Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 669 - Chương 671: Thánh Quang Thiểm Diệu

Trang 335# 2

 

 

 

Chương 671: Thánh Quang Thiểm Diệu
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




Thánh Quang Thiểm Diệu: Kỹ năng Sử Thi, trong trạng thái kích hoạt miễn trừ mọi tấn công trong phạm vi 200 mét đối với người sử dụng.

Nghề nghiệp yêu cầu: Thông dụng.

“Woa… kỹ năng Sử Thi thông dụng!” Sau khi thuộc tính của sách kỹ năng được gửi lên, tất cả mọi người đều suýt xoa một phen.

Đúng là Con Rối Của Thần toàn bạo ra đồ ngon thật, mẹ nó đến cả kỹ năng cấp Sử Thi cũng mò ra được, lại còn là hàng thông dụng nữa chứ.

Hiện tại phạm vi tấn công phổ thông của nghề nghiệp cận chiến là 80 - 200, nếu muốn tấn công phổ thông phạm vi ngoài 200, chỉ có nghề nghiệp tấn công tầm xa mới làm được.

Miễn trừ tấn công ngoài phạm vi 200, không chỉ miễn trừ được đòn tấn công của nghề nghiệp tấn công tầm xa, mà thậm chí còn có thể miễn trừ kỹ năng của một bộ phận nghề nghiệp cận chiến.

Từ đó có thể thấy, kỹ năng này quả thật là thiên địch của nghề nghiệp tấn công tầm xa, dù sao nghề nghiệp tấn công tầm xa trời sinh đã là kẻ thả diều, chỉ cần không phải là thằng ngốc, không một ai thuộc nghề nghiệp này lại đứng trong phạm vi 200 so với mục tiêu khi nhắm bắn cả.

Điều quan trọng nhất là, Thánh Quang Thiểm Diệu không phải là kỹ năng của một nghề nghiệp nào đó, mà lại là kỹ năng thông dụng.

Thử nghĩ mà xem, nếu nghề nghiệp tấn công tầm xa học được Thánh Quang Thiểm Diệu, về sau có thể là vô địch với người cùng nghề nghiệp, nếu nghề nghiệp cận chiến học được Thánh Quang Thiểm Diệu, từ đó về sau sẽ không cần sợ đám tấn công tầm xa kia thả diều nữa.

Chẳng trách Linh Lung Mộng nói mọi người cần đấu giá kỹ năng này, có lẽ sẽ không một ai có thể chống cự được sức mê hoặc của kỹ năng này.

“Nhiệm vụ của ta thất bại rồi, có được bồi thường hay không?” Còn chưa đợi mọi người lên tiếng đấu giá, Minh Đô đã giơ tay lên hỏi.

“Ồ? Ngươi muốn bồi thường thế nào?” Mọi người hỏi lại.

Minh Đô nhìn chằm chằm Thánh Quang Thiểm Diệu trong tay Linh Lung Mộng với vẻ thèm nhỏ dãi: “Thôi bỏ qua mấy thứ pháp trượng vớ vẩn kia đi, ta thấy cuốn sách này cũng rất hữu dụng, không biết mọi người có thể…”

“Cút!” Minh Đô còn chưa kịp nói hết câu đã bị cả đám đồng thanh nhét cho một chữ “cút” vào miệng.

“Má, ta là tấn công tầm xa chủ chốt trong công hội chúng ta đó, nếu ta có được kỹ năng này rồi, mọi người sẽ không cần bảo vệ ta nữa, ta cũng vì muốn tốt cho mọi người thôi mà.” Minh Đô kêu lên một cách vô sỉ, rõ ràng là muốn mưu lợi cho bản thân mình, lại cứ bám lấy lý do tốt cho mọi người, vô sỉ đến trình độ như vậy thật hiếm gặp.

“Sống chết có số, chết rồi đáng đời! 3000 vàng!” Danh Kiếm Đạo Tuyết như nhà giàu mới nổi vứt lại cho Minh Đô một câu, hắn ta là người đầu tiên ra giá.

Nếu quy đổi theo tỉ suất hối đoái giữa nhân dân tệ và vàng, 3000 vàng sẽ được tính thành hàng vạn, cho dù có lên sàn giao dịch, bỏ đi thuế thu nhập các kiểu, bán với giá mười bảy mười tám vạn nhân dân tệ cũng không thành vấn đề, Danh Kiếm Đạo Tuyết mở miệng ra là nói 3000 vàng, đủ thấy giá trị của cuốn sách kỹ năng này.

Nhìn thấy Danh Kiếm Đạo Tuyết ra giá, nhất thời những người khác cũng bình tĩnh lại.

Những người đang ngồi ở đây ngoại trừ Ký Ngạo và Dương Na là người không thiếu tiền, những người còn lại đều là người bình thường, mười bảy mười tám vạn là thu nhập một năm của họ, bỏ mười bảy vạn ra để mua một chiếc thuẫn như của Doãn Lão Nhị cũng được, dù sao nếu sau này không chơi game nữa thì vẫn có thể bán trang bị đi, nói không chừng còn kiếm được một khoản.

Nhưng kỹ năng học xong rồi là không thể giao dịch được nữa, Trọng Sinh lại kết nối trực tiếp với thân phận, không thể mua bán tài khoản, mua hay không mua, thật sự phải suy nghĩ một phen.

Đặc biệt là Xuân Tường, vừa nghe thấy Danh Kiếm Đạo Tuyết hét giá, hắn ta rất dứt khoát ngậm miệng lại, nhét túi tiền về vị trí cũ, sét tốt phải dùng trên lưỡi kiếm, không cần phải tiêu nhiều tiền như vậy để mua một cuốn kỹ năng như thế.

“Không ai ra giá à? Thế ta ra giá 3001 vàng nhé!” Minh Đô liếc trái liếc phải nhìn những người khác, sau khi thấy họ không có hứng thú gì, hắn ta bèn tăng giá một cách bủn xỉn.

“Ta ra giá 3500 vàng.” Ký Ngạo cười hì hì nói.

Minh Đô tức giận mắng: “Má, trẻ con nhà ai đây? Sao còn không đi học đi?”

“Công ty Long Đằng đâu quy định trẻ con không được chơi game, ngươi là cái thá gì mà dám quản ta.” Ký Ngạo giơ ngón giữa.

“3501 vàng.” Minh Đô ra giá lần thứ hai.

Ký Ngạo vừa định hét giá tiếp, Minh Đô đã kéo lấy cánh tay Ký Ngạo nói: “Anh bạn nhỏ à, ta quen nhiều cô gái đẹp lắm, chỉ cần ngươi không tranh với ta, hôm nào ta giới thiệu cho ngươi.”

“Thật chứ?” Hai mắt Ký Ngạo sáng lấp lánh.

“Đương nhiên rồi!”

“Quân tử nhất ngôn!”

“Ôi trời…” Mọi người thấy Ký Ngạo bị mắc lừa dễ dàng như vậy, đau lòng đến mức sắp khóc, nhìn cái tay đầy vết chai của Lý Minh Đô đi, có ma mới tin hắn quen nhiều gái đẹp á.

“Đạo Tuyết ngươi có theo không?” Sau khi Ký Ngạo từ bỏ, Minh Đô quay sang hỏi Danh Kiếm Đạo Tuyết.

“Không theo nữa, ngươi cầm đi chơi đi.” Danh Kiếm Đạo Tuyết nhún nhún vai nói.

Tay Thích khách ngắn, lại biết Tiềm Hành, nghề nghiệp kỹ năng Thánh Quang Thiểm Diệu không thể khắc chế được nhất chính là Thích khách, nghề nghiệp bị ảnh hưởng tới nhỏ nhất cũng là Thích khách, sở dĩ Danh Kiếm Đạo Tuyết hét giá, hoàn toàn là xuất phát từ bản năng của một thương nhân.

Minh Đô đã hét giá tới 3501 vàng rồi, tất nhiên Danh Kiếm Đạo Tuyết sẽ không tiêu nhiều tiền như thế để đi giành một cuốn sách kỹ năng không hề có tác dụng gì với hắn ta.

“Thế thì ta thu nhé ha ha.” Minh Đô cười hì hì vừa định vươn tay ra lấy cuốn sách kỹ năng, bỗng nhiên Doãn Lão Nhị lại nói: “Ta ra giá 5000 vàng.”

“Ta XX cả nhà mi, mẹ nó mi bị điên à!” Nghe Doãn Lão Nhị hét giá, Minh Đô tức điên lên.

5000 vàng, Minh Đô không thể theo được nữa, bởi vì Minh Đô là nghề nghiệp tấn công tầm xa mà, mục đích học kỹ năng này cũng chỉ là không muốn để người khác khắc chế bản thân mà thôi… 5000 vàng đã vượt ra khỏi giới hạn chịu đựng của hắn ta rồi.

Doãn Lão Nhị cười âm hiểm nói: “He he, ngươi thì hiểu cái quái gì, giá trị của kỹ năng này nếu nằm trong tay ta sẽ vượt xa con số ấy.”

Còn không phải sao, Chiến sĩ khiên thuẫn bản thân đã khắc chế nghề nghiệp tấn công tầm xa, khắc tinh duy nhất là Pháp sư có sát thương ma pháp cao, sau khi có được Thánh Quang Thiểm Diệu, tấn công của Pháp sư sẽ mất đi hiệu quả với tên này.

Tuy rằng cự ly tấn công của khiên thuẫn chỉ có 100, nhưng cũng không có nghề nghiệp tấn công tầm xa nào lại tấn công Chiến sĩ khiên thuẫn trong phạm vi 200 cả, phải biết rằng chiêu Khiêu Khích của Chiến sĩ khiên thuẫn có cự ly là 500.

“Mẹ mi!” Minh Đô buồn bực đến mức sắp ói máu.

“Đủ rồi, ngươi không mua nổi thì cút sang một bên đi.” Linh Lung Mộng lườm Minh Đô một cái, đưa Thánh Quang Thiểm Diệu cho Doãn Lão Nhị.

Gương mặt cả đám lại hiện lên vẻ hâm mộ không thôi, vũ khí thần khí, sách kỹ năng cấp Sử Thi, nếu không có bất ngờ gì xảy ra, trong lần đi phụ bản lần này người có thu hoạch lớn nhất nhất định là Doãn Lão Nhị rồi.

Tiếp sau đó tuy những đồ Linh Lung Mộng mò ra đều không kém, nhưng khi đã có trang bị và kỹ năng cực phẩm mở đầu, những thứ phía sau có rực rỡ đến mấy cũng không còn thu hút được sự chú ý của mọi người nữa.

Đều là trang bị Hoàng Kim cấp 60, tất nhiên thuộc tính đều không tồi, nhưng mọi người mới vừa lên cấp 40, còn cách cấp 60 một khoảng rất xa nữa, lại cũng không phải là thần khí như Thuẫn Của Thiên Thần, tất nhiên không ai bỏ tiền ra mua một thứ chưa xác định.

Sờ BOSS xong, cả đám được truyền tống về điểm khởi đầu, hệ thống thông báo: Bạn đã hoàn thành phụ bản…

Do thành Atlanta là phụ bản cấp 60, kinh nghiệm nhận được tương đối cao, sau khi hệ thống thông báo xong, kinh nghiệm của mọi người đều nhảy vọt một bước dài, thực sự khiến cả đám rất hưng phấn.

“Đi, ta mời khách, chúng ta tới quán rượu ăn mừng đi.” Doãn Lão Nhị hưng phấn nói, lần đi phụ bản này hắn ta kiếm được nhất, không mời khách cũng không phải.

“Ta không đi đâu, cũng muộn rồi, ta off trước đây!” Vương Vũ chào tạm biệt mọi người xong là lập tức offline.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment