Trang 373# 2
Chương 747: Người chơi khắc mệnh
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
Phương thức chiến đấu của BOSS tinh anh rất linh hoạt, chủ yếu biểu hiện ra tính ứng dụng tại chỗ những kỹ năng khác nhau, nhưng mà suy cho cùng, thời gian chờ hồi kỹ năng đều cố định không đổi.
Vốn là cả đoàn đã tìm ra chu kỳ thời gian hồi kỹ năng của Kẻ Thu Hoạch Clover, phối hợp đánh cũng rất nhịp nhàng, nhưng Kẻ Thu Hoạch Clover bỗng nhiên trở nên rất dữ dội, khiến tiết tấu đánh của mọi người loạn cả lên.
Cả đoàn đội sở dĩ có thể vững vàng cố định Kẻ Thu Hoạch Clover trên mặt đất là nhờ Băng Kính Thuật của Minh Đô, cho nên vị trí của Minh Đô không thể thay thế được, thanh máu của BOSS còn có 25%, nếu Minh Đô ngã xuống, mặt sau sẽ đánh không dễ dàng.
Mọi người nhìn thấy dây leo muốn cuốn lấy Minh Đô. Đúng lúc này, Minh Đô nắm tay trái thành một hình dạng kỳ quái, pháp trượng trên tay phải chỉ vào Vương Vũ, tức thì Vương Vũ liền xuất hiện ngay bên cạnh hắn.
"Khà khà!" Vương Vũ cười hì hì, hai tay vồ một cái kéo BOSS đến trước mặt mình, đồng thời dùng Lôi Đình Cước phóng thẳng lên trời, từ trên cao lao xuống đạp chân phải lên quai hàm Kẻ Thu Hoạch Clover.
"Ầm!"
Theo ánh chớp lóe lên, phấn hoa trên đầu Kẻ Thu Hoạch Clover đều bị Vương Vũ đạp tung ra, cả người cũng bị đá bay lên.
Mọi người cùng nhau xông lên, bao vây một lần nữa, gọn gàng đánh tụt thanh máu của Kẻ Thu Hoạch Clover.
Bởi vì Thuật Thổ Hành của Kẻ Thu Hoạch Clover đặc biệt khốn nạn, vì lý do an toàn, sau khi mọi người đánh tụt thanh máu của BOSS, vẫn duy trì đánh qua đánh lại, khiến cho thi thể Kẻ Thu Hoạch Clover bay loạn khắp trời.
Đạt Tới Đỉnh Cao nhìn thi thể BOSS bị đám người Toàn Chân Giáo ném qua ném lại, khóe miệng không ngừng run rẩy. Đây chính là hành hung xác chết người ta vẫn nói hay sao, mẹ nó quả thực điên rồi. . .
Đám người Toàn Chân ước chừng đánh một phút đồng hồ, khi thấy Kẻ Thu Hoạch Clover không còn phản kháng mới đem vứt xác trên mặt đất.
Mọi người nhìn Kẻ Thu Hoạch Clover sau khi bị giết không chui xuống đất nữa đều thở phào nhẹ nhõm, trên mặt lộ rõ vẻ kích động… Nhất là Bắc Minh Hữu Ngư cùng Danh Kiếm Đạo Tuyết, cả hai đều ngoác miệng cười to…
Ai cũng biết Kẻ Thu Hoạch Clover là BOSS loại hình thích khách, vật phẩm rơi ra dĩ nhiên phần lớn là đồ của thích khách, vạn nhất nếu rớt ra thần kỹ “Thổ Hành Thuật”, vậy thì vô địch được rồi.
Lấy một địch ngàn, nghĩ thôi cũng cảm thấy kích động…
"Ai sờ BOSS đây?" Vô Kỵ hỏi cả đoàn, BOSS lợi hại như vậy nhất định phải tìm một người có vận may tương đối cao đến sờ.
"Ta sờ, ta sờ "
Danh Kiếm Đạo Tuyết và Minh Đô đều kích động, không nói đến nhân phẩm, chỉ riêng vận may của hai người này phải nói là tuyệt đối cao.
Danh Kiếm Đạo Tuyết khinh thường nói Minh Đô: "BOSS là loại hình thích khách, pháp sư như người dính vào làm gì, cút sang một bên. . ."
"Thôi đi, xem may mắn của ngươi, có khi mò ra đồ lót của BOSS!" Minh Đô cũng không cam lòng yếu thế.
Ngay lúc hai người xỉ vả lẫn nhau, Đạt Tới Đỉnh Cao đứng dậy nói: "Ta cảm thấy vận may của ta cũng không tệ lắm, có thể để ta sờ hay không?"
"Hả. . ." Nghe Đạt Tới Đỉnh Cao nói, vẻ mặt của Danh Kiếm Đạo Tuyết và Minh Đô hơi khựng lại, không nói gì nữa.
Là một nhà chiến thuật, Đạt Tới Đỉnh Cao không chỉ dựa mỗi vào trí thông minh, hắn có thể vơ vét nhiều đồ tốt như vậy, vận khí tất nhiên cũng đặc biệt cao, đoán chừng có thể từ ổ trứng gà lấy ra trứng rồng của nhân vật chính.
Thấy Đạt Tới Đỉnh Cao muốn BOSS hai người này dĩ nhiên sẽ không múa rìu qua mắt thợ.
"Yên tâm đi, ta cần món đồ bên trong bảo rương cuối cùng thôi, sẽ không tranh đoạt với các ngươi." Đạt Tới Đỉnh Cao nhìn thấy đám người Toàn Chân Giáo đều không nói gì bèn giải thích.
"Thôi đi!" Dương Na bĩu môi nói: "Có chút ít đồ rơi ra ấy mà ngươi còn muốn đoạt chiến lợi phẩm? Các ngươi đều là một đám không biết xấu hổ!"
Mọi người nghe vậy nhìn Đạt Tới Đỉnh Cao một chút, rồi lại nhìn Vô Kỵ một chút , liên tục gật đầu: "Nói đúng lắm. . ."
Vô Kỵ, Đạt Tới Đỉnh Cao: ". . ."
Vận may của Đạt Tới Đỉnh Cao tuyệt đối không phải thổi phồng lên, hắn đưa tay sờ thi thể Kẻ Thu Hoạch Clover một cái, một thanh dao găm đen sì liền rớt ra.
Dao găm này rất kỳ quái, chất liệu vậy mà làm bằng gỗ, đặc biệt nhẹ nhàng linh hoạt.
Mộc Diệp Chi Vũ (Dao găm)(Hoàng Kim)
Vật công: 110- 180
Ma công: 20- 60
Nhanh nhẹn: + 40
Sức mạnh: + 35
Mộc Diệp Nguyên: Kỹ năng bị động, khi tấn công có 30% mang theo trạng thái kịch độc.
Mộc Diệp Vũ: Kỹ năng bị động, tốc độ tấn công tăng 30%.
Mộc Diệp Lạc: Kỹ năng chủ động, có thể nhảy vọt hai bước.
Nghề nghiệp yêu cầu: Kẻ ám sát
Cấp độ yêu cầu: 55
Giới thiệu vật phẩm: Chế tạo từ thần mộc trong Bách Thảo Viên, gọn nhẹ linh hoạt, cực kỳ sắc bén.
Dao găm này thuộc tính cũng ổn, có hiệu quả kịch độc kèm theo cực kỳ hiếm thấy, kỹ năng nhảy vọt hai bước cũng không tệ, nói tóm lại thuộc tính rất phù hợp với cấp độ.
Nhưng đối với Danh Kiếm Đạo Tuyết và Bắc Minh Hữu Ngư mà nói thì cái dao găm này cực kỳ chướng mắt, vì vũ khí của hai người còn tốt hơn nhiều so với nó.
"Rác rưởi, bán lấy tiền bán lấy tiền. . ." Danh Kiếm Đạo Tuyết nhìn thoáng qua dao găm rồi nói.
"Bao nhiêu tiền đây? Ta mua!" Đạt Tới Đỉnh Cao hỏi: " 500 vàng có đủ hay không?"
"Đủ rồi đủ rồi!" Mọi người cũng không nghĩ tới Đạt Tới Đỉnh Cao sẽ mua lại dao găm, trang bị Hoàng Kim mặc dù trước nay vẫn hi hữu, có điều 500 vàng cũng coi là giá thị trường, không có chiếm tiện nghi của người nào, dù sao Đạt Tới Đỉnh Cao cũng là người mở phụ bản, coi như hắn được hưởng chút ưu tiên, người của Toàn Chân Giáo cũng sẽ không nói cái gì.
Sau khi Đạt Tới Đỉnh Cao thu hồi dao găm, hắn lại tiếp tục sờ BOSS, lần này rơi ra một sách kỹ năng.
“Dây Leo Tập Thuật”: Kỹ năng hi hữu: Triệu hồi một dây leo tấn công mục tiêu, lần thứ hai triệu hồi có thể thuấn di đến phía sau mục tiêu bị đánh trúng. Nghề nghiệp yêu cầu: Thích khách.
Kỹ năng này chính là đám dây leo Kẻ Thu Hoạch Clover mới sử dụng. . . Mặc dù nháy mắt chuyển đổi vị trí rất trâu bò, nhưng điểm yếu chính là dây leo quá nổi bật, có điều đây cũng xem là một kỹ năng rất hữu dụng, ít nhất cũng đẹp trai lắm.
"Hai người, đổ xúc xắc đi." Vô Kỵ nhìn thoáng qua sách kỹ năng, hướng Danh Kiếm Đạo Tuyết và Bắc Minh Hữu Ngư nói.
Danh Kiếm Đạo Tuyết cười khà khà, đổ xúc xắc một cái. 100 điểm. . .
"Móa nó! Vận may này!" Bắc Minh Hữu Ngư kêu rên một tiếng rồi lựa chọn từ bỏ…
Thấy chỉ còn lại một lần sờ cuối cùng, Bắc Minh Hữu Ngư ôm chặt hai tay, cầu khẩn: "Thiên linh linh địa linh linh, ta nguyện dùng mười năm tuổi thọ của mình đổi một cuốn “Thổ Hành Thuật”!"
Xuân Tường cười nhạo nói: "Ha ha! Nói đùa gì vậy, Thổ Hành Thuật là Thần kỹ, BOSS Hoàng Kim sao có thể rớt ra được."
Thổ Hành Thuật cũng giống với Triệu Hoán Tiểu Quỷ của Xuân Tường, đều là kỹ năng Truyền Thuyết độc nhất vô nhị, loại kỹ năng này từ trước đến giờ đều rớt khi làm nhiệm vụ, đừng nói là đánh BOSS cấp bậc Hoàng Kim, ngay cả đánh BOSS cấp Thần thì tỉ lệ rớt cũng chỉ là 1/1000.
Bắc Minh Hữu Ngư nói: "Nói nhảm, bởi vì biết không rớt được ta mới nói như vậy…"
Bắc Minh Hữu Ngư vừa dứt lời, Đạt Tới Đỉnh Cao liền kêu lớn: "Móa nó! Rớt Thần kỹ rồi!" nói với Bắc Minh Hữu Ngư rồi thả một cuốn sách kỹ năng vào kênh đội ngũ.
Tất cả mọi người nhìn cuốn sách bìa màu vàng cam trong kênh đội ngũ đều trợn mắt há hốc mồm, Minh Đô vỗ vỗ bả vai Bắc Minh Hữu Ngư, kính phục từ đáy lòng nói: "Lão Ngư, ngươi được lắm, người khác chơi game là khắc kim, ngươi mẹ nó vậy mà khắc mệnh!!!