Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 662 - Chương 664: Đứng Vững!

Trang 332# 1

 

 

 

Chương 664: Đứng vững!
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




HP và MP của Vô Kỵ có thể tráo đổi cho nhau, tổng lượng HP của hắn ta không hề thua kém Chiến sĩ khiên thuẫn, Mục sư thần thánh lại có rất nhiều kỹ năng bổ trợ, bởi vậy đòn tấn công thường của Con Rối Của Thần vẫn chưa thể giải quyết tên này trong một giây.

Hơn nữa tên biến thái này lại có thể tự ném cho mình mấy cái thuật Hồi Phục xen giữa các khe hở tấn công của Con Rối Của Thần, giãy giụa được ước chừng một hiệp, Vô Kỵ mới bị Con Rối Của Thần ném ra khỏi phụ bản.

Đám NPC của thành Atlanta chỉ là thứ đồ trang trí, đứng trước Con Rối Của Thần họ không hề có tác dụng gì cả, chỉ có duy nhất một mình Renault là có thể đánh thì lại bị Guli kiềm chân, không có khả năng đi ngăn cản Con Rối Của Thần.

Sau khi Vô Kỵ bị giết, Con Rối Của Thần tàn phá dọc đường xông về phía thành Atlanta, tình tiết được tiến hành một cách ổn định theo kịch bản của lịch sử, Con Rối Của Thần đại náo tứ phương giết về phía học viện ma pháp.

“Lão già, lão còn không đưa vật phẩm nhiệm vụ cho chúng ta, mấy người lão cũng hết đường cứu thôi!” Mắt thấy Con Rối Của Thần càng ngày càng tới gần thư viện, Minh Đô lớn tiếng uy hiếp Regis.

Regis quật cường nói: “Hừ, đưa cho các ngươi, ta và tộc nhân của ta mới không có đường sống nữa.”

“Má nó!” Cả đám suy sụp, cái lão già chết tiệt này.

“Cái tên đó sắp tới cửa rồi.” Ký Ngạo chỉ ra ngoài cửa nói.

Vương Vũ liếc ra bên ngoài một cái, sau đó nói với Ký Ngạo: “Ngươi ở đây giúp Đạo Tuyết kiềm chế Regis, chúng ta ra ngoài chặn hắn lại.”

“Chặn… chặn được không?” Minh Đô hỏi.

“Không biết nữa.” Vương Vũ lắc lắc đầu nói: “Có thể chặn được bao lâu thì chặn bấy lâu, cố gắng tranh thủ thời gian.”

Vương Vũ là người duy nhất từng giao thủ với Con Rối Của Thần, hắn biết rõ sự đáng sợ của kẻ này, lúc đó thứ Vương Vũ phải đối phó chẳng qua chỉ là một phiên bản đã yếu bớt của Con Rối Của Thần, hiện giờ Con Rối Của Thần này nhìn bề ngoài có vẻ mạnh hơn thứ Vương Vũ từng phải solo rất nhiều lần.

Có điều, không ngờ kẻ này đến Vô Kỵ mà cũng không thể kết liễu trong giây lát được, xem ra cũng không phải là không thể đối phó, chẳng thà xông lên đánh thử một lần, còn hơn cứ ở đây đợi kẻ đó xông vào đánh chết, kết quả xấu nhất cũng chỉ là bị giết chết rồi đẩy ra khỏi phụ bản thôi mà, cho dù không thử thì cũng khó tránh khỏi cái chết.

“Ừ!” Toàn bộ Toàn Chân Giáo đều là những kẻ liều mạng, dù sao hiện giờ cũng không còn đường trốn thoát nữa, đến nước này rồi tất nhiên họ cũng sẽ không hèn nhát, nói rồi tất cả mọi người đều đi theo Vương Vũ ra khỏi thư viện.

Con Rối Của Thần đang đập phá trong sân của học viện, nhìn thấy Vương Vũ ra bèn sải cánh xông tới.

Cả đám vội vàng vứt một cái thuật Thăm Dò qua.

Con Rối Của Thần (????) (Con rối)

HP: ????

MP: ????

Kỹ năng: ????

Thiên phú: ????

Giới thiệu bối cảnh: Người đầy tớ của thần, cỗ máy hủy diệt được triệu hoán từ quyển trục ma pháp chung cực và hiến tế sinh mệnh, do được triệu hoán lần đầu nên hình như chưa thích ứng với cơ thể mới.

Nhìn thấy giới thiệu của Con Rối Của Thần, cả đám mới thở phào một hơi, tuy cái tên này dán dấu hỏi đầy người, nhưng cũng chưa biến thái tới mức đến tên cũng là dấu hỏi.

Đương nhiên rồi, cho dù có như thế, cấp bậc của tên này cũng cao hơn mọi người ít nhất 20 cấp trở lên, tuyệt đối không thể xem thường.

Một thoáng thất thần, Con Rối Của Thần của đã bay tới trước mặt mọi người, thập tự kiếm trong tay đảo một cái, quét ngang về phía đám người Toàn Chân Giáo.

Doãn Lão Nhị thấy thế lập tức bật người sử dụng Va Chạm, ý đồ ngăn cản đòn tấn công của Con Rối Của Thần, nào biết sức lực của Con Rối Của Thần quá lớn, một kiếm quét qua trực tiếp quét cho Doãn Lão Nhị đập dính vào tường, một thân trang bị cực phẩm của Doãn Lão Nhị, lực phòng ngự và lượng máu đều là trình độ cao thủ đỉnh cấp, vậy mà nháy mắt hắn ta đã bị đánh thành máu giấy.

Nhìn thấy một màn này, đám người còn lại của Toàn Chân Giáo kinh hãi, không ai hiểu rõ thuộc tính của Doãn Lão Nhị hơn bọn họ nữa, đến tên đó còn bị đánh cho gần chết như vậy, những người khác khỏi cần nhắc tới nữa.

Mọi người còn chưa kịp hoàn hồn, một bàn tay khác của Con Rối Của Thần đã cầm thập tự thương quét từ trái sang phải về phía cả đám.

Phạm vi tấn công của thập tự thương gần gấp hai lần thập tự kiếm, quét xuống một thương như vậy toàn bộ đều nằm trong phạm vi tấn công, cả đám Toàn Chân Giáo sẽ không một ai có thể chạy thoát.

Chính trong khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc như vậy, Vương Vũ nheo mắt lại, đạp mạnh về trước một bước, ngay trước khi trường thương của Con Rối Của Thần quét tới mọi người, hắn đã vươn tay nắm chặt lấy đầu thương.

Tiếp đó Vương Vũ nương theo sức quét của thập tự thương nhảy sang bên phải, hắn bật người lên, hai chân liên tiếp đá vào người cả đám Toàn Chân Giáo.

Do Vương Vũ nắm chặt lấy trường thương ở phía bên phải Con Rối Của Thần, bởi vậy trước khi trường thương của Con Rối Của Thần quét tới mọi người, chân của Vương Vũ đã kịp đá mọi người ra khỏi phạm vi tấn công của Con Rối Của Thần.

Thấy mọi người đều thoát hiểm an toàn, hai cánh tay Vương Vũ khẽ đẩy, lộn một vòng giữa không trung, đáp xuống chỗ góc trường bên phải Con Rối Của Thần.

“Mọi người chú ý di chuyển vị trí, đừng để hắn đánh tới, nghề nghiệp tầm xa tìm yểm hộ, tên này biết tấn công tầm xa!” Vương Vũ đáp đất xong lập tức nhắc nhở.

Nhưng cái đám này lại không động đậy gì hết, cả đám mắt tròn mắt dẹt nhìn Vương Vũ, tựa như đang nhìn một con quái vật.

Mẹ nó, bị BOSS tấn công không chết cũng thôi, đã thế còn bắt lấy vũ khí của BOSS đá mọi người ra khỏi phạm vi tấn công không một sai sót, tên này quá trâu bò rồi.

Mọi người đều biết Vương Vũ là người học võ, không một ai trong họ có thể so sánh với Vương Vũ về mặt kỹ thuật, nhưng một Võ sư như Vương Vũ cũng dám đối diện với BOSS, tấm lòng gan dạ dũng cảm này tuyệt đối hiếm có khó tìm, chẳng trách người ta thường nói tài cao gan lớn là vậy.

“Nhìn ta làm gì, mau né đi!” Thấy Con Rối Của Thần lại rút món vũ khí thứ ba ra, Vương Vũ vội vàng hô lên, đám Toàn Chân Giáo mới phản ứng lại, vội vàng lùi về phía sau, nấp sau một bức tượng ma pháp lớn ở cổng thư viện.

Lúc này Con Rối Của Thần đã mất đi mục tiêu, gã nhấc khiên thuẫn lên, quay ngoắt sang phải xông về phía Vương Vũ.

Va Chạm của Kỵ sĩ có hiệu quả đánh bay, đối với những kỹ năng tấn công này, Vương Vũ cũng không dám ngăn cản trực diện như vừa rồi, thấy Con Rối Của Thần xông về phía này, Vương Vũ quay người bật lên trên, một chân dẫm lên bờ tường, bật nhảy mấy bước lên chỗ cao.

Đúng lúc đó khiên thuẫn của Con Rối Của Thần cũng va chạm vào vị trí Vương Vũ vừa đúng lúc trước.

“Ầm!”

Sức mạnh cực lớn của Con Rối Của Thần khiến bức tường bị hổng một lỗ khá to, Vương Vũ dẫm mạnh hai chân lên bức tường, vụt qua đỉnh đầu Con Rối Của Thần, một chiêu Lôi Đình Cước đá vào đầu gã.

-11411

Sát thương bạo kích bay lên, đầu Con Rối Của Thần không hề lung lay chút nào, bỗng nhiên một bàn tay mọc ra từ cánh vươn lên nắm chặt lấy mắt cá chân Vương Vũ.

“Má nó, không hay rồi, lão Ngưu bị bắt rồi!” Nhìn thấy Vương Vũ bị bắt lấy, những người còn lại của Toàn Chân Giáo lần lượt phát động tấn công với Con Rối Của Thần.

Bảy cánh tay khác của Con Rối Của Thần hoạt động trên dưới, ngăn chặn toàn bộ đòn tấn công của đám Toàn Chân Giáo, đồng thời cánh tay nắm lấy Vương Vũ đập mạnh xuống đất.

Đúng lúc vào đầu Vương Vũ sắp bị đập xuống đất, nói thì chậm mà diễn ra thì nhanh, hai tay Vương Vũ đã chống xuống mặt đất, đầu dưới chân trên sử dụng chiêu Hỏa Diễm Toàn Phong Thối.

“Ruỳnh ruỳnh ruỳnh!”

Chân Vương Vũ mang theo hỏa diễm liên tục đá vào sau lưng Con Rối Của Thần, dưới sự phán đoán hút quái rất mạnh của Hỏa Diễm Toàn Phong Thối, cánh tay bắt lấy mắt cá chân Vương Vũ của Con Rối Của Thần cũng bị buộc buông lỏng.

Kỹ năng thi triển xong, hai đùi Vương Vũ tách ra, nhún lên người Con Rối Của Thần, mượn lực bật ngược trở lại, sau đó đáp đất một cách bình an ở bãi đất phía sau Con Rối Của Thần.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment