Trang 401# 1
Chương 802: Tùy mặt gửi lời
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
"Á..." Vừa nghe thấy Mục Tử Tiên nói như thế, mọi người lại giật mình.
Lo lắng của Mục Tử Tiên cũng không phải không có đạo lý, cho dù là tự động chiến đấu không chứa đựng bất kỳ nội dung kỹ thuật nào nhất, cũng vẫn phải chiếm được một lần ra tay trước giành lợi thế.
Những tâm ma này bản lĩnh khác thì không có, nhưng năng lực ra tay độc ác thì cũng không thua kém gì những người bỉ ổi nhất trong Toàn Chân Giáo, dựa vào tâm ma của Vương Vũ mà nói, ngay cả Vương Vũ cũng suýt nữa rụng rồi, người sức chiến đấu như mảnh vụn chưa được nổi năm điểm như Mục Tử Tiên, làm sao có thể là đối thủ của tâm ma được.
Trong lúc mọi người nói chuyện, Bao Tam trên lôi đài cuối cùng cũng đánh xong, lấy ưu thế cũng không vượt trội lắm đánh tâm ma văng sang một bên, lúc này trên lôi đài tâm ma của trận tiếp theo đã bắt đầu chậm rãi ngưng tụ lại.
Hình bóng mờ ảo một tay cầm pháp trượng một tay cầm sách...
Xem ra lần này người chơi được lựa chọn là Xuân Tường, tâm ma của Xuân Tường vừa xuất hiện đã vung pháp trượng và Sách Phong Ấn trong tay, triệu hồi ra sáu con ác ma và một con trăn khổng lồ.
Xuân Tường cũng không tỏ ra yếu thế, cũng kéo tất cả triệu hoán thú của mình ra ngoài, hai người này tấn công không cao, nhưng đàn em lại đông đảo, tức khắc lôi đài không tính là quá rộng lớn cũng bị đàn em của hai người chen chúc chật ních.
Xuân Tường và tâm ma đều bị chen chúc đẩy vào tận góc trong cùng.
Vì lôi đài nhét đầy chặt, Xuân Tường cũng không có cách nào dự đoán được hướng đi, chỉ đành phải bị ép buộc đứng chen chúc với tâm ma.
Hai người này thuộc tính giống nhau như đúc, lại không có sát thương nào có tính kỹ thuật với nhau, quả thật là đối thủ ngang sức ngang tài, có điều từ thanh máu mà nói, vì nguyên nhân Xuân Tường ra tay sau, hiện nay hắn ta hơi bị yếu thế, có điều ngay khi lượng máu của Xuân Tường giảm xuống còn 30%, Xuân Tường đột nhiên lấy ra một bình dược tề uống vào, lượng máu nháy mắt trở lại tràn đầy như cũ.
Thấy một cảnh như vậy, mọi người trợn mắt há mồm.
Điều này cũng bởi vì tần suất và sát thương của tấn công của Xuân Tường đều thấp cho nên mới uống được dược tề phục hồi, Vương Vũ và Bao Tam loại nghề nghiệp có tần suất tấn công cao, một khi chiến đấu, căn bản sẽ không có cơ hội uống thuốc.
Lúc này, Minh Đô đột nhiên cười nói: "Ta có cách rồi!"
"Cách gì cơ?" Mọi người khó hiểu hỏi.
"Hì hì!" Minh Đô cười nói: "Các nguơi không phát hiện ra là tâm ma không sử dụng dược tề sao?"
"Ý của ngươi là vừa uống thuốc vừa đánh sao?" Vô Kỵ nói: "Chẳng lẽ ngươi không biết sử dụng dược tề phục hồi có giới hạn à?"
Dược tề phục hồi là tiếp tế quan trọng nhất của người chơi, nhưng không phải không có giới hạn, dược tề bình thường ngoại trừ có giới hạn đẳng cấp ra, còn có thời gian hồi chiêu, mà hố người ta nhất chính là uống thuộc có một động tác ăn, một khi động tác bị cắt ngang, không chỉ có dược tề sẽ biến mất mà còn bước vào thời gian hồi chiêu nữa, hơn nữa dược tề cũng sẽ không tạo ra được chút tác dụng nào.
Khi tự động tấn công với quái vật mà lại uống thuốc, hành động này thuần túy là đốt tiền nấu trứng.
Mục đích của công ty game, cũng vì muốn ngăn cản tình huống này xảy ra, nếu không, người chơi PK đánh quái vật, trong miệng ngầm bình dược tề, máu cứ như thế tăng lên không có giới hạn, vậy cũng quá nực cười rồi.
Minh Đô bỉ ổi cười nói: "Biết chứ, ý của ta là tâm ma không phải không biết sử dụng dược tề, mà chính là tâm ma căn bản không có túi đeo."
"Ồ?" Minh Đô vừa nói như thế, mọi người không hẹn mà cùng sờ sờ cằm.
Từ mấy cuộc chiến từ đầu đến giờ mà nói, tuy tâm ma sử dụng kỹ năng và trang bị của người chơi, nhưng không sử dụng đạo cụ của người chơi, cho nên nói suy luận tâm ma không có túi đeo hẳn là có thể thành lập được.
"Nếu như trước khi tâm ma ngưng tụ xong, ta cởi hết trang bị ra bỏ vào trong túi đeo, đợi sau khi tâm ma xuất hiện mới lại mặc thêm vào, các ngươi đoán sẽ như thế nào?" Minh Đô lại nói.
"Cái này cũng có chút đạo lý." Nghe Minh Đô nói như thế, mọi người đều cảm thấy hai mắt tỏa sáng, biện pháp của Minh Đô đương nhiên là vô liêm sỉ, nhưng mà nghe qua thì cũng khá có tác dụng, không hổ là Minh Đô, nghĩ ra phương pháp cũng lộ ra nhân cách đê tiện.
Lúc này Vô Kỵ dặn dò nói: "Một khi đã như vậy, trước tiên mọi người cởi trang bị xuống, trận tiếp theo chúng ta thử một chút."
"Ừ!" Nhận được mệnh lệnh của Vô Kỵ, tất cả mọi người chưa lên sân khấu đều rối rít cởi bỏ trang bị xuống.
Đợi tâm ma ngưng tụ xong xuôi, mọi người nhìn lại, quả thật đúng như dự đoán, tâm ma của Minh Đô trên lôi đài tay không tấc sắt trên người không có của cải gì, mặc một bộ đồ lót sát người đứng đó nhìn qua trông khá đáng thương.
Thấy tình hình như vậy, Minh Đô không nhanh không chậm mặc lại một thân trang bị cực phẩm, lúc này mới bước lên lôi đài.
"Rầm!" Minh Đô vừa mới lên lôi đài, tâm ma đã ném xuống Minh Đô một Thuật Bạo Lôi.
Minh Đô một thân trang bị cực phẩm, phòng ngự ma pháp rất cao, Thuật Bạo Lôi ném xuống đầu chẳng qua chỉ bay lên một sát thương ba chữ số, đối với Minh Đô có lượng máu hơn năm nghìn mà nói, chưa đến một phần mười, Minh Đô thuận tay ném lại một Thuật Lôi Điện, tâm ma ngay tại chỗ bị đánh thành còn lại có tý máu.
"Anh ơi, em sai rồi!" Ngay khi Minh Đô đang định ném thêm một quả cầu lửa nữa sang để hoàn toàn tiêu diệt tâm ma, tâm ma đột nhiên quỳ gối xuống trước mặt Minh Đô, cũng giơ cờ trắng lên tỏ vẻ đầu hàng.
"Cút!"
Minh Đô nhìn cũng không thèm nhìn, một chân đá văng tâm ma ra.
Lúc này mọi người thấy trong bàn tay tâm ma giấu một luồng ánh sáng màu xanh lam tản ra... Không nhịn được lau mồ hôi một nhát.
Hệ thống quả thật bắt chước đặc điểm chiến đấu của người chơi, thủ đoạn đê tiện của tâm ma này quả thật giống hệt như Minh Đô, may mà Minh Đô cũng có tự mình hiểu mình, nếu không lần này chắc chắn bị đánh lén rồi.
Đương nhiên rồi, trang bị kém xa như thế, cho dù có bị đánh lén cũng chưa chắc có thể làm gì được, nhưng mà nếu Minh Đô không nghĩ ra một chiêu cởi trang bị này thì sao? Rất có thể tâm ma sẽ chuyển bại thành thắng chứ sao, nghĩ đến đây, tất cả mọi người lại không rét mà run lần nữa.
Sau khi đá văng tâm ma ra, Minh Đô không lưu tình chút nào đánh tâm ma thành một vệt sáng trắng.
Sau khi tâm ma biến mất được gần nửa phút, giọng nói xa xăm kia mới thở dài một hơi, oán hận nói: "Được rồi, thế mà lại sử dụng loại thủ đoạn này, cửa ải này ta nhận thua rồi."
Giọng nói xa xăm lộ ra vẻ tức giận, dường như chưa từng gặp phải loại người nào vô liêm sỉ như vậy, nhưng mà phương pháp đá bóng sát biên này của Minh Đô lại không đủ để hình thành vi phạm quy định, giọng nói xa xăm càng nhiều vẫn là bất đắc dĩ và không cam lòng.
"Xin mời lựa chọn cửa ải tiếp theo!"
Giọng nói xa xăm lại vang lên lần nữa, cảnh tượng xung quanh từ lôi đài lại quay về vòng tròn trong Thần Điện vừa nãy.
Trên vòng tròn biểu thị đã vượt qua được một trong số các cửa ải, thêm một cái biểu thị đã vượt qua vòng tròn màu xanh lục.
Sau khi Dương Na nhận được mệnh lệnh thì đi tới bên cạnh, quay vòng tròn lần thứ hai.
"Cửa thứ hai, tùy mặt gửi lời!"
Kim đồng hồ của vòng tròn dừng lại, sau đó giọng nói xa xăm vang lên, cảnh tượng xung quanh mấy người Toàn Chân Giáo lại thay đổi lần nữa.
Lần này cảnh tượng là một căn phòng nhỏ không rộng rãi lắm, mười hai người nhét vào một chỗ chật chội như nêm cối, đồng thời giới thiệu nhiệm vụ của mọi người cũng thay đổi.
[Cửa thứ hai của nhiệm vụ thí luyện, tùy mặt gửi lời: Tâm ma quấy phá vẫn chưa loại bỏ được, trong thời gian tiếp theo, sẽ lại có thể buông xuống người chơi bất cứ lúc nào, tâm ma xuất hiện còn có tính lừa gạt và tính tấn công, đồng đội thì cần phải trợ giúp đồng đội của mình xua đuổi được tâm ma.]
[Trong vòng hai mươi giây nếu người chơi không có thương vong, tâm ma sẽ tự động biến mất, thành công vượt qua cửa thứ hai, ngược lại nhiệm vụ thất bại, không được nhận thêm lần nữa.]
"..."
Nhìn thấy giới thiệu nhiệm vụ, mọi người đầu tiên là im lặng một lát, sau đó lập tức cuống quýt kéo dài khoảng cách với người bên cạnh.
Tâm ma có thể quấy nhiễu bất cứ lúc nào? Người chơi bị xâm nhập còn có tính lừa gạt và tính tấn công... Mẹ nó cái này cũng quá bẫy người rồi.