Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 708 - Chương 710: Tấn Công Bất Ngờ, Hành Động Khi Người Ta Không Kịp Đề Phòng

Trang 355# 1

 

 

 

Chương 710: Tấn công bất ngờ, hành động khi người ta không kịp đề phòng
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




Sở dĩ Vô Kỵ có thể dẫn dắt Toàn Chân Giáo trong đủ loại tình huống nguy hiểm chuyển nguy thành an, thì ra là vì tên này nắm cục diện chiến đấu vô cùng tinh chuẩn.

Có câu nói là chiến thuật không có trận thế cố định giống như nước không có hình dạng, Vô Kỵ này đặc điểm chiến thuật đa dạng linh hoạt hơn nữa đám Toàn Chân Giáo này bản lĩnh cũng là cao thủ đê tiện bản lĩnh không tầm thường, mỗi một lần đều có thể từ tình huống bản thân là con mồi ở ngoài ánh sáng, biến thành thợ săn trong bóng tối.

Dù sao nấp ở chỗ an toàn gieo rắc tai hoa đe dọa quấy rầy đối thủ, là niềm vui lớn nhất khi chơi game của bọn họ.

Vương Vũ ý thức được hình thức bắt đầu thay đổi về hướng tốt, không nhịn được liếc nhìn Vô Kỵ lần nữa, người này quả thật rất đáng sợ, tùy tùy tiện tiện muốn làm một vài chuyện mà thôi, lại trực tiếp thay đổi cục diện hai bên lật ngược lại, vì vậy có thể thấy được thằng nhóc Vô Kỵ này bất kỳ hành động gì đều ở trong phạm vi tính toán.

Rất rõ ràng Vô Kỵ đây không phải là cố ý muốn đi làm, mà dường như cũng chỉ giống như có người tấn công Vương Vũ, Vương Vũ tiện tay có thể nghĩ ra chiêu thức phá giải được, đây là bản năng và thói quen trong nhiều năm...

Trời mới biết được là một hoàn cảnh như thế nào mới có thể khiến một con người có được bản năng như vậy...

"Bây giờ chúng ta có nên xông vào cứu bọn họ ra không?" Doãn Lão Nhị liếc người chơi Kiếm Chỉ Thương Khung ở cửa khu hồi sinh, hỏi Vô Kỵ.

Vô Kỵ cười cười nói: "Khỏi cần, bây giờ bọn họ cần một mục tiêu hấp dẫn sức chú ý, hơn nữa những người kia đứng ở đây bao vây chặn đường cũng chính là phục kích chúng ta, cho dù là lão Ngưu, cùng lắm cũng chỉ có thể bảo đảm cho bản thân mình chạy trốn an toàn thôi, mấy người chúng ta có đi cũng chỉ là công toi."

Lúc này tất cả cao thủ của Kiếm Chỉ Thương Khung đều chặn đường ở cửa khu hồi sinh, đám người kia đều là cao thủ của cao thủ, hoàn toàn không yếu hơn mấy người Toàn Chân Giáo, hơn nữa họ biết rõ mấy người Toàn Chân Giáo đang tụ tập lại, cho nên chắc chắn sẽ có sắp xếp, nếu một mình Vương Vũ, có thể ra vào tự do, nhưng mà muốn dẫn mấy người Minh Đô ở trong khu hồi sinh vượt qua tầng tầng lớp lớp bao vây thoát ra ngoài, rõ ràng là rất khó khăn.

"Có muồn nhân cơ hội này đi bao vây lại hang ổ của bọn chúng không?" Bao Tam hỏi, trong giọng nói không che giấu được sự kích động.

Mặc dù Bao Tam không bị người ta phục kích, nhưng mà nghe nói đám người kia vậy mà cướp mất đồ vật nhiệm vụ mà mình phải dùng tính mạng mới lấy được, còn có một quyển sách kỹ năng mình có thể sử dụng, oán niệm trong lòng cũng nặng nề hơn bất kỳ ai khác.

Đừng thấy Bao Tam thành thật chất phác, hắn ta là một trong những thành viên lâu đời nhất của Toàn Chân Giáo, năm đó thế nhưng còn có danh hiệu là Toàn Chân Chiến Thần, cũng bởi vì tính cách hắn ta cực đoan, làm việc quá mức điên cuồng, trong một game từng khiến người người oán trách, khiến Toàn Chân Giáo hoàn toàn biến thành kẻ thù chung của cả game, cuối cùng không lăn lộn trong game nổi nữa, Bao Tam lúc này mới hơi kiềm chế lại.

"Không có tác dụng gì đâu!" Vô Kỵ phất tay áo nói: "Nghe ý của Huyết Sắc Chiến Kỳ thì là, Kiếm Chỉ Thương Khung là công hội của vùng đất này, từ nơi này đến trụ sở công hội của bọn họ có thể truyền tống trực tiếp được, chúng ta có lén đến cũng bằng không, hơn nữa bọn chúng đông người như vậy, có lẽ chúng ta còn chưa đến được trụ sở công hội, đám người kia cũng đã quay về rồi."

"Vậy phải làm thế nào?" Vương Vũ cũng buồn bực hỏi, thật vất vả tình thế mới xoay chuyển được, không thể không làm gì chỉ đứng đây trơ mắt nhìn như vậy.

"Không vội!" Vô Kỵ cười khẽ, gửi tin nhắn trong kênh công hội: "Đạo Tuyết, việc của các ngươi thế nào rồi?"

"Xử lý xong hết rồi, đến tập trung ở khu hồi sinh với lão Ngư." Danh Kiếm Đạo Tuyết rất nhanh gửi tin nhắn trả lời.

Đám người Toàn Chân Giáo kia cũng không phải người thích quay về trụ sở công hội, cho nên phần lớn đồ vật quý giá của họ đều lưu giữ ở ngân hàng chủ thành.

Nhà kho trụ sở công hội hóa ra chỉ có một số tài liệu linh tinh gì đó thôi, nhưng mà bị Yêu Nghiệt Hoành Hành vô cùng khí phách vung tay một cái, nhà kho gần như bị dời đi hết luôn, nguồn tiêu thụ của dược tề gì đó lại vô cùng nhanh chóng, nhà kho cơ bản không còn hàng hóa gì, lúc này chỉ còn sót lại mấy đồ dùng nghề nghiệp trong sinh hoạt của mấy cô gái, không đáng tiền cũng không có bao nhiêu, đi qua đi lại hai lần thì đã dọn dẹp xong hết rồi.

"Hì hì." Vô Kỵ cười hì hì, lại nói với Minh Đô trong kênh công hội: "Lão Lý, ngươi đi kéo một lớp thù hận đến đi."

"Được thôi." Bạn học Minh Đô đang ngồi ngẩn người ở cửa khu hồi sinh, nhận được mệnh lệnh của Vô Kỵ thì hưng phấn nhảy dựng lên, chạy thẳng ra khỏi khu hồi sinh.

"Chúng ta đi thôi, đi giết người chơi bình thường của Kiếm Chỉ Thương Khung." Sau khi phân công xong nhiệm vụ cho Minh Đô trong khu hồi sinh, Vô Kỵ lại phân công nhiệm vụ cho những người khác.

Quả hồng thì cũng phải chọn quả mềm mà bóp, bên ngoài khu hồi sinh cao thủ Kiếm Chỉ Thương Khung như mây, sắp xếp chặt chẽ cẩn thận không sai, nhưng mà người chơi của Kiếm Chỉ Thương Khung còn đông lắm mà, không cần thiết phải cứng đối cứng làm gì cả.

Kiếm Chỉ Thương Khung không phải muốn nổi tiếng sao, trước tiên để họ chết cho thật sảng khoái đã, rồi sẽ nói sau.

"Nhưng mà chúng ta cũng không thể chạy khắp đường phố tìm lung tung được chứ..." Thấy Vô Kỵ bỉ ổi như vậy, Vương Vũ lau mồ hôi một cái nói.

Người chơi của Kiếm Chỉ Thương Khung cũng rất dễ nhận ra, ở ngực đều đeo huy hiệu, nhưng mà phải đuổi giết khắp trong thành ngoài thành, vậy thì khó khăn rồi, thành Dư Huy đông người như vậy, tìm từng người từng người một thì hiệu suất quá kém.

Vô Kỵ nói: "Đương nhiên không làm như thế, ta đã bàn bạc đầy đủ với Huyết Sắc Chiến Kỳ rồi, Liên Minh Huyết Sắc có thể báo cáo tọa độ của người chơi Kiếm Chỉ Thương Khung bất cứ lúc nào cho chúng ta."

"Huyết Sắc Chiến Kỳ? Không phải hắn ta không nhúng tay vào sao?" Vương Vũ khó hiểu hỏi lại.

Vô Kỵ đê tiện cười cười: "Là không nhúng tay mà, chẳng qua chỉ báo vị trí cho chúng ta biết thôi, cũng không ra tay giết người."

Kiếm Chỉ Thương Khung thừa dịp tiền mùa giải đào góc tường của Liên Minh Huyết Sắc, khiến Liên Minh Huyết Sắc bị thiệt thòi rất lớn, nhưng mà Kiếm Chỉ Thương Khung lại đi con đường chính quy, Liên Minh Huyết Sắc dù có không vui hơn nữa thì cũng phải nghẹn lấy.

Vô Kỵ nói không sai, không ra tay giết người chơi của Kiếm Chỉ Thương Khung không coi là nhúng tay, dù sao cũng là Kiếm Chỉ Thương Khung chơi khăm người ta trước, bây giờ cho dù họ có biết là người của Liên Minh Huyết Sắc bí mật báo cáo, có cắn nát răng cũng phải nuốt vào trong bụng, có cơ hội báo thù này, Huyết Sắc Chiến Kỳ đương nhiên sẽ không bỏ qua, có qua có lại mới toại lòng nhau chứ sao.

Loại công hội nhỏ như Toàn Chân Giáo này nếu muốn đối phó với các công hội lớn thì phải đánh Thái Cực Quyền chơi trò chia rẽ ly gián...

"Ngươi lợi hại!" Vương Vũ và đám người Xuân Tường nghe thấy thấy thế, đều rối rít giơ ngón tay cái với Vô Kỵ, sau đó tản ra đi khắp nơi.

Phía khu hồi sinh bên này, các cao thủ Kiếm Chỉ Thương Khung đang nhìn chằm chằm vào mục tiêu thấy Minh Đô và Ký Ngạo đều đi ra cửa khu hồi sinh, cho rằng mấy người Vương Vũ đến đây rồi, tinh thần lập tức khẩn trương lên, tất cả mọi người dâng cao tinh thần, cảnh giác nhìn ra xung quanh.

Mà một con phố khác của khu hồi sinh, cũng không nhìn thấy nhân vật nào khả nghi cả.

"Không phải bọn chúng thay đổi trang bị ăn mặc rồi chứ!" Huyết Hồng cau mày nói.

Cao thủ chính là cao thủ, ngay lập tức nghĩ đến điểm quan trọng.

"Rất có lý, mọi người nên cẩn thận một chút, bọn chúng có thể thay đổi trang bị đó." Đội Trưởng Đừng Nổ Súng nghe thấy Huyết Hồng nói như thế, dặn dò trong kênh công hội.

Lúc này Huyết Vũ thản nhiên nói: "Cho dù có thay trang bị khác, nhưng huy hiệu ở ngực cũng sẽ không thay đổi, Huyết Hồng ngươi đúng là đồ ngu chỉ biết nhìn quần áo trang bị của bọn chúng thôi."

"Ấy..." Huyết Hồng mặt già đỏ lên, yếu ớt đáp lại: "Đâu, đâu có, ta chỉ thuận miệng nói như vậy thôi mà."

"Vậy các ngươi thì sao?" Huyết Vũ lại hỏi đám người Đội Trưởng Đừng Nổ Súng.

"À thì..."

Đội Trưởng Đừng Nổ Súng cũng cúi đầu trọc xuống...

Sau khi xem xét một lượt, vẫn chưa tìm thấy người của Toàn Chân Giáo, Đội Trưởng Đừng Nổ Súng lúc này mới thở phào một hơi nhẹ nhõm.

Đúng lúc này, Minh Đô hoa chân múa tay đứng ở ranh giới của khu vực an toàn, kêu gào với Đội Trưởng Đừng Nổ Súng bên này: "Này, các ngươi hết nhìn đông lại nhìn tây làm cái gì thế? Nhìn đây này!"

Đội Trưởng Đừng Nổ Súng liếc nhìn Minh Đô một cái, nhiều cao thủ ở đây như vậy, cũng không tin hắn ta có thể chạy thoát được.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment