Trang 424# 2
Chương 849: Tấm khiên khiến người thèm muốn
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
Hoàng Hạc Lâu cách Minh Đô không xa, nháy mắt hắn ta đã vọt tới trước mặt Minh Đô, thân hình của Minh Đô lóe lên, Thuấn Di đến bên rìa võ đài.
Hoàng Hạc Lâu lúc đầu muốn đuổi theo, sau đó lại nhìn thấy vị trí của Minh Đô, hắn ta đột nhiên nhớ tới lời của Lucifer, thế là vội vàng dừng bước.
Minh Đô vốn là định lên kế hoạch bẫy Hoàng Hạc Lâu một cái, lúc này thấy Hoàng Hạc Lâu không đuổi đến, pháp trượng trong tay hắn vạch một đường lên cao, một tia sét ngang vị trí phần ngực của Minh Đô phóng ra ngoài, hình thành một cột ánh sáng lao thẳng về phía Hoàng Hạc Lâu.
Tật Quang Điện Ảnh - kỹ năng pháp thuật hệ lôi cấp 40, có thể phóng ra sấm sét có năng lượng mạnh mẽ nối liền nhau, xếp thành từng cặp đồng thời tiến hành tấn công tất cả kẻ thù.
Hoàng Hạc Lâu giơ tấm khiên lên, một lần nữa hấp thu tất cả ma pháp, sau khi hấp thu xong năng lượng của Tật Quang Điện Ảnh, tấm khiên trên tay Hoàng Hạc Lâu sáng lên ánh chớp.
"Ai ui, tấm khiên không tệ nha." Minh Đô cười tủm tỉm nói.
Một tấm khiên thường cũng đã có thuộc tính kháng ma pháp, có thể ngăn cản Lôi Mâu cũng không tính là hiếm lạ, nhưng Tật Quang Điện Ảnh cho dù là pháp thuật quần công thì thương tổn gây ra cũng không kém hơn pháp thuật đơn thể, vậy mà tấm khiên của Hoàng Hạc Lâu vẫn có thể mạnh mẽ chống đỡ được Tật Quang Điện Ảnh, xem ra giá trị đỡ đòn không ít chút nào. Tấm khiên này nhất định không phải phàm vật.
"Ha ha, ngươi đã biết nó lợi hại rồi, nhận thua bây giờ còn kịp đấy!" Hoàng Hạc Lâu đắc ý nói.
Minh Đô híp mắt đáp lại: "Ngươi thế nhưng phải chú ý dùng cẩn thận một chút, tuyệt đối đừng để ta làm hỏng tấm khiên."
Có thể nói Minh Đô là một người có tính cường đạo nặng nhất Toàn Chân Giáo, coi trọng đồ vật của những người khác còn lừa gạt đồ vật của người ta. Họ Lý kia đã coi trọng đồ vật nào thì không thèm để ý đến ý kiến của chủ nhân liền trực tiếp đoạt đến tay.
Trong lúc nói chuyện, Minh Đô lại ném ra ma pháp “Phô Thiên Cái Địa” đánh về phía Hoàng Hạc Lâu.
"Hừ!" Hoàng Hạc Lâu vừa nhấc tấm khiên lên, bảo vệ bản thân, vừa lạnh lùng hừ một tiếng nói: "Trước khi mạnh miệng phải xem bản thân có bản lĩnh đó không đã."
Có bốn vết xe đổ trước đó, Hoàng Hạc Lâu lúc này cũng không dám đi đến bên rìa võ đài để đánh cận chiến, nhưng tấm khiên của hắn quả thực cường hãn, ma pháp của Minh Đô đánh vào nó hoàn toàn không có tác dụng, toàn bộ năng lượng đều bị tấm khiên hấp thu, trong chốc lát hai người cứ giằng co như vậy.
Kỳ thực tình huống hiện tại đối Minh Đô là vô cùng bất lợi, bởi vì mới giao thủ hiệp đầu tiên, Minh Đô không cẩn thận bị năng lượng ma pháp phóng ra trên tấm khiên đánh trúng, lượng máu tụt không ít, cứ kéo dài như thế này, thời gian vừa hết, không nghi ngờ gì hắn sẽ phải thua.
Ngược lại mà nói, Hoàng Hạc Lâu thế nhưng rất nhẹ nhõm, hắn ta biết, Minh Đô cứ phóng ma pháp kiểu này, sớm muộn cũng sẽ hao hết sạch nội lực, Pháp sư một khi không có nội lực, thì cho dù Minh Đô cứ trốn ở rìa võ đài, Hoàng Hạc Lâu cũng không sợ.
Đúng lúc này, Minh Đô đột nhiên ngưng nã ma pháp vào Hoàng Hạc Lâu.
"Ngươi làm sao vậy, có phải muốn nhận thua không?" Hoàng Hạc Lâu khiêu khích nói.
"Má nó, ta chưa từng thấy qua loại rùa đen rụt cổ nào như người!" Minh Đô thở dài một hơi nói: "Được rồi, trận này ta nhận thua!"
Minh Đô nói rồi lùi lại đến bên rìa võ đài, quay mặt về phía Hoàng Hạc Lâu sau đó nhảy một cái, nhảy xuống võ đài.
"Thắng!"
Hoàng Hạc Lâu nhìn Minh Đô thật sự tự sát, thần kinh một mực căng thẳng lập tức trầm tĩnh lại, trên mặt hắn ta lộ ra nụ cười hài lòng, cũng không tiếp tục giơ tấm khiên trong tay lên nữa.
Nhưng mà đúng vào lúc này, Hoàng Hạc Lâu cúi đầu nhìn xuống, lại đột nhiên thấy trên thân mình sáng lên một vòng ánh sáng trắng, ngay sau đó Hoàng Hạc Lâu chỉ cảm giác bị mất trọng lượng, chờ đến khi hắn ta kịp phản ứng thì tràng cảnh đã chuyển một cái, bản thân hắn ta đã đứng ở dưới võ đài.
"? ? ? ! ! !"
Nhìn thấy vị trí của mình, Hoàng Hạc Lâu lập tức choáng tại chỗ, trên mặt biểu lộ cảm xúc vừa mờ mịt lại vừa phẫn nộ. . . Vô cùng xoắn xuýt.
"Ha ha, xin lỗi nha. . ." Ngay thời điểm Hoàng Hạc Lâu vô cùng không hiểu tại sao, Minh Đô ngồi xổm trên võ đài, ôm cánh tay nhìn qua Hoàng Hạc Lâu ở bên dưới nói: "Ta không nghĩ ngươi lại ngốc như vậy, đã nói trước đầu hàng nhận thua thì chính là cháu trai, ngươi vậy mà còn tin tưởng ta sẽ đầu hàng."
"Đệt mợ ngươi!" Hoàng Hạc Lâu đứng dưới đài giận dữ mắng một tiếng, bộ mặt sụp đổ bị truyền tống ra khỏi đấu trường.
Trận đầu, chiến đội Một Đám Ô Hợp toàn thắng với tỉ số 5 : 0, mà năm ván thi đấu họ đều đánh toàn bộ người của chiến đội Sa Tăng xuống dưới võ đài.
Điều này khiến khán giả trên đấu trường nhìn mà than thở.
Các ván đấu đầu tiên của chiến đội Một Đám Ô Hợp khán giả đều có theo dõi, trong đám người kia, biểu hiện ra thực lực mạnh mẽ chỉ có duy nhất hai người là Bao Tam và Dương Na, Vương Vũ chỉ là phù dung sớm nở tối tàn, sau đó lại thêm thuyết âm mưu che giấu đi thực lực. Bởi vậy trong mắt khán giả, đám người Toàn Chân Giáo là một bọn hèn mọn chỉ thích dùng âm mưu quỷ kế mà thôi, nếu so sánh với thực lực mạnh mẽ của chiến đội Sa Tăng thì còn là có chút chênh lệch.
Cho nên phần lớn người xem đều cho là người thắng trong trận đấu lần này khẳng định là chiến đội Sa Tăng, ai mà ngờ được chiến đội Một Đám Ô Hợp dùng âm mưu quỷ kế, ở dưới người có thực lực chân chính mà vẫn mạnh đến loại trình độ này.
Tất cả năm ván họ đều ném đối thủ xuống võ đài, loại tự tin cùng thực lực chỉ đâu đánh đó này tuyệt đối không phải là may mắn, đối với đám người Toàn Chân Giáo này, khán giả thật sự vừa bực mình lại vừa buồn cười.
Rõ ràng đám người kia có bản lĩnh nghiền ép đối thủ, lại hết lần này tới lần khác dựa vào âm mưu quỷ kế, có thể đùa nghịch không biết xấu hổ thì tuyệt đối không bỏ ra một chút sức lực nào, đám người này đều là cái giống gì vậy, thú vui quá ác.
"Má nó! Bọn rác rưởi này, quá âm hiểm!"
Trận so tài đầu tiên đã xong, Lucifer cũng ý thức được đối thủ trước mắt không hề tầm thường, vẻ mặt của hắn ta bắt đầu thận trọng lên.
“Lần này chúng ta nhất định phải dùng tuyệt chiêu! Quả Cau, Ngũ Lôi Quả còn có bao nhiêu?" Lucifer nghiêm túc hỏi Quả Cau.
"Ngũ Lôi Quả?" Quả Cau hơi kinh hãi nói: "Đội trưởng không phải nói giải đấu chuyên nghiệp mới dùng đến sao?"
Lucifer đáp: "Không cần để ý nhiều như vậy, không dùng bây giờ thì chúng ta sẽ không còn cơ hội dùng nữa."
Sau trận đấu đầu tiên, Lucifer đã có một nhận thức mới về thực lực chân chính của đám người Toàn Chân Giáo, thực lực của đội viên chiến đội Sa Tăng so sánh với thực lực của đám người Toàn Chân Giáo quả thực là có chênh lệch một ít, nhưng cũng không tính là quá lớn, cho nên nếu muốn giành chiến thắng trong trận đấu thì nhất định phải nhờ vào sự giúp đỡ của đạo cụ đặc thù.
"Không có nhiều lắm, vừa đủ mỗi người một tổ." Quả Cau trong lòng vẫn còn sợ hãi nói: "Chi phí chế tạo thứ đồ này quá đắt, công hội của chúng ta phải bỏ đi hơn phân nửa tài liệu trong kho mới làm ra từng này.”
"Vậy là đủ rồi" Lucifer gật đầu nói: "Ngươi phân phát cho mỗi người một tổ, ta không tin không đánh chết bọn chúng được."
Đám người Lucifer vì đối phó người Toàn Chân Giáo mà bỏ ra không ít công sức vào trang bị và đạo cụ, còn đám người Toàn Chân Giáo lần đầu không hẹn trước mà cùng làm càn giống nhau, giờ cũng đang bỏ không ít công sức để ý trang bị của chiến đội Sa Tăng.
"Này, các ngươi có thấy không, tấm khiên kia nhìn cũng không tệ nha, chúng ta có muốn lấy đến tay hay không?" Minh Đô xuống võ đài rồi, vẫn như cũ đối với tấm khiên trong tay Hoàng Hạc Lâu nhớ mãi không quên.
Hết cách rồi, không có tên Pháp sư nào lại không có ấn tượng sâu với tấm khiên dạng đó cả.
"Ngươi là một Pháp sư, ngươi muốn tấm khiên kia để làm cái gì?" Vương Vũ buồn bực hỏi.
Minh Đô nói: "Ta cho Lão Nhị dùng."
"Ngươi cho Lão Nhị dùng?" Vương Vũ vuốt cằm nói: "Này không giống như phong cách thường ngày của ngươi nha, ngươi sẽ vì người khác mà đi đoạt trang bị sao?"
"Ta đúng là người như vậy đó, vì các ngươi, lão tử có thể xông pha khói lửa." Minh Đô lại nói khoác không biết ngượng.
"Phải vậy không? Chúng ta làm sao lại không tin ngươi?" Tất cả mọi người bĩu môi: "Ngươi sẽ không phải là Minh Đô giả đấy chứ, lão Ngưu, mau đè hắn lại, chúng ta kiểm chứng một chút."
Minh Đô nói vì mọi người có thể chết trước mấy lần, chuyện này không có vấn đề gì, nhưng lại liên quan đến trang bị cực phẩm, vậy rõ ràng là hắn nói nhảm.
"Được!" Vương Vũ cười cười, bàn tay vung một cái đè Minh Đô trên mặt đất.
Minh Đô lớn tiếng kêu lên: "Đừng, ta là thật, ngươi không cảm thấy loại trang bị này rơi vào trên thân người một nhà đối ta rất có lợi hay sao?"
"Ồ!" Mọi người như có điều suy nghĩ gật đầu nói: "Ừ, đây đúng là Minh Đô thực sự."