Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 824 - Chương 826: Làm Tốt Lắm

Trang 413# 1

 

 

 

Chương 826: Làm tốt lắm
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




Lúc này, Doãn Lão Nhị cũng ổn định lại thân thể, thân thể xoay chuyển, thi triển Thuẫn Kích, lập tức một tháp thuẫn khổng lồ, mang theo tiếng gió đập đến.

Ánh Mặt Trời Kia không nhanh không chậm rút dao găm ra, đồng thời một chân Tiền Thích đá lên đùi Doãn Lão Nhị.

Tiền Thích là kỹ năng khống chế nhỏ mà Thích khách sử dụng để cắt ngang kỹ năng của đối thủ, tuy Thuẫn Kích của Doãn Lão Nhị có thiết lập tương đối cao, nhưng mà chỉ có khi kỹ năng đụng vào một nơi thì hiệu quả thiết lập mới có tác dụng.

Ánh Mặt Trời Kia thân là nghề nghiệp nhanh nhẹn, bản thân đã nhanh hơn Doãn Lão Nhị rất nhiều rồi, một cước này đánh sau nhưng lại trúng trước, trực tiếp đá gãy Thuẫn Kích của Doãn Lão Nhị, đồng thời cả người Doãn Lão Nhị cũng bị đá thành đứng không vững, lảo đảo một chút ngã xuống bên cạnh.

Tốc độ phản ứng của Doãn Lão Nhị không cần phải nói, trong khoảnh khác ngã sang bên cạnh, ném một Trào Phúng lên Ánh Mặt Trời Kia, Ánh Mặt Trời Kia không tự chủ được bị kéo đến bên cạnh Doãn Lão Nhị.

Đến lúc đó, Doãn Lão Nhị lại vung kiếm lên bổ về phía Ánh Mặt Trời Kia lần nữa.

Ánh Mặt Trời Kia hơi híp mắt lại, không lùi mà tiến tới, đột nhiên bước về phía trước một bước, dán vào lồng ngực Doãn Lão Nhị, cánh tay phải Doãn Lão Nhị co rụt lại, đang định dùng tấm khiên ngăn lại.

Ánh Mặt Trời Kia giơ lên hai ngón tay chọc thẳng vào mắt Doãn Lão Nhị.

"Bà mẹ nó!"

Doãn Lão Nhị nào đã từng gặp phải chiêu thức vô liêm sỉ như vậy, Ánh Mặt Trời Kia đột nhiên xuất hiện chọc thẳng vào mặt khiến Doãn Lão Nhị hoảng sợ hết hồn, dù sao cũng là hệ thống mô phỏng toàn bộ, cho dù không cảm thấy đau đớn cũng sẽ không mù mắt, nhưng một khi người khác đánh ra chiêu này, là một người bình thường bản năng chính là né tránh.

Lúc này Doãn Lão Nhị cũng không để ý đến những chuyện khác, cuống quýt quay mặt sang bên cạnh.

Ánh Mặt Trời Kia nhếch miệng lên, đầu gối thuận thế nâng lên, mạnh mẽ hướng về phía bụng của Doãn Lão Nhị.

Dưới tác dụng của phản xạ có điều kiện, thân thể Doãn Lão Nhị khom xuống... Ánh Mặt Trời Kia kéo tay trái của Doãn Lão Nhị, bẻ ngón tay hất cánh tay trái của Doãn Lão Nhị về phía sau lưng.

Chọc vào mắt! Đá vào đũng quần! Bẻ ngón tay!

Ánh Mặt Trời Kia sử dụng thuần thục như vậy, trôi chảy đến mức khán giả có mặt ở đây đều đồng loạt chảy xuống một giọt mồ hôi lạnh.

Cô gái này, thật sự không dễ đối phó chút nào.

Minh Đô cũng phải sợ hãi lau mồ hôi trên gáy nói: "Cảm ơn trời đất, may mà Vô Kỵ không để ta đấu trận đầu tiên..."

Ký Ngạo cũng nói: "Nên thắp nén hương cho Vô Kỵ."

"Cút mẹ nhà ngươi đi, ông đây vẫn còn sống nhá!" Vô Kỵ giận dữ.

"Vậy mà là Mạc Gia Quyền..." Vương Vũ vuốt cằm nói: "Lát nữa các ngươi cũng phải cẩn thận rồi."

"Vì sao?" Minh Đô và Ký Ngạo không hẹn mà cùng hỏi Vương Vũ.

Vương Vũ cười nói: "Nhìn dáng vẻ của bọn họ, chắc hẳn là một đơn vị rồi... Các ngươi nên kiềm chế đau thương."

Mạc Gia Quyền là một môn quyền pháp rất thiên vị, cho dù là thời kỳ võ học thịnh vượng nhất cũng không có mấy người biết đến loại quyền pháp này, nhưng mà mọi người chắc chắn đều từng nghe nói đến thuật phòng thân của phụ nữ.

Thuật phòng thân của phụ nữ cũng là từ Mạc Gia Quyền mà biên soạn tuyển chọn ra... Bộ quyền này có sát khí mai phục khắp nơi, mỗi chiêu đều đánh trúng chỗ hiểm... Chút kỹ thuật đối phó lưu manh này, chơi đùa vô cùng nhuần nhuyễn.

Mạc Gia Quyền vốn dĩ không lưu truyền rộng rãi, nguồn gốc và sự phát triển đã sớm mất hết dấu vết từ lâu, bây giờ trên thị trường cũng chỉ lưu truyền lại thuật phòng thân của phụ nữ.

Nếu Ánh Mặt Trời Kia sử dụng chính là thuật phòng thân của con gái, đội viên của cô ta gần như lại toàn là nữ, rất rõ ràng những cô gái này có thể là một câu lạc bộ nào đó chuyên môn luyện môn võ này.

Mặc dù trong game không có cảm giác đau, nhưng mà trúng phải một bộ chiêu thức nham hiểm như vậy, mất mặt là chuyện nhỏ, nhỡ lại sinh ra vấn đề tâm lý thì lúng túng rồi, cho nên vẫn nên cẩn thận một chút mới được.

Võ công của cô nàng Ánh Mặt Trời Kia này rõ ràng vô cùng thành thạo, hơn nữa năng lực chiến đấu cũng khá lợi hại, trong giây phút khi mọi người còn đang ngẩn người, Ánh Mặt Trời Kia đã cạy đầu ngón tay của Doãn Lão Nhị ra, chọc ngay hai đao lên lưng Doãn Lão Nhị.

Doãn Lão Nhị cũng bị đánh cho choáng váng rồi... Cho đến bây giờ, hắn ta chưa từng nghĩ đến bản thân mình sẽ có một ngày bị người ta đối xử như vậy.

Có điều dù sao Doãn Lão Nhị vẫn có ưu thế nghề nghiệp, chỉ thấy cánh tay hắn ta cố gắng dùng sức, đã lôi được cánh tay về, Ánh Mặt Trời Kia thuận thế nhảy lên, cưỡi lên cổ Doãn Lão Nhị, một tay lật ngược bóp cổ Doãn Lão Nhị, tay kia nhanh chóng vung dao găm, phập phập lại đâm lên cổ Doãn Lão Nhị hai đao nữa.

Nếu lưu mạnh gặp phải cô nàng này thì thật sự là khổ tám đời rồi.

Thật ra Ánh Mặt Trời Kia cuối cùng cũng chỉ là học bắt chước thuật phòng thân của con gái, chút công phu ấy mà lấy ra chơi game thì rõ ràng có chút không đủ, thực lực chân thật cũng chỉ sàn sàn với Doãn Lão Nhị.

Nhưng mà cô nàng này vừa xông lên thì đã ra oai phủ đầu với Doãn Lão Nhị, Doãn Lão Nhị còn chưa kịp phản ứng lại, đã bị đâm cho thừa sống thiếu chết, còn không đến 30% máu, đợi đến khi Doãn Lão Nhị bình tĩnh lại thì rõ ràng cũng đã quá muộn rồi.

Cũng chỉ trong bảy tám phút, Doãn Lão Nhị đã bị cấu rỉa hết sạch máu, bị truyền tống xuống khỏi sàn đấu, chiến đội Hài Hòa đã lấy được trận thắng đầu tiên.

Sau khi Doãn Lão Nhị bị truyền tống xuống, đám gia súc Toàn Chân Giáo lần đầu tiên không hề chê cười hắn ta, mà lại cảm kích kéo tay Doãn Lão Nhị an ủi nói: "Nhị huynh, cực khổ quá rồi."

Doãn Lão Nhị vẻ mặt chết không còn gì hối tiếc: "Trời mới biết vừa nãy ta đã trải qua cái gì."

"Lão Ngưu..." Doãn Lão Nhị đột nhiên nắm chặt tay Vương Vũ nói: "Ngươi..."

Vương Vũ cho rằng Doãn Lão Nhị nhắc nhở mình phải cẩn thận, vội vàng nói: "Đừng nói nữa, ta biết rồi, bọn họ cũng chỉ bắt nạt được những người như các ngươi thôi."

"Không phải..." Doãn Lão Nhị nói: "Ngươi nhất định phải báo thù cho ta."

Vương Vũ: "..."

Đối thủ của Vương Vũ là một nữ Chiến sĩ, nick là Hoa Hồng Có Gai, một cô gái lấy nickname như vậy chắc là cũng có một quá khứ nào đó.

Vừa mới bắt đầu tính giờ, Hoa Hồng Có Gai cúi đầu xông lên.

Thiết lập của Va Chạm vẫn rất cao, Vương Vũ đương nhiên sẽ không nghênh đón, vì vậy nhảy về phía sau tránh thoát, Hoa Hồng Có Gai thấy Vương Vũ nhảy về phía sau, dừng thân thể lại đá một cước nhằm vào đũng quần...

Một cước này không cao không thấp, từ góc độ của khán giả mà nói tuy hoàn toàn không có sức đánh mạnh vào thị giác như Ánh Mặt Trời Kia, giống như bước về phía trước chậm một bước, nhưng mà hành động càng nham hiểm hơn, khó trách bọn họ thi đấu mấy trận như vậy, thắng được nhiều thế mà vẫn không nổi tiếng chút nào, là loại thủ đoạn không có chút thiện cảm nào như vậy.

Người bị người ta đá vào đũng quần cũng không phải người ngu, chắc chắn sẽ không tuyên dương khắp nơi rằng mình bị con gái đá trúng đũng quần, nếu gặp phải kẻ nào đê tiện một chút, có khi còn chạy theo con gái người ta đòi kết bạn nữa ấy chứ.

Nếu đổi lại là người chơi bình thường, một cước này nhất định là chắc chắn phải khổ sở rồi.

Có điều cô gái này rõ ràng còn chưa biết rõ Vương Vũ ra sao, ở trước mặt Vương Vũ lại chơi trò này, không phải múa rìu qua mắt thợ sao?

Vương Vũ không hoang mang chút nào vươn tay xuống bắt lấy, nắm chặt chân Hoa Hồng Có Gai trong tay, sau đó xoay người dùng sức vung lên, Hoa Hồng Có Gai giống như một bãi bùn nhão bị Vương Vũ ném cho dính vào tường.

Ngay sau đó Vương Vũ một chân nhảy lên, đá lên gáy Hoa Hồng Có Gai, Hoa Hồng Có Gai lập tức bị đá cho không còn sót lại chút cặn nào.

Khán giả trên khán đài còn đang đợi nhìn xem Vương Vũ xấu mặt, kết quả vừa vào sàn đấu không đến ba giây, đã có kết quả, phần lớn người vẫn còn chưa kịp tỉnh táo lại xem chuyện gì đang xảy ra.

Mãi đến tận khi Vương Vũ bị truyền tống xuống dưới đài, trên màn hình lớn chiếu lại cảnh quay chậm, mọi người mới nhìn rõ tình cảnh thê thảm khi Hoa Hồng Có Gai chết trận.

"Mẹ nó, ra tay với con gái nhà người ta độc ác như vậy, có còn là người nữa không hả!"

Những người chơi có mặt tại chỗ nhìn thấy tình cảnh như vậy tình cảm quần chúng phẫn nộ, tới tấp quăng ánh mắt phẫn nộ về phía trận doanh của Toàn Chân Giáo.

Nhớ ăn không nhớ đánh, chuyện thường tình của con người, vừa nãy Ánh Mặt Trời Kia tàn bạo hành hạ Doãn Lão Nhị, một đám người sau lưng run rẩy, bây giờ Vương Vũ tàn nhẫn đánh chết người của chiến đội Hài Hòa, lại có người xông ra ngoài làm thánh mẫu.

Vương Vũ cũng không thèm quan tâm đến trách mắng của đám thánh mẫu kia, bởi vì Mục Tử Tiên tỏ vẻ làm tốt lắm.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment