Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 668 - Chương 670: Con Rối Của Thần Bạo Ra Toàn Cực Phẩm

Trang 335# 1

 

 

 

Chương 670: Con Rối Của Thần bạo ra toàn cực phẩm
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




“Cám ơn Mộng tỷ, chiếc thuẫn này bao nhiêu tiền vậy?” Doãn Lão Nhị nhận lấy khiên thuẫn xong, cẩn thận từng li từng tí một cất vào túi đồ, cất xong mới bắt đầu đếm tiền để trả.

Một chiếc thuẫn quý giá như vậy, chưa bàn tới yếu tố hiếm có của nó, chỉ tính riêng thuộc tính đã trị giá năm sáu nghìn vàng, do trước kia chơi được phòng làm việc Hiểu Băng một vố, cả đám Toàn Chân Giáo không ai thiếu tiền, vàng không phải là vấn đề.

Vương Vũ nói: “Tiền cái gì mà tiền, không phải đã giao hẹn trước rồi à, phân phối theo nghề nghiệp, trong đội này trừ ngươi ra không còn Chiến sĩ khiên thuẫn nào khác, người cầm lấy mà dùng đi.”

“Thế, thế có được không?” Doãn Lão Nhị có chút được sủng mà sợ nhìn Linh Lung Mộng một cái.

Tuy đúng là mọi người là một đội, nhưng nếu nghiêm khắc mà nói, BOSS là do hai người Vương Vũ và Linh Lung Mộng đánh được, những người khác không có tư cách nhận đồ, Vương Vũ vẫn chia khiên thuẫn cho Doãn Lão Nhị theo phân phối nghề nghiệp, thật sự khiến Doãn Lão Nhị có chút không dám đưa tay ra nhận.

Dù sao bên Vương Vũ còn dễ nói, tất cả đều là huynh đệ một nhà, về sau có gì mọi người lại giúp đỡ lẫn nhau, nhưng còn Linh Lung Mộng, Doãn Lão Nhị cũng không thân với cô nàng lắm, hơn nữa vừa rồi hành vi của Linh Lung Mộng thực sự khiến người ta rất tức giận, nếu giờ Doãn Lão Nhị nhận đồ thật thì chỉ sợ Linh Lung Mộng sẽ có ý kiến, làm vậy lại khiến Vương Vũ thấy khó xử.

Linh Lung Mộng tỏ ý không sao cả, nàng chỉ vào Vương Vũ rồi nói: “Là hắn đánh được BOSS, hắn nói cho ai thì cho người đó.”

“Nhưng một thứ quý trọng như thế, sao ta dám…” Doãn Lão Nhị vẫn có chút ngại ngần.

Lúc này Xuân Tường mỉm cười lên tiếng: “Được rồi lão Nhị, bảo ngươi lấy thì ngươi cứ lấy đi, chúng ta đều là huynh đệ, nói thêm nữa lại thành khách sáo quá đấy.”

Xuân Tường thấu hiểu cách làm người của Linh Lung Mộng, hắn ta biết sở dĩ Linh Lung Mộng giúp đỡ Vương Vũ đánh BOSS chẳng qua chỉ là muốn chuộc tội mà thôi, cô nàng nhất định sẽ không hỏi tới những đồ mà BOSS bạo ra.

“Nếu thế thì ta nhận vậy, sau này lúc nào cần đến ta cứ gọi một tiếng.” Doãn Lão Nhị gật gật đầu nói.

“Chậc chậc… vận may của Doãn Lão Nhị đúng là…” Mọi người thấy Linh Lung Mộng vứt cho Doãn Lão Nhị chiếc thuẫn quý giá như thế thì đều hâm mộ không thôi, chẳng phải làm gì tự nhiên lại nhặt được một thần khí, đây chính là chuyện ai nấy đều mơ ước bấy lâu.

“Dì Mộng, dì lục ra một món trang bị của Võ sư đi nào.” Ký Ngạo nói chen vào.

“Hừ.” Mọi người cười khinh bỉ rồi nói: “Có mò được trang bị của Võ sư đi nữa ngươi nghĩ cũng đến lượt ngươi mặc chắc?” Toàn Chân Giáo có hai Võ sư, BOSS là do Vương Vũ đánh, không có lý do gì trang bị tốt lại được chia cho Ký Ngạo trước.

“Thế thì tiếp theo toàn mò ra trang bị của Võ sư là được mà, ta đáng yêu thế này, ta không tin chú Ngưu không cho ta một món.” Ký Ngạo mặt dày nói.

Cả đám nghe thế bèn cười mắng: “Ngươi biến ngay cho khuất mắt bọn ta, cái thứ không biết xấu hổ …” Một con BOSS lớn như thế, lại toàn bạo ra trang bị của Võ sư, lời ấu trĩ như thế mà Ký Ngạo cũng nói ra được.

“Ấy sao ngươi lại ra đây?” Đúng lúc này, Vương Vũ quay sang hỏi Ký Ngạo.

Đáng lẽ ra lúc này tên nhóc con này phải ở trong thư viện chà đạp Regis cùng với Danh Kiếm Đạo Tuyết mới đúng chứ.

“BOSS vừa chết một cái là Regis biến thành NPC công năng không thể tấn công rồi, chúng ta còn ở trong đó làm gì nữa.” Ký Ngạo đáp.

“Hả? Có chuyện như thế á?” Vừa nghe Ký Ngạo nói vậy, cả đám không khỏi ngẩn ra.

NPC công năng là NPC không có trí thông minh và được hệ thống bảo vệ, những NPC này chỉ làm việc trong phận sự của mình, nhiệm vụ họ ban bố cũng đều là nhiệm vụ cấp thấp, sau khi Con Rối Của Thần chết, Regis biến thành NPC công năng nên đã mất đi công năng ban nhiệm vụ ẩn giấu và phần thưởng khác.

Từ đó có thể thấy, may là mọi người đã chơi ông ta một vố trước, nếu không lại biến thành cả đám bị hệ thống chơi xỏ.

“Thế mò được mảnh vỡ cuối cùng chưa?”

“Cái này… không mò được, lão Lý chắc nhiệm vụ của ngươi không hoàn thành được rồi.” Danh Kiếm Đạo Tuyết nói với vẻ hổ thẹn.

Minh Đô không cho rằng việc đó quan trọng: “Bỏ đi, không mò được thì thôi, rút thăm năm mới ta còn chưa bao giờ rút trúng kia kìa.”

“Hơ hơ, hôm nay sao lão Lý giác ngộ cao thế nhỉ? Trước kia hắn ta…” Nghe Minh Đô nói thế, tất cả mọi người đều cảm thấy khó có thể tin nổi, tên nhóc con này chưa bao giờ là người biết chịu thiệt, nhiệm vụ không hoàn thành được mà vẫn thản nhiên như không, có cái gì đó không đúng lắm thì phải.

Quả nhiên, còn chưa đợi mọi người kịp nói xong, Minh Đô đã nói chèn vào: “Để an ủi tâm hồn bị tổn thương của ta, đợi lát nữa nếu lão Mộng mò được cây pháp trượng, Xuân ca đừng giành với ta nhá.”

“Má nó! Ta biết ngay mà!” Cả đám đồng loạt giơ ngón giữa lên, cái tên này chỉ chờ mỗi lúc ấy thôi.

Chẳng còn cách nào khác, trải qua chiếc thuẫn cực phẩm của Doãn Lão Nhị vừa rồi, không chỉ riêng mình Minh Đô, những người khác cũng rất trông mong có thể bạo ra trang bị mình dùng được, cho dù chỉ là trang bị Rách nát.

“E rằng phải khiến ngươi thất vọng rồi.” Linh Lung Mộng cười ha ha, nàng lại mò ra một món trang bị tỏa sáng rực rỡ.

Anh Dũng Của Kỵ Sĩ (Mũ) (Bộ trang bị)

Vật phòng: 120-130

Ma phòng: 120-130

+47 Sức mạnh

+54 Thể chất.

Nghề nghiệp yêu cầu: Dành riêng cho Kỵ sĩ thủ hộ.

Cấp bậc yêu cầu: 60

Bộ trang bị Kỵ sĩ: 1/8

Anh Dũng Của Kỵ Sĩ 1/1

Chính Trực Của Kỵ Sĩ 0/1

Khiêm Tốn Của Kỵ Sĩ 0/1

Thương Hại Của Kỵ Sĩ 0/1

Công Chính Của Kỵ Sĩ 0/1

Hi Sinh Của Kỵ Sĩ 0/1

Vinh Dự Của Kỵ Sĩ 0/1

Linh Hồn Của Kỵ Sĩ 0/1

Thuộc tính bộ trang bị

Không Sợ Hãi: Kỹ năng bị động, phòng ngự tăng 100%.

Bảo Vệ Kẻ Yếu: Kỹ năng bị động, phạm vi kỹ năng vầng sáng thánh quang thủ hộ tăng 50%.

Chính Trực Trung Thành: Kỹ năng bị động, hiệu quả kỹ năng hệ thánh tăng 50%.

Thà Chết Không Khuất Phục: Kỹ năng bị động, sau khi chết có xác suất 80% hồi sinh đầy trạng thái, thời gian hồi 240 phút.

Thuộc tính bộ trang bị ẩn giấu: Chưa rõ.

Giới thiệu vật phẩm: Chỉ có Kỵ sĩ cao thượng nhất mới có thể mặc bộ trang bị này.

“Bộ trang bị tám món trong truyền thuyết!”

Sau khi nhìn thấy thuộc tính của chiếc mũ trong tay Linh Lung Mộng, cả đám Toàn Chân Giáo cùng hú lên.

Trang bị đi theo bộ cũng được chia ra làm hai loại cao thấp, để đánh giá giá trị của một bộ trang bị, cách làm trực quan nhất là nhìn vào con số phụ kiện.

Bộ trang bị có cấp thấp nhất chỉ có hai phụ kiện, trong khi đó bộ trang bị cấp cao nhất lại có tới tám phụ kiện.

Bộ trang bị tám phụ kiện bao gồm toàn bộ các vị trí ngoài vòng cổ, sau khi tập hợp đủ sẽ có thuộc tính vô cùng mạnh, hoàn toàn không hề thua kém một món thần khí, cho dù là lúc trò chơi còn đang trong giai đoạn open beta, mọi người cũng chỉ suy đoán bộ trang bị cấp cao nhất sẽ có tám phụ kiện, chứ cũng chưa ai từng nhìn thấy, trước mắt trên thị trường bộ trang bị bốn phụ kiện là nhiều nhất, loại sáu phụ kiện có thể coi là của hiếm có khó tìm.

Một món trang bị chuẩn thần khí, một phụ kiện trong bộ trang bị tám phụ kiện, lần đầu của Con Rối Của Thần thật là một cú nổ lớn.

Đương nhiên rồi, tuy rằng thuộc tính của bộ trang bị tám phụ kiện rất mạnh, nhưng nếu muốn tìm đủ được tám phụ kiệnn đó cũng là một chuyện hết sức hao tài tốn của.

“Tiếc quá, lại vô dụng…” Mọi người liên tục lắc đầu, khó khăn lắm mới sờ được một phụ kiện trong bộ trang bị tám món, ấy vậy mà lại là của Kỵ sĩ, Toàn Chân Giáo chỉ có mình Mục Tử Tiên là Kỵ sĩ, nhưng hiện giờ Mục Tử Tiên mới cấp 15… Có khi xác suất để cô nàng kia lên tới cấp 60 còn thấp hơn xác suất tìm đủ tám phụ kiện ấy chứ.

“Cũng không vô dụng lắm, ít nhất có thể cầm đi bán lấy tiền.” Vương Vũ cười híp mắt thu Anh Dũng Của Kỵ Sĩ lại.

Linh Lung Mộng tiếp tục sờ BOSS, mò được mấy giây, bỗng nhiên Linh Lung Mộng nói: “Mọi người đấu giá đi.” Nói xong, Linh Lung Mộng rút ra một cuốn sách.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment