Trang 359# 1
Chương 718
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
Đáng thương cho Hủy Thiên Diệt Địa, có cả một thân pháp lực không có giới hạn, sau khi bị cấm ngôn cũng chính là một binh sĩ siêu cấp...
Thiên Đường Chi Quyền bên cạnh thấy Hủy Thiên Diệt Địa đã trúng bẫy, cúi đầu dùng chiêu Xung Phong tấn công về phía Xuân Tường, muốn đến giúp đỡ.
Xuân Tường không hoang mang chút nào chỉ chỉ mặt đất, kêu lên với Thiên Đường Chi Quyền: "Cẩn thận dưới chân đó!"
"??"
Thiên Đường Chi Quyền biết rõ kỹ năng của thằng ranh Xuân Tường này khá là độc ác, trong lòng cực kỳ đề phòng, hơn nữa còn có thêm Thiên Đường Chi Quyền cũng không phải quen thuộc lắm với Hủy Thiên Diệt Địa, lúc này chạy đến ba chân bốn cẳng, nghe thấy tiếng kêu của Xuân Tường, căn bản còn chưa kịp phân biệt xem là ai vừa kêu, Thiên Đường Chi Quyền vội vàng dừng lại, Phách Phù, Dược Khởi, Lạc Thiên Chi Chùy lưu loát liền mạch!
"Tam Thanh đạo tổ ở trên cao, xin thứ lỗi cho thằng ngu này!" Xuân Tường cười lạnh một tiếng, tiện tay nhét một Mộng Yểm vào người Thiên Đường Chi Quyền, Thiên Đường Chi Quyền bị hoảng sợ cố định thân thể.
Đã không còn Thiên Đường Chi Quyền quấy rối, Vô Kỵ và Xuân Tường lại quay đầu đánh nhau với Hủy Thiên Diệt Địa lần nữa... Pháp sư là nghề nghiệp da giòn, bị tám tên cao to lực lưỡng (tính cả ác ma) bao vây, kết cục có thể tưởng tượng ra được, Hủy Thiên Diệt Địa vô cùng uất ức buông tay thế gian.
Sau khi làm thịt Hủy Thiên Diệt Địa, Vô Kỵ và Xuân Tường lúc này mới quay đầu đối phó Thiên Đường Chi Quyền.
Thiên Đường Chi Quyền da dày thịt béo không sai, nhưng mà tấn công của Kỵ sĩ thủ hộ cũng chủ yếu bắt nguồn từ kỹ năng, Vô Kỵ và Xuân Tường này là hai người hợp tác lâu năm, một kẻ bỉ ổi một người đê tiện, Cấm Ngôn Khủng Cụ đủ thứ khống chế ném ra vừa ngăn chặn tấn công của đối phương vừa ra đòn đánh lại, Thiên Đường Chi Quyền bị sỉ nhục đến mức không còn chút sức lực đánh lại.
Hai người Bao Tam và Doãn Lão Nhị bao vây chặt chẽ Tiêu Tương Vấn Kiếm.
Tuy nói Tiêu Tương Vấn Kiếm là cao thủ cấp chuyên nghiệp, Bao Tam và Doãn Lão Nhị cũng không yếu, hai người này đấu một chọi một thì không phải đối thủ của Tiêu Tương Vấn Kiếm, nhưng hai đánh một thì cũng vẫn còn dư dả.
Hai người một tấn công một phòng thủ, khiến Tiêu Tương Vấn Kiếm bị quản chế khắp nơi, tình huống cũng không lạc quan chút nào, nếu không phải nghề nghiệp Chiến sĩ da dày thịt béo lại chỉ nhận tấn công bình thường, thì có lẽ Tiêu Tương Vấn Kiếm cũng không sống đến bây giờ.
Lúc này, mấy người Kiếm Chỉ Thương Khung cuối cùng cũng biết vì sao Toàn Chân Giáo chỉ có một quân chi viện là Vương Vũ cũng đã dám bao vây tấn công mười người của bọn chúng...
Mẹ nó, Võ sư này quả thật mạnh đến không thể tưởng tượng nổi, một người mà cứ thế kéo lại năm người, hai Cung thủ ba Chiến sĩ, một trong những Cung thủ kia còn là Huyết Vũ loại cao thủ siêu cấp, còn một Cung thủ nữa là Huyết Hồng thì bây giờ còn đang đi đầu thai rồi.
Phải biết, từng game đối với việc nắm chắc tính chất cân bằng giữa những nghề nghiệp thật là tốt, người chơi có sức chiến đấu có phải cao thủ hay không, thể hiện trực quan nhất chính là thuộc tính.
Dưới sự hạn chế của thuộc tính, trừ khi thao tác áp chế quá lợi hại, rất khó xuất hiện được tình trạng một người đánh nhiều người, đừng nói Vương Vũ chỉ vẻn vẹn là một người chơi bình thường, cho dù là một đại thần đỉnh cấp trong giới chuyên nghiệp, cũng không thể hoàn thành hành động một chọi năm.
Huyết Vũ nấp đằng sau ba Chiến sĩ, một tay giương cung, tay kia nắm chặt mũi tên, trong lòng bàn tay chảy đầy mồ hôi, nhìn chằm chằm Vương Vũ không dám Xạ Kích.
Loại cao thủ cấp bậc như Huyết Vũ này, đương nhiên biết mình bây giờ đang ở trong hoàn cảnh nào, Võ sư đối diện giống như một con mãnh thú có thể nhúng tay vào tất cả mọi nơi, chỉ có một chút sơ hở thôi cũng có thể gặp nguy hiểm có thể chết trong một giây bất cứ lúc nào, nếu muốn không lộ ra sơ hở, chỉ có thể giống như bây giờ không hành động thiếu suy nghĩ.
Mũi tên trong tay, còn có thể kiềm chế hạ xuống, nếu không có mũi tên ở đây, rất có thể tiếp theo bàn tay của Vương Vũ sẽ nắm chặt lấy cổ mình.
Ba người Chiến sĩ cũng là cao thủ, đương nhiên cũng hiểu được đạo lý này, lúc này nắm thật chặt vũ khí, làm trận hình phòng thủ, chỉ một cử động nhỏ cũng không dám, rất sợ Vương Vũ lại xông đến đây xử lý Huyết Vũ sau lưng mình.
Bây giờ khả năng trấn áp chủ yếu của ba người nằm trên mũi tên của Huyết Vũ, nếu Huyết Vũ chết rồi, ba người Chiến sĩ không có nửa điểm tính uy hiếp nào với Vương Vũ.
Nhìn bốn người không nhúc nhích chút nào, Vương Vũ quả thật có chút ngứa răng, giao đấu được hai hiệp, tài bắn cung của Huyết Vũ đã khắc sâu ấn tượng với Vương Vũ, Huyết Vũ không những bắn cực kỳ chính xác, mà sức tấn công còn vô cùng mạnh mẽ, trong trạng thái chiến đấu ở cự ly gần này, Vương Vũ cũng suýt nữa là bị bắn trúng rồi.
Lúc này xung quanh Huyết Vũ có ba Chiến sĩ bảo vệ sắp xếp thành trận hình hình tam giác, trong đó người Chiến sĩ đằng trước còn là Chiến sĩ khiên thuẫn, cho dù Vương Vũ có Niệm Khí Tráo bảo vệ thân thể trong 2,5 giây, nhưng Vương Vũ cũng không cảm thấy mình có thể phá vỡ hàng phòng ngự của ba Chiến sĩ đỉnh cấp.
Vì thế nên cứ như vậy, Vương Vũ nhìn chằm chằm bốn người, tìm kiếm cơ hội ra tay.
Ngay từ khi vừa bắt đầu trận chiến, Huyết Thứ đã đi vào trạng thái Tiềm Hành, lúc này Huyết Thứ nhìn thấy lực chú ý của Vương Vũ đều tập trung vào bốn người Huyết Vũ, vì vậy lặng lẽ đến đằng sau Vương Vũ.
Huyết Thứ rút dao găm ra, đang định đâm Vương Vũ.
Tay phải Vương Vũ duỗi về phía sau, bắt được tóc của Huyết Thứ.
"Cơ hội đây rồi!" Thấy Vương Vũ quay đầu lại, ánh mắt Huyết Vũ căng thẳng, một mũi tên bắn về phía Vương Vũ, tay kia của Vương Vũ vung lên, đập mũi tên xuống, mà thời gian này Huyết Vũ lại liên tục bắn ra hai mũi tên nữa.
Đúng lúc đó, Vương Vũ xoay người lại, ném Huyết Thứ ra ngoài.
"Phập phập!"
Hai mũi tên sau của Huyết Vũ toàn bộ cắm trúng vào người Huyết Thứ, bắn Huyết Thứ thành vệt sáng trắng, Vương Vũ hơi cong eo, hai chân đột ngột giẫm mạnh xuống mặt đất, xông về phía Huyết Vũ.
"Kéo thù hận!" Huyết Vũ cuống quýt ra mệnh lệnh cho Chiến sĩ khiên thuẫn, Chiến sĩ khiên thuẫn nâng tay đang định phóng Trào Phúng với Vương Vũ, một mũi tên đã từ phía sau Vương Vũ bắn tới, cắm thẳng vào đầu Chiến sĩ khiên thuẫn, Trào Phúng của Chiến sĩ khiên thuẫn bị đánh gãy.
Vương Vũ một chân đạp lên tấm khiên của Chiến sĩ khiên thuẫn, nhảy lên thật cao, Ưng Đạp thẳng xuống Huyết Vũ.
Huyết Vũ né tránh sang bên cạnh, Vương Vũ một chân Đạp Không, Vương Vũ vừa Đạp Không còn đang lơ lửng giữa không trung quay người Hồi Hoàn Thích, đá vào giữa lưng Huyết Vũ.
Huyết Vũ xoay người cầm cung đỡ, bị đá bay ra ngoài, đồng thời ném ra một thứ tròn vo gì dó.
Dương Na sau lưng Vương Vũ nhìn thấy vật kia, thét to: "Mau tránh ra, là bom đó!"
Vương Vũ lúc này đang ở giữa không trung, Ưng Đạp Đạp Không sau đó lại là Hồi Hoàn Thích đã là thao tác cực hạn dưới phạm vi thuộc tính nhanh nhẹn, muốn lại tránh né đi lần nữa đương nhiên là không còn kịp nữa rồi.
Mắt thấy Vương Vũ sắp bị bom nổ, Huyết Vũ mỉm cười giương cung lắp tên nhắm ngay vào Vương Vũ chuẩn bị bổ sung thêm một mũi tên nữa.
Nhưng đột nhiên sau một khắc, tròng mắt của Huyết Vũ sắp bay ra đến nơi.
"Cho ngươi thứ tốt này!"
Vương Vũ biết mình không tránh khỏi, tiện tay vơ lấy, chộp bom trong tay, sau đó nhét quả bom vào trong lòng ngực của một người Chiến sĩ bên cạnh.
Chiến sĩ này đương nhiên hiểu rõ đây là thứ gì, còn chưa kịp ném đi, bom ầm ầm nổ tung, Chiến sĩ kia nổ cho gần chết...
"Con bà ngươi!" Chiến sĩ kêu rên một tiếng vung kiếm lên định chém Vương Vũ.
Nhưng mà bom của Huyết Vũ không chỉ tổn thương cao, còn có hiệu quả giảm tốc độ, tấn công của Chiến sĩ chậm rì rì, đương nhiên không đánh được đến Vương Vũ, bị mấy mũi tên của Dương Na bắn trúng vào gáy, sau đó cũng đi theo mấy người đồng đội.
Mạng của Huyết Vũ lúc này rõ ràng ở dưới bản lĩnh của đám người Toàn Chân Giáo kia, bị người của Toàn Chân Giáo dính lên, nếu muốn triệt tiêu thì nào có dễ dàng như vậy.
Lúc này bên phía Kiếm Chỉ Thương Khung chỉ có năm người còn sống sót, Tiêu Tương Vấn Kiếm và Thiên Đường Chi Quyền đã bị bốn người Vô Kỵ ép buộc lăn lộn đến chết khiếp, hai người Chiến sĩ cũng bị Vương Vũ và Dương Na nhìn chằm chằm, kết quả có thể tưởng tượng được.
Chỉ có Huyết Vũ không ai để ý đến, đang nhanh chóng muốn chạy trốn.
Ngay khi Huyết Vũ chạy đến cửa ngã tư, đột nhiên Danh Kiếm Đạo Tuyết nhảy ra, giơ dao găm cắm xuống, Huyết Vũ vội vàng né tránh, ngay sau đó sau lưng Huyết Vũ chợt lạnh, Bắc Minh Hữu Ngư sau lưng cũng hiện ra hình dáng.
Huyết Vũ kinh ngạc biến thành vệt sáng trắng bay đi, Danh Kiếm Đạo Tuyết cười lạnh nói: "Đắc tội Toàn Chân Giáo mà còn muốn chạy sao?"