểu.

“Trực giác của một cao thủ!” Vương Vũ nói.

“Con mẹ nó!” Cả đám nói: “Tại sao chúng ta lại không nhận ra được?”

Vương Vũ nói: “Bởi vì các ngươi không đủ trình.”

Mọi người im lặng.

Ngay sau đó Vương Vũ nói tiếp: “Ta có thể cảm nhận rõ ràng rằng bây giờ Regis đã phải dùng tất cả sức mạnh của lão, nhưng ta cũng không biết phải giải thích như thế nào nữa.”

“...”

Mọi người lại im lặng.

“Ngưu hiền đệ à, ngươi nói như vậy làm cho chúng ta rất khó tiếp thu, ít nhất cũng phải cho lý do chứ.”

Trực giác của cao thủ chính là chỉ bằng cảm giác đã nhận ra việc đối thủ dùng hết toàn bộ sức mạnh, nếu đặt vào trong thực tế, có lẽ còn đáng tin một chút, thế nhưng đây là trong trò chơi, dùng hai câu qua loa lấy lệ để giải thích, khó tránh khỏi việc làm cho người khác cảm thấy không tin phục.

Vương Vũ thấy những người khác sinh lòng hoài nghi chính mình, vì vậy hắn gãi gãi đầu, suy nghĩ một lúc rồi nói: “Rõ ràng là chúng ta tấn công lão trước, thế nhưng công kích của lão lại không giết được chúng ta.”

“Điều này...” Vương Vũ vừa nói như vậy, những người khác chợt hiểu ra đôi chút.

NPC trong Trọng Sinh, nhất là NPC cao cấp cũng không có kẻ nào dễ bắt nạt, mặc dù không nói quá rằng không chuyện ác nào không làm, thế nhưng cả đám đó đều là loại người không phúc hậu.

Bất kể như thế nào, một khi người chơi tấn công NPC, tất nhiên sẽ bị NPC đánh trả lại một cách mãnh liệt, nhưng lúc này Toàn Chân Giáo ra tay trước, Regis lại chặn công kích rồi dừng tay, điều này cũng không thể giải thích được, chẳng lẽ bản tính Regis lương thiện sao? Thôi đi, lời này còn khó tin hơn “Trực giác của cao thủ”...

Cho nên bây giờ chỉ có một khả năng duy nhất, không phải Regis không muốn giết người, mà là hiện tại lão đã suy yếu đến mức không đủ sức để đánh chết mọi người. Nếu không với loại NPC giết người chơi còn phải đứng nghỉ xả hơi?

Khả nghi nhất là sau khi Regis bay ra ngoài cũng không công kích mọi người, mà chỉ đứng yên tại chỗ nhắm mắt nghỉ ngơi, rõ ràng lão muốn khôi phục thể lực và pháp lực...

“Đệch, mọi người mau công kích, không thể để cho lão khôi phục!” Nghĩ vậy, mọi người lại xông về phía Regis, bao vây lão.

Regis phát hiện động tĩnh của đám người Toàn Chân Giáo, đôi mắt lão chợt mở, hai tay phóng chi chít Băng Chùy và Hỏa Cầu về phía bọn họ.

Có câu “Lạc đà gầy còn to hơn ngựa”, Regis là NPC cao cấp nhất, mặc dù thực lực bây giờ không đến 1%, lượng MP cũng phải nhiều hơn người chơi không biết bao nhiêu.

Mấy thứ Hỏa Cầu và Băng Chùy đều là pháp thuật cấp thấp nhất, một cái chỉ hao tổn mười mấy hai mươi điểm MP, tiêu hao như vậy thì Regis vẫn chịu đựng được.

Hơn nữa phạm vi công kích của Regis rất xa, Dương Na cùng với Linh Lung Mộng cũng không dài bằng lão, dưới sự bao phủ của ma pháp, mọi người hoàn toàn không thể tiếp cận lão, chỉ đành phải núp sau các chướng ngại vật như giá sách hoặc là cây cột mà đòn công kích ma pháp không đến được.

Sau khi mọi người Toàn Chân Giáo co cụm lại, tốc độ làm phép của Regis cũng chậm lại, lão lại lần nữa lâm vào trầm tư.

“Con mẹ nó, lão lại trầm tư nữa kìa.” Thấy Regis lại nhắm hai mắt, Minh Đô gào to với vẻ đầy lo lắng.

Trầm tư là mánh khóe khôi phục pháp lực tốt nhất đối với một Pháp Sư, nếu như vậy cứ bỏ mặc Regis tiếp tục trầm tư, đoán chừng không bao lâu thực lực của lão sẽ khôi phục lại.

Với bản lãnh của lão già này thì không nói đến việc khôi phục đến thời kỳ toàn thịnh, cho dù Regis khôi phục một phần mười, cũng không phải người chơi hiện nay có thể đối phó được.

“Móa nó, chúng ta đu theo lão cũng không nổi đâu, rốt cuộc chúng ta có đánh hay không?” Bao Tam hỏi.

Bây giờ không phải là lúc do dự, việc đánh hay không đánh nhất định phải quyết đoán đưa ra quyết định.

Vương Vũ nói: “Đánh chứ, sao lại không đánh?”

“Vậy bây giờ chúng ta đánh thế nào?”

“Các ngươi làm vướng tay vướng chân lão, còn ta thì tiêu diệt lão.” Vương Vũ nói.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment