Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 757 - Chương 759: Bách Thảo Hoa Tiên Khủng Bố

Trang 379# 2

 

 

 

Chương 759: Bách Thảo Hoa Tiên khủng bố
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




Bách Thảo Hoa Tiên giơ hai lên tay, đất trời chợt biến sắc, tầng tầng lớp lớp cánh hoa trên người Xích Hạt Ma Vệ rơi xuống lả tả, sau đó Xích Hạt Ma Vệ hóa thành một ngòi ong màu đỏ rực cực lớn bay về phía Bách Thảo Hoa Tiên.

Ngòi ong đỏ rực chạm tới Bách Thảo Hoa Tiên tựa như bông tuyết rơi vào biển lửa, ngay lập tức bị hòa tan trong cơ thể nàng, sau đó toàn bộ màu tóc và quần áo của Bách Thảo Hoa Tiên đều biến thành màu đỏ rực, đôi mắt cũng chớp lóe ánh lửa nóng cháy.

Lời Chúc Phúc Của Vạn Hoa: Hoa Ngữ Giả nhận được lời ca ngợi của vạn hoa, có thêm hiệu ứng buff Vạn Hoa Chúc Phúc, thuộc tính Trí lực tăng 300%, sát thương pháp thuật tăng 100%, 100% bỏ qua tính kháng ma pháp.

“Lại sống dậy rồi!” Nhìn thấy Bách Thảo Hoa Tiên lại được hồi đầy máu, đến cả Vương Vũ cũng không thể không kinh hãi.

Con BOSS này đúng là gián đánh không chết, đánh ngã lần nào bò lên lần ấy, hơn nữa lần sau càng biến thái hơn lần trước… Năm đó năm thánh đấu sĩ đồng đánh mười hai cung cũng chỉ đến thế thôi.

Lần này trạng thái của Bách Thảo Hoa Tiên mạnh hơn trạng thái lần trước không biết bao nhiêu lần, bởi lẽ bản thân Bách Thảo Hoa Tiên đã là BOSS loại hình Trí Lực, được tăng mạnh về mặt Sức Mạnh không thể nào bằng được tăng mạnh về Trí Lực.

Trí Lực gấp ba lần cộng thêm hiệu quả sát thương ma pháp tăng gấp đôi, hơn thế lại có thêm hiệu quả đặc biệt bỏ qua tính kháng ma pháp, cho dù là một Pháp sư trần truồng không có trang bị cấp 55 cũng có thể tung chiêu giết người khác trong nháy mắt, huống hồ bản thân Bách Thảo Hoa Tiên cũng đã là BOSS Sử Thi cấp 55.

Nhìn thấy trạng thái trên người Bách Thảo Hoa Tiên, tất cả mọi người đều không kiềm chế được vuốt vuốt mồ hôi trong lòng bàn tay.

“Võ học gia đáng ghét, ngươi sẽ phải trả giá cho hành động của mình!”

Lần này Bách Thảo Hoa Tiên thực sự tức điên lên rồi, nàng ta hoàn toàn ngó lơ những người khác mà chỉ nhắm vào đúng một mình Vương Vũ.

“Vút!”

Bách Thảo Hoa Tiên vừa quát lên, một quả cầu lửa cực lớn đã theo gió bay vụt về phía Vương Vũ.

Đây là lần đầu tiên Vương Vũ nhìn thấy ma pháp khoa trương như vậy, người ta có câu một người khỏe chấp mười người khôn, cái thứ vượt qua nhận thức của con người thế này, Vương Vũ có trâu bò đến đâu cũng không dám đỡ trực diện, hắn lập tức bật người lên, né sang một bên.

“Ầm!”

Cầu lửa rơi xuống đất, trong vòng phạm vi năm mét quanh vị trí đứng vừa rồi của Vương Vũ, mặt đất tan chảy, dung nham nóng rực hình thành một cột lửa cực lớn phun thẳng lên trời.

“Má nó! Thế này thì đánh làm sao!”

Đám người Vô Kỵ đứng trên cành hoa nhìn thấy ma pháp của Bách Thảo Hoa Tiên đều trợn tròn mắt.

Cầu lửa cực lớn đã dọa người lắm rồi, đã thế lại còn thêm sát thương bước hai bước ba nữa, quả nhiên là BOSS cấp Sử Thi mạnh đến mức không thể nói lý, vừa rồi mọi người thấy Vương Vũ chà đạp Bách Thảo Hoa Tiên như vậy còn tưởng rằng con BOSS này là hạng gà cơ, bây giờ xem ra, suy nghĩ vừa nãy đúng là đã quá xem thường sức sáng tạo của hệ thống.

“Loài bò sát ti tiện, ta xem ngươi chạy đằng nào!”

Bên kia Vương Vũ vừa ổn định tâm trạng, Bách Thảo Hoa Tiên lại tức giận quát lên, cùng lúc đó Vương Vũ cảm thấy dưới chân mình nong nóng, sau đó một biển lửa phóng thẳng lên trời, cắn nuốt bóng dáng của Vương Vũ.

“Ha ha ha! Đã thấy sức mạnh của Thần Tự Nhiên chưa!” Nhìn thấy Vương Vũ bị biển lửa cắn nuốt, Bách Thảo Hoa Tiên bật cười một cách rất khoa trương.

“Tiếp theo, ta sẽ giết toàn bộ đám kẻ xâm nhập các ngươi, chỉ có vậy mới thỏa nỗi hận trong lòng ta, ha ha ha.”

Nghe thấy tràng cười như điên dại của Bách Thảo Hoa Tiên, cả đám câm nín không còn gì để nói, má nó, đầu cô ả này bị đánh hỏng rồi hay sao mà não tàn vậy?

Đương nhiên rồi, sát thương của BOSS phát điên nhất định là mạnh hơn BOSS bình thường nhiều lắm.

Chỉ thấy Bách Thảo Hoa Tiên giơ hai tay lên, xung quanh nàng ta bắt đầu xuất hiện vô số cầu lửa cực lớn, sau đó tay phải của Bách Thảo Hoa Tiên khẽ hất lên trời, tay trái lại quất mạnh xuống dưới, vô số cầu lửa trôi nổi xung quanh nàng ta bay lên trời sau đó giáng thẳng xuống đất.

Chỉ trong chớp mắt, cầu lửa trên bầu trời đã bao trùm nơi đây.

“Mau trốn ra đằng sau BOSS.”

Lúc này cầu lửa đã bắt đầu oanh tạc xuống đất, từ quả cầu lửa vừa nãy Bách Thảo Hoa Tiên ném về phía Vương Vũ có thể thấy, phạm vi bao phủ của một quả cầu lửa ít nhất cũng phải tầm năm mét vuông, với đợt sóng cầu lửa thế này, phạm vi bao phủ nhất định sẽ không còn dung thân.

Đương nhiên rồi, đòn tấn công của Bách Thảo Hoa Tiên cũng không phải là không có góc chết, ví dụ ngay phía dưới váy của Bách Thảo Hoa Tiên cũng không có ma pháp bao phủ.

Vô Kỵ truyền mệnh lệnh xong cũng nhảy từ cành hoa xuống, bay gần sát mặt đất qua.

Sau khi nhận được mệnh lệnh, Linh Lung Mộng xuất phát sau nhưng lại đến trước, nàng là người đầu tiên chạy tới khu vực an toàn, Dương Na cũng theo sát phía sau, nàng thi triển thân pháp né tránh phải trái miễn cưỡng chạy tới dưới người Bách Thảo Hoa Tiên.

Xuân Tường lại không được may mắn như vậy, Vụ Hóa Phi của Xuân Tường vốn đã chậm, lại không có tính kháng ma pháp, giãy giụa được mấy giây lập tức một quả cầu lửa đập chết.

Đám Đạt Tới Đỉnh Cao bị cỏ dại quấn thành kén ở đằng xa càng đáng thương hơn, ít nhất những người khác cũng có cơ hội để chạy, mấy người họ lại bị khống chế đến chết thế này, muốn chạy cũng không có nơi nào để chạy, chỉ đành trợn mắt nhìn cầu lửa từ trên trời giáng xuống.

“Hỏng rồi, Đạt Tới Đỉnh Cao không thể chết được!” Đúng lúc này, Vô Kỵ bỗng nhớ ra Đạt Tới Đỉnh Cao, vỗ một phát vào đùi kêu lên.

Mọi người tới đánh phụ bản này cũng là vì nhiệm vụ của Đạt Tới Đỉnh Cao, nếu Đạt Tới Đỉnh Cao chết, nhiệm vụ sẽ tự động bị phán định thất bại.

Đây là đơn hàng đầu tiên của chiến đội “Một Đám Ô Hợp” của Toàn Chân Giáo, đơn hàng đầu tiên đã thất bại, mẹ nó cũng quá đen đủi.

Thật ra đối với đám người Toàn Chân Giáo này mà nói, đen đủi cũng không sao cả, vấn đề là nhiệm vụ hoàn thành xong còn có phần thưởng nhiệm vụ của Đạt Tới Đỉnh Cao nữa… Nhiệm vụ thất bại, còn móc đâu ra phần thưởng.

Đúng vào lúc Đạt Tới Đỉnh Cao đang trợn mắt lên chờ chết, tất cả mọi người đều đã suy sụp, bỗng nhiên một ánh sáng đánh lên người Đạt Tới Đỉnh Cao, sau đó cái kén cỏ của Đạt Tới Đỉnh Cao bị treo lên cành hoa đã bị chém gãy, đồng thời trong kênh công hội cũng xuất hiện tin nhắn của Minh Đô : “Đám ngốc nghếch kia, nhớ báo thù cho ông đây!”

“...”

“...”

“Lão Lý hắn…”

Nhìn thấy tin tức của Minh Đô, tất cả mọi người đều cảm thán không thôi, không ai ngờ rằng một người chưa từng chịu thiệt như Minh Đô lại dám xả thân vì mọi người một lần.



Sau một đợt oanh tạc của Bách Thảo Hoa Tiên, 90% khu vực trong phụ bản đã biến thành biển lửa… Chỉ có một ít xó xỉnh và khu vực dưới chân Bách Thảo Hoa Tiên là không bị lửa lan đến.

“Ý? Loài bò sát ngoan cường, không ngờ các ngươi còn chưa chết!”

Lúc này Bách Thảo Hoa Tiên cũng nhìn thấy Đạt Tới Đỉnh Cao trên cành hoa và đám Vô Kỵ dưới người nàng ta.

Vô Kỵ đánh dấu một luồng thánh quang dưới váy Bách Thảo Hoa Tiên, sau đó cười híp mắt nói: “Chết dưới hoa mẫu đơn, thành quỷ cũng phong lưu.”

“Ha ha ha, ngươi rất thú vị, ta thật không đành lòng giết chết ngươi như thế.” Bách Thảo Hoa Tiên cười dữ tợn, lòng bàn tay nàng ta hiện ra hai ngọn lửa, một ngọn lửa nhắm vào đám người Vô Kỵ, một ngọn nhắm vào Đạt Tới Đỉnh Cao.

Vô Kỵ cười âm hiểm: “Thật ra ta cũng không nỡ để ngươi chết, nếu thế không bằng chúng ta bắt tay giảng hòa được không.”

Bách Thảo Hoa Tiên cười lớn: “Ha ha ha! Chuyện hài, hôm nay các ngươi...Ui da.”


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment