Trang 419# 1
Chương 838: Kinh hãi thế tục
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
Mẹ nó, một nghề nghiệp có ưu thế lớn nhất là tầm bắn như Cung thủ, thế mà đến nhắm bắn từ xa cũng không chuẩn, ấy vậy mà vẫn còn sống nhảy tưng tưng được đến bây tận giờ, không thể không nói Dương Na quả là một tồn tại kỳ lạ
“Má nó, ai luyện võ công đều thế này hết ư?” Vô Kỵ đã bất lực đến mức không còn gì để nói nữa rồi.
Dương Na là một Cung thủ, tốc độ di chuyển của nàng nhanh khỏi nói, còn chưa đợi Vô Kỵ kịp phản ứng lại, Dương Na đã chạy tót lên cầu, hơn nữa còn càng ngày càng gần bờ đối diện.
“Ý? Cô nàng Cung thủ này định tự sát à?”
Nhìn thấy Dương Na chạy qua đây, hiển nhiên Khô Đằng Lão Thụ cũng cảm thấy hơi bất ngờ, hắn ta ngẩn ra, sau đó khẽ mỉm cười, truyền đạt mệnh lệnh cho thành viên trong đội.
“Không cần quan tâm đến nàng ta. Ra tay thôi!”
Kỵ Sĩ Đu Đủ và một Chiến sĩ khiên thuẫn khác của chiến đội Hài Hòa là Kỵ Sĩ Bí Đỏ nhận được mệnh lệnh, hai tấm tháp thuẫn cùng một lúc đập xuống đầu cầu, ngăn chặn tầm bắn của Dương Na, sau đó Lưu Quang Dật Thái và Sa Mạc Hồ Dương đứng phía sau tấm thuẫn phát động tấn công tầm xa với Dương Na.
Không thể không nói, bản đồ mà Khô Đằng Lão Thụ đã lựa chọn quả thật rất âm hiểm, cầu treo trên vực sâu vạn trượng chỉ rộng không quá một mét, cùng lắm chỉ cho phép hai người chơi cùng đi qua, nếu đổi lại là Chiến sĩ khiên thuẫn hoặc Thánh Kỵ Sĩ, có lẽ đi một mình còn thấy vất vả.
Đây là bản đồ thủ mạnh khó công điển hình, nếu solo thì có thể bỏ qua vấn đề ai đi trước ai đi sau, nhưng nếu chiến đấu đoàn đội thì ai bước lên cầu trước người đó sẽ chịu thiệt trước.
Đương nhiên, cũng không có nghĩa là chỉ đứng ở đó thì sẽ chiếm được lợi, vực sâu có độ rộng mấy chục mét, chỉ có tầm bắn của nghề nghiệp Cung thủ mới có thể đánh tời bờ đối diện, bên phía Toàn Chân Giáo chỉ có một mình Dương Na là Cung thủ, còn bên phía chiến đội Hài Hòa lại có đến hai người. Cứ như thế, dù làm cách nào thì Toàn Chân Giáo cũng sẽ phải chịu thiệt.
Hiện tại Dương Na xông lên phía trước, Khô Đằng Lão Thụ lại càng vui vẻ, mẹ nó đây không phải là tự sát thì là gì?
Sa Mạc Hồ Dương và Lưu Quang Dật Thái cũng không phải là hạng gà mờ, hai người lại là bạn bè lâu năm, tất nhiên có khả năng phối hợp cực kỳ hoàn mỹ.
Chỉ thấy hai người một trước một sau tiến hành xạ kích, sáu mũi tên xé gió nhắm thẳng về phía Dương Na trên cầu treo, chặn kín toàn bộ không gian bên cạnh Dương Na.
Dương Na là một Cung thủ, nếu xét theo nghề nghiệp thì khả năng cận chiến của nàng vô cùng nghèo nàn, không thể cố gắng đón đỡ được bằng nghề nghiệp cận chiến, không gian trên cầu vốn đã chật hẹp, lại bị hai người này tấn công như thế, cho dù Dương Na có sở hữu thân pháp cực cao, muốn né tránh hoàn toàn cũng có chút khó khăn như lấy trứng chọi đá vậy.
Nhìn mũi tên bay tới, Dương Na nhanh chóng đổi vũ khí trong tay thành dao găm, nàng vung dao găm từ trên xuống dưới, từ trái qua phải, những mũi tên bay tới bị đánh bật không sót cái nào.
Có điều dù sao Dương Na cũng là Cung thủ, phán định khá yếu, tuy đã đánh bật được sáu mũi tên, nhưng nàng bị đẩy lùi liên tiếp về phía sau.
Còn chưa đợi Dương Na kịp hít một hơi, mũi tên của Lưu Quang Dật Thái và Sa Mạc Hồ Dương đã lại bay tới.
Lần này kỹ năng mà hai người của chiến đội Hài Hòa sử dụng không phải là Liên Xạ, mà là Phân Tán Xạ Kích, mỗi lần bắn sáu mũi tên Phân Tán Xạ Kích, nhiều gấp đôi Liên Xạ được bắn ra vừa rồi, hai cao thủ lại khép góc xạ kích xuống cực hẹp, mười hai mũi tên gần như được bắn ra song song, nhắm thẳng về phía Dương Na.
Trong không gian chật hẹp thế này, không cần biết Dương Na làm thế nào, nàng cũng sẽ không tránh nổi mười hai mũi tên ấy, nàng chỉ đành dùng kỹ năng bảo mệnh, xông thẳng về phía mũi tên đang bắn tới mình, ngay tại khoảnh khắc mũi tên phóng tới, Dương Na đột nhiên sử dụng Né Tránh nửa bước về phía trước.
Mũi tên bay về phía sau, Dương Na sượt qua chúng, sau đó khó khăn lắm mới tránh được.
“Ôi fuck!”
Sau khi nhìn thấy Dương Na đánh bật lượt tấn công tầm xa lần thứ nhất, đến cả lượt tấn công tầm xa lần thứ hai cũng né tránh được, cả đám chiến đội Hài Hòa đã trố mắt lên nhìn rồi, đặc biệt là Khô Đằng Lão Thụ, cái tên có tính cách luôn nho nhã yên tĩnh như mặt hồ này lại bất ngờ buột miệng chửi thề một câu.
Hắn ta cũng biết Dương Na rất lợi hại, nhưng hắn không ngờ rằng Dương Na lại lợi hại đến mức độ này.
“Tiếp tục!” Kinh ngạc xong, Khô Đằng Lão Thụ tiếp tục hạ lệnh.
Hai người Lưu Quang Dật Thái và Sa Mạc Hồ Dương nhận được mệnh lệnh lập tức tung kỹ năng cấp 40 của Cung Thủ - Mưa Tên ra sau khi Phân Tán Xạ Kích kết thúc.
Mưa Tên là kỹ năng đánh tỏa của Cung thủ, phạm vi bao phủ gần 500 mã, hai kỹ năng Mưa Tên bắn ra 360 độ không góc chết có phạm vi bao phủ gần 800 mã.
Phân Tán Xạ Kích vừa rồi Dương Na còn có thể dùng thân pháp và kỹ năng để né tránh, hiện giờ kỹ năng bảo mệnh của Dương Na là Né Tránh đã được sử dụng, bất luận ra sao nàng cũng không trốn thoát nổi nữa.
Đúng vào lúc Dương Na chỉ còn biết nhắm mắt chờ chết, bỗng nhiên một ánh sáng cuốn lấy eo Dương Na, sau đó Dương Na như khói dưới mây bị kéo tới bên cạnh một bóng dáng cao lớn.
“Vũ…” Dương Na nhìn thấy mặt người kia xong còn chưa kịp nói lên lời, Vương Vũ đã nhấc chân lên chắn trước người Vương Vũ, một ánh điện nện thẳng vào bụng Dương Na, Dương Na bị đá bay ra ngoài.
Phạm vi túm bắt hai mét của Cầm Vân Thủ và phạm vi đá hai mét của Lôi Đình Cước thành công đá bay Dương Na ra khỏi phạm vi bao phủ của Mưa Tên, cùng lúc đó, hai kỹ năng Mưa Tên đã giáng xuống từ trên bầu trời.
Vương Vũ mở rộng hai tay, găng tay biến thành hai đoạn côn ngắn, sử dụng Thất Cước Tinh Cương, xoay người lại đón nhận trận Mưa Tên.
Tuy thân pháp này Vương Vũ học được từ chỗ Dương Na, nhưng chỉ ở trên người Vương Vũ, sức uy hiếp thực sự của Thất Cước Tinh Cương mới được bộc lộ rõ ràng.
Chân Vương Vũ sử dụng Thất Cước Tinh Cương đạp về bốn phương tám hướng, tựa như một con cá đang bơi lội, mưa tên bay đầy trời không thể chạm tới hắn được, đồng thời song côn trong tay Vương Vũ cũng như hai cánh tay, tay trái bảo vệ cơ thể, tay phải chắn, chém, đỡ, vung, những mũi tên kia không tài nào tránh nổi đều phải rơi xuống.
Hai kỹ năng Mưa Tên trút xuống, mũi tên trên đầu Vương Vũ không thấy giảm đi chút nào, dưới chân Vương Vũ cũng phủ đầy tên rơi, hai tay Vương Vũ nắm chặt song côn đứng trên đầu cầu uy phong vô cùng, rất có phong phạm của Trương Dực Đức (Trương Phi ) người nước Yên năm đó.
“...”
Bên trong trường đấu, bên ngoài trường đấu, tất cả đều lặng ngắt như tờ.
Thậm chí là đến cả đám người Toàn Chân Giáo bên này cũng kinh ngạc trợn mắt há hốc mồm nhìn, còn chiến đội Hài Hòa thì đã sắp lòi mắt đến tận nơi.
“Chuyện… chuyện này làm sao có thể xảy ra được?” Rất lâu sau, mọi người mới xoa xoa mắt, xác nhận chuyện vừa rồi không phải là nằm mơ.
Thông thường, người chơi nào có thể né được một mũi tên sẽ được coi là người chơi bình thường, người chơi nào có thể né được ba mũi tên sẽ được coi là cao thủ, với cấp bậc của Dương Na, nàng cũng chỉ có thể né tránh được mấy mũi tên trong không gian nhỏ hẹp như vậy mà thôi.
Nhưng hai đợt sóng Mưa Tên vừa nãy, số lượng mũi tên được bắn ra cũng phải hơn trăm mũi, tuy rằng Mưa Tên đúng là kỹ năng tấn công phạm vi, mũi tên thực sự bắn về phía Vương Vũ cũng chỉ có hơn hai mươi mấy mũi, nhưng phải biết rằng, không gian trên cầu treo chỉ rộng có một mét, có thể né tránh toàn bộ mũi tên bay về phía mình trong không gian nhỏ hẹp ấy, cách di chuyển của hắn trâu bò đến mức nào chứ?
“Tên này có phải là người không vậy? Không hổ là Võ sư đệ nhất trong truyền thuyết...” Nhìn thấy thân thủ của Vương Vũ, đám tuyển thủ trong phòng nghỉ đều trố mắt ra nhìn, nghĩ tới việc sau này có thể sẽ phải gặp đối thủ như thế, tự nhiên trong lòng mọi người lại sinh ra áp lực.
“Hừ hừ!” Đúng lúc này, Lucifer bỗng cười lạnh nói: “Chút tài mọn mà thôi!”
“Đây mà vẫn là chút tài mọn á?” Nghe Lucifer nói thế, mọi người đều kinh ngạc, chẳng lẽ tên này còn mạnh hơn Thiết Ngưu trong truyền thuyết kia?
Lucifer cười lạnh nói: “Hừ, các ngươi không biết Mục sư có một kỹ năng tên là Thánh Quang Thuẫn à?”
“Thánh Quang Thuẫn?” Cả đám nghe thế bỗng nhiên hiểu ra được điều gì, sau đó đồng loạt tự giễu thốt lên: “Thì ra là kỹ năng vô địch tác oai tác quái, cái tên lừa gạt vô liêm sỉ này! Mẹ nó, thiếu chút nữa thì ta bị lừa rồi."