Trang 351# 2
Chương 703: Địch trong tối ta ngoài sáng
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
Cao thủ chuyên nghiệp chính là đoàn thể giỏi hơn những người chơi khác, với người chơi bình thường mà nói, cao thủ chuyên nghiệp chính là thần, người chơi có gây chuyện lớn đến mấy, nếu cao thủ chuyên nghiệp tới trợ trận thì phe kia sẽ rơi vào thế yếu, không chỉ bị người chơi khinh thường, còn có thể bị đồng đội nhạo báng.
Nếu không lấy địa vị của chiến đội Huyết Sắc trong giới chơi game, Liên Minh Huyết Sắc cũng không đến nỗi bị Toàn Chân Giáo cưỡi lên đầu lên cổ, người chơi của thành Dư Huy còn cảm thấy đó là điều hiển nhiên.
Huống hồ thời gian của những cao thủ này cực kỳ quý giá, phần lớn thời gian bọn họ đều dành để luyện tập cho thi đấu. Bởi vì tài khoản game Trọng Sinh này không thể giao dịch được, những cao thủ chuyên nghiệp còn phải vùi đầu điên cuồng cày cấp, làm gì có thời giờ so đo với người chơi bình thường.
"Ta chỉ nghe bạn bên Kiếm Chỉ Thương Khung nói... Không dám cam đoan đó là thật hay giả..." Khi bị người khác nghi ngờ, người nọ lại nói tiếp.
Ngay lúc mọi người đang bán tín bán nghi, lại một loa thông báo vang lên, không ai khác, chính là Huyết Lang.
[Huyết Lang: Chỉ là Toàn Chân Giáo mà thôi, không đỡ được một chiêu. Nếu muốn lấy lại đồ của các ngươi thì hãy ngoan ngoãn ra đây đấu với bọn ta một trận. "Đầu của Thú Vương Đế Tuấn", "Tàn trang Phá Quân Trảm Long Kích"]
Huyết Lang không chỉ phát lời khiêu khích mà còn hiện ra cả chiến lợi phẩm.
"Đệt! Là Huyết Lang! Bọn họ cướp đồ của Toàn Chân Giáo!"
Sau khi nhìn thấy dòng thông báo này của Huyết Lang, mọi người lại sôi trào.
Nếu ban nãy đọc được thông báo của Gấu, bọn họ còn nghi ngờ, nghĩ rằng Kiếm Chỉ Thương Khung nói muốn diệt Toàn Chân Giáo chẳng qua là bốc phét, cố hưởng ké tí danh tiếng mà thôi, còn bây giờ tất cả mọi người bắt đầu tin tưởng lời của tên Gấu kia.
Bởi vì hôm nay tin tức tiêu đề của thành Dư Huy chính là Toàn Chân Giáo nhận nhiệm vụ cấp S tới chỗ sâu trong rừng rậm Lạc Nhật tiêu diệt Thú vương Đế Tuấn, lúc này Huyết Lang lại khoe đồ vật nhiệm vụ của chính Toàn Chân Giáo, hành động này thể hiện rất rõ là người của Toàn Chân Giáo đã bị Huyết Lang giết người cướp của.
Nếu là những người khác, có lẽ mọi người còn nghi ngờ, nhưng Huyết Lang chính là cao thủ chuyên nghiệp nổi tiếng, Thích khách đứng đầu của chiến đội Huyết Sắc, ngay cả hắn ta cũng ra tay, chuyện Toàn Chân Giáo bị làm thịt sạch cũng không phải là không có khả năng.
"Đệt, đúng là không biết xấu hổ, cao thủ chuyên nghiệp lại đi bắt nạt người chơi bình thường, cơ mà không phải Huyết Lang thuộc về Huyết Sắc sao? Tại sao lại đi chung với tên Gấu kia?"
"Chắc là chuyển công hội rồi, khoảng thời gian trước không phải là mùa chuyển công hội à?"
"Nhưng lần này chắc Toàn Chân Giáo xong đời rồi... Lại gặp phải cao thủ chuyên nghiệp."
Sau khi Huyết Lang xuất hiện, người chơi thành Dư Huy ban đầu còn thương hại Kiếm Chỉ Thương Khung, lại chuyển sang bi ai cho Toàn Chân Giáo. Dù sao Toàn Chân Giáo có trâu bò đến mấy cũng chỉ là người chơi bình thường, hoàn toàn không cùng một thứ hạng với cao thủ chuyên nghiệp như Huyết Lang.
Dĩ nhiên phần đa người chơi đều sung sướng nhìn người khác gặp họa, bởi vì đám người Toàn Chân Giáo kia cũng không phải loại lương thiện gì cho cam, cho dù không đến mức khiến người người oán trách, nhưng cũng là rắn đầu đàn một phương, mọi người chỉ trích Huyết Lang hoàn toàn là vì tên nhóc này bỏ kệ quy tắc, lấy mạnh ức hiếp yếu.
Bên phía Toàn Chân Giáo, kênh công hội cũng nổ tung.
Đám người Lý Tuyết lo lắng hỏi han: "Ôi chao, sao các huynh lại gặp phải đại thần trong giới chuyên nghiệp? Lần này thì phiền toái to rồi... Chúng ta có cần gọi người giúp đỡ không?"
Vô Kỵ trả lời: "Không cần, các muội tìm chỗ an toàn né tránh là được, mục tiêu của bọn họ là bọn ta, hẳn là sẽ không ra tay với các muội."
"Ta đây thì sao?" Mục Tử Tiên cũng hỏi.
Tuy thường ngày Mục Tử Tiên không xuất hiện với những người Toàn Chân Giáo khác nhiều cho lắm, nhưng có không ít người ở thành Dư Huy này biết cửa hàng của Mục Tử Tiên có liên quan tới Toàn Chân Giáo.
Vương Vũ nói: "Đóng cửa trước đã, chuyện đánh giết này em đừng xen vào."
"Bọn ta thì sao?" Minh Đô hỏi.
Vô Kỵ trả lời: "Chúng ta phải nghĩ cách tập hợp lại mới được, bằng không địch trong tối, ta ngoài sáng, hành động cá nhân là quá thua thiệt."
"Ta sẽ đi tìm các ngươi ngay bây giờ!" Minh Đô nói xong lập tức đi ra khỏi khu phục sinh.
Lúc Vô Kỵ và Vương Vũ trở lại thì đã bảo mọi người phải tìm một nơi an toàn né tránh, đừng có chạy lung tung... Những người khác đều đi tìm chỗ an toàn, còn Minh Đô càng nghĩ càng cảm thấy khu hồi sinh là an toàn nhất, cho nên hắn ta không ra khỏi khu đó luôn.
Nhưng Minh Đô vừa mới bước chân ra khỏi khu hồi sinh, đột nhiên một mũi tên phá không khí bắn tới. Từ phía mũi tên bay tới, một Cung thủ cao gầy mặc đồ màu đỏ ở trên nóc nhà phía xa, đang giương cung lắp tên nhắm bắn Minh Đô, người này chính là Huyết Hồng.
Minh Đô thấy mũi tên bay tới, sợ quá vội vã cúi đầu xuống. Mũi tên kia bay lướt qua đỉnh đầu Minh Đô. Trong lúc cúi xuống, thuật Lôi Điện của Minh Đô cũng được niệm xong, hắn bèn thuận tay ném ra ngoài.
Nhưng Cung thủ là nghề nghiệp khắc chế Pháp sư nhất, đầu tiên là khoảng cách tấn công của Huyết Hồng đã hơn xa Minh Đô, cho nên tuy Minh Đô ném thuật Lôi Điện ra, nhưng lại đánh vào mặt đất cách Huyết Hồng không xa.
Kỹ thuật của Huyết Hồng là do Huyết Vũ tự tay dạy dỗ, là cao thủ chuyên nghiệp, hắn ta cũng luyện cung thủ tới mức xuất thần nhập hóa.
Minh Đô vừa tránh một mũi tên xong thì mũi tên khác đã bay tới trước mặt hắn ta. Minh Đô vội vàng sử dụng Thiểm Hiện di chuyển tới phía trước năm mét, lúc hạ xuống đất thì tay trái của hắn cũng duỗi ra, một chiêu Lôi Mâu bay ra đánh thẳng tới Huyết Hồng.
Ngay khi Lôi Mâu sắp bắn trúng Huyết Hồng, đột nhiên Minh Đô thấy phần lưng lạnh toát, Huyết Thứ xuất hiện ở sau lưng Minh Đô, một chiêu Bối Thứ đã đâm cho Minh Đô biến thành ánh sáng trắng. Lôi Mâu của Minh Đô cũng tan theo.
"Ta bị giết rồi, bọn chúng mai phục ở khu hồi sinh!" Minh Đô kinh hãi nói.
Vô Kỵ không khỏi sửng sốt: "Ơ? Đám người đó không mai phục ngoài thành, lại chạy vào mai phục ở khu hồi sinh."
Đúng lúc này, Linh Lung Mộng cũng gửi tin nhắn lên kênh công hội: "Ta cũng bị thịt rồi, địa điểm là tiệm tạp hóa."
Tiệm tạp hóa là chỗ để Cung thủ mua mũi tên bổ sung, Linh Lung Mộng và Dương Na đúng là ẩn nấp trong đó.
"Tình Tuyết đâu rồi?" Vô Kỵ hỏi.
"Ta nhảy lên trên nhà chạy rồi!" Dương Na trả lời. Với kỹ thuật của Dương Na, trừ phi bị Thích khách đánh lén, người bình thường không giết được cô ta.
"Còn Xuân huynh ở đâu?"
"Hiệu thuốc bắc! Mẹ nó, hình như bên ngoài cũng có người, ta không đi ra." Xuân Tường trả lời, các cửa hành là khu an toàn, chỉ cần không ra ngoài là sẽ không sao.
"Gà Con thì sao?"
"Khu hồi sinh... Ban nãy bị giết ở quán cơm." Ký Ngạo ủ rũ nói.
Thằng nhóc này đúng là biết tìm chỗ, bảo cậu ta đi tìm chỗ an toàn để núp, thế mà cậu ta lại đi ăn uống, quán cơm quán rượu đều là nơi có thể ẩu đả... đáng đời!
"Ta và lão Ngưu đang ở chỗ đấu giá... Tạm thời an toàn." Không chờ Vô Kỵ hỏi, Danh Kiếm Đạo Tuyết lập tức nói.
Bao Tam cũng lên tiếng: "Ta và lão Nhị đang ở Đấu Trường, nơi đây không có người."
"Đệt, xem ra bên Kiếm Chỉ Thương Khung có không ít người chơi." Nghe mọi người nói như thế, Vô Kỵ nhíu mày.
Kiếm Chỉ Thương Khung có thể đánh được Toàn Chân Giáo chính là nhờ những cao thủ chuyên nghiệp kia, mọi người bị bắt chắc chắn sẽ lộ địa điểm.
Cho nên lúc này đám người chơi bên Kiếm Chỉ Thương Khung tất nhiên là đang đi khắp nơi tìm kiếm người của Toàn Chân Giáo.
Cửa hàng hay quán cơm và khu hồi sinh đều là nơi người chơi tụ tập, Minh Đô và Ký Ngạo bị người ta phát hiện cũng là bình thường.
Đấu Trường và tiệm đấu giá là nơi cứ vào cửa phải bỏ tiền, không có tiền là không dám vào, người chơi bình thường chắc chắn không đi. Bao Tam và Danh Kiếm Đạo Tuyết thật ra là chó ngáp phải ruồi, không bị nhìn thấy.
"Có sát khí!"
Ngay khi Vô Kỵ đang cúi đầu suy nghĩ xem nên ứng phó ra sao, đột nhiên Vương Vũ kêu lên. Một mũi tên bay tới từ cửa, bắn thẳng vào Vô Kỵ.