Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 746 - Chương 748: Theo Dõi!!!

Trang 374# 1

 

 

 

Chương 748: Theo dõi!!!
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




"Ta. . . Không cần đâu. . ." Bắc Minh Hữu Ngư nhìn thấy sách kỹ năng trong tay Đạt Tới Đỉnh Cao, nước mắt đều muốn chảy ra. Tay của Đạt Tới Đỉnh Cao đúng là không may bình thường, móa nó vậy mà có thể mò ra thần kỹ.

Thần kỹ bản thân có thể sử dụng rớt ra được vốn là một việc đáng để vui vẻ, nhưng Bắc Minh Hữu Ngư ngẫm nghĩ lại lời mình vừa mới nói, cả người không rét mà run, dở khóc dở cười.

"Ngươi không cần hả? Vậy ta lấy. . ." Danh Kiếm Đạo Tuyết nghe vậy, vội vàng muốn đi tới lấy, cổ áo lại bị Vương Vũ đứng ở phía sau kéo lại.

"Ngươi còn có lương tâm hay không, Lão Ngư chính là lấy mạng ra đổi. . ."

"Ặc. . ." Danh Kiếm Đạo Tuyết nghe vậy, sau lưng không rét mà run.

"Ha ha, Lão Ngư ngươi cầm lấy đi. . ." Đạt Tới Đỉnh Cao cũng là một người rất phóng khoáng, chuyển tay ném sách kỹ năng trong tay cho Bắc Minh Hữu Ngư.

Hành động của Đạt Tới Đỉnh Cao đã thu về cho hắn ta không ít hình tượng. . . Thần kỹ ấy mà, cho dù có được đầu tiên thì đây cũng là một vật phẩm cần trao đổi.

Trong trường hợp là người khác, đối với một người mới quen biết không quá một giờ mà nói, không giấu diếm đã là không tệ rồi, đổi lại là đám người Toàn Chân Giáo kia, đều có khả năng trực tiếp cầm vật phẩm rời phụ bản.

Nhưng gã Đạt Tới Đỉnh Cao này không chỉ không yêu cầu trao đổi, thậm chí còn không nói gì đã trực tiếp ném sách kỹ năng cho Bắc Minh Hữu Ngư. . . Tính cách sòng phẳng này đúng là không ai bằng.

"Ha ha, tên nhóc này thật thú vị. . ." Vô Kỵ nhìn Đạt Tới Đỉnh Cao lắc lư từng bước đi về phía cánh cổng dây leo, không khỏi cười nói.

"Đúng vậy, tự cho là đúng còn không biết xấu hổ. . ." Dương Na cũng cảm thán.

"Đối với một người thông minh mà nói, điều này không phải là tật xấu. . ." Vô Kỵ có chút thương xót cho đồng loại mà giải thích.

"Lão Ngư, cho chúng ta xem kĩ năng đi. . ." Vô Kỵ ở nơi đó tự biên tự diễn, Minh Đô lại hết sức tò mò thuộc tính của Thần kỹ dùng mạng đổi lấy này.

Vẻ mặt của Bắc Minh Hữu Ngư đầy phức tạp gửi ra thuộc tính của sách kỹ năng.

Thổ Hành Thuật: Kỹ năng Truyền Kỳ, có thể đi lại dưới lòng đất, tốc độ di chuyển tăng 100%, duy trì 90 giây, tốn 300 nội lực, vô hiệu hóa kĩ năng và đạo cụ thăm dò. Nghề nghiệp yêu cầu: Đạo tặc.

Thuộc tính đặc biệt "Đại Địa Chi Lực": Hệ thực vật và chủng tộc Tinh linh sử dụng kỹ năng này mỗi giây hồi phục 2% sinh lực.

Thần kỹ quả nhiên là thần kỹ, mặc dù Bắc Minh Hữu Ngư không phải Tinh linh, nhưng với thời gian Thổ hành duy trì 90 giây, còn có hiệu quả vô hiệu hóa kĩ năng thăm dò, lại thêm kĩ năng Nhị Đoạn Tiềm Hành, cũng đủ để Bắc Minh Hữu Ngư trở thành một Kẻ ám sát đáng sợ.

Lúc này, Đạt Tới Đỉnh Cao mở ra cánh cổng lớn thông tới tràng cảnh kế tiếp, mọi người theo nhau đi vào.

"A?"

Sau khi vào tràng cảnh thứ hai, tất cả mọi người đều sững sờ. . .

Từ trước đến nay, mỗi màn của phụ bản thường đều là một tràng cảnh, coi như là đang ở trong bản đồ dưới lòng đất thì khu vực tràng cảnh được phân chia cũng sẽ có những kiến trúc khác nhau.

Nhưng mà sau khi mọi người đi vào cánh cổng dây leo, một Bách Thảo Viên cái thứ hai xuất hiện, vậy mà lại giống cái tràng cảnh thứ nhất như đúc, thậm chí ngay cả vị trí của cổng, hoa, đá, cỏ cũng không có điểm nào khác so với tràng cảnh đối diện cửa vào. "Ngươi xác định đây là tràng cảnh thứ hai?" Minh Đô nửa tin nửa ngờ hỏi Đạt Tới Đỉnh Cao.

Chơi game lâu như vậy rồi, lần đầu tiên Minh Đô gặp loại tình huống này.

Đạt Tới Đỉnh Cao nhìn thoáng qua la bàn, sau đó gật đầu nói: "Ừ, theo hướng mà la bàn chỉ thì đây đúng là tràng cảnh thứ hai!"

Đạt Tới Đỉnh Cao nói rồi đem la bàn để ở trước mặt mọi người.

Tất cả cúi đầu xem xét mới nhận ra tràng cảnh thứ hai trong phụ bản này thật ra không giống với tràng cảnh thứ nhất.

Hai tràng cảnh mặc dù có bố trí giống nhau như đúc, nhưng một bên ở hướng Nam Bắc, một bên ở hướng Tây Đông… Nếu như không có la bàn, chỉ nhìn vào đồ vật xung quanh thì đúng là nhận không ra.

Ô, cắt xén nguyên liệu rồi đem tràng cảnh đảo lộn một chút, vậy là có ngay tràng cảnh thứ hai, người thiết kế phụ bản này đúng là tiện thật.

Dĩ nhiên, nếu như mọi người tiếp tục đi lên phía trước sẽ phát hiện ngay, quái ở tràng cảnh thứ hai vẫn có chỗ khác biệt so với tràng cảnh thứ nhất.

Quái ở màn thứ hai là Hoa Ăn Thịt Người Cuồng Bạo và Kẻ Ám Sát Sao Trời.

Hai loại quái này kỳ thực khá giống với quái ở tràng cảnh trước, chỉ là công kích của Hoa Ăn Thịt Người Cuồng Bạo cao hơn bên ngoài một chút, dáng vẻ của Kẻ Ám Sát Sao Trời cũng xinh đẹp hơn một chút.

Đạt Tới Đỉnh Cao cùng đám người Toàn Chân Giáo vừa mới trải qua chiến đấu, cũng có chút hiểu biết về nhau nên hợp tác hài hòa hơn rất nhiều, dễ dàng đối phó với mấy loại quái này.

Dưới sự bảo vệ của Doãn Lão Nhị và Vương Vũ, Đạt Tới Đỉnh Cao cầm la bàn trong tay đi đầu, sau đó mọi người đều nhanh chóng thoát ra khỏi khu vực của quỷ đả tường.

Lối vào tràng cảnh kế tiếp hiện rõ trong tầm mắt cả đoàn.

Ký Ngạo hưng phấn nói: "Phụ bản ẩn này không có gì khủng khiếp cả, hai tràng cảnh độ khó cũng không cao."

"Chính là. . . Phụ bản ẩn được thiết kế thành cái dạng này, ta không thể nào tin được." Mọi người nhao nhao phụ họa.

Người của Toàn Chân Giáo đã chứng kiến nhiều loại phụ bản, còn chưa bao giờ thấy qua Bách Thảo Viên đơn giản như vậy.

"Không đúng!" Ngay thời điểm mọi người coi thường khả năng động não của nhà thiết kế, Vương Vũ đột nhiên nói: "Loại cảm giác bị người theo dõi kia càng lúc càng mãnh liệt."

"Theo dõi. . ." Nghe Vương Vũ nói kiểu này, mọi người toàn thân chấn động, lập tức nghĩ đến thời điểm ở tràng cảnh trước Vương Vũ cũng nói như vậy, chẳng lẽ thực sự có người đang một mình âm thầm quan sát đội ngũ sao?

"Sẽ không phải ở dưới chân đi?"

Sau khi nhìn thấy Thổ Hành Thuật của Kẻ Thu Hoạch Clover, Đạt Tới Đỉnh Cao cũng không quá tin vào Con Mắt Chân Thật nữa, nghe Vương Vũ nói như vậy, hắn ta không nhịn được nhìn dưới chân một chút.

Những người khác thấy Đạt Tới Đỉnh Cao nhìn xuống mặt đất, cũng đồng loạt kẹp chặt hai chân, cẩn thận nhìn xuống dưới, chỉ sợ có thứ gì từ dưới đất chui lên.

Vương Vũ nhìn ai nấy đều sợ đến như vậy, cất tiếng nói: "Mọi người không cần phải sợ, theo dõi này tuyệt đối không phải đến từ lòng đất, nhưng ta luôn có cảm giác nó ngay ở bên cạnh chúng ta, nhưng mà ta dám khẳng định, bây giờ kẻ theo dõi cách chúng ta rất xa, không thể tổn hại đến chúng ta được."

"Nói cái gì lung tung vậy, ngươi không phải đang đùa bọn ta đấy chứ."

Những gã này vốn đã có chút mờ mịt, lại nghe Vương Vũ nói kiểu này, càng thấy mơ hồ thêm. . .

Cảm giác theo dõi ở ngay bên cạnh, lại mẹ nó cách chúng ta rất xa. . . Má nó không phải rất mâu thuẫn hay sao?

Vương Vũ gãi gãi cái ót nói: "Loại cảm giác này ta không diễn tả được, nhưng ta có thể nói cho các ngươi biết, hiện tại chúng ta tạm thời không có nguy hiểm. . ."

Minh Đô giận dữ: "Móa nó, không có nguy hiểm mà ngươi còn giả thần giả quỷ. . . Làm ông đây bị dọa đến mắc tiểu. . . Bồi thường tổn thất tinh thần mau lên."

"Đòi tiền của ta? Ngươi muốn bị đánh tiểu ra quần à?" Vương Vũ mặt lạnh hỏi Minh Đô.

Minh Đô: ". . ."

"Lão Ngưu, đánh hắn ta một trận đi, ta đã sớm nhìn hắn ta không vừa mắt. . ."

"Đúng đấy, lão Lý mau cho mỗi người 100 vàng đi! Không đưa liền đánh chết ngươi."

"Đánh hắn! Đánh hắn!"

Tất cả mọi người bắt đầu ồn ào.

"Mọi người đừng ồn ào. . ." Đạt Tới Đỉnh Cao nhìn đám Toàn Chân Giáo loạn thành một đoàn thì hô lớn một tiếng, sau đó hỏi Vương Vũ: "Hiện giờ đã không có nguy hiểm, chúng ta tiếp tục đi về phía trước sẽ không có chuyện gì đi."

"Không có việc gì!" Vương Vũ nói.

“Tốt, vậy liền tiếp tục đi." Đạt Tới Đỉnh Cao nhìn la bàn trong tay một chút rồi nói.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment