Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 854 - Chương 856: Cướp Sạch, Lột Sạch, Giết Sạch

Trang 428# 1

 

 

 

Chương 856: Cướp sạch, lột sạch, giết sạch
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




"Ta hẳn là ở ngay đằng sau các ngươi thôi." Lợi Quần suy nghĩ một lát trả lời.

Tuy vừa nãy Lợi Quần không chú ý đến hoàn cảnh bên cạnh, nhưng mà hắn ta cũng cảm giác ra được, Vương Vũ kéo hắn ta từ phía sau.

"Được, vậy ngươi trước tiên cố gắng chống đỡ, bây giờ chúng ta lập tức đến đó!" Hoàng Hạc Lâu nói một câu trong kênh công hội, quay đầu đi trở về.

Đúng lúc này, Vương Vũ đã cầm cung tiễn của Lợi Quần đi sang bên cạnh, Vô Kỵ lại nháy mắt ra hiệu với Danh Kiếm Đạo Tuyết bên cạnh.

Danh Kiếm Đạo Tuyết cười tủm tỉm đi tới bên cạnh Lợi Quần.

Nhìn thấy ánh mắt của Danh Kiếm Đạo Tuyết, Lợi Quần sợ hãi uốn éo người muốn tránh né, nhưng mà còn chưa xoay người được hai cái, Linh Lung Mộng giơ nỏ lên, một mũi tên bắn lên bóng người Lợi Quần, Lợi Quần lại bị cố định thân thể lần nữa.

Danh Kiếm Đạo Tuyết đi tới trước mặt Lợi Quần, tay vừa nhấc lên sờ vào bộ ngực của Lợi Quần, giáp ngực của Lợi Quần lập tức xuất hiện trong tay Danh Kiếm Đạo Tuyết.

"Trời ạ, chuyện gì đang xảy ra thế này?" Nhìn thấy Danh Kiếm Đạo Tuyết tiện tay lột được trang bị trên người Lợi Quần xuống, quai hàm của đám người xem lập tức rơi hết xuống mặt đất.

Thuật Trộm Cắp thì tất cả mọi người đều biết, đó là bản lĩnh giữ nhà của Thần trộm, nhưng mà Thuật Trộm Cắp chỉ có thể lén lút trộm đồ trong túi người chơi thôi, còn loại trực tiếp lột trang bị trên người người ta xuống, rốt cuộc là cái quỷ gì chứ?

Càng khiến người ta kinh ngạc hơn chính là, Thuật Trộm Cắp này của Danh Kiếm Đạo Tuyết còn có tỷ lệ thành công quá cao, kỹ năng như vậy, quả thật khiến người ta nghe thấy là nổi hết cả da gà.

Thật ra vốn dĩ Thuật Trộm Cắp của Danh Kiếm Đạo Tuyết cũng không cao đến mức ấy, lần trước khi đánh phụ bản Atlanta, Danh Kiếm Đạo Tuyết không biết dùng bao nhiêu tiền đi mua một Thuật Trộm Cắp, lại quét kỹ năng này đến đỉnh cấp, tỷ lệ thành công lên đến 60%, cứ hai lần ra tay là sẽ có một lần thành công, có thể không cao nữa chắc.

"Ôi chao, giáp ngực của Tinh Linh Gió... trang bị Ám Kim... Thuộc tính không tệ nhỉ, lão Mộng, cho ngươi!" Danh Kiếm Đạo Tuyết cầm giáp ngực của Lợi Quần trong tay vuốt vuốt nhìn xem thuộc tính, tiện tay ném cho Linh Lung Mộng, Linh Lung Mộng nhìn cũng không thèm nhìn nhét thẳng vào trong túi.

"..."

Nhìn thấy Danh Kiếm Đạo Tuyết ép buộc lột giáp ngực Ám Kim trên người mình xuống, ánh mắt Lợi Quần lóe lên vẻ sợ hãi, trên gương mặt lập tức lộ ra biểu cảm vừa sợ vừa giận.

May mà Lợi Quần bị Linh Lung Mộng cấm ngôn rồi, nếu không nhìn hắn ta có bộ dạng như vậy, có lẽ là phải gào khóc ngay tại chỗ mất.

Trang bị Ám Kim này thế nhưng là Lucifer lén lút lấy ra từ nhà kho công hội, tuyệt đối có giá trị liên thành, nếu bị mất trong tay Lợi Quần, thế thì lỗi lầm sẽ rất to đấy.

Lúc này Lợi Quần đã gào khóc ầm ĩ rồi, đang lớn tiếng kêu cứu trong kênh công hội: "Các ngươi mau đến đây đi! Bọn chúng đang..."

Lợi Quần đang định nói mình bị người ta lột trang bị xuống, nhưng mà nói đến đây, Lợi Quần đột nhiên sững sờ, vội vàng nuốt lấy mấy câu đang định nói phía sau.

Lợi Quần đi theo Lucifer lăn lộn lâu như vậy, đương nhiên hiểu được thái độ làm người của Lucifer, tên nham hiểm giả dối này vô cùng biến thái, đối với người ngoài không từ chút thủ đoạn nào, đối với chính người của mình cũng mẹ nó ra tay tàn nhẫn... Nếu như chuyện này bị Lucifer biết được, Danh Kiếm Đạo Tuyết dám lột một trang bị của Lợi Quần, thì Lucifer dám lột một lớp da của Lợi Quần.

"Bọn chúng đang ở đâu hả?" Đám người Hoàng Hạc Lâu dựa trên nguyên tắc trợ giúp Lợi Quần vội vàng nói: "Ông đây quay lại tìm kiếm cả nửa ngày, vẫn không tìm thấy ngươi ở đâu cả, chỗ nào cũng toàn là sương mù, ngươi kêu lên một tiếng ta xem nào."

"Kêu làm sao được, ta bị cấm ngôn rồi." Lợi Quần khóc không ra nước mắt, lúc này Danh Kiếm Đạo Tuyết đã lấy mũ của Lợi Quần xuống rồi, đồng thời tay lại sờ lên quần của Lợi Quần.

"Cởi giày, ở đây còn có đồng đội nữ kia kìa." Vương Vũ thấy Danh Kiếm Đạo Tuyết định cởi luôn cả quần của Lợi Quần, vội vàng khuyên bảo.

Lợi Quần nghe thấy thế, cảm kích liếc nhìn Vương Vũ một cái, nhất thời cảm thấy Vương Vũ cũng không đáng hận như trước nữa.

Nhưng mà lời kế tiếp của Vương Vũ, trực tiếp khiến Lợi Quần phun ra một ngụm máu.

Vương Vũ nghiêm trang giải thích với Danh Kiếm Đạo Tuyết: "Đợi lát nữa lột quần ra thì trực tiếp đánh chết luôn, mọi người cũng sẽ không lúng túng, để ta ra tay cho, ta ra tay nhanh nhẹn hơn một chút..."

"Đệt ông nội ngươi, ngươi không được chết tử tế đâu!" Trong khi ngọn lửa giận dữ đang hừng hực cháy trong lòng Lợi Quần, giày và quần của Lợi Quần theo thứ tự bị lột xuống sạch sẽ, trong nháy mắt khi Danh Kiếm Đạo Tuyết lột quần của Lợi Quần xuống, Vương Vũ một gậy đâm trúng đầu Lợi Quần, đánh Lợi Quần bay ra khỏi đấu trường.

Lợi Quần bước vào sân đấu một thân trang bị cực phẩm, ra khỏi sân đấu thì bị lột đến sạch trơn, trên người chỉ còn sót lại mỗi áo lót, nhất thời xấu hổ và giận dữ đan xen, trực tiếp lựa chọn đăng xuất.

So sánh với sự bi thương muốn chết của Lợi Quần, đám người Vương Vũ vẻ mặt tươi cười, bốn món trang bị Ám Kim đấy, ôi chao, có lẽ là phần thưởng cho ngôi vị quán quân của cuộc thi này cũng chưa chắc đã hậu hĩnh đến vậy đâu. Cảm ơn hệ thống, cảm ơn chiến đội Sa Tăng, hơn nữa càng phải cảm ơn Lucifer, đánh nhiều trận như vậy, trận này mới lấy được lợi ích thực tế đây này.

Sau khi xử lý Lợi Quần sạch sẽ, Vô Kỵ nhìn xung quanh một vòng nói: "Bọn chúng quay lại rồi, chúng ta đi vòng qua."

"Ừ!" Mấy người Toàn Chân Giáo nếm được ngon ngọt lúc này đều nhất nhất nghe theo lời Vô Kỵ, đi theo đằng sau Vô Kỵ đi vòng qua làn sương mù màu hồng phấn, di chuyển đến một bên khác, đồng thời cũng nhìn thấy đám người Hoàng Hạc Lâu đang mất phương hướng trong làn sương mù màu hồng.

Chọn đúng thời cơ, Linh Lung Mộng và Vương Vũ lại cố định thân thể lần nữa, bắt lấy.

Ngọc Khê đứng bên cạnh Hoàng Hạc Lâu dưới ánh nhìn chằm chằm của Nhuyễn Trung Hoa, bị Vương Vũ kéo đi...

Nhuyễn Trung Hoa đang định kêu to, lại bị một mũi tên từ trong làn sương mù màu hồng bắn ra, cố định Nhuyễn Trung Hoa thật chặt.

Vương Vũ vươn người nhảy đến bên cạnh Hoàng Hạc Lâu, dựa lưng vào Hoàng Hạc Lâu, lặng yên không tiếng động kéo Nhuyễn Trung Hoa ra ngoài.

Đợi đến khi Hoàng Hạc Lâu kịp tỉnh táo lại, bản thân hắn ta vậy mà đã biến thành chỉ huy một mình.

Vẫn như cũ là cướp binh khí trước, sau đó lột quần áo... Toàn Chân Giáo dưới ánh nhìn soi mói của mấy trăm nghìn người xem, lột sạch tất cả trang bị trên người Nhuyễn Trung Hoa và Ngọc Khê, cuối cùng tàn nhẫn giết hại.

Cướp sạch, lột sạch, giết sạch!

Hành vi khiến người khác giận sôi như vậy, khiến tất cả mọi người không nhịn được liên tưởng đến chính sách ba sạch của đám chó chết Nhật Bản năm xưa.

Giống như Lợi Quần, Ngọc Khê và Nhuyễn Trung Hoa kêu gào mấy tiếng trong kênh công hội, sau đó mất đi tin tức, nhưng bọn họ ngầm hiểu với nhau đều không nhắc đến chuyện trang bị bị lột sạch,,, Dù sao tất cả mọi người đều không ngốc, biết rõ làm thế nào mới có được trang bị, cũng biết tầm quan trọng của trang bị, mất mạng không quan trọng, trang bị mà mất thì cũng không cần lăn lộn nữa luôn.

Vương Vũ giống như Chuột Lông Vàng, liên tục kéo đi ba đồng đội của Hoàng Hạc Lâu, Hoàng Hạc Lâu dù không có mắt nhìn đến thế nào đi nữa, cũng ý thức được chuyện gì đang xảy ra, vội vàng kêu gọi Lucifer: "Lão đại, các ngươi đến chưa, bên phía này chỉ còn lại có một mình ta thôi."

"Đến cái rắm ấy, xung quanh toàn là sương mù, ngươi có thể cho ta một vị trí cụ thể được không hả?" Lucifer từ khi Lợi Quần kêu cứu thì đã bắt đầu tìm người rồi, nhưng mà tìm đến bây giờ, vẫn không tìm thấy được Hoàng Hạc Lâu, trong lòng cũng vô cùng sốt ruột.

"Là một nơi có làn sương mù màu hồng!" Hoàng Hạc Lâu nhìn xung quanh một lát, phát hiện duy có một đặc điểm mang tính đặc trưng hơn những chỗ khác, chính là sương mù xung quanh màu hồng.

"Sương mù màu hồng?" Lucifer nghe thấy vậy thì nhíu mày một cái nói: "Vừa nãy ta cũng nhìn thấy sương mù màu hồng mà, nhưng mà ta không nhìn thấy ngươi."

"Ta ở trong sương mù!" Hoàng Hạc Lâu nói.

"Thảo nào! Chúng ta đi vòng qua bên ngoài, ngươi chờ đó, ta đến ngay đây." Lucifer nói xong, dẫn theo thuộc hạ vòng vèo quay lại.

Khi đám người Toàn Chân Giáo che giấu ẩn nấp, đã cắm một con Nhãn Cầu Thảo giữa đường, mọi cử động của Lucifer đều nằm trong lòng bàn tay của Toàn Chân Giáo, Vô Kỵ nấp trong một bên sương mù màu hồng khác nhìn thấy Lucifer dẫn người vòng lại, đưa tay chỉ Hoàng Hạc Lâu nói với Linh Lung Mộng và Vương Vũ: "Ra tay!"


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment