Trang 343# 2
Chương 687: Thú triệu hồi bất thường
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
"Các ngươi muốn làm gì?" Nhìn thấy toàn bộ người Toàn Chân Giáo đều bu lại đây, sắc mặt Đa Khắc trắng bệch, dựa lưng vào cây, cảnh giác nhìn đám người Vô Kỵ.
Vô Kỵ cười khà khà: "Khà khà, không có gì, nghe nói ngươi là một BOSS Hoàng Kim cơ mà."
"Vậy thì sao?" Đa Khắc theo bản năng nâng thanh trường kiếm lên để ngang ngực.
"Còn là một BOSS sắp hết máu nữa." Vô Kỵ lại nói.
"Ha ha ha, chỉ bằng chút máu này ta vẫn có thể kéo theo vài người đệm lưng đấy!" Đa Khắc kiêu ngạo nói.
"Đúng vậy, nhưng mạng của chúng ta không đáng tiền, mà ngươi một khi đã chết có khả năng là chết thật đó."
"..." Đa Khắc không nói gì, lạnh lùng nói: "Lần này ngươi lại muốn bao nhiêu tiền?"
"Ngươi cảm thấy tin tức về ngươi đáng giá bao nhiêu?" Vô Kỵ giơ pháp trượng lên, chỉ thẳng về phía Đa Khắc. Đám người Minh Đô và Xuân Tường thấy vậy cũng lấy vũ khí ra, bộ dạng nóng lòng muốn thử.
"Ta..."
"Quác! ! !!"
Đa Khắc vừa nêu giá mua cho bản thân một con đường sống, đột nhiên có một tiếng rên rỉ chói tai vang lên, khiến mọi người nghe dựng hết tóc gáy.
Mọi người không hẹn mà cùng quay đầu nhìn về phía Thú vương Đế Tuấn. Chỉ thấy trên thân Thú vương Đế Tuấn hiện giờ tràn ngập hỏa diễm, đang mở cánh nhảy dựng lên.
Thật sự là đang nhảy dựng lên, cái thân hình mập mạp cùng đôi cánh nhỏ ngắn kia quả thực không có một chút liên quan nào tới cụm từ lịch sự tao nhã như "bay lên" cả.
Bởi vì Thú vương Đế Tuấn làm cho ngọn lửa bao trùm toàn bộ thân thể, cho nên Vương Vũ không còn cách nào khác đành phải nhảy khỏi chân gà của Thú vương Đế Tuấn.
Sau khi Thú vương Đế Tuấn nhảy lên, lại mạnh mẽ lao xuống dưới, sau khi lướt đôi cánh chạm đất còn tạo ra một chuỗi lửa, hai cánh thì như hai đao lửa bổ về phía Vương Vũ.
Đôi cánh Thú vương Đế Tuấn khi mở ra rộng chừng năm sáu thước, hơn nữa tốc độ vô cùng nhanh. Lúc này Vương Vũ muốn tránh né đương nhiên không kịp nữa, thấy hai cánh kia sắp đập tới mình, hai chân Vương Vũ đạp xuống đất, nằm ngửa ra mặt đất.
Thân mình Thú vương Đế Tuấn gần như dán lên người Vương Vũ mà lướt qua.
Đúng lúc này, hai chân Vương Vũ mạnh mẽ đạp lên trên, đá ra một cước Lôi Đình Cước, hai chân mang theo điện quang đá mạnh vào bụng Thú vương Đế tuấn.
Lúc đầu Thú vương Đế Tuấn dùng tốc độ cao lao xuống, bị một cước này của Vương Vũ đá trúng không thể phanh lại được cắm đầu lao tới phía đám người Vô Kỵ.
"Trời ạ!"
Đám người Toàn Chân Giáo vẫn còn đang đứng nhìn Vương Vũ, lúc thấy Vương Vũ nằm xuống mọi người còn tưởng Vương Vũ chỉ đang né tránh mà thôi. Không ai ngờ rằng, tên nhóc kia còn ra chiêu điên cuồng như vậy, đã rơi vào tình huống đó mà vẫn còn dám phản kích lại.
Nhìn thấy Thú vương Đế Tuấn bay tới, đám người Toàn Chân Giáo lập tức chạy tứ tán khắp nơi. Vô Kỵ đáng thương không có kỹ năng di chuyển vị trí, mà vị trí đứng của hắn ta còn con mẹ nó nổi bật nhất, hoàn toàn không thể tránh thoát, đành phải vội vàng phủ cho mình một Quầng Sáng Vô Địch, sau đó trốn sau lưng Đa Khắc.
"Rầm!" Thú vương Đế Tuấn lao đầu đập lên người Đa Khắc, khiến cho thanh máu chỉ còn chút ít của Đa Khắc tụt xuống còn vài giọt.
Thú vương Đế Tuấn đứng dậy, liếc mắt nhìn chung quanh một chút rồi giẫm lên Đa Khắc xông về phía Vương Vũ.
Thấy Thú vương Đế Tuấn rời đi, Vô Kỵ vung pháp trượng lên, hồi cho Đa Khắc chút máu, sau đó thần hồn nát thần tính nói: "Má ơi, suýt chút nữa đổ mấy cây rụng tiền của ông đây rồi."
Nói xong, Vô Kỵ lại nhắm pháp trượng về phía Đa Khắc: "Lúc nãy ngươi định nói bao nhiêu tiền?"
Đa Khắc cười lạnh nói: "Ta khuyên ngươi nên nghe biện pháp thì tốt hơn."
"Vì sao?"
"Ngươi nhìn bên kia đi!" Ngón tay Đa Khắc chỉ về phía Vương Vũ đang giằng co với Thú vương Đế Tuấn.
Khổ người của Thú vương Đế Tuấn rất lớn, nhưng vẫn chỉ là một con gia cầm có hai móng vuốt một đôi cánh, chiến đấu không tiện bằng quái vật hình dã thú. Lúc nó tiếp tục nhằm về phía Vương Vũ thì Vương Vũ đã nhảy dựng lên, chuẩn bị cho nó mấy gậy bất ngờ, ai biết con hàng này sau khi chạy đến cách vị trí Vương Vũ chừng năm sáu thước thì lại dừng lại.
Vương Vũ có chút bất ngờ, chuẩn bị tiến lên thì đột nhiên, Thú vương Đế Tuấn vung vẩy đôi cánh, liên tục quét xuống mặt đất.
Ngay sau đó, trên mặt đất bùng lên từng ngọn lửa lớn, tiếp theo từng ngọn lửa lớn biến thành mười mấy quái vật.
Hỏa Diễm Ma Lang (Cấp 50) (Tinh Anh)
HP: 200.000
MP: 10.000
Kỹ năng: Cắn Xé, Phun Lửa.
Thiên phú: Biến ảo.
Giới thiệu quái vật: Thú vương Đế Tuấn có huyết mạch thần thú, sau khi giết chết quái vật có thể nô dịch linh hồn quái vật chiến đấu cho mình.
Hỏa Diễm Ma Báo (Cấp 55) (Tinh Anh)
HP: 250.000
MP: 15.000
Kỹ năng: Bay Nhào, Hỏa Diễm Đao
Thiên phú: Biến ảo.
Giới thiệu quái vật: Thú vương Đế Tuấn có huyết mạch thần thú, sau khi giết chết quái vật có thể nô dịch linh hồn quái vật chiến đấu cho mình.
Sau khi hỏa diễm biến thành quái vật, thân hình bắt đầu hư không hóa, trong lúc Vương Vũ còn đang dò xét thuộc tính quái vật, những quái vật đó đã chia làm ba, số lượng từ mười mấy con chớp mắt biến thành vài chục con.
"Quác quác!" Thú vương Đế Tuấn ngửa mặt lên trời gào một tiếng, vài chục con quái thú hỏa diễm đều đánh về phía Vương Vũ.
Ánh mắt Vương Vũ trở nên căng thẳng, đổi vũ khí thành trạng thái trường côn, một côn đánh thẳng tới con Hỏa Diễm Ma Báo đang lao tới đầu tiên.
"Bụp..!"
Một côn của Vương Vũ đập trúng Hỏa Diễm Ma Báo, cảm giác đánh lên da thịt không hề truyền tới, mà lại truyền tới cảm giác đánh vào không khí. Vương Vũ tập trung nhìn lại, hóa ra trường côn đã xuyên qua thân hình của Hỏa Diễm Ma Báo, nện lên mặt đất.
"Không xong! Là giả!" Vương Vũ thầm kêu một tiếng, thuận thế đâm trường côn xuống mặt đất, mạnh mẽ nhảy lên, đúng lúc đó lại có thêm mấy con Hỏa Diễm Ma Báo đánh tới.
Hai tay Vương Vũ nắm chặt trường côn, hai chân lần lượt đá về phía hai con quái vật.
Kết quả vẫn giống như vừa rồi, hai chân Vương Vũ đá lên thân hai con quái vật đều không truyền lại cảm giác gì cả, hai con quái vật kia giống như một cái bóng, xông lên người Vương Vũ.
".." Vương Vũ không còn gì để nói, làm màu nửa buổi, hóa ra chỉ là tên kia phô trương thanh thế.
Nghĩ vậy, Vương Vũ thu côn, đáp xuống mặt đất, hai chân đạp xuống đất chuẩn bị lao về phía Thú vương Đế Tuấn. Đúng lúc này, hai con ma lang chạy tới phía sau Vương Vũ, há mồm cắn lên mắt cá chân hắn.
Vương Vũ còn tưởng vẫn là ảo ảnh, nên không thèm để ý tới.
"Xoẹt, rẹt!" Vương Vũ lập tức cảm thấy dưới chân trầm xuống.
- 452
- 251
Gây tàn phế, tốc độ giảm xuống 30%
"Đéo đỡ được! Tại sao lại biến thực ngay lúc này?"
Vương Vũ quá sợ hãi, đồng thời vài chục con quái vật cũng đã vây quanh Vương Vũ, đồng thời phát động công kích về phía hắn. Từng ngọn hỏa diễm và một đám lưỡi dao đánh tới phía Vương Vũ.
Bởi vì những quái vật này đều là linh hồn biến ảo thành, cho nên Vương Vũ không thể cảm nhận được một chút khí tức chuyển động nào, vì thế khả năng cảm nhận khí tức của Vương Vũ lúc này mất đi tác dụng, hoàn toàn không thể phân biệt được những con quái vật này con nào là thật, con nào là giả.
Sau khi nhìn thấy những con quái vật này phát động công kích về phía mình, Vương Vũ đành phải thi triển bộ pháp, liều mạng tránh né những công kích ma pháp đang bay tới.
Cũng may, công kích của những con quái vật này đều là công kích đơn thể, tuy là vài chục con quái vật đồng thời vây quanh phát động công kích, nhưng bộ pháp huyền ảo của Vương Vũ vẫn có thể miễn cưỡng đối phó được.
Lúc này, đám người Toàn Chân Giáo giả bộ đánh đấm phía bên ngoài cũng đã chú ý tới tình hình bên phía Vương Vũ, chuẩn bị chạy tới.
Doãn Lão Nhị cúi đầu đánh ra một chiêu Va Chạm vọt vào vòng vây. Sau khi tới bên cạnh Vương Vũ, hắn ta không nói hai lời, lập tức đánh ra một kỹ năng Trào Phúng, hơn phân nửa quái vật xung quanh lập tức bị hút tới bên người Doãn Lão Nhị.
Đúng lúc đó, Bao Tam mở Toàn Phong Trảm ra, Kết Giới Hắc Ám của Xuân Tường cũng đồng thời dâng lên, bao bọc lấy nhóm người Vương Vũ. Hỏa Lôi Thiên Giáng của Minh Đô theo sát phía sau lan tràn tới.
"Bụp..."
Vẫn là âm thanh đánh vào không khí...
Không khí hiện trường một lần nữa trở nên hết sức khó xử.