Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 696 - Chương 698: Vị Khách Không Mời Dũng Mãnh

Trang 349# 1

 

 

 

Chương 698: Vị khách không mời dũng mãnh
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




Sau đó là hai khối đá, tên gọi là Thần Vẫn Chi Thạch, là một loại khoáng sản hiếm. Trong đám người Toàn Chân Giáo chỉ có một mình Vương Vũ là học nghề rèn, nhưng Vương Vũ lại không biết thứ này, nên không cần phải hi vọng gì ở mấy người còn lại, vì vậy không có ai biết tác dụng của thứ này là gì.

Thế nhưng món đồ cuối cùng lại khiến cho mọi người chú ý.

Cái này giống như một quyển sách kỹ năng, thế nhưng lại không có thuộc tính của kỹ năng, trên bìa cũng chả có chữ nào, mọi người phải dùng thuật Thăm Dò thì mới xem được thông tin của nó.

Võ kỹ tàn khuyết: Có thể ngẫu nhiên thu hoạch được một bản sách kỹ năng tàn khuyết cấp cao.

"Cái này, lại là sách kỹ năng tàn khuyết." Nhìn thấy thông tin của bản sách kỹ năng này, Xuân Tường kinh ngạc nói.

Sách kỹ năng tàn khuyết, ở trong các trò chơi online khác, nó đã là đạo cụ thường thấy, người chơi có thể nhận được nó thông qua các nhiệm vụ, sau khi gom góp đầy đủ, có thể ghép các bản sách kỹ năng tàn khuyểt lại với nhau để được một bản sách kỹ năng hoàn chỉnh, còn về cấp bậc của sách kỹ năng hoàn chỉnh cao hay thấp thì hoàn toàn là do may mắn của người chơi.

Mà ở trong Trọng Sinh, hầu như toàn bộ vật phẩm tàn khuyết đều là đồ vật cấp cao, nó cũng tương đương với mảnh vỡ vũ khí cấp Sử Thi hoặc là Truyền Thuyết. Nếu như chỉ có một mảnh vỡ thì không có tác dụng, nhưng sau khi gom góp đầy đủ, nó sẽ làm một món đồ cực phẩm có giá trị cao.

Xuân Tường cực kỳ quen thuộc với sách kỹ năng tàn khuyết, trong thời kỳ Close Beta chính hắn ta đã gom góp sách kỹ năng tàn khuyết sau đó ghép thành kỹ năng Triệu Hồi Tiểu Quỷ, lúc đó để gom đầy đủ sách kỹ năng tàn khuyết hắn ta cũng bỏ ra không ít công sức, hiệu quả của kỹ năng ghép được cũng khá biến thái.

Những người còn lại, mặc dù chưa có thấy qua, nhưng cũng đã từng nghe nói, thấy đồ vật nằm trong tay Vương Vũ, là đồ vật trong truyền thuyết sách kỹ năng tàn khuyết, vội vàng thúc giục: "Lão Ngưu, mau mở ra xem là kỹ năng gì."

Nghe vậy, Vương Vũ đưa tay mở ra sách kỹ năng tàn khuyết, sau đó một cuốn sách kỹ năng tỏa ra ánh sáng màu vàng rực rỡ rơi vào tay của rơi vào tay Vương Vũ.

Phá Quân Trảm Long Kích (Tàn khuyết 13): Kỹ năng cấp Sử Thi, xông lên đánh lui quân địch, khiến mục tiêu bị mê muội trên không, cũng tiến hành đối với mục tiêu trên không mạnh mẽ truy kích, kỹ năng chung cực.

Còn thiếu: Kỹ năng Mãnh Long Đoạn Không Trảm, kỹ năng Tam Đoạn Trảm.

Chức nghiệp yêu cầu: Đại Sư vũ khí

"Kỹ năng cấp Sử Thi của Chiến sĩ vũ khí!"

Nhìn thấy giới thiệu của sách kỹ năng nằm trong tay Vương Vũ, tất cả mọi người ai nấy đều cạn lời.

Lại là kỹ năng tàn khuyết cấp Sử Thi.

Mọi người đều biết, mỗi một nghề nghiệp đều có các loại kỹ năng cấp độ Sử Thi khác nhau, mỗi loại đều là độc nhất vô nhị, nói theo cách khác, đó là nếu như có một người học được Phá Quân Trảm Long Kích, thì sẽ không còn có ai có thể học được kỹ năng này nữa.

Mặc dù Phá Quân Trảm Long Kích chỉ là một cái kỹ năng tàn khuyết, thế nhưng hiện tại Bao Tam đã học được Tam Đoạn Trảm, chỉ cần chờ đến cấp 50, khi đó học được Mãnh Long Đoạn Không Trảm là có thể ghép thành rồi.

Phải biết rằng, Tam Đoạn Trảm cũng là một kỹ năng cấp Sử Thi, còn Mãnh Long Đoạn Không Trảm lại là kỹ năng mạnh nhất của Chiến sĩ, vậy mà Phá Quân Trảm Long Kích lại được ghép bởi hai cái kỹ năng này, như thế không cần phải chứng kiến thì ai cũng có thể đoán ra được uy lực kinh khủng của nó.

Không hổ là BOSS cấp Sử Thi hệ Chiến sĩ, đồ rơi xuống toàn bộ đều dành cho chiến sĩ sử dụng.

"Ngưu huynh, hay là chúng ta đi kiếm mấy con BOSS cấp Sử Thi hệ pháp thuật để giết đi." Minh Đô có chút ghen tị đỏ mắt.

Thật ra không phải chỉ có mình Minh Đô, mà toàn bộ đám người Toàn Chân Giáo sau khi chứng kiến sách kỹ năng này, đều cảm thấy trong lòng có chút ngứa ngáy, thật sự muốn ngay lập tức đi kiếm BOSS cùng hệ với mình để giết.

"Giết BOSS thì không có vấn đề, mà vấn đề là nằm ở chỗ là ngươi có biết BOSS nằm ở đâu hay không." Vương Vũ cười nói.

Vốn dĩ BOSS là thứ rất hiếm có, BOSS cấp Sử Thi lại càng hiếm có hơn nữa, thứ này chỉ có thể ngộ không thể cầu, đâu thể cứ nói giết là có thể giết được đâu.

Minh Đô ngay lập tức nói ra giống như phản xạ có điều kiện vậy: "Đại pháp sư Renault ấy... Lão ít nhất cũng là cấp Truyền Thuyết nhỉ."

"..." Vương Vũ nghe thế, hắn có cảm giác muốn sụp đổ.

Cũng không biết đời này của Renault có vướng phải nghiệp gì không, mà lại thu được một tên đồ đệ hèn hạ như thế.

"Sao vậy, có muốn nghĩ cách hạ lão một lần không?" Minh Đô có chút kích động, nói.

"Cút! Muốn thì tự ngươi đi đi!" Tất cả mọi người đều đưa ngón tay thối cho Minh Đô.

Sau một hồi nói chuyện thì Đồ Đằng Phục Sinh cũng hết tác dụng, đàn Lạc Nhật Ma Viên lập tức biến mất, đây cũng là đặc điểm của Đồ Đằng Phục Sinh, một khi thời gian phục sinh kết thúc, thì toàn bộ những thứ được hồi sinh cũng sẽ biến mất theo.

"Được rồi, đừng nói chuyện tào lao nữa, lão Ngư, nhanh đi nhặt vật phẩm nhiệm vụ." Vô Kỵ chỉ về phía đầu Thú vương Đế Tuấn, sau đó nói với Bắc Minh Hữu Ngư đang cách cái đầu gần nhất.

"Oke!" Bắc Minh Hữu Ngư gật gật đầu, mở ra Tật Hành chạy đến bên cạnh đầu, vừa muốn đưa tay ra để nhặt lấy, thì đầu Thú vương Đế Tuấn đột nhiên biến mất ngay lập tức.

Ngay sau đó, ở chỗ đầu của Thú vương Đế Tuấn vừa biến mất, hiện ra một bóng người.

"Trả lại cho ta!" Thấy vật phẩm nhiệm vụ bị cướp, Bắc Minh Hữu Ngư ngay lập tức giật mình, nhưng sau đó giống như là phản ứng theo bản năng hắn ta dùng dao găm đâm về phía đó.

"Ha ha, ngươi là thằng con phá của Danh Kiếm Đạo Tuyết hay là tên chó săn Bắc Minh Hữu Ngư?" Người kia cười lạnh, hỏi lại một câu, đồng thời móc ra một thanh dao găm, đưa ra trước ngực chặn dao găm của Bắc Minh Hữu Ngư, sau đó đưa chân đá sử dụng Cước Thích đá vào bụng của Bắc Minh Hữu Ngư.

Cước Thích là một kỹ năng khống chế trong chốc lát của Thích khách, có khả năng đẩy lùi cùng cắt ngang niệm pháp thuật, Bắc Minh Hữu Ngư bị trúng Cước Thích, lập tức ngã xuống đất.

Nhưng hắn ta phản ứng cũng rất nhanh, vừa ngã xuống đất ngay lập tức sử dụng Lăn Mình lăn ra phía sau, sau đó biến mất trong không khí.

"Ở trước mắt ta chơi Thuật Tiềm Hành? Ngươi vẫn còn kém lắm!" Người kia lại tiếp tục cười lạnh, thanh thể hơi cúi xuống, từ tay trái tung ra phấn vôi, nhất thời bóng dáng của Bắc Minh Hữu Ngư lập tức hiện ra.

Sau đó người này gia tốc, xông đến phía sau Bắc Minh Hữu Ngư, tiếp đó dùng Tạc Kích đâm vào ót của Bắc Minh Hữu Ngư, sau đó là Bối Thứ, Cắt Họng... Sau khi hoàn thành một bộ kỹ năng, Bắc Minh Hữu Ngư đã bị đánh chết tại chỗ.

Cao thủ đánh nhau đều lưu loát, đơn giản như thế, không kể ngươi đánh bao nhiêu chiêu, thì mấu chốt của sự thắng bại đều do một chiêu quyết định, hoặc là ngươi chết hay ta chết thì đều do chiêu quyết định đó.

Từ lúc người kia xuất hiện đến khi Bắc Minh Hữu Ngư bị giết, thời gian nhiều lắm cũng chỉ nói chuyện được hai câu, lúc này đám người Toàn Chân Giáo đang ngồi nghỉ ngơi dưới đất. Trong lúc bọn họ còn chưa kịp hiểu ra chuyện gì thì Bắc Minh Hữu Ngư đã hóa thành một luồng sáng màu trắng.

"Ngươi là ai?"

Nhìn thấy Bắc Minh Hữu Ngư bị giết, toàn bộ mọi người lập tức đứng dậy, kinh ngạc, hỏi người kia.

Bắc Minh Hữu Ngư cũng không phải là yếu, dù sao hắn ta có thể lăn lộn cùng đám người Toàn Chân Giáo, thì thực lực của hắn ta phải đứng thứ nhất, hơn nữa Bắc Minh Hữu Ngư là lính đánh thuê cấp vương giả, ngay cả các game thủ chuyên nghiệp, muốn giết chết hắn ta cũng không có dễ dàng như thế.

Người này lại biết Bắc Minh Hữu Ngư cùng Danh Kiếm Đạo Tuyết, có thể thấy người này cũng biết đám người Toàn Chân Giáo, hơn nữa người này dám giết người cướp đồ ngay lúc này, chứng tỏ người này cũng không thể nào là hạng người vô danh tiểu tốt được.

Người kia cũng không có trả lời câu hỏi của đám người Toàn Chân Giáo, mà vừa cười vừa nói: "Toàn Chân Giáo đúng không, chỉ có mấy người như thế mà có thể hoàn thành nhiệm vụ cấp S, đúng là không tầm thường chút nào."

Vô Kỵ nhìn chằm chằm vào người kia và nói: "Nếu như ngươi biết đó là vật phẩm nhiệm vụ, sao còn không mau trả lại cho bọn ta."

Vật phẩm nhiệm vụ chỉ có tác dụng nếu như nó nằm trên tay của những người nhận nhiệm vụ, còn lại nó cũng chỉ là một cái đầu bình thường mà thôi.

"Khà khà!" Người kia cười nói: "Mặc dù nó vô dụng đối với ta, nhưng nó lại có tác dụng đối với các ngươi."


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment