Trang 377# 2
Chương 755: Ổn định thế cục
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
“Ây da chú Ngưu, ngươi đang lái máy bay hả?” Vương Vũ còn đang buồn bực, bỗng nhiên một giọng nói vang lên từ phía sau hắn.
Vương Vũ mừng húm, quay đầu lại nhìn thấy đám Ký Ngạo vừa được truyền tống vào trong.
Ký Ngạo chỉ vào Vương Vũ đang bay qua bay lại nói với vẻ rất hưng phấn: “Chú Ngưu, ngươi dạy ta với, ta cũng muốn lái máy bay…”
Xuân Tường khinh bỉ nói: “Lái cái gì mà lái, đánh thì lại có phần của ngươi đấy! Mau lên giúp đỡ.”
Nói xong, Xuân Tường cầm pháp trượng xông qua, hắn ta vung tay một cái, sáu con ác ma lập tức chắn trước người Hoàng Hạt Cận Vệ.
Hoàng Hạt Cận Vệ bị ác ma bao vây nhưng không hề hoảng loạn, nó vung kìm trong tay lên, kẹp trúng đùi một trong sáu ác ma, ác ma bị kẹp trúng lập tức hóa thành hai luồng khói nhạt, Hoàng Hạt Cận Vệ nhân cơ hội này xông về phía trước, phá tan vòng vây.
Đúng lúc đó Kết Giới Hắc Ám buông xuống, cố định Hoàng Hạt Cận Vệ tại chỗ cũ, lúc này Ký Ngạo cũng xông tới trước mặt Hoàng Hạt Cận Vệ, một chiêu Thuấn Ảnh Liên Hoàn Cước đá Hoàng Hạt Cận Vệ bay thẳng về phía sau.
Năng khiếu của tên nhóc Ký Ngạo này không tồi, hơn nữa lại được Vương Vũ tự mình chỉ dạy, thân thủ rất khá, cùng lúc đá bay Hoàng Hạt Cận Vệ, hắn ta kích hoạt Băng Quyền, tay phải mang Tuyệt Vọng Chi Thứ lóe sáng, chọc thẳng vào mắt Hoàng Hạt Cận Vệ.
Sát thương của Thuấn Ảnh Liên Hoàn Cước cực cao, lại cộng thêm sát thương yếu hại như trên, Ký Ngạo thành công kéo được thù hận của Hoàng Hạt Cận Vệ lên người mình.
“Vù! Vù!”
Hoàng Hạt Cận Vệ than khóc một tiếng, chiếc kìm lớn kẹp về phía cánh tay phải của Ký Ngạo, Ký Ngạo vội vàng thu tay, nhưng vẫn chậm một nhịp, ngón tay bị kẹp lớn sượt qua, dây máu lập tức biến đỏ, đồng thời kích hoạt trạng thái Mất Máu.
Cũng may Vô Kỵ kịp thời vứt một cái thuật Trị Liệu ra, Ký Ngạo mới tránh khỏi kết cục chết trong nháy mắt.
“Mẹ!!” Thấy sức tấn công của Hoàng Hạt Cận Vệ cao như thế, ba người Vô Kỵ đều giật mình thon thót.
Má nó, chỉ bị “sượt” qua một chút mà thôi, suýt nữa đã đi đời nhà ma, nếu bị kẹp trúng thì còn đường sống chắc?
Nhưng đồng thời cả đám cũng giật mình về sức mạnh của Vương Vũ.
Từ thuộc tính có thể thấy, Hoàng Hạt Cận Vệ rõ ràng là con quái có sức tấn công thấp nhất trong ba con, quái có tấn công thấp nhất mà đã có sát thương như vậy rồi, huống hồ là hai con còn lại? Nói như vậy để biết, chỉ cần Vương Vũ bị bất kỳ một con BOSS nào đánh trúng, hắn chắc chắn sẽ chết ngay lập tức.
Ba con BOSS đều là loại Nhanh Nhẹn, dưới sự bao vây tấn công của ba con BOSS Nhanh Nhẹn mà còn chưa bị tấn công tấn công lần nào, đây là trình độ kỹ thuật gì chứ?
“Gà con, mau tránh ra!” Đúng lúc cả ba đang ngơ ngẩn, Vương Vũ hét lớn, một chân đá bay Ký Ngạo, Ký Ngạo bị đá sang một bên, Vương Vũ mượn lực này nhảy sang chỗ khác.
“Ầm!!”
Cùng lúc đó, vị trí đứng vừa rồi của Ký Ngạo bị ném xuống một chiêu Dung Nham Tuôn Trào, tiếp đó mặt đất bỗng tan chảy, cột dung nham phụt lên…
“Lão Lý, Lão Mộng, bên trên!”
Vô Kỵ ném một luồng thánh quang lên, đánh dấu vào Xích Hạt Ma Vệ, mũi tên của Dương Na và Linh Lung Mộng, cùng với thuật Lôi Bạo của Minh Đô, toàn bộ được ném lên trên, liên tiếp đẩy lùi Xích Hạt Ma Vệ.
Những người khác của Toàn Chân Giáo đang giúp đỡ Vương Vũ ngăn cả hai con BOSS Hoàng Hạt Cận Vệ và Xích Hạt Ma Vệ, áp lực của Vương Vũ lập tức giảm hẳn, hắn cũng không cần phải bay qua bay lại nữa, tiện tay ném dây thừng trong tay đi, nhảy về phía Thanh Nghị Độc Vệ.
Thanh Nghị Độc Vệ nhìn thấy Vương Vũ đáp xuống, nó giơ gai nhọn trong tay lên chọc về phía Vương Vũ.
Khi Vương Vũ còn phải lấy một địch ba, Thanh Nghị Độc Vệ đã không thể chạm tới Vương Vũ, lúc này làm sao nó có thể thành công.
Chỉ thấy thân hình Vương Vũ chợt lóe lên, hiện ra sau lưng Thanh Nghị Độc Vệ, đòn tấn công của Thanh Nghị Độc Vệ đánh hụt vào không khí, Vương Vũ chuyển dao găm sang tay phải, tay trái ôm chặt lấy đầu Thanh Nghị Độc Vệ, sau đó tay phải túm lấy dao găm đâm thẳng vào yết hầu của Thanh Nghị Độc Vệ.
-17.455
Ngay sau đó, Vương Vũ túm lấy dao găm dùng lực kéo về sau.
-22.145
Hai sát thương bay lên, lượng máu của Thanh Nghị Độc Vệ lập tức giảm mạnh, hai gai nhọn trong tay điên cuồng cắm ra đằng sau, muốn chọc vào người Vương Vũ.
Vương Vũ cười mỉm, buông đầu Thanh Nghị Độc Vệ ra, giơ chân dùng Lôi Đình Cước đạp thẳng vào lưng Thanh Nghị Độc Vệ, Thanh Nghị Độc Vệ nằm bò ra đằng trước, cơ thể dần dần vô hình.
“Rắc!”
Dao găm của Vương Vũ đập thẳng vào đầu Thanh Nghị Độc Vệ, Thanh Nghị Độc Vệ lại hiện rõ nguyên hình, gai nhọn trong tay thuận thế quét ngang về phía Vương Vũ.
Vóc dáng của Thanh Nghị Độc Vệ quá nhỏ, Vương Vũ cúi đầu cũng không được, nhảy cũng không được, cuối cùng dứt khoát nằm bò ra đất, đồng thời tập kích mạnh về phía chân của Thanh Nghị Độc Vệ, Thanh Nghị Độc Vệ nhất thời mất thăng bằng ngã rạp ra đất.
Cùng lúc đó Vương Vũ bật dậy, dắt dao găm vào thắt lưng, hai tay siết lấy đùi của Thanh Nghị Độc Vệ, quăng thật mạnh về phía bụi hoa hồng không xa.
Bụi hoa hồng ở màn thứ ba vô cùng to lớn, gai nhọn trên cành hoa sắc bén kinh khủng, chỗ to nhất cũng gần bằng eo của Thanh Nghị Độc Vệ, Vương Vũ lại quăng mạnh như vậy, gai hoa to lớn lập tức xuyên qua giữa ngực Thanh Nghị Độc Vệ, trực tiếp treo nửa cái mạng của nó trên gai hoa hồng.
Lúc này Hoàng Hạt Cận Vệ và Xích Hạt Ma Vệ cũng không được dễ chịu cho lắm.
So với cự kiếm cao gần hai mét, bao tay của Võ sư thực dụng hơn nhiều khi phải đối phó với Hoàng Hạt Cận Vệ, dù sao vũ khí càng ngắn, phương thức chiến đấu càng linh hoạt, cũng không dễ bị Hoàng Hạt Cận Vệ tóm gọn như vậy.
Từ đó có thể thấy, dài có ưu điểm của dài, ngắn có ưu điểm của ngắn, lần sau nếu ai bảo các bạn ngắn, các bạn có thể phản bác hắn ta thế này: “Tuy ta ngắn, nhưng ta nhanh…”
Có tên linh hoạt như Ký Ngạo tung chiêu ở đằng trước, Xuân Tường dùng kỹ năng khống chế gây rối loạn ở đằng sau, lại cộng thêm sự trợ giúp của Vô Kỵ, Hoàng Hạt Cận Vệ bị áp chết tới mức chỉ có thể di chuyển trong một vòng tròn cố định.
Còn về Xích Hạt Ma Vệ, tên này thực sự là bi kịch từ đầu tới cuối, lúc Vương Vũ chỉ có một mình, nó đã là trợ thủ cho Vương Vũ, giờ Vương Vũ bỏ nó mà đi, nó lại lập tức thành cái đích cho mọi người bắn phá.
Ba kẻ thuộc nghề nghiệp tấn công tầm xa của Toàn Chân Giáo đều là những người giảo hoạt như cáo, Dương Na thì khỏi phải nói rồi, thân pháp của nàng luôn mạnh đến mức khó tin, lại cộng thêm kỹ năng Né Tránh của Cung thủ, đối chiến với mười mấy Cung thủ còn không vấn đề gì, huống chi là một con BOSS Pháp sư có kỹ năng tầm xa.
Minh Đô, tên này biết Thuấn Di, lúc này vị trí đứng của hắn ta cũng cực kỳ đáng khinh, chính là vị trí ở điểm mù ngay dưới Xích Hạt Ma Vệ, đáng khinh tới mức khiến người ta muốn giơ ngón giữa lên.
Linh Lung Mộng thì càng khoa trương hơn, thả bóng mờ ra từ bốn phía Đông Tây Nam Bắc, tần suất xạ kích không chỉ nhanh, mà còn có thể tráo đổi lại cho nhau trong bóng mờ, cũng vô sỉ đến mức khiến người ta hộc máu, đặc biệt là hiệu quả Khống Chế của Trói Bóng Tiễn, thỉnh thoảng lại khiến Xích Hạt Ma Vệ đứng im, thành cái bia cho mọi người ngắm bắn…
Đúng là sức tấn công của Xích Hạt Ma Vệ rất cao, ra tay là chết người, nhưng dù tấn công cao thế nào đi chăng nữa, nếu không đánh tới kẻ địch, mọi thứ sẽ đều là chuyện hài.
Lúc này Xích Hạt Ma Vệ cũng rất muốn xuống dưới, nhưng khi nhìn thấy ba tên Đạo tặc đang như hổ rình mồi dưới mặt đất, nó cũng cân nhắc mãi, bị ba người hội đồng còn hơi bị sáu người hội đồng, nó chọn cái trước.
Làm BOSS mà phải làm đến mức này cũng không còn ai ngoài nó nữa.
Mắt thấy ba con BOSS sắp bị đánh chết, đúng lúc này một giọng nói yêu kiều mềm mại vang lên bên tai mọi người.
“Kẻ xâm nhập, tại sao các ngươi lại tàn sát con dân của ta!”