Trang 356# 1
Chương 712: Có thể tiến lên có thể rút lui
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
"Không thể trốn được!" Đội Trưởng Đừng Nổ Súng nói: "Bây giờ trốn bọn chúng, người bất lợi nhất chính là chúng ta!"
Đội Trưởng Đừng Nổ Súng nếu đã phái người đi phục kích Toàn Chân Giáo, đương nhiên biết rõ lợi và hại giữa việc phục kích và bị phục kích.
Sau khi bị người ta phục kích phương pháp chính xác nhất chính là tập trung quân số để phát động phản kích, nếu chỉ một mực tránh né, như vậy người bị bao vây ngăn chặn trong khu sống lại cũng không phải là người của Toàn Chân Giáo.
Quan trọng nhất là, bây giờ đám người Hùng Đại kia đang gây dựng tiếng tăm trên diễn đàn, người chơi thành Dư Huy đều đang đợi xem náo nhiệt của Toàn Chân Giáo, lúc này nếu Kiếm Chỉ Thương Khung lại trốn đi, há chẳng phải tự tát cho mình một cái sao?
"Tất cả mọi người tập hợp tại khu sống lại, sau đó đi đuổi giết bọn chúng!" Đội Trưởng Đừng Nổ Súng suy nghĩ một lát, quả quyết ra mệnh lệnh phản kích trong kênh công hội.
Đội Trưởng Đừng Nổ Súng vừa ra lệnh xong, một đám người đông đảo chạy rầm rập đến khu sống lại, tất cả đều là người chơi của Kiếm Chỉ Thương Khung.
"Bà mẹ nó! Sao lại nhanh như vậy hả?" Đội Trưởng Đừng Nổ Súng nhìn thấy công hội của mình trong nháy mắt tập hợp được nhiều người như vậy, không nhịn được hoảng sợ hết hồn, ngày thường đám khốn kiếp này bao giờ cũng chậm rì rì, sao hôm nay hiệu suất lại tăng cao như vậy?
Nhìn thấy đàn em của mình tăng thể diện cho mình như vậy, Đội Trưởng Đừng Nổ Súng còn cố ý khoe khoang với Huyết Vũ một chút: "Chậc chậc, hiệu suất làm việc của Kiếm Chỉ Thương Khung chúng ta cao hơn Liên Minh Huyết Sắc nhiều chứ hả."
Huyết Vũ không lạnh không nhạt nói: "Ừ, hiệu suất đúng là rất nhanh thật, nhưng nếu đổi lại là Liên Minh Huyết Sắc thì cũng không có nhiều người bị phục kích như vậy đâu."
"Ấy..." Đội Trưởng Đừng Nổ Súng nghe thấy thế nhất thời kinh ngạc... Mẹ nó, chỉ mải đắc ý, đã quên mất lý do tại sao người trong nhà lại đến nhanh như vậy.
Có điều Huyết Vũ cũng không xấu tính lắm, Liên Minh Huyết Sắc là công hội lâu năm, từ trước đến nay luôn luôn chọn lựa người chơi cẩn thận, Kiếm Chỉ Thương Khung danh tiếng kém xa Liên Minh Huyết Sắc, đương nhiên được người chơi lựa chọn, loại dưa vẹo táo nứt gì mà chẳng có, dù cho Đội Trưởng Đừng Nổ Súng có tiền hơn đi chăng nữa, cũng không thể tăng trình độ cho người chơi bình thường được.
Đồng thời, Đội Trưởng Đừng Nổ Súng đối với hiệu suất giết người của đám người Toàn Chân Giáo này, cũng cảm giác được kinh ngạc sâu sắc.
Người chơi của Kiếm Chỉ Thương Khung cho dù có tệ đến mức nào, cũng đều có đẳng cấp hơn 30, đứng chỗ đó không nhúc nhích gì để bị người ta giết thì cũng chỉ được một lần.
Mà Toàn Chân Giáo bây giờ cùng lắm cũng chỉ có tám người có thể chiến đấu tính toán đâu ra đấy, có thể trong thời gian ngắn như vậy, giết nhiều người như vậy, có thể thấy được hiệu suất của đám người kia cực kỳ cao, cực kỳ kinh khủng, dù sao người của Kiếm Chỉ Thương Khung có mặt ở khắp nơi, tìm cũng phải tìm mất nửa ngày.
"Mẹ nó, người của Toàn Chân Giáo có người dẫn đường đúng không?" Suy nghĩ đến đây, Đội Trưởng Đừng Nổ Súng chẹp chẹp miệng, âm thầm lẩm bẩm một câu.
Sau khi người chơi của Kiếm Chỉ Thương Khung nhìn thấy đồng bọn của mình bị giết, từng người một đều tự cảm thấy nguy hiểm, nhận được mệnh lệnh của Đội Trưởng Đừng Nổ Súng, ba chân bốn cẳng chạy ngược về, trên đường đi không ít người bị đám người của Toàn Chân Giáo kia chặn đường, vừa chết vừa chạy, không biết bao lâu, hơn hai nghìn người chơi của Kiếm Chỉ Thương Khung toàn bộ đều tập hợp ở khu sống lại.
"Chó con Vô Kỵ, bọn chúng đang tập hợp người chơi đến bắt các ngươi đó." Mấy người Minh Đô nhìn thấy tình hình này, vội vàng gửi tin nhắn cho Vô Kỵ.
"Ha ha, sớm biết bọn chúng đã dùng đến chiêu thức này mà." Vô Kỵ cười khẽ lại ra lệnh lần nữa: "Đều vào trong cửa hàng ẩn nấp đi, quấy rối sau lưng."
"Biết rồi!"
Mấy người Vương Vũ Xuân Tường sau khi nhận được mệnh lệnh đều sôi nổi tìm kiếm cửa hàng ở gần đấy để đi vào trong ẩn nấp.
Cửa hàng là khu vực an toàn, hơn nữa còn là căn cứ của người chơi, hết sức dễ dàng ẩn nấp, là một địa điểm vô cùng hoàn mỹ.
Từ tin nhắn của tất cả những người chơi của Kiếm Chỉ Thương Khung bị giết để xem, Đội Trưởng Đừng Nổ Súng đưa ra kết luận, người của Toàn Chân Giáo đang ẩn nấp trong thành, vì vậy chia hai nghìn người thành tám đội ngũ, đuổi theo giết mấy người Toàn Chân Giáo.
Đội Trưởng Đừng Nổ Súng cũng không tin, những người Toàn Chân Giáo này còn có thể có bản lĩnh một người đánh lại mấy trăm người.
Vương Vũ kẻ tài cao gan cũng lớn, ở gần khu sống lại nhất, nấp trong lò rèn, giả vờ như đang rèn sắt.
Rất nhanh, nhóm người Kiếm Chỉ Thương Khung đầu tiên đã chậm rãi đi tới cửa lò rèn.
Vương Vũ híp mắt lại nhìn đội ngũ của Kiếm Chỉ Thương Khung đi qua, sau đó lén lút đi theo cuối hàng.
"Ôi chao, người anh em, nhìn rất lạ mặt, là người mới hả?"
Vương Vũ đi theo đội ngũ mới vừa đi đến góc đường, một người chơi Kiếm Chỉ Thương Khung đã phát hiện ra Vương Vũ, khó hiểu hỏi.
Vương Vũ nói: "Không phải... Game này ta cũng chơi được mấy tháng rồi."
"Vậy sao, hình như ta chưa từng gặp ngươi bao giờ, nick của ngươi là gì?" Người kia nghe thấy thế, đánh giá Vương Vũ hỏi.
"Thiết Ngưu!" Vương Vũ cười khẽ, vươn tay nắm cổ người kia, thi triển Gãy Cổ.
Người chơi ở cuối hàng, nhất định là nghề nghiệp tầm xa, lượng máu bèo bọt máu giòn.
"Răng rắc!" một tiếng, người chơi này bị bẻ thành vệt sáng trắng.
"Không xong rồi, Thiết Ngưu ở đằng sau đội ngũ!" Người chơi này phản ứng cũng không chậm, trong nháy mắt khi Vương Vũ nói ra tên tài khoản của mình, kịp thời tỉnh táo lại, cùng lúc đó kêu lên trong kênh đội ngũ.
Người chơi Kiếm Chỉ Thương Khung nhìn thấy tin nhắn, vội vàng quay đầu, chỉ thấy một Võ sư cao lớn, vung trường côn trong tay, vừa đối mặt đã tiêu diệt mất ba Cung thủ đứng phía cuối hàng.
"Trời ạ, Ma Pháp sư, mau mau bắn hắn đi!" Đội trưởng của đội ngũ Kiếm Chỉ Thương Khung là Nhanh Mồm Nhanh Miệng đi đầu hàng nhìn thấy cuối hàng vệt sáng trắng thay nhau bay lên, vội vàng ra lệnh.
Vì nghề nghiệp tank lúc này đều đứng hàng trước, lúc này thay đổi trận hình đã không còn kịp nữa rồi, đành phải để cho Ma Pháp sư tấn công.
Nhưng mà tấn công của Ma Pháp sư phải có thời gian niệm chú, Ma Pháp sư bên này vừa mới niệm chú xong, Vương Vũ bên kia đã mở một con đường máu nghênh ngang rời đi... Chỉ còn lại một đám người Kiếm Chỉ Thương Khung vẻ mặt mơ hồ.
"Mẹ nó đây rốt cuộc là tình huống gì vậy hả?" Nhanh Mồm Nhanh Miệng hoàn toàn bối rối rồi, từ khi Vương Vũ xuất hiện đến khi hắn biến mất, cùng lắm cũng chỉ mười mấy giây, Nhanh Mồm Nhanh Miệng bên này còn chưa nhìn thấy rõ Vương Vũ trông như thế nào, thì Vương Vũ đã không thấy nữa rồi, thuận tiện còn tự tay giết mất mười mấy người, mẹ nó chuyện này quả thật giống như nằm mơ vậy.
"Lão đại, chúng ta lại vừa bị phục kích rồi, chết mất mười mấy anh em..." Sau khi bị phục kích, Nhanh Mồm Nhanh Miệng gửi tin nhắn tình hình chiến đấu cho Đội Trưởng Đừng Nổ Súng.
"..." Đội Trưởng Đừng Nổ Súng lau mồ hôi sau đó đáp lại: "Đối phương như thế nào?"
"Một người chạy mất rồi!" Nhanh Mồm Nhanh Miệng nói.
"Ồ..." Đội Trưởng Đừng Nổ Súng thở phào một hơi nhẹ nhõm: "Những tên khác đều bị giết rồi hả?"
"Đối phương chỉ có một Võ sư..."
"Bố khỉ!"
Đội Trưởng Đừng Nổ Súng tức giận đến mức lời lẽ bẩn thỉu gì cũng phun ra ngoài, có điều Đội Trưởng Đừng Nổ Súng nghĩ lại, Toàn Chân Giáo chỉ có hai Võ sư, người ít tuổi hơn đã bị chặn đường ở khu sống lại rồi, người nhiều tuổi hơn nhất định là Vương Vũ.
Đội Trưởng Đừng Nổ Súng từng nhìn thấy tận mắt Vương Vũ thoát khỏi mấy trăm người Liên Minh Huyết Sắc đuổi giết, biết rõ bản lĩnh trốn chạy của Vương Vũ không phải tầm thường, cho nên nghĩ đến đây, Đội Trưởng Đừng Nổ Súng cũng không trách mắng thuộc hạ nữa.
"Toàn Chân Giáo cũng chỉ có một mình Võ sư kia lợi hại hơn người một chút mà thôi, những người khác không đáng sợ, cẩn thận một chút là được." Đội Trưởng Đừng Nổ Súng động viện nói.
Đúng lúc này, Đội Trưởng Đừng Nổ Súng lại nhận được báo cáo tình hình chiến đấu: "Lão đại, chúng ta bị phục kích rồi..."
"Cũng là Võ sư sao?" Đội Trưởng Đừng Nổ Súng trong lòng chấn động, trả lời.
"Không, là một Thuật sĩ..."
"Thuật sĩ? Chỉ có một mình hắn ta?" Đội Trưởng Đừng Nổ Súng hỏi.
"Không biết có bao nhiêu người, nhưng chắc là có một người tấn công chúng ta."
"Cái gì gọi là chắc là có một người?"
Phía bên kia trả lời mang theo tiếng nức nở nói: "Chúng ta căn bản ngay cả bóng người cũng chưa kịp nhìn thấy... Chỉ thấy được kỹ năng thôi."