Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 691 - Chương 693: Đánh Bại Ngươi, Ta Chỉ Cần Ba Phút

Trang 346# 2

 

 

 

Chương 693: Đánh bại ngươi, ta chỉ cần ba phút
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




"Mẹ nó!" Minh Đô thấy thế, sợ đến mức tim muốn nhảy ra ngoài.

Mặc dù Ác Ma của Xuân Tường vừa mới chết một lần, nên đẳng cấp không cao lắm, nhưng ít ra nó có hơn ba ngàn máu, vậy mà bị cắn một phát chết tươi. Sát thương của con khỉ này rất đáng sợ, mấy nghề nghiệp giáp vải chắc chỉ chịu được một phát cắn của nó.

May mắn, có Ác Ma cản đợt tấn công này, giúp cho Minh Đô tranh thủ được một giây để sử dụng kỹ năng Thiểm Hiện, lập tức thuấn di đến bên cạnh đội ngũ, đồng thời đàn Lạc Nhật Ma Viên cũng đuổi đến gần đám người Toàn Chân Giáo.

"Diệt bọn chúng!" Vô Kỵ ra lệnh, Bao Tam, Doãn Lão Nhị cùng nhau xông lên trước, đồng thời sử dụng Khiêu Khích Tập Thể và Toàn Phong Trảm cuộn cả đám Lạc Nhật Ma Viên vào cùng một chỗ. Sau đó là Kết Giới Hắc Ám của Xuân Tường, Địa Ngục Liệt Diễm và Lôi Kích của Minh Đô thi nhau rơi xuống.

Lạc Nhật Ma Viên chỉ là quái tinh anh cấp 60 mà thôi, nên thuộc tính có hạn, mà đám người Toàn Chân Giáo đều là cao thủ, cho nên sau đợt công kích đầu tiên, toàn bộ Lạc Nhật Ma Viên chỉ còn lại chút máu.

Lúc này Linh Lung Mộng và Dương Na bắn mũi tên yểm hộ cho Danh Kiếm Đạo Tuyết cùng Bắc Minh Hữu Ngư lao nhanh ra ngoài, Bối Thứ, Cắt Họng, Tạc Kích... Chỉ qua vài giây đồng hồ, toàn bộ Lạc Nhật Ma Viên cùng nhau biến thành thi thể nằm trên mặt đất.

Lúc này, Ký Ngạo mới chạy đến từ bên cạnh, Vô Kỵ lập tức hô to với Ký Ngạo: "Gà Con, mau đi nhặt đầu gà!"

"???" Ký Ngạo bị câu nói của Vô Kỵ khiến cho sững sờ: "Đầu gà? Ngươi nói lộn khúc trước, hay là nói lộn khúc sau vậy?"

"Ngươi nhìn bên phải đi!" Vô Kỵ đổ mồ hôi, vừa nói hắn ta vừa chỉ tay về phía đầu của Thú vương Đế Tuấn đang nằm bên phải của Ký Ngạo.

Nhìn thấy đầu của Thú vương Đế Tuấn, thì Ký Ngạo mới hiểu được không phải là Vô Kỵ đang trêu cậu ta, mà thật sự để cho cậu ta đi nhặt đồ, thế là cậu ta vội vàng chạy đến.

"Hừ! Tên tiểu tử lén lén lút lút!"

Ở bên này, Đa Khắc đang giằng co với Vương Vũ, hai người mắt to trừng mắt nhỏ với nhau, Đa Khắc liếc xéo qua nhìn thấy Ký Ngạo đang đi đến bên cạnh đầu Thú vương Đế Tuấn, lập tức hừ lạnh một tiếng, định quay người lại để tấn công Ký Ngạo.

"Có cơ hội!" Nhìn thấy Đa Khắc quay người, Vương Vũ nói thầm, lập tức dùng trường côn trong tay quét ngang sát mặt đất một cái, đập về phía bàn chân của Đa Khắc, thân thể Đa Khắc nhảy lên một chút, trở tay chém một kiếm vào đầu Vương Vũ.

"Ha ha!" Thấy Đa Khắc dám dùng kiếm chém về phía mình, Vương Vũ mỉm cười, thu trường côn lại, dùng Băng Quyền nhảy ra phía sau lưng của Đa Khắc, tay phải nắm lấy cổ tay đang cầm kiếm của Đa Khắc, tay trái túm lấy vào gáy gã.

"Bẻ cổ!"

"Răng rắc", một tiếng kêu giòn giã, đầu Đa Khắc bị nghiêng sang một bên, dính phải hiệu ứng định thân. Tiếp đến Vương Vũ nắm lấy tay phải của Đa Khắc và nhảy lùi ra sau một chút, dùng chân phải đá vào bắp đùi của Đa Khắc, khiến cho gã phải quỳ một chân xuống đất, sau đó dùng Lôi Đình Cước đạp vào sau lưng của Đa Khắc.

"A!" Đa Khắc hét lên thảm thiết, bị Vương Vũ túm lấy tay phải rồi bị đạp ngã sấp xuống đất.

Dù sao Đa Khắc cũng là BOSS cấp Sử Thi, cho nên gã không thể giống với quái bình thường dễ dàng bị Vương Vũ áp chế như thế được, chỉ thấy cổ tay bị khống chế của Đa Khắc bỗng thả lỏng ra, cầm ngược thanh kiếm, sau đó dùng trường kiếm đâm về phía đầu của Vương Vũ.

Đối với công kích của BOSS cấp Sử Thi, Vương Vũ không dám đỡ, lập tức cúi đầu né tránh, ngay lúc này Đa Khắc nhân cơ hội xoay người lại, Vương Vũ lập tức bị thứ sức mạnh đó đánh bay sang một bên.

Sau khi đánh bay Vương Vũ, Đa Khắc lập tức phóng tới Ký Ngạo, Vương Vũ dùng tay phải hất về phía trước, Phi Long Tác bay ra, quấn lấy đùi của Đa Khắc.

"???!!"

Lần này Đa Khắc cũng bị sững sờ, cuối cùng gã phải quay đầu lại. Gã biết Vương Vũ rất khó chơi, nhưng gã không hề nghĩ tới Vương Vũ lại khó chơi đến vậy.

"Ngươi đúng là tên tiểu tử cố chấp!" Đa Khắc nhìn chằm chằm vào Vương Vũ, từ tốn nói.

"Như nhau cả thôi!" Vương Vũ cười nói.

"Hừ, trong mắt ta, ngươi chỉ là một con ruồi đáng ghét mà thôi, ba phút, chỉ cần ba phút, ta sẽ cho ngươi biết Địa Ngục là như thế nào!"

Vừa nói, Đa Khắc vừa ném ra một cái vòng tròn hình trụ, ánh sáng lóe lên, nó lập tức bay đến và cắm bên cạnh đầu Thú vương Đế Tuấn.

Sau khi hình trụ rơi xuống đất, nó lập tức phát ra xung quanh một luồng ánh sáng màu xanh, đồng thời đống thi thể Lạc Nhật Ma Viên ở dưới chân đám Toàn Chân Giáo cũng hóa thành từng tia sáng, bay đến bên cạnh hình trụ. Chỉ trong chốc lát mười con Lạc Nhật Ma Viên được hồi sinh ở xung quanh hình trụ, đứng vây quanh đầu Thú vương Đế Tuấn.

"Mẹ nó, là Đồ Đằng Phục Sinh!"

Vô Kỵ không thể không kêu lên khi nhìn thấy thứ này.

Đồ Đằng Phục Sinh, cũng như tên gọi của nó, nó có thể hồi sinh đồng đội trong chiến đấu, giai đoạn đầu của Trọng Sinh không có Thuật Phục Sinh, cho nên những đạo cụ có kỹ năng hồi sinh đều rất quý giá. Loại đạo cụ giống như Đồ Đằng Phục Sinh, có thể hồi sinh đồng đội đã chết sống lại với trạng thái đầy đủ, không cần nói ai cũng biết giá trị của nó như thế nào rồi.

Đồ vật đắt giá như thế, luôn là thứ có tiền mà không mua được, ngay cả người chơi Nhân Dân Tệ cũng phải để dành, chỉ khi nào đánh BOSS quan trọng thì mới nỡ dùng. Thế mà Đa Khắc, tên này lại sử dụng cho thú cưng, đúng là phung phí của trời, đương nhiên Đa Khắc là BOSS thì gã có thể dùng để tránh khỏi bị người giết.

Lúc này Ký Ngạo chạy đến gần đầu Thú vương Đế Tuấn, một con Lạc Nhật Ma Viên đứng cách cậu ta gần nhất đã lập tức gầm một tiếng giận dữ, dùng tay đập về phía cậu ta.

Ký Ngạo kinh hãi, vội vàng cúi đầu xuống né khỏi cú đấm của Lạc Nhật Ma Viên, sau đó xoay người đấm một cú vào mặt của Lạc Nhật Ma Viên. Nhưng ngay lúc này, mấy con Lạc Nhật Ma Viên ở xung quanh cũng bắt đầu lao tới, bao vây xung quanh Ký Ngạo, đấm về phía cậu ta. Ký Ngạo cảm thấy đánh không lại, vội vàng lăn một vòng về phía trước, sau đó dùng Băng Quyền, nhảy ra phía ngoài khoảng 5 mét.

Mục tiêu tấn công bị mất, nhưng bầy Lạc Nhật Ma Viên không có đuổi theo, mà quay đầu lại, ngồi xổm xung quanh Đồ Đằng.

Thấy cảnh này, Vô Kỵ không khỏi sửng sốt, nếu mọi người muốn nhặt đầu của Thú vương Đế Tuấn, thì phải tiêu diệt hết toàn bộ Lạc Nhật Ma Viên. Nhưng trong thời gian Đồ Đằng Phục Sinh còn tồn tại, thì bọn chúng có thể hồi sinh vô hạn, nếu muốn giải trừ hiệu quả phục sinh thì chỉ có một biện pháp, đó là đánh nát Đồ Đằng Phục Sinh.

Phải biết Đồ Đằng Phục Sinh chỉ bị những loại vũ khí hạng nặng như Đại Kiếm thì mới có thể đánh nát được nó. Nhưng bọn chúng bị mệnh lệnh bắt buộc nên mấy con súc sinh này kiên quyết cố thủ ở xung quanh Đồ Đằng. Mà bầy Lạc Nhật Ma Viên không rời khỏi chỗ đó, đám người Toàn Chân Giáo không có cách nào để phá Đồ Đằng, từ đó bầy Lạc Nhật Ma Viên có thể hồi sinh liên tục, đây chính là một cái vòng lặp vô hạn.

Cũng may có Vương Vũ đang quấn lấy Đa Khắc, nếu không đầu Thú vương Đế Tuấn sẽ bị tên này nhặt mất rồi.

"Ba phút, ngươi đúng là coi trọng ta." Vương Vũ vừa cười vừa nói.

Đa Khắc là BOSS cấp Sử Thi, giết người đều chỉ cần dùng một phát, gã lại dùng ba phút đồng hồ để đi đối phó với một người chơi cấp thấp, có thể thấy Đa Khắc vô cùng coi trọng Vương Vũ.

"Hừ, chịu chết đi!"

Đa Khắc hừ lạnh, cúi đầu xông đến Vương Vũ.

Va Chạm mãi mãi là kỹ năng mở đầu của Chiến sĩ, ngay cả BOSS cũng không ngoại lệ.

Thấy Đa Khắc sử dụng Va Chạm với mình, Vương Vũ nhảy ra sau một cái theo thói quen, ý đồ nhảy ra ngoài phạm vi của Va Chạm, nhưng ngay lúc này hắn lại thấy Đa Khắc vung trường kiếm chém về phía hắn.

"Không phải là Va Chạm!" Vương Vũ giật mình, đưa hai tay ra phía trước, đổi bao tay thành trường côn, giơ ngang trước người để chắn nhát kiếm, nhưng lúc này Đa Khắc đưa hai tay nắm lấy chuôi kiếm, chém một nhát từ dưới lên trên đồng thời người gã cũng bay theo.

"Phá Quân Thăng Long Trảm!!".


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment