Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 806 - Chương 808: Hai Hổ Tranh Giành

Trang 404# 1

 

 

 

Chương 808: Hai hổ tranh giành
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




Nhìn thấy cờ đội của chiến đội người chơi mặc áo giáp đen, tất cả đám người chơi đang chém gió trong phòng nghỉ lập tức yên tĩnh lại, cuống quýt ngồi xuống.

Người đàn ông cao lớn kia đi tới trước mặt Vương Vũ, đánh giá cơ đội bên cạnh Vương Vũ từ trên xuống dưới hai lần, sau đó cười ha ha nói: "Ha ha ha, Ngưu? Cờ đội này không tệ đâu!"

Người đàn ông cao lớn giọng nói cũng như người, giọng nói giống như thiên lôi cuồn cuộn, khí thế rất lờn, lại có đủ sức mạnh, lộ ra vẻ khí khái cao ngất.

Vương Vũ nhìn thoáng qua cờ đội bên cạnh người đàn ông cao lớn kia, cười đáp lại: "Con chim của ngươi tồi nhỉ?"

"Chim?" Người đàn ông cao lớn cúi đầu nhìn lướt qua một cái, sau đó kịp tỉnh táo lại Vương Vũ đang nói là cờ đội của mình, bật cười khanh khách nói: "Đây là Đại Điêu!"

"Hóa ra là như vậy! Là con chim lớn!" Vương Vũ gật đầu.

Người đàn ông cao lớn sững sờ, lập tức cười nói: "Ha ha, thằng nhóc nhà ngươi cũng thú vị đấy, ta là đội trưởng của chiến đội Mãnh Cầm, nick là Chiến Tranh Chính Là Hoà Bình, ngươi là người của chiến đội nào?"

"Bà mẹ nó, hóa ra ông ta chính là Chiến Tranh Chính Là Hoà Bình, mẹ nó thật là quá cao to." Mấy người Toàn Chân Giáo nghe thấy thế, hết sức kinh ngạc nói.

Vương Vũ trong mắt người bình thường, cũng đã coi như cao to lắm rồi, Chiến Tranh Chính Là Hoà Bình còn to gấp đội Vương Vũ, đủ thấy thân thể ông ta to lớn đến mức độ nào.

"Ta là..."

Vương Vũ đang định trả lời, đột nhiên Bắc Minh Hữu Ngư nhanh chóng đi tới nói: "Thất huynh, lâu lắm rồi mới gặp."

"Hả? Tiểu Ngư? Là ngươi sao?" Nhìn thấy Bắc Minh Hữu Ngư, Chiến Tranh Chính Là Hoà Bình lộ ra vẻ vô cùng bất ngờ, ngạc nhiên hỏi: "Không phải ta nghe nói ngươi..."

Chiến Tranh Chính Là Hoà Bình vốn muốn nói không phải công hội của Bắc Minh Hữu Ngư bị người ta làm cho giải tán rồi sao, nhưng liếc nhìn Vương Vũ một cái, lập tức kịp tỉnh táo lại nói: "Chiến đội này là anh em ngươi mới kéo vào đó hả?"

Không hổ là lão đại của giới lính đánh thuê, chỉ số cảm xúc này thật sự là rất cao, biết làm thế nào để Bắc Minh Hữu Ngư không mất mặt trước những người khác.

Bắc Minh Hữu Ngư nói: "Chuyện này, bây giờ ta đang ở trong chiến đội của người khác."

"Cái gì?" Bắc Minh Hữu Ngư vừa nói dứt câu, không chỉ Chiến Tranh Chính Là Hoà Bình mà ngay cả những người khác sau lưng Chiến Tranh Chính Là Hoà Bình cũng lộ ra vẻ mặt khó mà tin nổi.

Đều là truyền kỳ trong giới lính đánh thuê, Chiến Tranh Chính Là Hoà Bình và đám anh em dưới tay ông ta đương nhiên đều hiểu rõ thực lực của Bắc Minh Hữu Ngư, trước đây Chiến Tranh Chính Là Hoà Bình không chỉ một lần lôi kéo Bắc Minh Hữu Ngư đi theo mình, Bắc Minh Hữu Ngư đều uyển chuyển từ chối.

Chiến Tranh Chính Là Hoà Bình cũng biết Bắc Minh Hữu Ngư tâm cao khí ngạo, là một người có chí hướng cao xa, cho nên cũng không ép buộc, nhưng mà rất lâu rồi không nghe thấy tin tức gì của Bắc Minh Hữu Ngư, bây giờ lại xuất hiện trong chiến đội của người khác, đội trưởng của chiến đội này rốt cuộc là thần thánh phương nào, khiến Bắc Minh Hữu Ngư cam chịu là đàn em?

"Vậy Thiên Đường Cực Lạc không tiếp tục gây phiền phức cho các ngươi chứ?" Chiến Tranh Chính Là Hoà Bình hỏi dò.

"Ha ha" Bắc Minh Hữu Ngư thản nhiên nói: "Chỉ dựa vào bọn chúng thì không có được can đảm làm thế!"

Vừa nghe Bắc Minh Hữu Ngư nói như thế, vẻ mặt Chiến Tranh Chính Là Hoà Bình trịnh trọng hỏi: "Chiến đội của các ngươi tên gọi là gì?"

"Một Đám Ô Hợp..." Tên chiến đội của Toàn Chân Giáo quá mức xấu hổ, Bắc Minh Hữu Ngư ban đầu tràn đầy tự tin khi nhắc đến tên chiến đội khó tránh khỏi có chút đỏ mặt.

Mà Chiến Tranh Chính Là Hoà Bình nghe thấy thế nhưng lại bất ngờ nói: "Hóa ra các ngươi chính là Một Đám Ô Hợp!"

"Ừ!" Bắc Minh Hữu Ngư gật gật đầu, chỉ vào Vương Vũ giới thiệu: "Đây là đội trưởng của chúng ta, Thiết Ngưu!"

"Thiết Ngưu?" Chiến Tranh Chính Là Hoà Bình kinh hãi nói: "Chính là Thiết Ngưu của Toàn Chân Giáo kia á?"

"Là ta!" Vương Vũ nói.

"Bà mẹ nó! Hóa ra đám ngốc kia chính là người của Toàn Chân Giáo... quả nhiên giống y như lời đồn.”

"Nói nhỏ một chút, tuy đám người kia não không dùng được, nhưng cũng không dễ chọc vào đâu... Đừng gây sự."

Nghe thấy lời nói của Vương Vũ, đám người chơi bên trong phòng nghỉ nhất thời rộ lên.

Toàn Chân Giáo, đây chính là công hội chiếm hết danh tiếng trong "Trọng Sinh", những thành thị xa xôi khác có lẽ không cảm giác được, nhưng người chơi cùng ở trong khu bảy, tất cả mọi người có Truyền Tống Trận, thường xuyên ngồi lê đôi mách với nhau, đương nhiên hiểu biết.

Nhất là Vương Vũ, danh hiệu Vạn Nhân Địch đã được người chơi thành Dư Huy truyền đến khắp các ngõ ngách của khu bảy, tuy nói phần lớn người chơi đều không tin loại lời đồn ngốc nghếch này, nhưng mà không có lửa làm sao có khói, có thể được người chơi thành Dư Huy coi như Phật trên đầu lưỡi, chắc chắn phải có thực lực.

Lúc này ở đây nhìn thấy đám người hành vi quái đản (não tàn) này, mọi người đều sôi nổi thầm than danh bất hư truyền.

Chiến Tranh Chính Là Hoà Bình lại càng nắm tay Vương Vũ khoa trương nói: "Đã sớm nghe nói đến danh tiếng của lão đệ Thiết Ngưu, hôm nay nhìn thấy cảm thấy vô cùng vinh hạnh."

"Đâu có đâu có." Vương Vũ lau mồ hôi nói, ông già này nhiệt tình quá.

Sau khi hỏi thăm lẫn nhau, Chiến Tranh Chính Là Hoà Bình dẫn theo anh em nhà mình tìm một nơi ngồi xuống, Vương Vũ tiếp tục thưởng thức cờ đội của mình.

Nhìn đám người Toàn Chân Giáo cà lơ phất phơ cả nam cả nữ, Chiến Tranh Chính Là Hoà Bình thở dài một hơi nói: "Không thể tượng tưởng được, trận đầu tiên chúng ta đã gặp phải kẻ địch mạnh rồi."

Thanh niên nâng cờ chiến đội Mãnh Cầm nói: "Thất huynh, ngươi nhìn xem Một Đám Ô Hợp bộ dạng chẳng có quy tắc gì, nhất định là bị người ta phóng đại lên rồi."

Chiến Tranh Chính Là Hoà Bình lắc đầu nói: "Tiểu Phi, ngươi vẫn còn quá trẻ tuổi, đừng thấy đám người kia nghiêng trái ngã phải như một đám ăn mày, càng là những tên như vậy thì lại càng đáng sợ."

"Vì sao?" Tiểu Phi nghi ngờ hỏi.

"Loại tâm thế bất cần đời này mà cũng có thể thông qua trận đấu, nếu nghiêm túc lên thì còn đáng sợ đến mức nào nữa chứ." Chiến Tranh Chính Là Hoà Bình lời nói thấm thía nói: "Hơn nữa, dưới danh tiếng lẫy lừng không có kẻ bất tài, nhóm người Toàn Chân Giáo này trước đây thế nhưng thật sự trải qua những chuyện lớn."

"Thật sao?" Tiểu Phi nửa tin nửa ngờ, dường như hoàn toàn không cảm thấy chuyện lớn và đám người Toàn Chân Giáo kia có liên quan gì với nhau.

"Móa nó, nếu lần này mà thua thì lại khiến thằng khốn kiếp "Husky" kia có chuyện vui để xem rồi." Chiến Tranh Chính Là Hoà Bình lẩm bẩm, liếc nhìn Vương Vũ lần nữa.

Chiến đội còn lại cuối cùng cũng đến đông đủ, trận đấu cũng sắp bắt đầu.

Thi dự tuyển được chia thành bốn khu vực, có bốn đội ngũ có thực lực được quyết định cao nhất luân không, còn lại mỗi đấu trường bốn chiến đội chém giết lẫn nhau, chiến đội chiến thắng cuối cùng sẽ cùng bước vào trận chung kết tám đội mạnh nhất cùng với đội ngũ của luân không.

Vương Vũ chỗ bọn họ thi đấu chính là khu đối diện với phòng nghỉ, cũng là khu vực đầu tiên lên sân khấu.

Lúc này bốn đội ngũ trong phòng nghỉ đã nai nịt gọn gàng chờ đến giờ xuất phát.

Theo nhắc nhở của trận đấu bắt đầu vang lên, sân thi đấu và tất cả mọi người trong phòng nghỉ đều nhận được nhắc nhở của hệ thống.

[Hệ thống nhắc nhở: Trận chiến đấu đầu tiên từ khu đến từ thành Chiến Thần chiến đội Mãnh Cầm giao đấu với chiến đội Một Đám Ô Hợp đến từ khu đến từ thành Dư Huy.]

[Trận đầu: Một chọi một, xin mời tự do chọn lựa đội viên lên sân khấu.]

Nhận được nhắc nhở của hệ thống, các người chơi của phòng nghỉ lập tức đưa ánh mắt chuyển về phía hai đội ngũ, không nhịn được âm thầm may mắn: "Cũng may cũng may, trận đầu chính là hai đội mạnh ở đây chạm trán với nhau."

Vì cái gọi là hai hổ đánh nhau tất có một con bị thương, bất kể là Toàn Chân Giáo bị đánh bại, hay là chiến đội Mãnh Cầm bị đánh bại, đối với những chiến đội khác mà nói, đều là nâng cao tỷ số thắng của đội mình.

Những người chơi bên ngoài đấu trường cũng sôi sục.

Chiến đội Mãnh Cầm là chiến đội làm chủ trận đấu, vô cùng nổi tiếng ở thành Chiến Thần, thấy trận đấu đầu tiên đã là chiến đội mạnh mẽ như thế này ra trận, những người xem nhất thời cảm thấy tiền vé vào cửa cũng không tiêu phí.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment