Trang 361# 2
Chương 723: Cho các ngươi trụ sở
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
"Cái gì? Ngươi thật muốn bỏ trụ sở hả?" Nghe câu nói này của Vô Kỵ, Xuân Tường lập tức nghĩ dến chuyện Vô Kỵ dặn Danh Kiếm Đạo Tuyết chuyển nhà kho.
"Đương nhiên!" Vô Kỵ gật đầu: "Bọn họ có cao thủ chuyên nghiệp, chúng ta không có viện binh chắc chắn sẽ thua, không cần phí sức cướp trụ sở với bọn họ.”
"Nhưng là..." Những người khác không cảm thấy thế nào, nhưng ánh mắt của đám người Xuân Tường và Vương Vũ lóe lên một tia không bỏ.
Dù nói thế nào thì trụ sở này cũng là mấy người bọn họ nhọc nhằn khổ sở bảo vệ lại, bây giờ lại bị người ta đánh hạ, tâm tình này giống như con nhà mình bị người ta đánh, tóm lại trong lòng rất khó chịu.
"Được rồi, đừng khổ sở nữa, ta không để Kiếm Chỉ Thương Khung tốt đâu." Sau khi Vô Kỵ an ủi mọi người xong, bèn nói với Danh Kiếm Đạo Tuyết: "Đã dời hết đồ rồi chứ?"
"Ừ!" Danh Kiếm Đạo Tuyết gật đầu: "Trụ sở công hội có thứ gì mang đi được đều mang đi, chỉ là không có Minh Đô, không cách nào mang Hoa Yêu đi, nó đang ở trụ sở công hội."
Thần thú công hội không giống với bảo vật công hội, bảo vật công hội là đạo cụ đặc biệt, lúc nào cũng có thể mang đi, nhưng thần thú công hội không có thủ đoạn đặc biệt căn bản không thể mang đi. Toàn Chân Giáo biết huấn luyện thú cưng chỉ có Minh Đô và Linh Lung Mộng, nhưng hai người này bị người ta chặn lấy ở điểm phục sinh, có lòng cũng không đủ lực.
"Hả, thế này... Thật đáng tiếc, Hoa Yêu Chi Quan nhặt được mấy đỉnh?" Vô Kỵ lại hỏi.
"Một đỉnh!' Danh Kiếm Đạo Tuyết trả lời.
"Được, nhặt được một đỉnh, cuối cùng cũng không mất công, không mang đi được thì thôi." Vô Kỵ khoát tay áo nói.
"Thế chúng ta làm gì bây giờ?" Vương Vũ hỏi Vô Kỵ.
Nếu không còn trụ sở công hội, cũng không thể ở lại đây đi.
Vô Kỵ đáp: "Đi uống hai chén đã, gì thì cũng phải đợi bọn họ đánh hạ công hội đã."
Chuyện Kiếm Chỉ Thương Khung tuyên chiến Toàn Chân Giáo, rất nhanh truyền ra ngoài, các bằng hữu của Vương Vũ nhao nhao nhắn tin hỏi thăm, hỏi xảy ra chuyện gì.
Người thứ nhất nhắn tin cho Vương Vũ chính là Mario Quay Cuồng, tên đáng khinh này mở miệng hỏi ngay: "Thiết Ngưu lão đại, xảy ra chuyện gì vậy? Cần ta giúp một tay không?"
Nội tâm Vương Vũ kích động, xem ra các bằng hữu của hắn đều đáng tin cậy, loại tình huống này đều kiên quyết đứng ở bên hắn, Vô Kỵ đã nói không chống cự, Vương Vũ đành trả lời: "Không cần đâu!"
"Muốn ta giúp một tay ta cũng không giúp được." Mario Quay Cuồng nói: "Ta chỉ muốn hỏi các ngươi có chắc thắng hay không, để ta còn đặt cược, trên diễn đàn cũng mở bàn cược..."
"Chó đẻ!" Vương Vũ chảy nước mắt, bằng hữu gì thế này.
"Không thắng được, đặt Kiếm Chỉ Thương Khung đi." Sau khi lau nước mắt, Vương Vũ trả lời.
"Không thể nào, lão Ngưu ngươi đừng có lừa ta... Ta rất tin tưởng vào thực lực của ngươi..." Trọng giọng nói của Mario Quay Cuồng hiện lên vẻ kích động, chắc con hàng này đã đặt cược rồi, sở dĩ hỏi Vương Vũ, chỉ muốn an tâm mà thôi.
"Đã ngươi tin tưởng ta như vậy, vậy mua Toàn Chân Giáo thắng đi." Vương Vũ cười xấu xa đáp lại một câu, sau đó đóng tin nhắn Mario Quay Cuồng.
Ngay sau đó, đám người Chiến Đội Số Đếm, Một Trang Sách, Độc Hành Giang Hồ Khách lần lượt nhắn tin, nội dung liên miên bất tận, Vương Vũ xem bi ai gần chết, cảm thấy mình đã kết bạn không cẩn thận.
Khi Vương Vũ đang đau lòng, Yêu Nghiệt Hoành Hành cũng nhắn tin đến: "Anh, có người dám bắt nạt các anh hay sao? Có muốn em giúp anh tiêu diệt bọn nó hay không?"
"Không cần, em trai tốt!" Vương Vũ kích động, đây mới là anh em thân.
Một câu em trai tốt của Vương Vũ, Yêu Nghiệt Hoành Hành nghe thấy run cả người, sau đó nói lớn tiếng: "Mẹ kiếp! Anh không bị bệnh chứ, nói như thế làm em nổi da gà."
"Anh cảm động!" Vương Vũ đáp.
"Thế anh nói cho em, rốt cuộc các anh có thắng Kiếm Chỉ Thương Khung hay không? Để em còn đặt cược..."
"Cút!"
Vương Vũ sụp đổ... Đều là những người nào.
Vẫn là người của Toàn Chân Giáo tốt, trâu bò đến nỗi chả có bạn bè gì, bây giờ đang uống rượu thoải mái.
Minh Đô trốn từ điểm phục sinh đến lôi kéo Linh Lung Mộng khoác lác: "Mộng tỷ, không phải ta chém gió với tỷ, trước kia chúng ta đánh trụ sở này, con BOSS kia là do ta giết, mấy người Vô Kỵ đều là phế vật."
Trên khuôn mặt Lâm Linh hiện lên vẻ chán ghét, đạp Minh Đô sang một bên, mắng: "Mẹ kiếp, mới một chén rượu Mạch Nha đã say khướt nói chuyện hoang đường với bà đây, chán sống rồi hả..."
Các người chơi ở trong quán rượu nhìn thấy Toàn Chân Giáo ai cũng đức hạnh đấy, tất cả đều trợn mắt: "Trụ sở công hội đã mất, đám người này lại còn uống rượu? Quá bình tĩnh rồi."
"Bình tĩnh con khỉ, nhất định là trụ sở bị hủy, bị kích thích... Đây là lần liên hoan cuối cùng."
"Nhưng mà, trước kia đám người này rất mạnh, đáng tiếc, lại gặp phải Kiếm Chỉ Thương Khung." Có người lắc đầu, cảm thấy tiếc hận cho Toàn Chân Giáo.
Cùng lúc đó, đại quân của Kiếm Chỉ Thương Khung, đã đi đến trước trụ sở Toàn Chân Giáo ở khe núi Lạc Nhật.
Nhìn thấy địa hình của trụ sở Toàn Chân Giáo, các vị cao thủ của Kiếm Chỉ Thương Khung không khỏi cảm thán: "Mẹ kiếp! Quả nhiên Võ Đại Lang chơi con cú, tính cách thế nào thì chơi thế ấy, đám người Toàn Chân Giáo thật hèn mọn, ngay cả trụ sở công hội đều hiện lên vẻ hạ lưu, địa hình cái túi này, điển hình là dễ thủ khó công."
Đương nhiên, địa hình có trâu bò hơn nữa, trước mặt số lượng tuyệt đối, cũng là vô dụng.
Nhóm đầu tiên chủ động tấn công của Kiếm Chỉ Thương Khung có năm trăm người, dưới sự chỉ huy của Gấu Ơi Chờ Tớ, lập trận hình tấn công, Đội Trưởng Đừng Nổ Súng cũng ở trong đó.
Khi tất cả người chơi nhìn thấy cổng chính của Toàn Chân Giáo không có bất kỳ ai, lập tức ngây người.
Đội Trưởng Đừng Nổ Súng nghĩ lại còn rùng mình, nói: "Tại sao không có ai? Chẳng lẽ bọn họ đầu hàng thật, không phải lừa dối chứ."
Đội Trưởng Đừng Nổ Súng quả nhiên bị sự nham hiểm của Toàn Chân Giáo dọa sợ, loại tình huống này vẫn đang do dự.
"Ha ha, lừa dối gì, chơi không thành kế thôi." Gấu cười gằn, chỉ huy Cung thủ và Pháp sư bày trận công kích cửa chính của trụ sở.
Quả nhiên, người chơi của Kiếm Chỉ Thương Khung không gặp bất kỳ kháng cự nào, cửa chính của trụ sở công hội đã bị đánh nát.
Sau khi cửa chính trụ sở bị đánh nát, năm trăm người chơi vọt vào trong trụ sở như ong vỡ tổ, thẳng đến thủy tinh công hội.
Dưới công kích của tất cả mọi người, không đến năm phút, thủy tinh công hội của Toàn Chân Giáo đã bị đánh vỡ, thậm chí không cần dùng đến quân dự bị.
[Hệ thống thông báo: Công hội Toàn Chân Giáo đầu hàng không chống cự, bị công hội Kiếm Chỉ Thương Khung đánh bại, Kiếm Chỉ Thương Khung có quyền tiếp thu tất cả tài sản của Toàn Chân Giáo.]
"Chó đẻ!"
Thông báo của hệ thống vừa vang lên, đám người chơi già dặn kinh nghiệm biết thực lực của Toàn Chân Giáo, ban đầu định Toàn Chân Giáo thắng phát tài một phen, giật mình hoàn toàn. Bọn họ chưa bao giờ nghĩ đến, lần này Toàn Chân Giáo thua thật.
"Kiếm Chỉ Thương Khung lợi hại như vậy thật hả?" Tín ngưỡng của các người chơi vốn giàu kinh nghiệm đối với Toàn Chân Giáo bắt đầu sụp đổ, đây là công hội đánh đâu thắng đó kia sao? Sao lại có thất bại?"
Chẳng qua bây giờ người chơi của Kiếm Chỉ Thương Khung cũng vô cùng buồn bực, sau khi đánh vỡ thủy tinh, Gấu Ơi Chờ Tớ mang người đi mở nhà kho với vẻ kích động, kết quả phát hiện Toàn Chân Giáo thật nghèo, trong nhà kho không chỉ không có cái gì, thậm chi bàn ghế ở phòng nghị sự cũng không có...
Một người chơi của Kiếm Chỉ Thương Khung hỏi với giọng không hiểu: "Gấu đại hội trưởng, không phải nói dược tề cao cấp ở trên thị trường là Toàn Chân Giáo điều chế hay sao? Sao bọn họ lại nghèo như vậy?"
"Không biết nữa... Chẳng lẽ trước đó bọn họ đã dọn hết đồ đi rồi hay sao?" Gấu nhíu chặt lông mày lẩm bẩm, đồng thời trong lòng cũng cảm thấy một tia lạnh buốt.