Trang 377# 1
Chương 754: Vặn xoáy khủng bố
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
““Vù vù vù vù!!”
Thanh Nghị Độc Vệ và Hoàng Hạt Cận Vệ đứng trên mặt đất tức giận nhìn Xích Hạt Ma Vệ bay trên bầu trời, bày tỏ sự bất mãn của chúng với cái tên Xích Hạt Ma Vệ trợ Ngưu vi ngược kia.
“Vù vù vù vù!”
Hai tay Xích Hạt Ma Vệ trên bầu trời hơi mở ra, nó bày tỏ: Má nó ta còn biết làm thế nào được nữa? Ta cũng rất tuyệt vọng mà… Eo sắp bị người ta chặt đứt đây này… Các ngươi đã bị đánh thành như thế rồi, ta mà xuống tiếp nhỡ bị đánh chết thì sao?
Cũng may Vương Vũ không hiểu được cuộc đối thoại của ba con quái, nếu không với hành vi thấy chết bỏ bạn của nó, hắn nhất định phải lôi Xích Hạt Ma Vệ vào Toàn Chân Giáo làm thành viên.
Đương nhiên rồi, là BOSS Tinh Anh, Hoàng Hạt Cận Vệ và Thanh Nghị Độc Vệ cũng không phải loại đèn cạn dầu, hiệp thứ nhất không cẩn thận bị Vương Vũ chơi một vố, tiếp theo chúng sẽ tấn công cẩn thận hơn rất nhiều.
Hai tên này có tốc độ cực nhanh, hơn nữa tấn công trên mặt đất có tính tự do mạnh hơn Vương Vũ dùng dây thừng đu trên trời quá nhiều.
Dựa vào tính linh hoạt trên mặt đất, hai con quái quyết đuổi theo Vương Vũ không bỏ.
Còn kịch độc trên cơ thể Vương Vũ chưa được giải, hắn không thể đáp đất, chỉ đành nhờ vào sự giúp đỡ của Xích Hạt Ma Vệ, túm dây thừng bay qua bay lại trốn tránh đòn tấn công của Thanh Nghị Độc Vệ và Hoàng Hạt Cận Vệ, thỉnh thoảng lại nhân cơ hội phản kích mấy chiêu, tuy tạm thời không thể giết được ba con quái này, nhưng cũng thu hút chúng rời khỏi cửa thành công.
Lúc này đám Toàn Chân Giáo bên ngoài cửa thấy Vương Vũ mãi không chịu trả lời tin nhắn, cũng bắt đầu suy đoán ào ào.
“Không phải Ngưu thúc bị giết rồi chứ…” Ký Ngạo lầm bầm nói.
Vô Kỵ đáp: “Ngươi bị mù từ bao giờ thế? Không nhìn thấy tên lão Ngưu vẫn còn sáng trong danh sách đội viên à?”
“Thế tại sao hắn ta không trả lời tin nhắn chứ…”
“Ta nghĩ chắc đang bận rồi, không rảnh tay trả lời…” Vô Kỵ nói.
Thông thường khi người chơi đang chiến đấu sẽ không thể trả lời tin nhắn mình nhận được.
“Không rảnh tay trả lời? Lão Ngưu mà cũng có thể lúc không rảnh tay trả lời á?” Mọi người thốt lên với vẻ không tin nổi.
Trong suy nghĩ của họ, Vương Vũ luôn là kẻ mạnh đến mức không thể nói lý, cho dù là khi phải đối diện với BOSS đi chăng nữa cũng chưa từng thấy hắn bị buộc đến mức không thể trả lời tin nhắn.
“Cũng chưa chắc, không nghe thấy lão Nhị nói à, có ba con quái đang chặn đứng cửa đấy thôi? Hiện giờ lão Ngưu không nói gì, cũng chưa chết, chắc hẳn là đang cố kéo chúng ra chỗ khác, hiện giờ điều chúng ta cần làm là đi vào giúp mới phải.” Vô Kỵ nói.
“Giúp à…” Nghe Vô Kỵ nói vậy, mọi người có chút do dự.
Chẳng còn cách nào khác, chuyện Doãn Lão Nhị bị giết chết trong giây lát đã tạo thành ám ảnh quá lớn đối với mọi người, không ai dám bước vào.
Thấy không một ai trong đám người này muốn đi vào, Vô Kỵ lại nói: “Ai vào trước, được quyền ưu tiên chọn trước trang bị hoặc đạo cụ sau khi BOSS bạo ra.”
“Quyền ưu tiên chọn trước? Thật chứ?” Cả đám nghe thế lập tức bừng bừng khí thế.
Quyền ưu tiên chọn trước là quyền được phép chọn bất kỳ trang bị hay đạo cụ nào mình nhắm trúng một cách vô điều kiện, trong một đoàn đội thường sử dụng cách quăng xúc xắc để quyết định như Toàn Chân Giáo, quyền ưu tiên chọn trước là một sự mê hoặc quá lớn.
“Đương nhiên!” Vô Kỵ đáp: “Ta nói thế nào thì là thế ấy.”
“Ta đi! Ta đi! Ta thân với chú Ngưu nhất!” Ký Ngạo nhảy lên giơ tay.
Xuân Tường quật pháp trượng vào mông Ký Ngạo, đánh bay tên này sang một bên, sau đó ra vẻ chính nghĩa nghiêm túc nói: “Là người cao tuổi nhất của Toàn Chân Giáo, là lão đại của các ngươi, ta không thể để A Ngưu chiến đấu một mình được!”
Minh Đô siết chặt nắm đấm: “Ta là hỏa lực chi viện vĩnh viễn của các ngươi!”
“Ta là…”
“Ta…”
Tất cả mọi người đều ra sức làm màu.
“Rồi rồi rồi, mẹ nó ngậm mồm lại hết cho ông.” Vô Kỵ nhức đầu nói: “Việc này là của Tanker, đám máu giấy các ngươi nhao nhao lên làm gì, lão Lý rác rưởi như ngươi biến ra đằng sau giùm đi.”
Nói rồi, Vô Kỵ quay sang nói với Bao Tam vẫn luôn im lặng: “Bao Tam ngươi đi vào trước, nếu không có nguy hiểm gì chúng ta lại vào!”
Bao Tam là một trong hai Chiến sĩ của Toàn Chân Giáo, Doãn Lão Nhị không có mặt ở đây, hiện giờ người có thể đi vào hứng chịu đợt tấn công kia chỉ có Bao Tam mà thôi, đương nhiên, cũng không loại trừ Vô Kỵ lấy việc công làm việc tư.
“Ừm!” Bao Tam gật gật đầu, bước vào cửa truyền tống trong sự yểm hộ Thánh Quang Thuẫn của Vô Kỵ.
Vừa mới bước vào cửa, Bao Tam đã nhìn thấy Vương Vũ đang bay qua bay lại ở đằng trước, cùng với đó là Thanh Nghị Độc Vệ và Hoàng Hạt Cận Vệ đang đuổi theo sau mông Vương Vũ để làm thịt hắn.
“Không ngờ ba con tiểu quái này lại là BOSS Hoàng Kim Tinh Anh!” Sau khi nhìn thấy thuộc tính của ba con quái, Bao Tam nhìn về phía Vương Vũ với ánh mắt rất kỳ lạ, trong ánh mắt ấy tràn ngập vẻ kính phục.
BOSS Hoàng Kim Tinh Anh luôn là một thứ vô cùng khó đối phó, cho dù là BOSS Dã Ngoại Tinh Anh, nếu không có một tiểu đội cùng đánh thì người chơi bình thường rất khó hạ gục được chúng, huống hồ là còn đang ở trong phụ bản ẩn…
Vương Vũ vượt cấp khiêu chiến ba con BOSS Hoàng Kim Tinh Anh trong phụ bản ẩn, lại vẫn có cơ hội phản kích, mặc dù Bao Tam đã quen Vương Vũ lâu như vậy nhưng khi thấy một màn này cũng không thể không kinh ngạc.
Lúc này Vương Vũ cũng nhìn thấy Bao Tam, hắn bèn hét lớn lên: “Bao Tam, ngươi còn nhìn cái gì… mau mau giúp ta kéo con vàng vàng kia ra! Ghê tởm quá đi mất.”
Tuy nói tính cơ động của Hoàng Hạt Cận Vệ không được bằng Thanh Nghị Độc Vệ, nhưng tên này lại có kỹ năng tấn công trên không, Vương Vũ treo trên không trung vốn đã không được linh hoạt cho lắm, đã thế lúc nào cũng phải cảnh giác trốn tránh cái thứ này, thật là đáng ghét.
“Ờ, ta biết rồi.” Bao Tam trả lời một câu, sau đó gửi tin nhắn trong kênh công hội: “Vào đây cả đi, ở cửa có ba con BOSS, đều đã bị lão Ngưu ngăn lại rồi.” Gửi tin nhắn xong, Bao Tam kích hoạt Va Chạm xông về phía Hoàng Hạt Cận Vệ.
Hoàng Hạt Cận Vệ vừa định bay lên tấn công, Bao Tam lại xông tới từ đằng sau, va chạm cho Hoàng Hạt Cận Vệ đang bay một nửa phải rớt xuống đất. Cũng may do cơ thể Hoàng Hạt Cận Vệ nhỏ bé, phán định thấp, nếu không người chơi khó có thể va chạm cho BOSS rớt xuống như vậy.
Sau khi Hoàng Hạt Cận Vệ bị đẩy rớt xuống đất, hai tay Bao Tam vung kiếm lên, đập một chiêu Băng Sơn Kích qua.
“Mau dừng tay…!” Thấy Bao Tam đập kiếm về phía Hoàng Hạt Cận Vệ, Vương Vũ bỗng hô lên, nhưng Bao Tam đã nhảy tới trước mặt Hoàng Hạt Cận Vệ, dù giờ hắn ta có hủy bỏ kỹ năng cũng không có tác dụng gì.
Ngay khi Bao Tam không hiểu tại sao Vương Vũ lại kêu mình dừng tay, Hoàng Hạt Cận Vệ đã xoay ngoắt người lại, hai chiếc kìm lớn trong tay giơ lên kẹp chặt lấy kiếm của Bao Tam, rồi hai kìm vặn mạnh, Bao Tam bị bẻ ngoặt sang một bên lộn nhào giữa không trung, té rầm xuống đất.
Hệ thống thông báo: Vũ khí của bạn đã bị tổn hại 5%.
“Má nó! Cái thứ gì vậy!” Bao Tam nhìn thấy thông báo vũ khí bị tổn hại thì ngẩn ra, một con BOSS nhỏ xíu lại có thể hủy hoại vũ khí người khác, mẹ nó quá khủng bố.
Đúng lúc này, Hoàng Hạt Cận Vệ bỗng nhảy lên, hai chiếc kìm lớn xông về phía đầu Bao Tam.
Bao Tam vốn định giơ kiếm lên đón đỡ, nhưng nhìn thấy hai chiếc kìm lớn của Hoàng Hạt Cận Vệ lại do dự…
Bị BOSS kẹp chết thì cũng chỉ chết một lần, chết ở trong phụ bản cũng chẳng có tổn thất gì, cùng lắm thì không được đánh phụ bản tiếp mà thôi, nhưng nếu dùng vũ khí đón đỡ, hậu quả sẽ không thể tưởng tượng nổi, trang bị trong trò chơi, đặc biệt là vũ khí quan trọng hơn tính mạng nhiều lắm.
Dao găm Vương Vũ dùng không phải là của Vương Vũ, hỏng thì hỏng thôi, Bao Tam còn phải dùng vũ khí này để kiếm cơm, làm sao nỡ?
Nhìn thấy Hoàng Hạt Cận Vệ sắp kẹp chết Bao Tam, Vương Vũ đá bay Thanh Nghị Độc Vệ, phi người tới trước mặt Hoàng Hạt Cận Vệ, một chiêu Ưng Đạp nối liền Lôi Đình Cước, giẫm thẳng Hoàng Hạt Cận Vệ xuống dưới đất.
Đúng lúc này, dưới chỗ Bao Tam đứng bỗng nhiên tan chảy, một cột dung nham bắn lên, thiêu Bao Tam thành luồng sáng trắng!
“Bố khỉ!”
Vương Vũ sụp đổ, khó khăn lắm mới có người giúp đỡ, kết quả còn chưa giúp được gì đã bị K.O.