Trang 346# 1
Chương 692: BOSS chân chính
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
Khi mỗi người Toàn Chân Giáo mang theo một con khỉ trở lại bãi đất trống, Vương Vũ đang cầm "Song quải" đứng trên đầu Thú vương Đế Tuấn giằng co với bầy Liệt Diễm Ma Hổ.
Vương Vũ đang đứng trên đầu Thú vương Đế Tuấn mãi không chịu nhảy xuống, Thú vương Đế Tuấn tấn công mãi mà không sao đánh tới được vào Vương Vũ , nên Thú vương Đế Tuấn có chút ủ rũ, nằm gục tại chỗ, mặc cho Vương Vũ thích làm cái gì thì làm.
Đám người Toàn Chân Giáo không có ngạc nhiên chút nào khi thấy Vương Vũ đang chơi đùa hăng hái trên đầu Thú vương Đế Tuấn, dù sao thì bọn họ cũng đã quen với sự biến thái của tên này rồi, nên bọn họ đã hoàn toàn chết lặng.
"Hiện tại nên làm cái gì?" Mấy người Toàn Chân Giáo mang theo Lạc Nhật Ma Viên của từng người, hỏi Vô Kỵ
Vô Kỵ muốn bắt khỉ, hiện tại cũng đã bắt được, nhưng những con khỉ này đều mang theo bộ mặt si ngốc, mắt bọn chúng cứ chăm chú vào trái cây đang nằm trong tay đám người, có vẻ như bọn chúng không định đi lên giúp đỡ.
Hơn nữa mọi người cũng đã dò xét qua thuộc tính của Liệt Diễm Ma Hổ, chắc có cộng toàn bộ mấy con khỉ lại sau đó cùng xông lên, cũng không đủ để cho Liệt Diễm Ma Hổ gặm một cái.
"Ta cũng không biết..." Vô Kỵ bất đắc dĩ nhìn Đa Khắc, cũng không biết là người nào bảo mấy con khỉ này có Hỏa Nhãn Kim Tinh, hiện tại nhìn bọn chúng ngu như chó, thấy ăn là không chịu đi, đúng là một lũ ăn hàng.
Đa Khắc nhìn đám người Vô Kỵ, gã chủ động đứng lên, đi tới cười và hỏi: "Cần ta giúp cái gì phải không?"
"Nên làm gì với mấy con khỉ này?" Vô Kỵ hỏi.
"Cứ giao cho ta là được." Đa Khắc mỉm cười, móc ra một thứ gì đó từ trong ngực, sau đó ném về phía Thú vương Đế Tuấn.
Lạc Nhật Ma Viên nhìn thấy thứ Đa Khắc vừa ném, lập tức con mắt đột nhiên chuyển thành màu đỏ, nhanh chóng di dời tầm mắt khỏi mấy trái cây trên tay mọi người, sau đó chạy đến bên cạnh Thú vương Đế Tuấn.
"Oành!"
Một tiếng nổ vang lên, đạo cụ mà Đa Khắc vừa ném bị nổ tung, toàn bộ Lạc Nhật Ma Viên lập tức ngồi xổm tại chỗ, sau đó nhe răng trợn mắt nhìn về phía Thú vương Đế Tuấn. Đồng thời toàn bộ lông trên người chúng chuyển từ màu đỏ sang vàng óng, trong mắt bọn chúng tỏa ra từng tia sáng giống như đèn pha, chiếu lên trên người Liệt Diễm Ma Hổ.
Sau khi bị từng tia sáng soi trúng, từng cái bóng mờ được sự phân biệt của Hỏa Nhãn Kim Tinh, bỗng biến thành màu đen, Liệt Diễm Ma Hổ lập tức hiện ra nguyên hình.
Lúc này đám người Vô Kỵ giật mình phát hiện ra, thuộc tính của Lạc Nhật Ma Viên đã thay đổi, đẳng cấp và thuộc tính giống như đúc với Liệt Diễm Ma Hổ.
"A, không ngờ Đa Khắc lại lợi hại đến vậy." Thấy một màn như thế, Linh Lung Mộng tấm tắc khen, mà sắc mặt của mấy người Vô Kỵ, Xuân Tường lại trở nên khó coi.
"Vô Kỵ, lúc nãy ngươi cho Đa Khắc bao nhiêu tiền thì hắn mới nói cho ngươi bí mật này thế?" Xuân Tường hỏi Vô Kỵ trong kênh công hội.
Sắc mặt Vô Kỵ trở nên nghiêm túc, lắc đầu: "Không cho tiền..."
"Lúc nãy chúng ta giúp lão Ngưu chiến đấu, hắn có ý định tấn công ngươi không?" Minh Đô cũng hỏi.
"Không có..." Nói đến đây, sắc mặt Vô Kỵ càng thêm nghiêm túc.
Từ trước tới nay NPC ở trong Trọng Sinh đều là một đám bịp bợm, cho dù là NPC cùng trận doanh cũng thế, chủ yếu đều là gài bẫy người chơi. Rõ ràng tên Đa Khắc đã bị người của Toàn Chân Giáo uy hiếp, nhưng hiện tại gã không những chủ động giúp đỡ Toàn Chân Giáo, mẹ nó còn không lấy một xu, hiển nhiên điều này có gì đó sai sai.
"Không có việc mà ân cần, không phải kẻ gian thì cũng là trộm! Chơi chết hắn!" Ký Ngạo hét lớn một tiếng, quay người bay lên dùng Thuấn Ảnh Liên Hoàn Thích đá về phía Đa Khắc.
"Ha ha, vốn dĩ muốn chơi với các người một lúc nữa, hình như các ngươi phát hiện ra được."
Đa Khắc mỉm cười, dùng đại kiếm đỡ lấy kỹ năng của Ký Ngạo, sau đó di chuyển đại kiếm đập Ký Ngạo văng ra ngoài.
"Mẹ nó..." Nhìn thấy Ký Ngạo bị một kiếm đập văng ra ngoài, đám người Toàn Chân Giáo đều sửng sốt.
Ký Ngạo có Tuyệt Vọng Chi Thứ, vũ khí cấp Sử Thi, mặc dù là Võ sư, nhưng thuộc tính lại không hề thua kém Bao Tam. Còn bàn về kỹ thuật, tên tiểu tử này cũng biết công phu, bình thường còn được Vương Vũ chỉ điểm cho một ít. Cho dù là nơi cao thủ nhiều như mây ở Toàn Chân Giáo, nhưng ngoại trừ Vương Vũ ra, cũng không một ai dám vỗ ngực tự tin bảo rằng có thể thắng hắn dễ dàng.
Huống chi Ký Ngạo còn có một trong những kỹ năng cuối của Võ sư là Thuấn Ảnh Liên Hoàn Thích, lực tấn công, độ phán định còn mạnh hơn cả Vương Vũ. Vậy mà cậu ta không chịu nổi một hiệp, chưa gì đã bị Đa Khắc đánh văng ra ngoài, mẹ nó Đa Khắc không thể nào nhanh đến mức như vậy chứ?
Nghĩ tới đây, mọi người đều nhao nhao sử dụng thuật Thăm Dò vào người Đa Khắc.
Thợ Săn Tiền Thưởng - Đa Khắc (Cấp 50) (BOSS Ám Kim) (Sử Thi)
HP: 300.000
MP: 5.000.000
Kỹ năng: Tinh thông vũ khí Chiến sĩ.
Thiên phú: Ngự thú, Ăn cắp.
Giới thiệu bối cảnh: Đa Khắc có thể sử dụng kỹ năng thiên phú của thú cưng, hiện tại có thể sử dụng kỹ năng "Ăn cắp".
"Trời! Đây không phải thuộc tính của Thú vương Đế Tuấn hay sao? Sử dụng kỹ năng Ăn cắp, chẳng lẽ Ăn cắp có nghĩa là ăn cắp thuộc tính à?"
Sau khi nhìn thấy thuộc tính của Đa Khắc biến thành thuộc tính của Thú vương Đế Tuấn, mọi người lập tức hiểu được, đám Lạc Nhật Ma Viên có thuộc tính rác rưởi như vậy mà lại có kỹ năng vô lại như thế này. Vậy mà chúng có thể ăn cắp thuộc tính của mục tiêu cho mình dùng, lúc này thuộc tính của Thú vương Đế Tuấn cùng Liệt Diễm Ma Hổ đều biến thành thuộc tính rác rưởi của Đa Khắc và Lạc Nhật Ma Viên.
Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra nữa, thì Đa Khắc là BOSS cuối cùng của nhiệm vụ này.
Tên gia hỏa này không những xảo quyệt mà còn rất vô liêm sỉ.
Trong lúc mọi người đang sững sờ, Đa Khắc dùng Va Chạm, vọt tới bên dưới người Thú vương Đế Tuấn, sau đó hai tay cầm kiếm vẩy một phát lên trên, dùng một kỹ năng của chiến sĩ cấp 40, Phá Quân Thăng Long Trảm, chém vào đầu của Thú vương Đế Tuấn.
Lúc này Vương Vũ đang ở trên đầu của Thú vương Đế Tuấn, hắn định xử lý đám Liệt Diễm Ma Hổ ở trước mặt. Đột nhiên Vương Vũ cảm giác được ở phía dưới có một luồng sát khí đang hướng lên đây, vội vàng sử dụng Tịch Chi Dược Thiên nhảy xuống khỏi đầu Thú vương Đế Tuấn.
Vừa nhảy xuống đất, Vương Vũ lập tức thấy một đường đao sáng loáng lướt quá, ngay sau đó cái đầu to tướng của Thú vương Đế Tuấn bị Đa Khắc chém rơi xuống.
Một tay cầm kiếm, Đa Khắc nhặt đầu của Thú vương Đế Tuấn lên, ngay khi gã đang muốn cất vào thì Vương Vũ lập tức nghe thấy tiếng Vô Kỵ hét to: "Hắn muốn cướp BOSS, đừng để cho hắn lấy cái đầu!"
Vương Vũ nghe thế, tiện tay ném trường thương ở trong tay, Đa Khắc né không kịp, bị trường thương của Vương Vũ đâm trúng cổ tay, đầu của Thú vương Đế Tuấn rơi tự do xuống đất. Ngay lúc này Vương Vũ cũng vọt đến, dùng trường côn ở tay kia đập một phát, đánh bay đầu của Thú vương Đế Tuấn về phía mấy người Vô Kỵ.
"Hừ!" Đa Khắc nhìn liếc Vương Vũ một cái, huýt sáo một tiếng, mười con Lạc Nhật Ma Viên chợt xoay người lại, đánh về phía đám người Toàn Chân Giáo.
"Ơ kìa, Tiểu Hắc, ngươi không nhận ra ta hay sao? Ta là người đã cho ngươi ăn đào đây..." Nhìn thấy Lạc Nhật Ma Viên đã bị mình thuần phục đột nhiên quay người tập kích mình, ai nấy đều kinh ngạc, Minh Đô vừa gào thét, vừa ném một quả đào về hướng Lạc Nhật Ma Viên.
Ai ngờ Lạc Nhật Ma Viên không thèm quan tâm đến, dùng tay vỗ một cái, đánh bay quả đào, sau đó đặt hai tay xuống đất, rống một tiếng "Oa ô..." Sau đó nhào về phía Minh Đô.
Mẹ nó, bọn này không những ăn cắp thuộc tính của Liệt Diễm Ma Hổ, mà ngay cả bản tính cũng ăn cắp, đây là muốn ăn thịt người.
Thấy Minh Đô lập tức ngã nhào xuống đất, Xuân Tường vội vàng triệu hồi một con Ác Ma ngăn cản trước người Minh Đô, nó đưa đầu ra chắn trước miệng Lạc Nhật Ma Viên... lập tức bị cắn thành một đám sương mù màu đen.