Trang 348# 2
Chương 697: Thuật Ngự Thú
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
Mặc dù, toàn bộ mọi người ai cũng hiểu được phương pháp này, nhưng nếu như để làm thật sự, thì không ai dám nghĩ mình sẽ làm được điều này. Đa Khắc là BOSS cấp Sử Thi, tựa lưng vào lưng Đa Khắc, chẳng khác gì với việc đang sờ mông hổ?
Làm chuyện này mà mất tập trung, dù chỉ một chút thôi thì cũng sẽ không biết chết như thế nào, Vương Vũ có loại can đảm như thế này một phần cũng là do hắn có tự tin vào thực lực của hắn.
Vương Vũ giống như đang dán trên lưng Đa Khắc, bất kể Đa Khắc xoay người như thế nào, thì Vương Vũ đều dán ở sau lưng Đa Khắc y như hình với bóng. Đa Khắc không sao tấn công Vương Vũ được, chuyện này có chút kỳ quái, nếu như có ai đó không hiểu được quy luật của BOSS, thì chắc chắn người đó sẽ cho rằng BOSS đang bị điên.
Khi Vương Vũ đang quấn lấy Đa Khắc, đám người Toàn Chân Giáo bên này cũng không nhàn rỗi, tên ma thuật, mũi tên, toàn bộ đều lao vào mục tiêu là Đa Khắc.
Sau khi bị dính một đợt tấn công, Đa Khắc bị đánh cho có chút sững sờ, sau đó gã dứt khoát bỏ mặc Vương Vũ, tiếp tục đi về phía trước. Vương Vũ lập tức xoay ra phía trước mặt Đa Khắc, dùng tay vả cho gã một cái vào miệng, Đa Khắc dùng kiếm đánh trả, Vương Vũ lại xoay người ra sau lưng Đa Khắc, chuyện lúc trước lại xảy ra.
Chờ cho kỹ năng của đám người Toàn Chân Giáo hồi thời gian xong, tiếp đó lại là một đợt tấn công.
Cứ tiếp tục như thế, Vương Vũ phụ trách giữ chặt Đa Khắc, đám người phụ trách gây sát thương cho Đa Khắc. Mỗi khi Đa Khắc muốn tiến về phía trước thì Vương Vũ lại tìm cách níu kéo gã quay trở lại, tận dụng cho mọi người có cơ hội để gây sát thương.
Ngay khi Đa Khắc chỉ còn cách đầu Thú vương Đế Tuấn khoảng 5 mét, thanh máu của gã cũng đã chạm đáy, gã không cam lòng, gầm lên một tiếng, sau đó biến thành một đạo ánh sáng bay đi, chỉ để lại trên mặt đất một đống đồ cực phẩm đang tỏa sáng.
Sau khi Đa Khắc chết, Đồ Đằng phục sinh vẫn còn 1 phút thời gian nữa mới hết, mặc dù đã mất đi khống chế, nhưng theo bản năng đám Lạc Nhật Ma Viên vẫn canh giữ tại chỗ.
Lúc này không có ai đi quan tâm vật phẩm nhiệm vụ nữa, dù sao ở chỗ này cũng chả có ai nhặt, hệ thống cũng không thể đổi mới được, cho nên chưa cần quan tâm đến nó, mà toàn bộ ánh mắt đều đổ dồn về đống đồ mà Đa Khắc tuôn ra.
Đa Khắc là BOSS cấp Sử Thi, có rơi đồ thì tối thiểu cũng là Hoàng Kim, thậm chí có thể rơi ra đồ cấp Sử Thi.
"Lão Ngưu, rơi cái gì? Rơi cái gì thế?" Mọi người nhao nhao hỏi như ong vỡ tổ.
Vương Vũ nghe vậy, lập tức nhặt đồ lên, lần lượt chia sẻ thuộc tính của từng món lên kênh chát của công hội.
Trang bị thì có một món, là một thanh song thủ kiếm.
Thú Vương Chi Liệp Sát Nhận (Đại Kiếm) (Ám Kim)
Vật công: 380 - 400
Ma công: 180 - 200
50 sức mạnh
50 thể chất
Liệp Sát: Kỹ năng bị động, mỗi khi tấn công ba lần vào một mục tiêu, mục tiêu sẽ bị dính ba màu là đỏ, vàng, xanh, là ba màu ký hiệu của Liệp Sát.
Ký hiệu màu đỏ: Tốc độ di chuyển của mục tiêu giảm 30%.
Ký hiệu màu vàng: Giảm vật phòng và ma phòng của mục tiêu xuống 30%
Ký hiệu màu xanh: Tốc độ tấn công của mục tiêu giảm 30%
Các ký hiệu có thể chồng lên nhau.
Tiền Thưởng: Kỹ năng bị động, sau khi tiêu diệt mục tiêu, tỷ lệ rơi đồ tăng 30%
Tật Phong: Kỹ năng chủ động, sau khi sử dụng, trong vòng 15 giây tăng tốc độ tấn công và tốc độ di chuyển 30%
Nghề nghiệp yêu cầu: Chiến sĩ
Cấp độ yêu cầu: 50
Giới thiệu trang bị: Là bội kiếm của Thợ Săn Tiền Thưởng Đa Khắc, sau khi được tẩy lễ bởi máu của Thú Vương, cấp bậc nâng cao.
Từ lời giới thiệu của trang bị không qua khó để hiểu, vỗn dĩ cây kiếm này là trang bị cấp Hoàng Kim, bởi vì Đa Khắc cưỡng ép tăng lên cấp độ của nó, cho nên thanh kiếm này tăng lên thành vũ khí cấp Ám Kim.
Mặc dù cấp độ gia tăng, nhưng cũng chỉ gia tăng thuộc tính cơ sở của thanh kiếm, mấy thuộc tính phụ không được gia tăng, thậm chí chỉ có hai cái, đây là điển hình của một thanh kiếm cấp ngụy Ám Kim.
Tuy nhiên. mặc dù thanh kiếm này là ngụy Ám Kim, nhưng có mấy cái kỹ năng cũng không tệ lắm, có ký hiệu ba màu dùng để giảm sức mạnh của đối thủ cùng với Tật Phong tăng lên khả năng tấn công của mình, có thể nói hai kỹ năng này phối hợp với nhau rất tuyệt vời, nó rất thích hợp với dạng Chiến sĩ Vũ khí cộng toàn bộ vào nhanh nhẹn như Bao Tam.
Hiếm có hơn nữa là thanh kiếm này còn gia tăng tỷ lệ rơi đồ, ở trong trò chơi có tỷ lệ rơi đồ thấp như thế này, thì kỹ năng đúng là vô cùng quý hiếm.
"A... Một thanh kiếm cấp ngụy Ám Kim không tệ, cho Bao Tam dùng đi." Vương Vũ lầm bầm một câu, sau đó nhét thanh kiếm vào trong túi.
Món đồ thứ hai là một bản sách kỹ năng.
(Thuật Ngự Thú): Kỹ năng đặc thù, có thể thuần phục quái vật hoặc quái vật còn non làm thú cưng chiến đấu, nghề nghiệp yêu cầu: Liệp sát giả.
"Con mẹ nó, là huấn luyện sủng vật!" Nhìn thấy thông tin giới thiệu của sách kỹ năng này, mọi người không thể không kêu lên.
Nhưng ai đã từng chơi qua game online thì đều sẽ biết mức độ quan trọng của thú cưng đối với Cung thủ, không chỉ là các nghề nghiệp trong các thể loại game huyền ảo phương Tây, mà kể cả loại game online Võ hiệp của phương Đông, loại nghề nghiệp máu giấy như Cung thủ đều cần có thú cưng đến để kháng thù hận của quái.
Bình thường, Cung thủ không có thú cưng, thì cũng giống như xe tăng mà không có Trào Phùng vậy, cả một đời chơi game sẽ không hoàn chỉnh. Thế nhưng từ ban đầu Trọng Sinh không có hệ thống thú cưng, ngay cả nghề nghiệp Cung thủ cũng không có vị trí chứa thú cưng. Cho nên Cung thủ ở các trò chơi khác đều rất uy phong, thế nhưng trong Trọng Sinh, Cung thủ không khác phế vật là mấy, chỉ hơn loại nghề nghiệp càng tàn phế như Võ sư một chút.
Ở trong các trò chơi khác, sách kỹ năng có thể huấn luyện sủng vật có giá trị phi thường cao, huống chi là ở trong Trọng Sinh, một đám gồm những kẻ già đời như Toàn Chân Giáo, đương nhiên là hiểu được giá trị của món đồ này.
"Thứ này mà đem đi đấu giá thì ít nhất cũng phải 1000 vàng." Ký Ngạo vừa chảy nước miếng vừa hỏi, Danh Kiếm Đạo Tuyết bị chết, mọi người không có ai am hiểu thị trường, cho nên chỉ có thể suy đoán.
Minh Đô nói với giọng khinh bỉ: "Gà Con, tầm nhìn của ngươi quá hạn hẹp, thứ này có thể là cuốn sách huấn luyện sủng vật duy nhất ở trong trò chơi, 1000 vàng thì làm sao có thể mua được, ít nhất cũng phải 1500 vàng."
"Chà chà, ta phát tài rồi!" Ký Ngạo hưng phấn.
"Chú ý lời nói của ngươi, là chúng ta phát tài rồi!" Minh Đô uốn nắn lời nói của Ký Ngạo.
"Phân phối quyển sách này như thế nào?” Vương Vũ cầm Thuật Ngự Thú hỏi Linh Lung Mộng cùng Dương Na.
Cung thủ phân làm hai loại nghề nghiệp là Thần xạ thủ và Tiềm phục giả, thăng cấp lên là Liệp sát giả và Sinh tồn giả. Linh Lung Mộng tuy là nghề nghiệp ẩn, nhưng cũng thuộc về loại Liệp sát giả, Linh Lung Mộng có thể học được Thuật Ngự Thú.
Dương Na là nghề nghiệp ẩn của anh hùng Cung thủ là Kẻ săn ma, có thể học kỹ năng của cả hai hệ là Liệp sát giả và Sinh tồn giả, đương nhiên cô cũng có thể học được quyển sách này.
Hai cô gái này không thể so với những người khác, cùng là Chiến sĩ nhưng hướng đi của Doãn Lão Nhị cùng Bao Tam lại khác nhau, cùng là Đạo tặc nhưng Danh Kiếm Đạo Tuyết cùng Bắc Minh Hữu Ngư đều đã thương lượng sẵn từ trước rồi.
Thế nhưng hai cô gái này lại khác, bình thường đám người Toàn Chân Giáo đánh quái đều rất ít khi rơi ra đồ của Cung thủ, cho nên hai cô gái chỉ được phân tiền mà không phân trang bị. Lần này lại đột nhiên xuất hiện đồ của Cung thủ, hơn nữa hai người đều có thể dùng, cho nên mới tạo thành tình huống xấu hổ như hiện tại.
"Ta không cần đâu!" Sau khi nhìn giới thiệu của Thuật Ngự Thú, Dương Na từ tốn nói.
Dương Na đi theo hướng Cung thủ cận chiến, từ trước đến nay đều là xắn tay áo xông lên, cũng không thấy có chỗ nào cần đến thú cưng.
Linh Lung Mộng là một người không bao giờ chịu thua kém ai, thấy Dương Na chủ động bỏ quyền, cũng nói ra: "Ta cũng không cần... "
"Con mẹ nó... Hai người các ngươi xảy ra chuyện gì vậy, còn nhường qua nhường lại cái gì?"
Vô Kỵ có chút đen mặt, cầm lấy sách kỹ năng nhét vào trong tay của Linh Lung Mộng.
"Đưa cho ta làm gì!" Linh Lung Mộng có chút không vui.
Vô Kỵ chỉ Dương Na, nói: "Cô ta không cần đến thứ này."
"Vì sao?"
"Bởi vì hai người bọn họ đều là một loại người." Vô Kỵ chỉ chỉ vào Vương Vũ.
"... " Linh Lung Mộng nghe thấy vậy, cũng có chút kinh ngạc, liếc mắt nhìn Dương Na một lát, sau đó mới nhận lấy Thuật Ngự Thú.