Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 727 - Chương 729: Giết Người Dập Tắt Ý Chí

Trang 364# 2

 

 

 

Chương 729: Giết người dập tắt ý chí
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




Giữa trăm nghìn quân lính lấy đầu của tướng địch như lấy đồ trong tay, loại chuyện này chỉ tồn tại bên trong tiểu thuyết Tam Quốc Diễn Nghĩa, người bình thường nghe thấy câu nói này, chỉ cảm thấy đây là một kiểu câu miêu tả phóng đại, đối với chuyện này cùng lắm cũng chỉ phì cười một tiếng mà thôi.

Nhưng mà tận mắt nhìn thấy Vương Vũ một mình một ngựa đột phá tiểu đội hộ vệ, xuyên qua vòng vây của cả nghìn người, khả năng tấn công thị giác của hình ảnh này tuyệt đối là khó mà hình dung nổi bằng ngôn ngữ.

Nhìn thấy Vương Vũ gần trong gang tấc, Đội Trưởng Đừng Nổ Súng hoàn toàn rối loạn ngay đầu trận tuyến, giơ hai tay hoảng hốt vội vàng kêu lên: "Anh hùng, có chuyện gì cũng từ từ nói..."

"Vèo!!"

Trong khi Đội Trưởng Đừng Nổ Súng còn đang nói chuyện, Huyết Vũ ở phía xa xa đã tập trung tinh thần lại, liên tục giương cung lắp tên, ba mũi tên với tốc độ cực kỳ nhanh bay về phía Vương Vũ.

Huyết Vũ không hổ là Cung thủ đỉnh cấp nhất, ba mũi tên này có trước có sau, thẳng hàng bay đến, phong tỏa toàn bộ phạm vi né tránh của Vương Vũ.

Mắt thấy Vương Vũ sắp bị bắn trúng, tay trái Vương Vũ sờ lên trên hông rút ra một đoản côn đánh bay hai mũi tên, đồng thời tay phải chụp một nhát vào không trung, nắm chặt giữa thân mũi tên còn lại.

Không đợi Đội Trưởng Đừng Nổ Súng kịp phản ứng lại, Vương Vũ xoay người lại, cầm ngược mũi tên mà Huyết Vũ vừa bắn ra, tàn nhẫn đâm xuyên qua cổ họng của Đội Trưởng Đừng Nổ Súng.

Thuật sĩ là nghề nghiệp không thêm điểm thuộc tính, phòng thủ của đồ vật cũng thấp đến đáng thương, Đội Trưởng Đừng Nổ Súng cũng không phải loại thể chất được thêm điểm như đồ đê tiện Xuân Tường kia, làm sao chống lại được một chiêu này của Vương Vũ, trực tiếp bị giết trong vòng một giây.

"Cái này, thật sự là một quái vật..." Thấy một cảnh tượng như vậy, Huyết Vũ đã kinh hãi đến mức không phản ứng lại được nữa.

Chiêu Tam Liên Xạ này của Huyết Vũ cũng không phải kỹ năng của hệ thống, mà chính là võ công hàng thật giá thật, trong thuật ngữ chuyên ngành bắn cung gọi là Tam Tài Tiễn, đều có tìm tòi nghiên cứu về tần suất bắn tên và phương pháp bắn, liên tục bắn ra ba mũi tên, không hề có góc chết, là tuyệt học sở trường của Huyết Vũ, đến bây giờ chưa từng thất bại một lần nào.

Huyết Vũ biết rõ Vương Vũ rất lợi hại, cho nên lựa chọn khi tinh thần Vương Vũ thả lỏng nhất, để đánh lén, ai ngờ cho dù như vậy, cũng vẫn bị Vương Vũ tiện tay ngăn cản.

Sau khi xử lý Đội Trưởng Đừng Nổ Súng xong, Vương Vũ đang định thuận tay xử lý nốt Gấu Ơi Chờ Tớ, tấn công của nghề nghiệp tầm xa xung quanh lại lần nữa bắn sang.

Có kinh nghiệm vừa nãy, lần này Kiếm Chỉ Thương Khung không bắn từng phát một như trước nữa, mà bao phủ cả khu vực, không có vật gì để che chắn, Vương Vũ biết rõ không tránh khỏi, dứt khoát tay lướt qua trên cổ, thắt một chiếc khăn lụa màu đỏ lên, sau đó thi triển Khinh Công, sử dụng tốc độ cực nhanh xông về phía bao vây yếu nhất là nơi Toàn Chân Giáo đang ở đó.

Mũi tên và ma pháp một đợt lại một đợt liên tục rơi xuống người Vương Vũ, Vương Vũ đầu tiên đánh ra Niệm Khí Tráo, sau đó thanh máu trống rỗng rồi.

Vương Vũ chỉ mất mấy giây xông đến bên cạnh vòng vây, xé ra một đường máu, ngay sau đó thả người nhảy lên, trong không trung nhảy liên tục bốn lần bay lên vách núi, sau đó trèo thẳng lên trên, dưới sự bao vây của mấy nghìn người, chạy ra ngoài.

Bên dưới vách núi, trong khe núi Lạc Nhật, nhìn về phương hướng Vương Vũ vừa bay đi, người chơi của Kiếm Chỉ Thương Khung hoàn toàn yên tĩnh.

Lúc này, lòng bọn họ như tro nguội.

Mấy nghìn người bao vây một người, bị người ta đánh giết đến mức máu nhuộm áo bào xuyên qua áo giáp, trong lòng người chơi Kiếm Chỉ Thương Khung có lẽ chỉ có binh sĩ quân Tào năm đó mới có thể hiểu được.

Nhìn vào chỗ đứng mà Đội Trưởng Đừng Nổ Súng vừa đứng lúc nãy, đã một mảnh trống trải, tất cả người chơi Kiếm Chỉ Thương Khung đều ý thức được bản thân mình đây là đã đắc tội một người không nên đắc tội đến mức nào.

Đúng lúc này, đột nhiên lại có một tiếng loa vang vọng phía chân trời.

[Thiết Ngưu: "Vừa nãy đến vội vàng đi cũng vội vàng, đã quên mất một chuyện, có một tên đê tiện nhờ ta chuyển lời cho các ngươi, chỉ cẩn Toàn Chân Giáo chúng ta vẫn còn, tất cả tính mạng của người chơi Kiếm Chỉ Thương Khung đều không phải là của mình nữa!"]

"..."

Nghe thấy lời nói của Vương Vũ, Huyết Vũ giật mình một cái, thở dài nói: "Lần này xong thật rồi..."

Ngay từ giây phút khi Toàn Chân Giáo bắt đầu phản kích kia đến nay, người chơi Kiếm Chỉ Thương Khung giống như chim sợ cành cong, đi đến chỗ nào cũng thần hồn nát thần tính, bất kể là về tinh thần hay là về tâm lý, đều gánh chịu áp lực rất nặng nề.

Vừa bắt đầu, mọi người vẫn còn cho rằng chúng ta mấy nghìn người đứng cùng một chỗ dù sao cũng sẽ an toàn, nhưng mà Vương Vũ dùng hành động thực tế để nói cho tất cả mọi người của Kiếm Chỉ Thương Khung, cứ coi như mấy nghìn người các ngươi ở cùng một chỗ với nhau, ông đây muốn giết ngươi cũng chỉ dễ dàng như đang chơi đùa mà thôi.

Kể từ đó, ngay cả cái phao cứu mạng cuối cùng của người chơi Kiếm Chỉ Thương Khung cũng mất đi tác dụng rồi...

An toàn sao? Từ nay về sau, chỉ có trong khu vực an toàn là an toàn nhất thôi...

Kiếm Chỉ Thương Khung tiêu diệt trụ sở công hội của Toàn Chân Giáo không sai, nhưng mà cuối cùng phạm vi hoạt động của bọn họ cũng chỉ còn giới hạn trong một trụ sở công hội...

Tất cả mọi người đều không phải kẻ ngu, đương nhiên ý thức được tính nghiêm trọng của chuyện này, đến lúc đó, Kiếm Chỉ Thương Khung thật sự rối loạn rồi.

Quả nhiên, dưới sự đe dọa của Vương Vũ, hàng phòng ngự cuối cùng trong tâm lý của đám người chơi Kiếm Chỉ Thương Khung cuối cùng cũng sụp đổ.

"Làm sao bây giờ? Bọn họ muốn đuổi giết chúng ta khắp thế giới hay sao?"

"Không thể nào đâu, chuyện cũng đã đến nước này rồi, mẹ nó ai lại còn dám chạy khắp thế giới nữa cơ chứ?" Có mấy người chơi tốt tính vẫn không quên trêu chọc chính mình.

Người chơi Tối Nay Đánh Hổ rời khỏi công hội Kiếm Chỉ Thương Khung...

"..."

Nhìn thấy tin nhắn này, tất cả mọi người đều ngừng than vãn lại, sau đó kênh công hội Kiếm Chỉ Thương Khung giống như sông lớn vỡ đê, không ngừng có người rút lui khỏi công hội.

Dù sao chết đồng đội không chết chính mình, công hội có thể gia nhập cái khác, game không thể không chơi, cây đổ bầy khỉ tan, chính là dùng để nói về hoàn cảnh này.

Người chơi Ta Ở Số 345 rời khỏi công hội Kiếm Chỉ Thương Khung...

Người chơi Báo Lớn rời khỏi công hội Kiếm Chỉ Thương Khung...

Người chơi Chu Thúc Thông rời khỏi...

Nhìn thấy một chuỗi tin nhắn rời khỏi công hội liên tục trong kênh công hội, sắc mặt Gấu Ơi Chờ Tớ trắng bệch, đặt mông ngồi xuống mặt đất.

"Tại sao, tại sao lại như vậy? Tại sao mọi chuyện lại có thể phát triển thành như thế này cơ chứ?"

Gấu Ơi Chờ Tớ đến bây giờ vẫn không hiểu nổi, vì sao một công hội lớn mấy nghìn người như mình, lại bị một đoàn thể nhỏ mười mấy người lật ngược tình thế.

"Ai..." Huyết Vũ lắc đầu thở dài một tiếng: "Nghe lời ta từ đầu thì không phải sẽ không có chuyện gì sao..."

Còi của Vương Vũ là thông báo toàn thành, đám quần chúng hóng hớt ở thành Dư Huy không rõ chân tướng, sau khi nhìn thấy thông báo này, tất cả đều trở nên phấn chấn tinh thần.

"Bà mẹ nó, đại thần Thiết Ngưu đây là muốn cảnh cáo Kiếm Chỉ Thương Khung sao?"

"Cái gì gọi là cảnh cáo hả, Đội Trưởng Đừng Nổ Súng bây giờ đã ở khu hồi sinh rồi..."

"Thật hay giả đó?"

"Ta tận mắt nhìn thấy, đại thần Thiết Ngưu dưới sự bao vây của mấy nghìn người, bắt được Đội Trưởng Đừng Nổ Súng giết luôn!"

"Ngươi nói khoác đúng không, còn tận mắt nhìn thấy nữa cơ chứ, ngươi là người của công hội kia sao?"

"Cái đó... Ai, việc này nói ra thì rất dài dòng..." Người kia nhìn vị trí trống rỗng ở ngực, khuôn mặt may mắn.

Chuyện tốt không ra khỏi cửa, chuyện xấu loan truyền ra tận nghìn dặm, Đội Trưởng Đừng Nổ Súng vừa bước vào khu hồi sinh không bao lâu, lời đồn đãi đã truyền khắp toàn thành.

Nội dung phần lớn là "Đại thần Thiết Ngưu thần uy như trước, một mình một ngựa xông vào giết sạch mấy nghìn người của Kiếm Chỉ Thương Khung không hề có chút sức lực chống đỡ nào, trong miệng hô to kẻ phạm vào Toàn Chân Giáo chúng ta, xa mấy cũng giết sạch, giết chết Đội Trưởng Đừng Nổ Súng của thủ phạm Kiếm Chỉ Thương Khung ngay tại chỗ." Ví dụ như vậy.

"Bà mẹ nó, có trẻ trâu như vậy sao hả?" Vương Vũ cầm hai thanh đoản côn trong tay, đang ở lò rèn nghe thấy tin đồn này, mặt đỏ rần.

Một người bên cạnh nói: "Nhóc con, mới đến đây à, thế mà không biết đến sự lợi hại của đại thần Thiết Ngưu sao, uổng cho ngươi cũng chơi Võ sư cơ đấy."


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment