Trang 362# 1
Chương 724: Thủ đoạn cuối cùng của Toàn Chân Giáo
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
Trong thiết lập hệ thống của trò chơi Trọng Sinh, dưới hình thức trụ sở chiến, một khi tuyên chiến, nhà kho của công hội sẽ bị khóa lại, cho nên Toàn Chân Giáo không thể nào dời đi tất cả mọi thứ sau khi Kiếm Chỉ Thương Khung tuyên chiến.
Nhưng bây giờ trong trụ sở của Toàn Chân Giáo không có thứ gì, rõ ràng đã dọn đi hết sạch trước khi tuyên chiến. Bởi vì trụ sở công hội có nhỏ đến đâu đi nữa, cũng là một địa bàn lớn, chứ đừng nói đến đám người Toàn Chân Giáo này giàu đến chảy mỡ, coi như đám người Toàn Chân Giáo này là kẻ nghèo hèn, cũng không thể nghèo đến mức không có cả bàn ghế.
Nếu thật như thế, chẳng phải nói ngay từ đầu Toàn Chân Giáo đã tính đến chuyện Kiếm Chỉ Thương Khung sẽ tấn cộng trụ sở công hội của bọn họ. Nếu đã tính được Kiếm Chỉ Thương Khung sẽ làm như vậy, sao bọn họ còn dám cùng chết với Kiếm Chỉ Thương Khung, hiển nhiên tất cả đều nằm trong khống chế của bọn họ.
"Chẳng lẽ có mờ ám?" Nghĩ đến đây, trên trán Gấu Ơi Chờ Tớ chảy xuống một giọt mồ hôi.
Đám người Toàn Chân Giáo lớn gan đến đâu đi nữa, sau khi nhận được tin trụ sở bị đánh tan, chắc cũng sẽ lo lắng một chút.
Lúc này, ánh mắt của đám người Toàn Chân Giáo đều nhìn sang Vô Kỵ, trên bàn rượu yên tĩnh hoàn toàn, sắc mặt của mọi người đều vô cùng u ám.
"Vô Kỵ! Trụ sở công hội của chúng ta đã không còn..." Yên lặng kéo dài mười mấy giây, Vương Vũ lên tiếng phá vỡ yên tĩnh này.
"Ừ! Ta đã nhận được tin." Vô Kỵ nói với giọng thản nhiên.
"Chúng ta cứ bỏ trụ sở như vậy hay sao? Vì sao không đánh một trận?" Bao Tam nói với vẻ mặt lạnh lẽo.
Nói cho cùng, bây giờ tất cả mọi người không biết Vô Kỵ có ý tưởng gì, vô duyên vô cớ bỏ công hội, hành vi này quả thật làm cho tất cả mọi người hơi nổi nóng.
Ngay từ đầu, mọi người con ôm một tia hi vọng đối với Vô Kỵ, cho rằng Vô Kỵ sẽ dẫn một nhóm người tấn công trụ sở của Kiếm Chỉ Thương Khung và đánh nhau chết sống gì đó. Ai ngờ Vô Kỵ lại bỏ trụ sở không công như vậy, cho dù là Bao Tam, trong giọng nói cũng mang theo vẻ tức giận.
Vô Kỵ cười nói: "Đánh một trận? Chúng ta liều mạng có thắng nổi không? Coi như đi tấn công trụ sở của Kiếm Chỉ Thương Khung, ngươi cũng đừng quên, Kiếm Chỉ Thương Khung không thiếu tiền, chúng ta nhất định không đánh tan được phòng ngự của trụ sở, thế phí sức làm gì."
"Nhưng ta không nuốt trôi được cục tức này!" Bao Tam nói lại với giọng tức giận.
"Không cần buồn như vậy!" Vô Kỵ vừa nói, vừa móc ra một nhả túi tiền, sau đó ném lần lượt về phía mọi người.
"Cầm lấy, đều cầm lấy." Vô Kỵ cầm một túi tiền lên, nhét vào trong tay Bao Tam.
Mọi người liếc qua, đây là một túi tiền lớn mười ngàn vàng.
"Chẳng lẽ ngươi muốn chia hành lý về Cao Lão Trang?" Nhìn thấy Vô Kỵ lấy ra nhiều tiền chia cho mọi người như vậy, Xuân Tường giật mình hỏi.
"Nói gì thế, đây là tài chính báo thù mà các cô nương đã cống hiến cho, các nàng đã lấy hết gia sản ra." Vô Kỵ nói: "Một người mười nghìn vàng, mau nhận lấy đi, không cho phép tham ô đấy, số tiền còn lại sẽ thu lại."
"Báo thù tài chính?" Mọi người nghe thấy hai chữ báo thù, tình cảnh im lặng lập tức hòa hoãn lại.
"Tiếp theo chúng ta nên làm gì?" Ký Ngạo hỏi với giọng không kịp chờ đợi: "Chẳng lẽ lấy tiền đập chết bọn họ?"
"Lấy tiền đập chết Kiếm Chỉ Thương Khung? Ngươi có dũng khí đấy." Mọi người khinh bỉ Ký Ngạo.
Đúng lúc này, một tiếng loa của thành chính vang lên ở phía trên mọi người.
[Vô Kỵ: "Kiếm Chỉ Thương Khung lấy nhiều khi ít thật không biết xấu hổ. Hôm nay, ta đại biểu tất cả mọi người của Toàn Chân Giáo ở đây trịnh trọng nói cho Kiếm Chỉ Thương Khung, hai nhà chúng ta không đội trời chung."]
"Mẹ kiếp! Vô Kỵ, chẳng lẽ ngươi muốn spam loa? Qua ngây thơ rồi." Nghe thấy tiếng loa của Vô Kỵ, tất cả mọi người toát mồ hôi. Mẹ kiếp, spam loa đấu giàu, không phải chuyện trẻ con mới làm hay sao, thật khó tưởng tượng đây là thủ đoạn cuối cùng của Vô Kỵ. Chẳng lẽ con hàng này bị kích thích?
Tiếng loa của Vô Kỵ có phạm vi toàn thành, hiển nhiên Kiếm Chỉ Thương Khung cũng nghe thấy, nghe thấy tiếng toa của Vô Kỵ, tất cả bọn họ đều cười.
"Mẹ kiếp, còn không đội trời chung, hù dọa ai đó."
"Đúng đấy, trụ sở công hội cũng bị mất, mà còn chém gió..."
"Ta nghĩ bọn họ hết cách rồi, chỉ có thể spam loa cho thấy sự tồn tại."
"Spam loa ta cũng không sợ hắn... Đi, các huynh đệ xông lên."
Đội Trưởng Đừng Nổ Súng không hổ là đại gia, vung tay lên, tung vàng ra, tất cả mọi người của Kiếm Chỉ Thương Khung đều lên màn hình.
Người nghèo lâu chợt giàu, đều sẽ lâng lâng, người chơi của Kiếm Chỉ Thương Khung sau khi tiêu diệt trụ sở của Toàn Chân Giáo, bọn họ coi là vô địch thật, bắt đầu bành trướng, ai cũng hung hăng càn quấy như sóng thần, suýt chút nữa spam nát kênh chủ thành của thành Dư Huy, chắc công ty game đã vui rụng cả răng.
Nhìn thấy một đám người quấy rối, Huyết Hồng nói với giọng rầu rĩ: "Mẹ kiếp, không thể nào, đám người Toàn Chân Giáo kia làm cái gì thế không biết? Mới như vậy mà đã sợ rồi sao?"
Nói thật, nhìn thấy dáng vẻ đắc chí của Đội Trưởng Đừng Nổ Súng kia, trong lòng Huyết Hồng có chút nghiêng về phía Toàn Chân Giáo.
Huyết Vũ nói với giọng mờ mịt: "Ta cũng không hiểu đám người này đang làm cái gì..."
Nhiều người như vậy biến thành tên điên, Huyết Vũ cũng hơi lơ ngơ: "Những tên kia chắc chắn sẽ không hô khẩu hiệu đơn giản như vậy."
Quả nhiên, Huyết Vũ vừa nói xong câu, một thông báo toàn khu vực lớn hơn ép tất cả loa của Kiếm Chỉ Thương Khung xuống.
[Thiết Ngưu: Thu mua tất cả tọa độ của người chơi Kiếm Chỉ Thương Khung, một tọa độ một bạc, không giới hạn số lượng, ai có tọa độ, có thể liên hệ với mấy người: Vô Kỵ, Thiết Ngưu, Xuân Tường,...(Tất cả mọi người của Toàn Chân Giáo) giao dịch tiền mặt, có hiệu lực trong thời gian dài.]
"..."
Vương Vũ vừa phát tin tức, tiếng loa thành chính của Kiếm Chỉ Thương Khung cũng dần dần yên tĩnh lại.
"Mua tọa độ! Bà mẹ nó!"
Sau khi Huyết Vũ nhìn thấy tin tức, nhịn không được hô lên với giọng kích động.
Huyết Hồng ở bên cạnh cũng trợn mắt hốc mồm nhìn Huyết Vũ: "Lão đại, ngươi đừng như vậy, đám người đội trưởng đều đang nhìn đấy."
Huyết Hồng và Huyết Vũ đã chơi với nhau nhiều năm như vậy, biết tõ tên Huyết Vũ này tỉnh táo bình tĩnh, tố chất tâm lý vô cùng tốt, đây là lần đầu tiên Huyết Hồng nhìn thấy dáng vẻ này của Huyết Vũ.
Không sai, mua tọa độ, đây chính là thủ đoạn cuối cùng của Toàn Chân Giáo.
Hai công hội sống mãi với nhau, hành vi tiêu tiền thuê người đã có từ xưa, chỉ cần là người chơi game online già dặn kinh nghiệm đều hiểu.
Nhưng bây giờ Kiếm Chỉ Thương Khung mới tiêu diệt trụ sở của Toàn Chân Giáo, danh tiếng đang thịnh, nếu như Toàn Chân Giáo mướn người đi giết người chơi Kiếm Chỉ Thương Khung, tuyệt đại đa số người chơi của thành Dư Huy chắc lẽ cân nhắc một chút, dù sao ai cũng không muốn đắc tội với loại công hội lớn này.
Nhưng mua tọa độ lại khác, chỉ cần từng bước từng bước gởi tin tức là được, rốt cuộc ai bán Kiếm Chỉ Thương Khung cũng chỉ có Toàn Chân Giáo biết. Hơn nữa, Toàn Chân Giáo ra giá rất cao, một tin tức một bạc, tiền kiếm nhanh lại an toàn, có lẽ không ai sẽ bỏ qua cơ hội này.
Về phần vấn đề bán tọa đội giả, đám người Toàn Chân Giáo cũng không lo lắng, trong trò chơi Trọng Sinh không có acc clone, hung danh bên ngoài của đám người Toàn Chân Giáo, ngay cả người của Kiếm Chỉ Thương Khung cũng dám truy sát, vì một bạc mà đắc tội loại người hung ác như này thì không đáng.
Lúc này, các người chơi của Kiếm Chỉ Thương Khung nhìn thấy tin tức Vương Vũ phát, mặt ai cũng không còn chút máu, hung hăng kiêu ngạo mới vừa rồi hoàn toàn không còn, thay vào là sợ hãi đầy mặt.
Ngay cả hai người Đội Trưởng và Gấu, trên mặt cũng hiện lên vẻ khẩn trương.