Trang 333# 1
Chương 666: Tiết tấu của Vương Vũ
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
Đúng vào lúc mọi người đang kinh ngạc nhìn lên, nửa người trên của Con Rối Của Thần đã quay trở về vị trí cũ, sau đó lại xoay chuyển một lần nữa, phát động chém ngang về phía Vương Vũ.
Vương Vũ vẫn dùng hai tay đón đỡ, xuôi theo trường kiếm của Con Rối Của Thần bay sang một bên, sau đó lại bật nhảy, Ưng Đạp, Lôi Đình Cước giẫm bốn phát liên tục, cắt mắt, quét cổ bằng chiêu Song Hoài Bao Nguyệt.
Con Rối Của Thần vươn tay túm lấy, phân thân của Vương Vũ đã chạy mất…
Đám người Xuân Tường, Minh Đô đã giữ thái độ học tập để quan sát cuộc chiến này rồi, nhưng xem đi xem lại hiệp đấu vừa rồi, cả đám vẫn không hiểu nổi, không tài nào phán đoán ra được.
“Mẹ nó rốt cuộc chuyện này là thế nào? Không phải lão Ngưu nên bị một kiếm chém chết ư? Chẳng lẽ hắn mở auto hack?”
Đám người Toàn Chân Giáo đều là cao thủ hiếm thấy, là cao thủ thì đều có một lòng hiếu kỳ với kiểu kỹ thuật rất lạ này, Vương Vũ dùng cùng một phương thức chiến đấu với Con Rối Của Thần hai hiệp, đám người này vẫn không nhìn ra được bí mật trong đó, không khỏi vò đầu bứt tai, bắt đầu nói bậy nói bạ.
“Hack cái quái gì! Các ngươi không nhìn thấy lúc nãy khi hắn giao thủ với BOSS đã nhảy lùi về phía sau à? Ngăn cản BOSS trực diện, các ngươi tưởng hắn là thằng ngốc chắc?” Dương Na liếc nhìn một cách khinh bỉ rồi nói.
Cái nhìn trong game của Dương Na không thể nào bằng đám cao thủ Toàn Chân Giáo, nhưng cùng là người học võ, sự hiểu biết của Dương Na về Vương Vũ vượt xa người thường, người khác không biết Vương Vũ đã làm thế nào, cô gái này lại hiểu rõ chuyện gì đã xảy ra.
“Nhảy về phía sau?” Mọi người ngẩn ra, đợi tới khi Vương Vũ đánh đến hiệp thứ ba, tất cả lập tức nhìn chằm chằm hai chân của Vương Vũ.
Quả nhiên y hệt lời Dương Na vừa nói, lúc hai thanh kiếm của Vương Vũ tiếp xúc với thập tự kiếm của BOSS, Vương Vũ đã bật người nhảy lùi về phía sau.
Do phán định của Con Rối Của Thần rất cao nên dễ dàng đánh bay người chơi, bởi vậy lúc mới đầu mọi người không hề chú ý tới điều này, thật ra cho dù có chú ý đến, với tư duy của người chơi bình thường cũng rất khó đoán được Vương Vũ đang làm gì.
Dù sao chiến đấu trong game online đều dựa trên dữ liệu và thao tác kỹ năng, động tác nhỏ của Vương Vũ trong mắt người chơi chỉ là một sự tình cờ.
“Cú nhảy đó của lão Ngưu không phải sẽ triệt tiêu sức mạnh của BOSS đấy chứ?” Bao Tam ôm đầu nói, tuy Bao Tam không quá giảo hoạt, nhưng về phương diện thao tác game vẫn rất có năng khiếu, chỉ nháy mắt hắn ta đã nhìn ra được mục đích của Vương Vũ khi làm vậy.
“Triệt tiêu ư? Thế cũng được á?” Nghe Bao Tam vừa nói vậy, cả đám đã ngẩn ra.
Mọi người chỉ nghe nói tới việc nhảy lùi về phía sau để tránh né tấn công trong game, chứ nhảy lùi về phía sau để triệt tiêu sức mạnh của BOSS khi BOSS đang lao tới, đây là chuyện người bình thường nghĩ cũng không dám nghĩ tới.
“Nhưng cho dù có làm được, sau khi triệt tiêu sức lực biến mất, không phải lão Ngưu vẫn cứ bị chém ư?” Minh Đô hỏi một cách khó hiểu.
“Ha ha.” Xuân Tường cười nói: “Ngươi không nhìn thấy hai thanh kiếm trong tay Ngưu hiền đệ đã tổ hợp thành một điểm đón đỡ hình tam giác à? Sau khi triệt tiêu sức lực biến mất, hắn cũng kịp thời kẹp thanh kiếm của BOSS lại rồi.”
“Hèn chi…” Minh Đô lơ mơ gật gật đầu.
Không sai, sức lực của Con Rối Của Thần đã bị triệt tiêu, tuy cường độ tấn công của Con Rối Của Thần rất lớn, nhưng Vương Vũ bật nhảy về sau theo hướng gã vung kiếm chém, việc này đã triệt tiêu một phần sức tấn công, sau đó hai thanh kiếm của Vương Vũ lại hợp thành một góc tam giác, lập tức đón lấy lưỡi kiếm chém xuống của Con Rối Của Thần, biến mình thành một phần của lưỡi kiếm.
Nếu Vương Vũ là một con ruồi, vậy thì lưỡi kiếm của Con Rối Của Thần chính là một cái vỉ đập ruồi, vỉ đập ruồi quét ngang, kết cục của con ruồi bị đập trúng sẽ rất khác với con ruồi bị vỉ đập thẳng từ trên xuống.
Nghĩ đến đây, mọi người lại càng thêm hoảng sợ tình cảnh vừa rồi.
Trong khoảnh khắc giao thủ với BOSS, Vương Vũ vừa nhảy lùi về sau triệt tiêu sức tấn công vừa biến mình thành một phần của lưỡi kiếm, hành động có độ khó cực cao này, cho dù có nói cho người khác biết nguyên lý, cũng không ai có thể làm được, chênh lệch rõ ràng như thế lại càng khiến người ta bi thương hơn.
“Nếu lão Ngưu đã ngăn được BOSS, chúng ta có cần giúp hắn một tay không?” Linh Lung Mộng giương cung nhắm chuẩn Con Rối Của Thần, quay sang hỏi mọi người.
Xuân Tường vội vàng xua tay nói: “Trước tiên đừng xen vào, lão Ngưu có tiết tấu của riêng mình, chúng ta nhúng tay vào nhất định sẽ càng giúp càng rối, với tính cách của lão Ngưu, nếu cần chúng ta giúp đỡ nhất định hắn sẽ hô gọi.”
Chính xác, tiết tấu và phương pháp đánh quái của Vương Vũ hoàn toàn vượt xa nhận thức của người chơi bình thường, bởi vậy khi đám Toàn Chân Giáo đánh BOSS cùng với Vương Vũ, những người khác hoàn toàn không có cơ hội nhúng tay vào lúc ban đầu, chỉ khi Vương Vũ đã khống chế được cục diện mới gọi người tung chiêu.
Trong game online không có cái gọi là sức chịu đựng, tuy triệt tiêu sức tấn công của Con Rối Của Thần rất mất công, nhưng thể lực lại không hề suy giảm, giao thủ với Con Rối Của Thần hiệp này qua hiệp khác, Vương Vũ càng ngày càng nhuần nhuyễn, thậm chí còn cảm giác hơi buồn tẻ.
Chẳng còn cách nào khác, dây máu của Con Rối Của Thần thực sự quá dài, tiết tấu tấn công của đón đỡ phản kích thuộc về mặt bị động, bắt buộc phải phối hợp với tiết tấu tấn công của Con Rối Của Thần mới được.
Bởi vậy đánh được nửa ngày, dây máu của Con Rối Của Thần cũng chỉ giảm được có 5%, không biết Vương Vũ có cảm thấy buồn tẻ không, chứ đám Toàn Chân Giáo thì ai nấy đều buồn ngủ díp cả mắt lại, đến người đánh quái còn cảm thấy buồn tẻ, huống hồ là người người xem đánh quái, đối phó với thứ quái ngốc nghếch da dày thịt béo này chính là như vậy đấy.
“Mẹ nó, bà đây không chịu được nữa rồi, con BOSS này to lớn như vậy, một mình hắn đánh mài máu thế chẳng lẽ đánh đến sáng mai?” Linh Lung Mộng nhìn thời gian, lại nhìn dây máu của BOSS, không kìm được kêu lên.
Những người khác cũng không nói gì, đồng loạt quay đầu lại nhìn Xuân Tường.
Linh Lung Mộng nói không sai, lượng HP của BOSS loại lớn đều là con số thiên văn, cứ đánh với tiết tấu hiện giờ của Vương Vũ, vô cùng mất thời gian, hơn nữa, mọi người đều tới đây chơi game, cũng không thể để cho một người làm màu mãi vậy được.
Xuân Tường bất lực lắc đầu nói: “Chúng ta không nên nhúng tay, lão Ngưu khó khăn lắm mới nắm vững được tiết tấu, nếu chúng ta xen vào chính là thêm phiền hiểu không?”
“Ngươi hiểu cái quái gì!” Linh Lung Mộng khinh bỉ liếc Xuân Tường một cái.
Xuân Tường vẫn có tiếng nói khá quan trọng trong mắt những người khác, nhưng lại hoàn toàn không xi nhê với Linh Lung Mộng, Linh Lung Mộng giơ ngón giữa với Xuân Tường, giương tay nhắm bắn một phát vào dưới chân Con Rối Của Thần.
Trói Bóng Tiễn không có nhiều ảnh hưởng tới Con Rối Của Thần, gã chỉ hơi khựng lại một chút mà thôi, thậm chí còn không thèm liếc nhìn Linh Lung Mộng.
Nhưng chính vì khoảnh khắc ngừng lại một chút không quan trọng này, lại khiến Vương Vũ bên kia vô cùng thảm, Vương Vũ và Con Rối Của Thần giao thủ với nhau hiệp này qua hiệp khác, cả hai đã bước vào một cảnh giới máy móc rập khuôn từ lâu, hiện giờ Con Rối Của Thần hơi ngừng lại, Vương Vũ lại tự mình nhảy tới trước lưỡi kiếm đang chém xuống của Con Rối Của Thần…
Do tiết tấu nhanh hơn một nhịp, điểm đón đỡ do hai thanh kiếm của Vương Vũ tạo thành cũng cách xa quỹ tích lưỡi kiếm trước đó.
“Ầm…”
Lưỡi kiếm của Con Rối Của Thần chém thẳng vào eo Vương Vũ, Vương Vũ bị quật bay ra ngoài như một quả bóng chày bị đánh trúng.