Trang 415# 1
Chương 830: Sự ngờ vực trận đấu tuyển chọn
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
“Liệt Địa!”
Đấm Vào Ngực Ngươi đá một cước vào không trung sau đó xoay người lại, tung người nhảy lên gập gối đập vào Ký Ngạo, Ký Ngạo vội vã triển khai Lăn Mình lui về phía sau, đầu gối Đấm Vào Ngực Ngươi đập xuống đất, mặt đất nứt ra ngay tức khắc...
Tất cả thấy thế lại hoảng sợ, mọi người đều biết lực công kích càng cao thì hiệu ứng đặc biệt của đòn công kích lại càng tráng lệ, nhưng nhìn vào hiệu ứng đặc biệt của đòn công kích, lực công kích kỹ năng này của Đấm Vào Ngực Ngươi rõ ràng không kém với Băng Sơn Kích của Chiến sĩ.
Ngay lúc khán giả tưởng rằng Ký Ngạo cũng sẽ bị Kim Cương Ba đánh thành con cún, đột nhiên Ký Ngạo đứng lên nhìn Đấm Vào Ngực Ngươi, cậu ta cười tủm tỉm nói: “Mỹ nữ à, nhận thua đi! Đường sau này còn dài...”
“??”
Vừa nghe Ký Ngạo nói như thế, tất cả mọi người ngơ ngác, rốt cuộc thì cháu trai này đang nghĩ gì vậy, rõ ràng sắp bị người ta đánh thành con cún mà còn ở đây chém gió.
Đấm Vào Ngực Ngươi cũng hơi sững sờ, cô ta cau mày nói: “Ngươi nghĩ gì vậy? Lời này nên để ta nói chứ.”
“Ha hả!” Ký Ngạo lại cười: “Có thật không?”
“...” Đấm Vào Ngực Ngươi cạn lời.
“Ha ha!” Vô Kỵ cười nói: “Gà Con thật sự trưởng thành rồi, cũng đã biết làm màu để dọa người ta, há há.”
Vương Vũ lắc đầu nói: “Không có đâu, Gà Con không phải đang hù người ta đâu!”
“Hả? Ngươi nói vậy là sao?” Vô Kỵ hỏi với vẻ bất ngờ.
Vương Vũ nói: “Tên nhóc Gà Con này đã phát hiện điểm yếu chết người của đối phương.”
“Nhược điểm?” Vô Kỵ khó hiểu nói: “Trong cùng nghề nghiệp Kim Cương Ba kia có điểm yếu sao?”
“Ừ!” Vương Vũ nói: “Điểm yếu chết người của Đấm Vào Ngực Ngươi chính là không có kỹ năng liên kích!”
Điểm đặc biệt của nghề Võ sư chính là lấy công kích bình thường phối hợp với kỹ năng để triển khai liên kích vô tận, thế nhưng hiệu quả đòn công kích của Đấm Vào Ngực Ngươi quá mãnh liệt, tuy rằng mỗi một chiêu có xu thế kinh khủng, thế nhưng đa phần hiệu quả đòn công kích đều là đẩy lui đối phương, đánh bại loại lực nhận định mạnh mẽ này.
Hơn nữa tốc độ di chuyển của Đấm Vào Ngực Ngươi cũng không cao, với lại tốc độ hồi chiêu lại mạnh hơn Võ sư bình thường, cho nên kỹ năng liên kích thua xa những nghề nghiệp khác, càng khỏi phải bàn đến Võ sư lấy liên kích làm phương thức tấn công chính.
Chỉ cần có thể lừa được kỹ năng đầu tiên của Đấm Vào Ngực Ngươi, cô ta sẽ bị mất đi ưu thế áp chế đối phương do kỹ năng đầu bị thất bại.
Dù sao nghề nghiệp nhánh ẩn giống như quyền pháp đã bị suy tàn, mặc dù có thể tiếp thu, thế nhưng vì khuyết điểm chết người mà bị nghề nghiệp thông thường loại bỏ.
Chẳng hạn như Lực sĩ tóm bắt không thể PVE*, điều đó chính là điểm yếu chết người của Lực sĩ tóm bắt, cũng như vậy, không thể liên kích cũng là điểm yếu chết người của Đấm Vào Ngực Ngươi, nghề nghiệp có lực công kích mạnh mẽ đã có Chiến Sĩ và Kỵ Sĩ, Võ sư đánh tay không lại đi con đường này, có thể thấy được Võ sư này sẽ rất thiệt thòi.
*PVE: player versus environment: người chơi tương tác với môi trường trong game.
“Thì ra là như vậy!” Vô Kỵ nghe Vương Vũ nói vậy, hắn ta vuốt cằm nói: “Chẳng trách tên quái vật này lại được xem như kỳ binh, xem ra người của chiến đội Hài Hòa đã biết điểm yếu của Đấm Vào Ngực Ngươi từ lâu rồi.”
Trận đấu đã tiến hành đến thời khắc này rồi, người nào không phải cao thủ chứ, tuy rằng không thể tự mình ra tay với Đấm Vào Ngực Ngươi, cũng không nhất định có thể có sự tinh mắt như Vương Vũ, nhưng nhìn thêm một lúc nữa sẽ lộ tẩy.
Đây cũng là nguyên nhân tại sao Ký Ngạo muốn Đấm Vào Ngực Ngươi nhận thua, bởi vì một khi Ký Ngạo công bố bí mật này cho toàn thể mọi người, trong vòng PVP* Đấm Vào Ngực Ngươi hoàn toàn coi như vô dụng.
*PVP: Player verus Player: chế độ thách đấu giữa các gamer (đối kháng tay đôi)
“Thế nào? Nhận thua chứ?” Ký Ngạo hỏi hết lần này đến lần khác.
“Hừ!” Đấm Vào Ngực Ngươi hừ lạnh một tiếng, cô ta lực chọn đầu hàng, hóa thành một luồng ánh sáng trắng thoát ra khỏi trận thi đấu.
Đấm Vào Ngực Ngươi tứ chi phát triển, đầu óc cũng không đơn giản, Ký Ngạo nói như đinh chém sắt như vậy, tất nhiên cậu ta đã phát hiện ra điều gì rồi, Ký Ngạo nói không sai, đường còn rất dài, không cần phải tự phá hủy tiền đồ của bản thân.
“Ô đệt, chuyện gì xảy ra vậy?”
Thấy Đấm Vào Ngực Ngươi thật sự nhận thua, tất cả khán giả đều trợn tròn mắt.
“Chẳng lẽ ở đây có giao dịch bẩn gì sao?” Có người bắt đầu đoán mò.
“Điều này còn phải nói... Các ngươi đã quên ván đấu thứ ba sao?”
Những người khác vừa nghe thấy, nhất thời nghĩ đến ván đấu thứ ba giữa Minh Đô và Sa Mạc Hồ Dương thật sự công khai giá cả trên lôi đài kia mà...
“Đệch, thi đấu phi pháp con mẹ nó!”Nghĩ đến đây, khán giả hoàn toàn phẫn nộ rồi.
Mọi người đều bỏ tiền đặt cược trên diễn đàn rồi, chẳng phải thi đấu tuyển chọn thối nát đó lừa gạt người ta sao?
Trong chốc lát hội trường trở nên hỗn loạn, khán giả lấy rác từ trong túi ra ném vào người chơi của hai chiến đội đang tham gia thi đấu.
Toàn bộ vừa ném vừa gào lên khẩu hiệu linh tinh “Đả đảo thi đấu tuyển chọn”.
Cũng may hai bên trận doanh đều ở trong khu an toàn, nếu không thế nào cả hai cũng bị đống rác đó đè chết.
Cuối cùng nhờ hệ thống đứng ra cưỡng chế đá khán giả quấy rối ra khỏi đấu trường, đồng thời cảnh cáo toàn bộ người chơi: “Không ai có thể lừa gạt trước mặt hệ thống.”
Mặc kệ hệ thống giải thích như thế nào, dủ sao hai chiến đội cũng bị đội cái mũ “Thi đấu tuyển chọn lừa bịp”.
Đến nỗi Ánh Mặt Trời Kia gửi tin nhắn cho Vô Kỵ: “Đều tại các ngươi, lần này làm mất lòng người ta rồi đấy.”
“Mất lòng người ta ư?” Vô Kỵ cười ha hả nói: “Làm quen với điều đó là tốt rồi... Tên cún cá cược nào mà không phải thua lỗ chứ.”
Ánh Mặt Trời Kia: “...”
Trận đấu với kết quả Toàn Chân Giáo thắng 3 : 2, cuộc tranh chấp nho nhỏ cũng không làm trễ nãi bao nhiêu thời gian, sau khi hệ thống đá những kẻ quấy rối ra, cấm nói nói một số người, trận đấu tiếp tục.
Trận thứ hai thi đấu luân phiên.
Hệ thống lực chọn đội viên một cách ngẫu nhiên.
Sau một hồi sàng lọc, tên của đội viên hai bên chiến đội xuất hiện trên màn hình lớn.
Chiến đội Hài Hòa: Khô Đằng Lão Thụ, Lưu Quang Dật Thải, Khoảnh Khắc Thanh Xuân, Ánh Mặt Trời Kia, Bách Hợp Thích Khóc.
Chiến đội Một Đám Ô Hợp: Bắc Minh Hữu Ngư, Danh Kiếm Đạo Tuyết, Ký Ngạo, Vô Kỵ, Tình Tuyết.
Bản đồ vẫn do chiến đội Hài Hòa lựa chọn, Khô Đằng Lão Thụ với tư cách đầu não của chiến đội, vẫn như cũ lựa chọn bản đồ.
Bản đồ được lựa chọn xong, hai bên được lựa chọn đội viên để truyền vào trận thi đấu, ngoài Khô Đằng Lão Thụ cùng với Bắc Minh Hữu Ngư ra, tám người ở ngoài trận thi đấu chờ tiếp sức.
Cảnh tượng được hình thành, chiến trường cổ xưa.
Chiến trường cổ xưa có tên là chiến trường Thần Ma, là bản đồ của đại chiến Thần Ma khi xưa, một trong những bản đồ cuối cùng của cấp 200.
Hiện tại vẫn chưa có người chơi nào từng thấy qua bản đồ này, cho nên đối với tất cả mọi người mà nói thì không có nhiều ưu thế cho lắm.
Chiến trường cổ xưa là một vùng đồng bằng hoang vu, trên mặt đất có vết máu loang lổ, xương khô chất thành đống, tuy rằng có không ít xe ngựa, cỗ máy chiến tranh như loại máy ném đá khổng lồ bị đổ nát, thế nhưng nói một cách tương đối thì tầm nhìn khá rộng rãi, không có quá nhiều chướng ngại vật.
Khô Đằng Lão Thụ chính là người chơi nam duy nhất trong chiến đội Hiền Hòa, nghề nghiệp là Pháp sư, dáng vẻ mày rậm mắt to, vẻ mặt hiền hậu, hắn ta mặc một bộ pháp bào màu xanh đậm, xem ra vẫn là khả năng PK mạnh hơn Pháp sư hệ băng nhiều.
Lúc tiến vào chiến trường, Bắc Minh Hữu Ngư vẫn chưa kịp triển khai Tiềm Hành, Khô Đằng Lão Thụ khẽ mỉm cười với Bắc Minh Hữu Ngư, sau đó nhấn chọn đầu hàng.
“...” Thấy Khô Đằng Lão Thụ làm như vậy, khán giả lại rộ lên... Quả nhiên, giữa hai chiến đội này nhất định có giao dịch gì không thể cho ai biết mà.
Thấy Khô Đằng Lão Thụ đầu hàng, cả bọn Toàn Chân Giáo cũng có chút bất ngờ, song song với việc bất ngờ, Xuân Tường sờ cằm lầm bầm nói: “Khô Đằng Lão Thụ này thật ngu ngốc mà.”
Mọi người Toàn Chân Giáo đều gật đầu tỏ vẻ đồng ý.
Tại sao Đấm Vào Ngực Ngươi đầu hàng? Là vì bị Ký Ngạo nhìn ra điểm yếu, việc rời khỏi trận đấy của Khô Đằng Lão Thụ không khỏi bị người ta hoài nghi mục đích của hắn ta.
Sau khi Khô Đằng Lão Thụ truyền ra khỏi, ngay sau đó Lưu Quang Dật Thải được truyền tống vào chiến trường.