Trang 355# 2
Chương 711: Thời thế thay đổi
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
Minh Đô thấy không có ai để ý đến mình, đê tiện bỉ ổi nói: "Các ngươi không nhìn ta, ta đi đó nha..."
Nói xong, Minh Đô nhấc chân đi ra ngoài, chân trước vừa mới ra khỏi khu hồi sinh, đám Cung thủ của Huyết Vũ Huyết Hồng đã lập tức nhắm ngay vào Minh Đô.
Minh Đô cũng cười khẽ, lại rụt chân về: "Ha ha, muốn đánh ta thật sao?"
"..." Mọi người gắt gao nhìn chằm chằm Minh Đô.
"Nhìn kỹ nhé, ông đây ra ngoài rồi!"
Minh Đô nhảy về phía trước nhảy ra khỏi khu hồi sinh.
"Bốp bốp bốp!"
Minh Đô vừa nhảy ra khỏi vòng tròn, âm thanh cung tên bắn ra vang lên đều đặn, cùng lúc đó Minh Đô lại nhảy về khu hồi sinh, tất cả mũi tên đều bắn vào khoảng không rơi xuống mặt đất.
Minh Đô ở trong khu hồi sinh giơ ngón giữa với tất cả mọi người xung quanh, cười hì hì nói: "Ta lại đi vào rồi, các ngươi đến đây đánh ta nè..."
"Hự!..." Nhìn thấy dáng vẻ đê tiện này của Minh Đô, Đội Trưởng Đừng Nổ Súng suýt nữa không nhịn được phun ra một ngụm máu.
"Ngươi dám ra đây thử xem!" Đội Trưởng Đừng Nổ Súng giận dữ nói.
Minh Đô móc mũi nói: "Ngươi gọi ta là cha, cha đây sẽ thỏa mãn ngươi."
"Đệt!" Đội Trưởng Đừng Nổ Súng lửa giận bốc thẳng lên trán, vung vũ khí đòi bước vào khu hồi sinh đánh người, bị Huyết Thứ và Huyết Lang bên cạnh giữ lại.
Huyết Lang nói: "Đội trưởng, đừng chấp nhặt với kẻ đê tiện như vậy, không đáng phải tức giận với hạng người này đâu."
Huyết Lang từng lăn lộn ở Liên Minh Huyết Sắc, cũng là cao thủ nổi tiếng, đối với đám người Toàn Chân Giáo này cũng từng được nghe thấy, biết rõ thái độ làm người ngày thường của Minh Đô.
Đội Trưởng Đừng Nổ Súng cũng là một người biết nghe lời khuyên bảo, được Huyết Lang can ngăn, lúc này lập tức tỉnh táo lại, mặt lạnh nhìn một mình Minh Đô khiêu khích ở kia.
Minh Đô nhàn rỗi cũng là nhàn rỗi, đứng ở ranh giới của khu hồi sinh, không tự trọng đủ kiểu, như vậy khiến một đám người Kiếm Chỉ Thương Khung lửa giận bừng bừng.
Một lát sau, Minh Đô mắng chửi mệt mỏi rồi, Ký Ngạo lại một người khác nhảy ra khỏi khu hồi sinh rung đùi đắc ý, theo đó lực chú ý của đám người Kiếm Chỉ Thương Khung cũng chuyển dời đến trên người Ký Ngạo.
Ký Ngạo không có phong cách đê tiện bằng Minh Đô, phương pháp khiêu khích cũng rất ngây thơ, ba câu nói không rời những người phụ nữ có họ hàng thân thuộc, có điều khiêu khích kiểu ngây thơ như vậy càng khiến người ta nổi giận hơn.
Ký Ngạo chơi mệt rồi, Linh Lung Mộng ở khu hồi sinh của Cung thủ cũng chui ra, cô gái này đi ra ngoài thì sắc bén hào sảng ngồi xuống, chỉ vào tất cả mọi người nói: "Nhanh, chào bà nội đi!"
Ờ, hay thật, cô ta trực tiếp biến thành người phụ nữ có họ hàng thân thuộc với Kiếm Chỉ Thương Khung luôn rồi.
Ba người mỗi người một lúc, lần lượt thay phiên nhau khiêu khích, không chịu ngừng lại.
Những người chơi Kiếm Chỉ Thương Khung bao vây ở đây đều là đại cao thủ, một đám kẻ lợi hại rảnh rỗi đến mức không có chuyện gì làm nghe tập thể người ta biến thành người lớn trong nhà mình, lửa giận kia nghẹn trong lòng không cần phải nói, một đám người bị khiêu khích đến mức ý chí chiến đấu sục sôi, hận không thể lột da róc xương ba người kia.
Một thời gian dài trôi qua, Huyết Vũ vẫn luôn lạnh lùng đột nhiên hỏi Đội Trưởng Đừng Nổ Súng: "Đội trưởng, ngươi có cảm thấy khó hiểu hay không?"
"Hả? Làm sao cơ?" Đội Trưởng Đừng Nổ Súng hỏi.
"Quân chi viện của Toàn Chân Giáo tại sao đến tận bây giờ vẫn chưa đến?" Huyết Vũ trả lời.
Chỉ bao vây vẻn vẹn ba người này, có những người khác là đủ rồi, mấy người Huyết Vũ bọn chúng thế nhưng đến để ngăn cản quân chi viện của Toàn Chân Giáo, toàn bị ba tên bại hoại cặn bã này chọc cho tức giận, mục đích chủ yếu mà bản thân mình đến đây cũng quên mất luôn.
"Hả, đúng vậy nhỉ, cũng đã lâu như thế rồi, tại sao còn chưa đến..." Đội Trưởng Đừng Nổ Súng nghe thấy hơi sững sờ, đang định mở kênh công hội ra hỏi mấy câu xem có phát hiện ra dấu vết của người chơi Toàn Chân Giáo hay không, thì lúc này trong kênh công hội vang lên tin nhắn: "Lão đại, chúng ta bị phục kích rồi."
"Cái giề? Phục kích? Bị ai phục kích cơ?" Đội Trưởng Đừng Nổ Súng cẩn thận nhìn lại, lập tức toàn thân chấn động, thận trọng hỏi: "Tổng cộng có bảy người, dẫn đầu là một Thuật sĩ, độc dược vô cùng mãnh liệt, sáu người khác là Pháp sư, họ vừa gặp mặt thì đã giết cả đội chúng ta trong vòng một giây, hình dạng ra sao cũng không nhìn thấy rõ, hệ thống nhắc nhở có đạo cụ giấu tên..."
"Mẹ nó, là Toàn Chân Giáo!" Đội Trưởng Đừng Nổ Súng sau khi nhận được tin nhắn, không kiềm chế được mắng lên.
"Bảy người? Một Thuật sĩ, sáu Pháp sư mà có thể giết người trong vòng một giây?" Một người đứng bên cạng Đội Trưởng Đừng Nổ Súng cau mày nói: "Toàn Chân Giáo có nhiều Pháp sư như vậy sao?"
Là một Pháp sư, có nick là Hủy Thiên Diệt Địa, cũng là cao thủ nghề nghiệp được Đội Trưởng Đừng Nổ Súng thu thập về, bình thường trầm mặc ít nói, vừa nghe thấy là Pháp sư, không nhịn được nghi ngờ hỏi lại.
Đội Trưởng Đừng Nổ Súng nói: "Thuật sĩ của Toàn Chân Giáo có nick là Xuân Tường, sáu người khác đều không phải là Pháp sư, là Triệu Hồi Tiểu Quỷ!"
"Triệu Hồi Tiểu Quỷ!" Huyết Vũ nghe thấy thế thì kinh ngạc nói: "Không thể ngờ được, kỹ năng đáng sợ như vậy lại nằm trong tay Toàn Chân Giáo, sáng sớm nay khi phục kích bọn chúng, nếu để bọn chúng thi triển kỹ năng này ra, e rằng chúng ta cũng không làm việc dễ dàng như vậy."
Xuân Tường biết Triệu Hồi Tiểu Quỷ, thật ra không phải bí mật gì, nhưng mà Huyết Vũ một lòng huấn luyện, rất ít khi lăn lộn trong chuyện của Liên Minh Huyết Sắc, cho nên cũng không biết Xuân Tường biết kỹ năng này.
Cao thủ cấp nghề nghiệp phần lớn đều đã từng tham gia bản thử nghiệm, sự mạnh mẽ của Triệu Hồi Tiểu Quỷ đương nhiên Huyết Vũ hiểu rất rõ ràng.
Hủy Thiên Diệt Địa khinh thường nói: "Hừ, biết Triệu Hồi Tiểu Quỷ thì đã sao, nếu thao tác bỏ đi thì có triệu hồi thêm được mấy con tiểu quỷ nữa ra cùng lắm cũng chỉ tăng thêm mấy lá chắn bằng thịt thôi."
Hủy Thiên Diệt Địa nói không sai, triệu hồi khống chế vật nuôi chiến đấu thế nhưng là việc cần đến kỹ thuật, không chỉ cần có năng lực phản ứng mạnh mẽ, còn cần có khả năng tính toán xuất sắc, để thêm vào đơn vị triệu hồi khống chế, như vậy, quái vật được triệu hồi ra càng đông, khống chế lại càng khó, người bình thường khống chế hai kẻ khác đã luống cuống rồi, huống hồ lại còn khống chế đến sáu con.
Đội Trưởng Đừng Nổ Súng nói: "Xuân Tường kia rất lợi hại, khi ta chơi bản thử nghiệm đã từng quen biết hắn ta, cũng là một người khá đáng sợ."
"Thật sao? Có thời gian đến gặp hắn ta một chút." Hủy Thiên Diệt Địa cười cười nói, Hủy Thiên Diệt Địa không phải thiếu niên ngốc nghếch như Nắm Đấm Thiên Đường, thấy Đội Trưởng Đừng Nổ Súng đánh giá Xuân Tường cao như vậy, nhếch miệng mỉm cười, cũng không bắt bẻ nữa.
Ngay khi hai người Đội Trưởng Đừng Nổ Súng đang nói chuyện, trong công hội lại hiện lên một tin nhắn: "Lão đại, chúng ta bị giết rồi, là Mục sư kia của Toàn Chân Giáo..."
"Mục sư? Mục sư làm sao giết người được?" Đội Trưởng Đừng Nổ Súng càng nghe càng thấy khó hiểu. Nghề nghiệp Mục sư có sát thương thấp, tuy nhiều kỹ năng khống chế, nhưng đều là khống chế nhỏ, giết người vốn dĩ không phải nghề kiếm sống của Mục sư.
"Không biết hắn ta sử dụng ma pháp gì, vây khốn chúng ta lại, sau đó hành hạ chết chúng ta rồi..." Trong giọng nói kẻ bị giết lộ ra bi thương, có thể thấy được thủ đoạn của Vô Kỵ điên cuồng đến mức nào, hết cách rồi, lúc đó Vô Kỵ chắc chắn cũng muốn cho bọn họ được sảng khoái mà.
"Đệt..." Đội Trưởng Đừng Nổ Súng nghe thấy thế, tay không kiềm chế được run rẩy.
"Lão đại, chúng ta bị giết rồi, hai người Chiến sĩ..."
"Lão đại, chúng ta bị giết rồi, bị người ta đâm một đao sau lưng..."
"Lão đại, chúng ta bị giết rồi, không nhìn thấy người đâu cả, chỉ thấy mũi tên bay đến...'
Chỉ mấy phút sau, một chuỗi tin nhắn liên tục lướt qua màn hình, mấy người chơi của Kiếm Chỉ Thương Khung liên tục gặp phục kích.
Người chơi hy sinh chết kiểu này cơ bản đều nhất trí, tất cả đều chết dưới tay người của Toàn Chân Giáo, hơn nữa thương vong còn đang tăng lên không ngừng.
Nhìn trên màn hình bản ghi chép từng thương vong một, Đội Trưởng Đừng Nổ Súng dứt khoát đóng giao diện kênh công hội, hầm hầm giận dữ nói: "Mẹ nó, đám người kia thế mà chủ động ra tay với người của chúng ta."
Sắc mặt Huyết Vũ nghiêm trọng nói: "Không tìm chúng ta báo thù, nhưng lại đi giết những người khác, đám người này quả thật không hành động theo phương pháp bình thường, ta cảm thấy có phải nên bảo mọi người trốn đi một lát hay không..."