Trang 374# 2
Chương 749: Cỏ Nhãn Cầu
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
Dưới sự bảo vệ của Vương Vũ và Doãn Lão Nhị, Đạt Tới Đỉnh Cao vô cùng an toàn. Đội ngũ tiến lên rất nhanh, sau khi đi gần bảy tám phút, mọi người lần nữa ngừng lại, bởi vì phía trước đã là cuối đường, mà lối vào tràng cảnh kế tiếp không hiểu sao lại xuất hiện ở bên trái hướng trước mặt.
Thấy cảnh này, tất cả mọi người đều có chút sững sờ.
"La bàn của ngươi có phải hỏng rồi không?" Linh Lung Mộng lấy tay che nắng, nhìn cánh cổng kế tiếp ở phía xa rồi nói.
"Ta xem lại một chút. . ." Đạt Tới Đỉnh Cao lôi la bàn ra, nhìn thoáng qua, sau đó liền dạo qua một vòng rồi nói: "Phương hướng không có vấn đề gì."
"Không có vấn đề gì sao chúng ta lại chạy đến đây?" Danh Kiếm Đạo Tuyết thắc mắc.
"Hmm. . ." Đạt Tới Đỉnh Cao sờ lên cằm suy nghĩ một chút rồi nói: "Có thể do chúng ta nhìn lầm. . ."
"Nhìn lầm?" Minh Đô bên cạnh đặc biệt khó chịu nói: "Chúng ta theo hướng chỉ của la bàn đi một mạch đến đây, giờ ngươi bảo chúng ta nhìn lầm, ngươi mẹ nó đang đùa ta phải không?"
Đạt Tới Đỉnh Cao chỉ vào mặt trời trên cao nói: "Các người có biết ảo ảnh thị giác không?"
"Hả. . . Như thế nào?"
"Ta nghĩ là do vấn đề phản xạ hoặc chiết xạ ánh sáng, khiến mỗi chúng ta sinh ra ảo giác có một cái cửa ở phía trước, kỳ thực cửa ra có thể là ở bên trái!" Đạt Tới Đỉnh Cao chỉ về hướng lối vào kế tiếp, miễn cưỡng phổ cập kiến thức khoa học.
"Móa nó, ý của ngươi là gì?" Một đám người Toàn Chân Giáo bị Đạt Tới Đỉnh Cao nói cho to đầu. Mẹ nó trò chơi này ngay cả nguyên lý ánh sáng cũng đem vào, thật không đáng tin mà.
Đạt Tới Đỉnh Cao dương dương tự đắc nói: "Đây là nguyên lý khoa học, các ngươi nhất định phải tin tưởng vào khoa học. . ."
Mặt mũi Minh Đô tràn ngập không tin nói: "Tại sao ta lại cảm thấy trong bối cảnh huyền huyễn phương Tây, khoa học là mê tín. . ."
"Dù sao thì la bàn của ta không có vấn đề gì. . . Nếu không, ai trong các ngươi sẽ đưa ra lời giải thích đây?" Đạt Tới Đỉnh Cao hỏi.
"Được rồi. . . Ngươi thắng!" Tất cả mọi người bất lực giơ tay.
Rơi vào tình cảnh này mọi người thực sự là hết cách rồi, không ai dám nói trực giác của mình tốt hơn la bàn, nhìn biểu thị của la bàn không sai, mọi người đành phải tiếp tục tiến lên.
Đoàn người đi thêm bảy tám phút nữa, sau đó lại đụng ngõ cụt. . .
Đạt Tới Đỉnh Cao không đợi đám người Toàn Chân đặt câu hỏi đã miễn cưỡng giải thích một lần nữa: "Có thể là phản xạ ánh sáng. . . Các ngươi biết nguyệt thực đúng không. . . Vì vậy, ngay cả khi cánh cổng ở đằng sau chúng ta thì cũng không kỳ lạ. . ."
"Vậy chúng ta có đi tiếp nữa không?" Ký Ngạo nhìn Vô Kỵ một chút rồi hỏi.
"Đi tiếp!" Vô Kỵ nhếch miệng, nếu la bàn không có vấn đề, thì phương hướng mọi người đi khẳng định đúng, về việc tại sao không đến được đích, Vô Kỵ cũng không rõ lắm, đành phải nghe theo Đạt Tới Đỉnh Cao.
Lại thêm bảy tám phút trôi qua, đoàn người lại lần nữa đâm vào ngõ cụt. Đám người Toàn Chân Giáo vây Đạt Tới Đỉnh Cao lại, nhìn hắn chòng chọc. . .
"Rác rưởi!" Đạt Tới Đỉnh Cao cầm la bàn ném xuống đất: "Ta không thể chỉnh nó nổi nữa!"
Đám người Toàn Chân Giáo: ". . ."
Xuân Tường bước đến nhặt la bàn lên, sau đó vẽ mấy tọa độ trên mặt đất, so sánh với la bàn rồi nói: "Hai tọa độ này là vị trí chúng ta vừa dừng, tọa độ này là vị trí của chúng ta hiện tại, một vị trí cuối cùng hẳn là nơi chúng ta mới tiến vào."
Nói rồi, Xuân Tường lại đánh dấu một tọa độ, sau đó nối bốn điểm tọa độ thành một hình chữ nhật.
Mọi người nghe vậy quay đầu xem xét, quả nhiên, phương hướng lại thay đổi, cách đó không xa chính là khu vực quỷ đả tường, cả đoàn người đi qua một vòng vậy mà lại quay về chỗ cũ.
"Má nó, chẳng lẽ toàn bộ tràng cảnh lần này đều là quỷ đả tường?" Đạt Tới Đỉnh Cao kinh sợ nói.
"Chưa chắc đã là quỷ đả tường!" Xuân Tường nói: "Nếu ta đoán không sai, thì cổng vào tràng cảnh có thể di động."
"Cổng vào di động?" Mọi người nghe vậy, toàn bộ đều ngây dại.
Cổng vào thuộc về kiến trúc của tràng cảnh, đây không phải là vật cố định sao? Sao nó còn có thể di động? Nếu quả thật là như thế thì nhà thiết kế game đúng là không biết xấu hổ.
"Không có gì kỳ quái cả!" Xuân Tường nói: "Xưa nay khi làm thủy lợi, người ta không bao giờ sử dụng một tọa độ địa lý cụ thể."
“Vì sao?"
Xuân Tường nói: "Mọi người nghe nói đến ba mươi năm Hà Đông ba mươi năm Hà Tây chưa? Trong hiện thực, núi non sông ngòi đều sẽ có lúc đổi vị trí, huống hồ là một cánh cổng lớn của phụ bản trong thế giới ma pháp?"
"Vậy bây giờ chúng ta phải làm gì?" Danh Kiếm Đạo Tuyết hỏi.
Xuân Tường đáp: "Ta nghĩ chúng ta nên chia bốn đội, mỗi đội phân biệt canh giữ một tọa độ, thể nào cũng sẽ có một đội đi vào được."
Đạt Tới Đỉnh Cao nói: "Không được, nhiệm vụ này ta nhất định phải tự mình đi vào."
"Vậy thì khó thật. . ." Xuân Tường tỏ ra bất lực.
Biện pháp trước mắt chỉ có thể đảm bảo tỉ lệ chính xác 25%. . . Theo quan điểm xác suất mà nói, tỉ lệ để đạt này thậm chí còn nhỏ hơn.
"Chuyện này. . . Ngươi nghĩ biện pháp đi Vô Kỵ." Xuân Tường lại quay qua hỏi Vô Kỵ.
Vô Kỵ cũng lắc đầu, tỏ vẻ phương pháp của Xuân Tường mặc dù không ổn, nhưng rất thực dụng.
Ngay tại lúc mọi người không biết làm thế nào, Vương Vũ đột nhiên cười nói: "Ha, các ngươi có phát hiện ra lối vào ải kế tiếp có hình thù rất kỳ quái hay không?"
"Hình thù kỳ quái? Giống quả trứng sao? Đã là lúc nào rồi mà ngươi còn tự hỏi cái này hả?" Minh Đô há miệng ra, tình huống vốn nghiêm túc lúc đầu lập tức bị phá hỏng.
"Ngươi không nói ta cũng không để ý, cổng vào kia quả thực rất tròn trịa, rất. . . Ai ui. . ." Xuân Tường còn chưa dứt lời, một cây tiễn đã đụng vào trán hắn. Những người xung quanh thấy thế liền im bặt.
"Suy nghĩ đi đâu thế các đồng chí. . . Trong đầu các ngươi hàng ngày rốt cục chứa cái gì vậy?" Vương Vũ khinh bỉ chỉ vào Minh Đô cùng Xuân Tường nói: "Các ngươi không phát hiện hình dáng của cánh cổng kia trông rất quen thuộc sao?"
"Quen thuộc?" Nghe Vương Vũ nói vậy, Ký Ngạo nghĩ nghĩ một chút, sau đó lượn một vòng, cuối cùng chỉ vào một thực vật trong bụi cỏ cách đó không xa: "Có phải có chút giống thứ này không?"
"A? Loại cỏ này. . ." Mọi người nhìn gốc cây mà Ký Ngạo chỉ vào, hơi ngẩn ra.
Loại cỏ này hình dáng hết sức kỳ quái, không có lá, trên đỉnh chỉ có một trái cây hình con mắt tròn trịa, lại đặc biệt giống với cánh cổng cách đó không xa.
Mọi người vội vàng sử dụng thuật Thăm Dò.
Cỏ Nhãn Cầu (lv 55)
Kỹ năng: Dò xét.
Giới thiệu quái: Thực vật thoạt nhìn vô hại với cả người lẫn vật.
Má nó, khó trách Vương Vũ luôn cảm thấy có người đang theo dõi mình, hóa ra trong bụi cỏ có con mắt.
Hình dáng của Cỏ Nhãn Cầu mặc dù kỳ quái, nhưng màu sắc khá giống cỏ dại, nếu như không nhìn kĩ rất khó phát hiện nó núp trong bụi cây, cũng chỉ có tên Vương Vũ giỏi quan sát với thằng nhỏ Ký Ngạo thích động tay động chân mới có thể chú ý tới.
"Đúng vậy, chính là thứ này, bảo sao ta cứ có cảm giác quen mắt." Vương Vũ nhìn Cỏ Nhãn Cầu trên đất, thầm nghĩ vấn đề rốt cục đã có thể giải quyết, trong lòng chợt cảm thấy nhẹ nhõm.
Lúc này Vô Kỵ đột nhiên nói: "Mọi người cẩn thận loại cỏ này, đem nó nhổ hết lên đi!"
"Nhổ nó làm gì? Nó vô hại với cả người và vật. . ." Thật không nghĩ tới Vương Vũ là một người theo chủ nghĩa bảo vệ môi trường.
Đạt Tới Đỉnh Cao giải thích: "Ngươi không thấy thứ này có kĩ năng dò xét à? Ngươi vừa mới nói có người theo dõi chúng ta, chắc là theo dõi thông qua thứ này, quan trọng nhất là, cổng vào kia, tám phần chính là loại cỏ cỡ lớn này."