Trang 420# 1
Chương 840: Tàn nhẫn độc ác
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
Trong trường hợp bình thường, khả năng kháng ngã của người chơi là vô cùng thấp, ngã xuống từ nơi cao như thế, nhất định sẽ phải chết không thể nghi ngờ gì.
Có điều, trong chớp mắt cây cầu treo bị chém đứt, Vương Vũ đã túm được phần cầu treo ở bên kia, bởi vậy hắn mới may mắn thoát chết.
Sau khi trèo dọc cầu treo lên phía trên được một đoạn, Vương Vũ quyết đoán sử dụng khinh công nhảy về phía chiến đội Hài Hòa ở hướng đối diện.
Ở trạng thái sử dụng khinh công, Vương Vũ có thể nhảy bốn lần liên tiếp, dịch chuyển cự ly theo số lần trên, điều này khiến Vương Vũ có thể dễ dàng nhảy tới vách đá phía đối diện, sau đó Vương Vũ lại kích hoạt Phi Diêm Tẩu Bích để bò lên trên.
Đây là cự ly gần ba mươi mét đó, khả năng bật nhảy của Vương Vũ gần như đã không khác gì thuật Phi Hành, đám người chơi quan sát trận đấu nào đã nhìn thấy cảnh này ở đâu, tất cả đều bị dọa cho đổ mồ hôi lạnh toàn thân.
“Lẽ nào đây là khinh công trong truyền thuyết?”
Hiện giờ gần như mọi người đều đã lên cấp 40 rồi, cũng có chút hiểu biết về hệ thống “tọa kỵ” của Võ sư, tuy trước mắt chỉ có một mình Vương Vũ là biết khinh công, nhưng đám người chơi vẫn có hiểu biết sơ qua về thứ khinh công này.
“Ừ, chắc hẳn là thế! Nhưng một Võ sư thì có tác dụng gì chứ, nhảy qua được cũng là tự sát mà thôi.” Tuy đã đoán được ra thứ Vương Vũ đang sử dụng chính là khinh công bí mật, nhưng mọi người vẫn không tài nào hiểu được hành động của Vương Vũ.
Không còn cách nào khác, cho dù Vương Vũ biết phi thiên độn thổ thì thế nào, dù sao hắn cũng chỉ là một người chơi có nghề nghiệp sinh ra đã bị thiếu hụt là Võ sư, thứ hắn phải đối mặt là cả một đội ngũ của chiến đội Hài Hòa, trang bị ưu tú, nghề nghiệp lại phối hợp đầy đủ, chỉ một mình Võ sư xông lên thì có khác gì là tự sát đâu?
Ngay lúc đám người chơi đang không hiểu chuyện gì vừa xảy ra, Vương Vũ đã bò lên được vách đá vực sâu.
Cả đám chiến đội Hài Hòa đang nhìn chằm chằm phía đối diện vực thẳm, không hề để ý tới dưới chân mình có người, bỗng nhiên nhìn thấy Vương Vũ bò lên trên, tất cả mọi người đều giật mình thót tim.
“Mẹ nó, sao tên này lại bò lên được đây?” Khô Đằng Lão Thụ không dám coi thường Vương Vũ chút nào, nhìn thấy Vương Vũ nhảy lên bờ, đầu tiên hắn ta ngẩn ra, sau đó vội vàng hô lên: “Mau đẩy hắn xuống nhanh!”
Khô Đằng Lão Thụ vừa hô lên vừa tung một chiêu Băng Chùy về phía Vương Vũ.
Hai Chiến sĩ vừa chém cầu bên bờ cách Vương Vũ gần nhất, hơn nữa cũng không có việc gì để làm, nhận được mệnh lệnh họ cùng cúi đầu xông về phía Vương Vũ. Vương Vũ mỉm cười khe khẽ, tùy tiện vung một cái Niệm Khí Ba đánh tan ma pháp của Khô Đằng Lão Thụ, đồng thời bật người nhảy lên, di chuyển về phía sau hai Chiến sĩ đang xông về phía hắn.
Hai cô nàng Chiến sĩ cũng có thao tác không yếu, đánh trượt Va Chạm lập tức hủy bỏ kỹ năng dừng lại bên bờ vực thẳm, nhưng lúc này đã Vương Vũ đã đáp đất, hắn vung chân đá ra hai cú, đạp thẳng vào mông hai cô nàng này.
Hai cô nàng Chiến sĩ đang đứng bên lề vực thẳm, hơn nữa vừa hủy bỏ Va Chạm xong cơ thể còn chưa ổn định, hai cú đá này của Vương Vũ đã lập tức khiến bọn họ đánh mất sự cân bằng cơ thể.
“A… a…”
Hai tiếng hét thảm thiết vang lên, hai cô nàng Chiến sĩ bị Vương Vũ đạp thẳng xuống vực.
“Ôi má!!”
Nghe thấy tiếng kêu thảm thiết dư âm không dứt vang vọng trong trường đấu, tất cả mọi người đều run lên bần bật, một dòng khí lạnh dội thẳng từ đỉnh đầu xuống dưới tận gót chân.
Trọng Sinh là trò chơi mô phỏng chân thực nhất, tuy không có cảm giác đau, nhưng những cảm quan khác thì đều được mô phỏng rất thành công.
Nhảy từ chỗ cao xuống trong game online 3D còn thấy mất trọng lực, huống chi là game online mô phỏng chân thực? Trải nghiệm nhảy vực tuyệt đối là chân thực nhất, kích thích hơn bất kỳ lần nhảy bungee nào khác.
Đối với phần lớn người chơi mà nói, nếu phải ngã xuống từ trên vực, mẹ nó còn không bằng tự sát cho xong, đặc biệt là khi nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của hai cô nàng kia, mọi người đều cảm thấy không nên nhắc tới nữa.
Mẹ nó, nói sao thì đây cũng là hai cô nàng như hoa như ngọc… sao có thể cứ thế đạp xuống vực chứ? Quá cầm thú rồi đấy!
Lúc này không cần biết là ngoài trường đấu hay trong trường đấu, gần như tất cả các người chơi nữ đều thăng cấp cho cái mác ấn tượng về Vương Vũ từ lạt thủ tồi hoa lên thẳng mặt người dạ thú.
“Tên khốn kiếp!” Nhìn thấy đội viên của bên mình bị Vương Vũ đạp xuống vực, đám người chiến đội Hài Hòa nhất thời tức điên lên.
Hai Chiến sĩ khiên thuẫn là Kỵ Sĩ Đu Đủ và Kỵ Sĩ Bí Đỏ cùng tức giận mắng một câu, họ đồng thời xoay người lại, một trước một sau vung thuẫn đập về phía Vương Vũ, Sa Mạc Hồ Dương và Lưu Quang Dật Thái đang ngắm bắn đám người Toàn Chân Giáo cũng dịch chuyển phương hướng tấn công, bắt đầu quay sang ngắm bắn Vương Vũ ở cự ly gần.
Hai mũi tên được bắn sau nhưng lại tới đích trước, Vương Vũ nhìn cũng không thèm nhìn, hắn nghiêng người sang phải né tránh một mũi tên, đồng thời tay trái vươn ra sử dụng Mãnh Hổ Kích, gần như cùng một lúc, một mũi tên khác đã bị kỹ năng túm bắt của Vương Vũ tóm gọn vào trong lòng bàn tay.
“Hắn bắt được!! Đây…”
Lưu Quang Dật Thái và Sa Mạc Hồ Dương nhìn thấy cảnh này, con ngươi co rụt lại.
Trong mắt những người khác, chẳng qua Vương Vũ chỉ là tránh một mũi tên, tóm lấy một mũi tên khác mà thôi.
Nhưng mọi người đều không biết, thứ hai người Lưu Quang Dật Thái và Sa Mạc Hồ Dương vừa sử dụng không phải là ngắm bắn bình thường, mà là kỹ năng, còn là kỹ năng Bắn Tỉa có uy lực cực lớn của Cung thủ.
Bắn Tỉa không có hiệu ứng phát sáng trong cự ly ngắn, bởi vậy nhìn có vẻ không khác gì đòn tấn công bình thường, những người khác có thể không biết mũi tên này mạnh yếu ra sao, nhưng Lưu Quang Dật Thái và Sa Mạc Hồ Dương thì tuyệt đối nắm rõ như lòng bàn tay.
Trong cự ly gần như vậy, né tránh được Bắn Tỉa của Cung thủ đã là chuyện không thể tin tưởng nổi rồi, huống hồ là còn đón lấy một mũi, rốt cuộc tên Võ sư này mạnh đến mức độ nào đây.
Cùng lúc đó Kỵ Sĩ Đu Đủ đã xông tới trước mặt Vương Vũ ở khoảng cách không xa, Vương Vũ xoay người cầm mũi tên nghênh đón, hắn vung tay trái ra, cắm thẳng mũi tên trong tay vào mắt Kỵ Sĩ Đu Đủ.
Kỵ Sĩ Đu Đủ giơ thuẫn lên đỡ theo bản năng, Vương Vũ vứt mũi tên trong tay đi, sau đó quay người di chuyển ra phía sau lưng Kỵ Sĩ Đu Đủ, hai tay túm lấy vai nàng ta, chân phải thúc vào lưng Kỵ Sĩ Đu Đủ sử dụng một chiêu Lên Gối, Kỵ Sĩ Đu Đủ nằm gục tại chỗ, cùng lúc đó Vương Vũ nhấc bổng nàng ta lên vứt qua một phía, vừa hay đập trúng người Kỵ Sĩ Bí Đỏ đang xông tới.
Hai nghề nghiệp trang bị hạng nặng va chạm với nhau, cuộn tròn thành một đống lăn thẳng xuống vách núi.
Lại ném hai người xuống!!
Cả đám thấy thế đều hoảng sợ không thôi, chẳng lẽ tên này muốn toàn bộ thành viên trong chiến đội Hài Hòa đều bị chứng sợ độ cao ư? Thù hận phải sâu biết bao mới dám làm thế, quá hung tàn.
Nhìn thấy thành viên trong đội bị Vương Vũ đánh cho suy sụp tinh thần, Khô Đằng Lão Thụ vội vàng nói trong kênh đội ngũ: “Mọi người đừng rối loạn trận hình, thực lực của một người dù mạnh tới đâu cũng có giới hạn, nghề nghiệp tấn công tầm xa kiềm chế hắn, Thích khách sử dụng Bối Thứ đánh du kích.”
Nói xong, Khô Đằng Lão Thụ cũng sử dụng pháp trượng nhấn một cái, dưới chân Vương Vũ xuất hiện một tầng nước, cùng lúc đó Lưu Quang Dật Thái và Sa Mạc Hồ Dương lại phát động tấn công tầm xa Liên Xạ về phía Vương Vũ.
Do dưới chân Vương Vũ đang bị thuật Thủy Kính khóa lại, tốc độ di chuyển giảm đi rất nhiều, đối mặt với mũi tên đang phóng tới, Vương Vũ muốn né tránh cũng không phải chuyện dễ dàng.
Đương nhiên, phương thức tấn công thế này đến Dương Na trên cầu còn không bị đánh hạ, Lưu Quang Dật Thái cũng không cho rằng có thể giết chết được Vương Vũ có thực lực sâu không thể lường ngay tại chỗ, chỉ cần nó có tác dụng kiềm chế là được, tranh thủ một chút thời gian cho Thích khách đánh lén.
Quả nhiên, nhìn thấy mũi tên bay tới, Vương Vũ vươn hai tay ra, xen vào rừng tên đang bay tới, thân ảnh bay lên bay xuống, chụp trái chụp phải, toàn bộ sáu mũi tên chỉ trong tích tắc đã bị hắn túm vào trong lòng bàn tay.
“Ha ha!” Vương Vũ vứt mũi tên xuống đất, cười nói: “Ít làm trò trẻ con này thì hơn.”