Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 808 - Chương 810: Ký Ngạo Đáng Thương

Trang 405# 1

 

 

 

Chương 810: Ký Ngạo đáng thương
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




Chiến Tranh Chính Là Hoà Bình cũng là một Võ sư, võ công người này sử dụng tên gọi là Hồng Quyền, là một môn võ công cứng tay cứng chân thẳng thắn thoải mái, trong thời gian đầu cũng coi như là một loại quyền pháp lưu truyền rộng rãi khắp nơi...

Vì loại quyền pháp này dễ học nhưng khó giỏi, thế cho nên năm đó số người thật sự luyện thành vẫn còn kém xa đám lưu manh đầu đường xó chợ, cuối cùng võ học suy tàn, những người học võ đó đi lăn lộn trong xã hội đen, ngược lại lưu truyền môn võ công này, vậy cũng coi như chút công trạng của xã hội đen đóng góp giới võ công chăng?

Nhưng mà phần tinh túy nhất của Hồng Quyền, những người xã hội đen kia làm sao học đến được, tức là lưu truyền cho đến nay, cùng lắm cũng chỉ là chút vẻ ngoài mà thôi.

Chiến Tranh Chính Là Hoà Bình xem ra chắc là xuất thân xã hội đen, Mã Bộ Kiều Thủ loại kiến thức cơ bản này vô cùng vững chắc, nhưng mà trong chiêu thức đã có một luồng phong thái rất độc ác, không giống tác phong của người tập võ, cho nên trong mắt Vương Vũ, mặc dù võ công của Chiến Tranh Chính Là Hoà Bình rất cao, nhưng cũng không lọt được vào con mắt của người nhà nghề.

Nhìn thấy Chiến Tranh Chính Là Hoà Bình khiêu khích mình, hai chân Ký Ngạo trước cong sau đạp, lướt đến đánh ra một quyền về phía Chiến Tranh Chính Là Hoà Bình.

Ký Ngạo cũng không phải làm càn đánh bừa, mặc dù có loại chiêu lớn như Thuấn Ảnh Liên Hoàn Thích, nhưng mà trước khi mò ra được hư thực của đối thủ, Ký Ngạo cũng sẽ không tấn công tùy tiện.

Dù sao thời gian chuẩn bị trước của chiêu lớn cũng dài hơn, PVE còn tạm được, chứ đánh với người chơi thì không ai có thể đứng yên cho ngươi đánh cả, ngộ nhỡ một chân đá ra thì xấu hổ đến mức độ nào chứ, cho nên một quyền này của Ký Ngạo có ý thăm dò.

Chiến Tranh Chính Là Hoà Bình thấy Ký Ngạo một quyền đánh tới, cười khẽ, không tránh không né, mã bộ đứng vững, quyền trái ghìm lực đặt bên hông, quyền phải đấm thẳng về phía trước, nắm đấm của Chiến Tranh Chính Là Hoà Bình to xấp xỉ đầu của Ký Ngạo, một quyền đấm lên nắm đấm của Ký Ngạo.

"Rầm!"

Hai quyền chạm nhau, Ký Ngạo bị một quyền đánh bay đến sát rìa lôi đài, úp sấp trên mặt đất, mà Chiến Tranh Chính Là Hoà Bình thì lại giống như tượng Phật, không nhúc nhích chút nào.

Chiến Tranh Chính Là Hoà Bình thân hình cao lớn, thêm nữa hình ảnh Ký Ngạo gầy yếu lại còn quỳ rạp nhếch nhác trên mặt đất, trực tiếp chứng minh rõ ràng cái gì gọi là đom đóm lay cây.

Trong game người chơi PK, không phải không có tình huống bị đánh lui, nhưng mà một quyền có tính chất áp đảo cảm giác ép bức như thế, mọi người vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy.

"Không hổ là Thất Gia! Thằng nhãi ranh đối diện căn bản không chịu nổi một quyền mà!"

Nhìn thấy cảnh tượng trên sàn thi đấu, những người xem chậc chậc kinh hãi thán phục.

Vô Kỵ dưới đài cũng vuốt cằm nói: "Thiết lập tấn công cao như vậy, xem ra lão già này thêm hết điểm vào mặt thể chất rồi, thảo nào chọn lựa một sân bãi như vậy, ông ta sợ bị người ta chơi chiến thuật thả diều."

"Không chỉ có như vậy!" Vương Vũ nói: "Nền tảng quyền pháp của tên này rất vững chắc, hơn nữa lại thêm hết điểm vào thể chất, xem ra cũng có mấy phần bản lĩnh, nếu ngay chính diện cứng đối cứng với ông ta, cho dù là Chiến sĩ cũng sẽ phải chịu thiệt."

Võ sư không có tính chất bùng nổ, thể chất cũng không bì kịp với những nghề nghiệp khác, nhưng mà quan trọng ở mặt liên kích nhanh nhẹn... Chiến Tranh Chính Là Hoà Bình một thân võ công vốn dĩ không yếu, cho nên tính chất kỹ xảo cũng đã cao hơn người chơi bình thường một bậc, võ công cứng tay cứng chân lại còn thêm hết điểm vào thể chất, có thể nói tấn công và phòng thủ đều đầy đủ, chơi Võ sư như vậy ngay cả loại người có trình độ cao trong giới võ công như Vương Vũ cũng không nhịn được đánh giá Chiến Tranh Chính Là Hoà Bình cao hơn một chút. quả nhiên gừng càng già càng cay mà.

Chiến Tranh Chính Là Hoà Bình thêm hết điểm vào thể chất, tốc độ di chuyển có chút không theo ý mình hết được, cho nên sau khi đánh bay Ký Ngạo, cũng không xông đến ra một đòn quyết định, mà chỉ đứng tại chỗ, đợi Ký Ngạo đứng dậy lần nữa.

"Lão già chết tiệt!"

Ký Ngạo bò người lên, chửi thầm một câu, nhảy thẳng lên, thi triển Băng Quyền xông về phía Chiến Tranh Chính Là Hoà Bình.

"Không chịu rút kinh nghiệm!"

Chiến Tranh Chính Là Hoà Bình thấy Ký Ngạo vẫn lựa chọn cứng đối cứng với mình, mã bộ vừa đứng, lại nâng quyền lên lần thứ hai.

"Ha ha, ngươi bị lừa rồi!"

Nhìn thấy chiêu thức của Chiến Tranh Chính Là Hoà Bình đã từng sử dụng một lần, Ký Ngạo cười ha ha một tiếng, vội vàng hủy bỏ kỹ năng rơi xuống mặt đất, sau đó một chân Đá Tống Ngang đá về phía Chiến Tranh Chính Là Hoà Bình.

Lúc này Chiến Tranh Chính Là Hoà Bình vẫn còn đang ở động tác vung nắm đấm, không kịp thu chiêu lại nữa, Đá Tống Ngang lại có hiệu quả lơ lửng, nếu Chiến Tranh Chính Là Hoà Bình bị lơ lửng, Ký Ngạo sẽ có cơ hội đánh ra Thuấn Ảnh Liên Hoàn Thích, dựa vào sát thương của Thuấn Ảnh Liên Hoàn Thích, miễn là Chiến Tranh Chính Là Hoà Bình không có loại kỹ năng đặc biệt như Niệm Khí Tráo này, chắc chắn sẽ bị giết chết trong vòng một giây.

"Long Khấu!"

Chiến Tranh Chính Là Hoà Bình thấy Ký Ngạo đột nhiên thay đổi chiêu thức, con ngươi đột nhiên co rụt lại, hét lớn một tiếng, cùi chỏ ban đầu vươn ra dùng một góc độ kỳ dị chúc xuống, một Long Đầu Hư Ảnh đập lên đùi Ký Ngạo.

Ký Ngạo chợt cảm thấy một luồng sức mạnh truyền đến, kỹ năng bị ép buộc cắt ngang, ngay sau đó tay trái của Chiến Tranh Chính Là Hoà Bình đột nhiên chụp đến, vét lấy Ký Ngạo, một bàn tay xách ngược lấy đùi phải của Ký Ngạo, tàn nhẫn nện xuống đất.

"Gào! Đây mới là treo ngược anh bạn nhỏ nè!"

Nhìn thấy Ký Ngạo lại bị đánh ngược lại lần nữa, những người xem trên khán đài lại reo hò khen hay.

"Trời ạ, Gà Con làm cái gì vậy, biết rõ đối phương đã thêm hết điểm vào thể chất rồi mà vẫn còn cứng đối cứng với ông ta."

Mấy người Toàn Chân Giáo thấy cảnh tượng như vậy giận người nhà mình không hiểu biết gì nói.

Vương Vũ giận dữ nói: "Ai, Gà Con vẫn là trẻ tuổi, ông già kia lấy tĩnh thắng động, dùng khỏe đối phó với mệt, lúc này tất cả phương hướng đều áp đảo, cuối cùng có thắng được hay không phải xem Gà Con có hiểu ra hay không."

Long Khấu là kỹ năng cắt ngang mục tiêu đang lơ lửng hoặc Phi Hành, sát thương cũng không tầm thường, hơn nữa một đập đằng sau này, lượng máu của Ký Ngạo điên cuồng giáng xuống còn một nửa, mà thanh máu HP của Chiến Tranh Chính Là Hoà Bình vẫn còn tràn đầy như trước.

Bây giờ Ký Ngạo vẫn nằm dưới bàn chân của Chiến Tranh Chính Là Hoà Bình, Chiến Tranh Chính Là Hoà Bình không cần lo lắng đến chuyện phải di chuyển nữa, chỉ cần nhấc chân là đá trúng rồi.

Ký Ngạo lúc này đương nhiên hiểu ra tên trước mắt này võ công cực kỳ cứng cáp, tuyệt không thể đánh bừa được, cần phải chạy trước đã.

Vì thế Ký Ngạo lăn khỏi chỗ đang nằm, né tránh một chiêu Chiến Tranh Chính Là Hoà Bình vừa đá tới, sau đó quét một chân đá trúng bàn chân kia vẫn đang chạm đất của Chiến Tranh Chính Là Hoà Bình.

Thân thể Chiến Tranh Chính Là Hoà Bình nghiêng ngả, mất đi thăng bằng ngã về phía sau...

Ký Ngạo cười hì hì, đang định nhảy dựng lên dùng Ưng Đạp giẫm lên hai chân Chiến Tranh Chính Là Hoà Bình, nhưng mà Chiến Tranh Chính Là Hoà Bình lại ở giữa không trung đột ngột nghiêng người, cả người đè về phía Ký Ngạo vừa mới hai chân rời đất...

"Ông nội nhà ngươi!"

Thân thể Chiến Tranh Chính Là Hoà Bình kia nặng khoảng chừng mấy trăm cân, Ký Ngạo kêu thảm một tiếng bị Chiến Tranh Chính Là Hoà Bình đè dưới thân thể.

"Phách Thiên Quyền Vũ!"

Chiến Tranh Chính Là Hoà Bình vừa hạ xuống đất thì lập tức đứng dậy, hai chân đè chặt Ký Ngạo, cưỡi trên thân thể Ký Ngạo, đánh ra chiêu lớn cấp 45 của Võ tăng Phách Thiên Quyền Vũ lên đầu Ký Ngạo.

"Loảng xoảng loảng xoảng!"

Nắm đấm của Chiến Tranh Chính Là Hoà Bình to bằng cái đầu trẻ con liên tục giáng xuống đầu Ký Ngạo như sấm sét, cho dù ở khoảng cách rất xa, mọi người cũng có thể cảm giác được rung động của mặt đất.

Võ sư vốn dĩ phòng ngự không mạnh, Ký Ngạo lại đi theo đường lối nhanh nhẹn, Chiến Tranh Chính Là Hoà Bình một bộ chiêu lớn đánh xong, Ký Ngạo trực tiếp bị đánh ra khỏi đấu trường.

[Trận đầu tiên, Chiến Tranh Chính Là Hoà Bình của chiến đội Mãnh Cầm chiến thắng, chiến đội Mãnh Cầm đạt được 2 điểm.]

Theo tiếng tuyên bố kết quả của hệ thống, Chiến Tranh Chính Là Hoà Bình cũng được truyền về trận doanh bên phía mình.

"Thắng rồi! Không hổ là lão đại của chiến đội Mãnh Cầm!"

Nhìn thấy Chiến Tranh Chính Là Hoà Bình thắng trận đầu tiên, đám người chơi thành Chiến Thần kích động hò reo ầm ĩ.

Người chơi thành Dư Huy nhìn thấy Ký Ngạo thua mất mặt như vậy, một đám ủ rũ phờ phạc.

Ký Ngạo quay lại chỗ ngồi cũng khá ấm ức, mấy người Toàn Chân Giáo vốn định mắng cậu ta một trận cho hả giận, nhưng thấy thằng bé đáng thương như vậy cũng chặt đứt suy nghĩ trong đầu.

"Ta sắp đánh ngược lại được con voi khổng lồ kia rồi..." Ký Ngạo không cam lòng nói.

Vương Vũ vỗ bả vai Ký Ngạo an ủi: "Hết cách rồi, vận may cũng là một phần của thực lực, lần sau nhắm chuẩn một chút, đừng đứng gần người ta như vậy."


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment