Trang 358# 2
Chương 717: Một quân chi viện là đủ rồi
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
"Ồ..."
Huyết Vũ đánh giá liếc nhìn Vương Vũ từ trên xuống dưới một cái, sau đó nhìn quanh bốn phía hỏi lại: "Những người khác đâu?"
Huyết Vũ đến bây giờ vẫn không thể tin nổi, một người mà cũng tính là quân chi viện được...
Vô Kỵ cười ha ha nói: "Đối phó loại người như các ngươi, còn phải kéo thêm nhiều người quá làm gì? Một mình hắn là đủ rồi!"
"Một mình? Mẹ nó ngươi đang đùa với ta đấy à?" Huyết Vũ và những người khác của Kiếm Chỉ Thương Khung nghe thấy thế, nhất thời khó chịu.
Bảy người chơi bình thường đánh mười cao thủ cấp chuyên nghiệp mà lại tìm được một quân chi viện đến? Cái này mẹ nó rõ ràng là đang coi thường bọn chúng có được không.
Huyết Hồng nhỏ giọng nói: "Một người không ít đâu... người này rất lợi hại."
"Lợi hại cái rắm! Ta có thể giết hắn một lần thì có thể giết được hắn lần thứ hai!" Huyết Lang coi thường oán giận Huyết Hồng một câu, thân hình thoắt một cái, biến mất trong không khí.
Nhìn thấy Huyết Lang biến mất, Vương Vũ cười khẽ, tay phải nắm vào trong không khí trống rỗng, đánh ra một luồng sáng trắng, khi mọi người ở đây còn đang khó hiểu Vương Vũ đang làm cái gì, chỉ thấy Huyết Lang ở trong không khí bị bắt ra ngoài, trực tiếp bị Vương Vũ kéo đến trước mặt.
Sau khi kéo Huyết Lang đến trước người, tay trái của Vương Vũ nâng lên một chút, đánh vào dưới cằm Huyết Lang, Huyết Lang bên này còn chưa kịp phản ứng là chuyện gì xảy ra, đã bị Vương Vũ đánh thành vệt sáng trắng.
"Đệt!"
Thấy Huyết Lang bị Vương Vũ giết chết trong một giây, mấy người Kiếm Chỉ Thương Khung hoảng sợ đến mức sắc mặt tái nhợt.
Huyết Lang là một cao thủ trẻ tuổi, tuy nói thực lực bây giờ cũng không tính là cao nhất, nhưng mà thiên phú rất cao, luyện thêm mấy năm nữa, tuyệt đối là đứng vào hàng ngũ đại thần hạng nhất, mẹ nó trong nháy mắt đã bị người ta chụp chết, chuyện này cũng quá kinh hãi rồi.
Nghĩ đến đây, hai người Huyết Vũ Huyết Hồng lui về sau mấy bước, Tiêu Tương Vấn Kiếm và Thiên Đường Chi Quyền tiến lên một bước, che chắn trước mặt hai người.
Mặt khác ba Chiến sĩ chia nhau ra đi về hai bên trái phải và đằng sau, bảo vệ tất cả các mặt của nhóm da giòn.
Cao thủ cấp chuyên nghiệp quả thật không giống những người chơi bình thường, mặc dù chưa từng phối hợp với nhau, nhưng mà rèn luyện phối hợp giữa các nghề nghiệp đã được nuôi dưỡng thành thói quen, khi bắt đầu chiến đấu thì cũng tự tìm được vị trí thích hợp nhất theo bản năng của mình.
So sánh với tính chuyên nghiệp của đối diện, đám người Toàn Chân Giáo kia càng lộ ra vẻ không có kỷ luật gì, nhìn thấy Vương Vũ ra tay, đám người kia không chỉ không đứng thành trận hình, ngược lại chỉ Vương Vũ la mắng: "Bà mẹ nó, lão Ngưu, sao ngươi lại đánh chết hắn ta, đồ vật nhiệm vụ của chúng ta vẫn còn ở trên người hắn ta đó."
"Không sao!" Vương Vũ cười cười nói: "Sau này có thời gian lại giết hắn ta thêm lần nữa."
"Sau này giết thêm lần nữa cũng không chắc sẽ rơi ra được đâu!" Mọi người sốt ruột, trong "Trọng Sinh" chỉ có người chơi vận khí cực kỳ kém mới có thể rơi ra đồ vật... Phương pháp lấy được đồ vật nhiệm vụ nhanh nhất vẫn là ép Huyết Lang tự mình lấy ra thôi.
Vương Vũ khí phách hào hùng nói: "Không rơi ra được thì giết thêm mấy lần nữa là được thôi, đến tận khi rơi ra mới dừng lại."
"..."
Mấy người Toàn Chân Giáo đồng loạt giật mình một cái, sau đó Vô Kỵ kêu gào về phía trước mặt: "Có nghe thấy chưa, nói với Huyết Lang nhà các ngươi, lần sau gặp chúng ta nhớ ném đồ vật ra mặt đất, còn có thể chết ít đi mấy lần..."
"Vèo! Vèo!"
Loại người chơi chuyên nghiệp như Huyết Vũ không có tâm trạng đấu võ mồm với đám người Toàn Chân Giáo này, Vô Kỵ còn chưa nói dứt câu, hai mũi tên đã bay ra đáp lại lời Vô Kỵ.
Vương Vũ hai tay tách ra, chia nhau ngăn cản hai mũi tên nắm chặt trong tay, đúng lúc đó Băng Trùy của Hủy Thiên Diệt Địa đã bay đến trước mặt Vương Vũ.
Vương Vũ nhảy về phía sau, ném hai mũi tên ra ngoài, đập trúng Băng Trùy, Băng Trùy biến thành một luồng sương mù màu xanh lam.
"Mẹ nó! Thằng ranh này thật là tà môn, mọi người cùng nhau xông lên!"
Một hiệp, mấy người Kiếm Chỉ Thương Khung đã thấy được sự lợi hại của Vương Vũ, giương vũ khí lên, tất cả mọi người xông lên tấn công.
Đám người Toàn Chân Giáo kia đương nhiên cũng không phải kẻ ăn không ngồi rồi, nhìn thấy đám người Kiếm Chỉ Thương Khung vọt lên, tất cả mọi người cũng xông lên, đánh với người Kiếm Chỉ Thương Khung thành một đám hỗn loạn.
Bao Tam và Doãn Lão Nhị đứng mũi chịu sào, một chiêu Va Chạm va vào trận hình của mấy người Kiếm Chỉ Thương Khung, bốn Chiến sĩ của Kiếm Chỉ Thương Khung bên này, đương nhiên không để yên cho hai người làm loạn.
Không đợi Bao Tam và Doãn Lão Nhị đụng vào, một Chiến sĩ khiên thuẫn trong đó đã xông về phía hai người phóng ra một Trào Phúng, Bao Tam và Doãn Lão Nhị trực tiếp bị hấp dẫn ép buộc.
Hai tay Tiêu Tương Vấn Kiếm cầm kiếm, vung mạnh về phía sau lưng, muốn phát động Toàn Phong Trảm với hai người.
Chiến sĩ song cầm bất kể là đòn tấn công bình thường hay là kỹ năng tấn công, tổn thương vẫn cao hơn Chiến sĩ đơn thủ 50%, trang bị đương nhiên cũng không yếu, Toàn Phong Trảm lại là chiêu lớn tấn công chủ yếu của Chiến sĩ, hai người Bao Tam nếu lần lượt chống đỡ, e rằng mỗi người ít nhất cũng mất nửa cái mạng.
Vương Vũ thấy thế, hai tay nắm chặt sau lưng Tiêu Tương Vấn Kiếm, ném hắn ta ra đằng sau.
Mặt khác ba Chiến sĩ kia thấy kỹ năng của Tiêu Tương Vấn Kiếm bị đánh gãy, quyết đoán cùng ra tay tấn công, muốn thay thế Tiêu Tương Vấn Kiếm phát động Toàn Phong Trảm, Vương Vũ thọc sâu nhảy đến giữa hai người Bao Tam và Doãn Lão Nhị, hai tay đè chặt bả vai hai người, hai chân thay phiên nhau đá ra.
Đá Tống Ngang!
Đá Thẳng!
Lôi Đình Cước!
Ba cước của Vương Vũ sử dụng ba kỹ năng, tuy độ hoàn thành của thiết lập không cao, nhưng mà hiệu quả kỹ năng cuối cùng vẫn được đánh ra, kỹ năng của ba Chiến sĩ tất cả đều bị đánh gãy.
Cuối cùng Chiến sĩ khiên thuẫn kia còn xui xẻo hơn, đã trúng một Lôi Đình Cước với Vương Vũ, trực tiếp bị đá cho nằm xuống đất.
Bàn chân lớn của Vương Vũ cách Huyết Vũ và Huyết Hồng chưa đến một mét, Huyết Hồng cũng đều sợ đến ngây người, Huyết Vũ không hổ là cao thủ, rút ra một mũi tên hung hăng cắm về phía đùi Vương Vũ.
Chân Vương Vũ co rụt lại, Thụ Thân rơi xuống đất, mà Huyết Vũ bên kia đã gài tên lên dây cung, kéo ra vừa tầm bắn, mũi tên nghênh ngang bắn về phía Vương Vũ.
"Ôi chao!" Vương Vũ hơi kinh hãi, hơi nghiêng về phía trước, tránh thoát mũi tên của Huyết Vũ, lật đến dưới chân của Huyết Vũ, vươn tay túm chặt.
Huyết Vũ phản ứng cực kỳ nhanh, nhìn thấy Vương Vũ lao về phía trước, vội vàng sử dụng một Né Tránh lăn về phía sau, ai ngờ chân vừa đứng vững, đã cảm thấy dưới chân có một nguồn sức mạnh truyền đến, nhìn xuống dưới, chỉ thấy đôi chân đã bị hai bàn tay to nắm chặt.
Cùng lúc đó, hai Chiến sĩ bên cạnh còn đứng vững đã xoay người lại, vung đại kiếm trong tay chém vào gáy Vương Vũ.
Đôi tay Vương Vũ vừa dùng sức, lật ngược Huyết Vũ lại, phần eo xoay chuyển, Huyết Vũ như mây mù rơi xuống, bị Vương Vũ ném về cho hai Chiến sĩ kia.
Hai người Chiến sĩ kinh ngạc, vội vàng hủy bỏ kỹ năng, tránh khỏi Huyết Vũ đang bay đến, tiến lên một bước, lại bảo vệ chặt chẽ Huyết Vũ lần nữa.
Mà lúc này đây, Huyết Hồng vừa nãy còn sợ đến ngây người cũng kịp tỉnh táo lại, giương cung bắn về phía sau lưng Vương Vũ.
Vương Vũ cũng không quay đầu, một tay trảo về phía sau, bắt được mũi tên của Huyết Hồng, đồng thời thả người nhảy lên giẫm nát lên người hai người Chiến sĩ khiên thuẫn, mượn lực sau đó bay lên đỉnh đầu Huyết Hồng.
"Cơ hội tốt!" Huyết Vũ thấy Vương Vũ nhảy lên khôn trung, lại bắn ra một mũi tên nữa đâu.
"Ưng Đạp!"
Vương Vũ mạnh mẽ giáng vẻ xuông anh tuấnn, một chân giẫm phải đầu của Huyết Hồng, Huyết Hồng kêu thảm một tiếng biến thành vệt sáng trăng.
Hủy Thiên Diệt Địa cách đó không xa thật sự là muốn giúp Huyết Hồng một tay, chỉ là gã ta cũng không rảnh rỗi, bởi vì Xuân Tường đã vung pháp trượng ném ra hai kỹ năng khống chế lớn, ngăn cản Hủy Thiên Diệt Địa mới sống lại ở cách Vương Vũ mười mét.
Ngay sau đó, ác ma mà Xuân Tường triệu hoán ra xông lên bao vây chặt chẽ Hủy Thiên Diệt Địa.
Tuy Xuân Tường có sáu con ác ma, nhưng mà Hủy Thiên Diệt Địa làm Pháp sư, tấn công rất cao, chỉ riêng việc chý ý tránh né để tránh được kỹ năng khống chế của Xuân Tường, cũng không sợ sự vô lại trong kỹ năng của Xuân Tường, hai người ta đánh ngươi đi đánh một trận đến mức không phân cao thấp.
Nhưng mà thằng nhóc Vô Kỵ này lại vô cùng nhiều âm mưu quỷ quái, hắn ta chậm rãi trò chuyện, thừa dịp cũng có khi Hủy Thiên Diệt Địa tập trung đối phó Xuân Tường, mẹ nó đến một góc sáng sủa, ngọn lửa bùng cháy thần thánh ném lên đầu Hủy Thiên Diệt Địa .
Hủy Thiên Diệt Địa bị đánh thành trạng Cấm Ngôn luôn.