Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 860 - Chương 862: Cao Thủ Giống Như Thần

Trang 431# 1

 

 

 

Chương 862: Cao thủ giống như thần
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




"Ha ha" Đối với lời nói của Minh Đô, Khô Đằng Lão Thụ chỉ cười cười, sau đó không thèm đếm xỉa đến Minh Đô, ngược lại tự mình quay sang nói với Vương Vũ: "Đừng thấy Lucifer như thế kia, ngươi có biết anh trai hắn là ai không?"

"Không biết..." Vương Vũ lắc đầu.

Nói thật ra, nhóm người Toàn Chân Giáo này chỉ thích tự mình chơi đùa theo kiểu của mình, nếu là cao thủ lâu năm thì đám người Vô Kỵ cố gắng lắm cũng có thể quen biết một vài người, chứ nếu là người tài mới xuất hiện, mẹ nó ai mà biết là ai được chứ.

Vương Vũ là nhân vật điển hình cho người không để ý đến chuyện bên ngoài giang hồ, người này thì càng không cần nói đến nữa, số người nổi tiếng mà Vương Vũ quen biết hoặc là bạn bè, hoặc là đã từng bị Vương Vũ đánh cho... Bạn bè thì Vương Vũ còn có thể ghi nhớ được, còn người bị Vương Vũ đánh thì hắn cũng sẽ không cố gắng ghi nhớ trong lòng làm gì cả, về phần những người khác, trong mắt Vương Vũ đều được gọi chung là người qua đường, cũng không khá hơn những NPC cao cấp một chút là mấy.

"..." Nhìn thấy Vương Vũ kiến thức nông cạn như vậy, Khô Đằng Lão Thụ ban đầu cũng bất ngờ sửng sốt một lát, sau đó nói: "Võ Động Càn Khôn!"

"Ồ..." Vừa nghe thấy Khô Đằng Lão Thụ nói như thế, Vương Vũ nhướn mày, ý tứ sâu xa kinh ngạc than thở.

"Thế nào, bây giờ thì đã biết rồi nhé." Khô Đằng Lão Thụ cho rằng Vương Vũ sợ, cười híp mắt hỏi.

Nhưng mà Vương Vũ lại lẩm bẩm nói: "Nick rất hay đó, sao lúc trước ta lại không nghĩ đến nhỉ."

Võ Động Càn Khôn, cái tên vừa ngông cuồng vừa khoe mẽ đến mức độ nao, so với nick Thiết Ngưu nghe qua như vai diễn phụ này thì không biết còn trâu bò hơn gấp bao nhiêu lần, thấy anh trai của tên khốn kiếp Lucifer có nick trâu bò như vậy, Vương Vũ tỏ rõ vẻ ước ao.

"Á..." Khô Đằng Lão Thụ nghe thấy thế điên cuồng chảy mồ hôi: "Ngươi không biết hắn ta sao?"

"Không biết..." Vương Vũ lắc đầu hỏi đám người Vô Kỵ: "Các ngươi thì sao?"

Mấy người Vô Kỵ cũng liên tục lắc đầu, chỉ có Danh Kiếm Đạo Tuyết gật đầu nói: "Đã từng nghe nói đến, nhưng mà không quen biết gì."

"..." Khô Đằng Lão Thụ hoàn toàn hết chỗ nói luôn rồi, không thể tưởng tượng được người của chiến đội này có thực lực mạnh mẽ như vậy, mà kiến thức thì lại quá hẹp hòi, ngay cả người nổi tiếng như Võ Động Càn Khôn vậy mà chưa ai từng nghe nói đến sao? Đây là kiến thức nông cạn? Hay là tự tin đến mức coi thường anh hùng trong thiên hạ? Khô Đằng Lão Thụ đột nhiên cảm thấy có chút không hiểu nổi những người trước mắt này rồi.

"Lợi hại lắm sao?" Vương Vũ hỏi tượng trưng một câu.

Khô Đằng Lão Thụ nói: "Đâu chỉ rất lợi hại, đó là cực kỳ lợi hại, có biết Duy Võ Độc Tôn không hả, đó chính là công hội của Võ Động Càn Khôn đó, là một trong những công hội mạnh nhất khu bảy đó, quý thi đấu này còn xếp hạng trên Liên Minh Huyết Sắc của thành Dư Huy các ngươi đó.

"Lợi hại như vậy sao?" Thấy Khô Đằng Lão Thụ thổi phồng công hội của Võ Động Càn Khôn thành lợi hại như vậy, đám người Vô Kỵ có chút nửa tin nửa ngờ.

Liên Minh Huyết Sắc thế nhưng là công hội lâu năm, tài lực ăn sâu bén rễ, tuy nói rằng trong Trọng Sinh cũng không phát triển được lạc quan cho lắm, còn bị người ta đào góc tường, nhưng mà nền tảng vẫn còn ở đây đó, làm sao lại bị một công hội mới vượt qua được?

"Đương nhiên rồi, đây chính là thành Chiến Thần, nào có phải thành thị ngoại thành như các ngươi có thể so sánh được, có điều trâu bò nhất cũng không phải là công hội Duy Võ Độc Tôn này, mà chính là thực lực cá nhân của Võ Động Càn Khôn." Khô Đằng Lão Thụ nói.

"Thực lực cá nhân? Lợi hại lắm sao?" Vương Vũ luôn luôn có một loại yêu thích không kiềm chế nổi với những người chơi cao thủ.

Khô Đằng Lão Thụ đánh giá Vương Vũ từ trên xuống dưới một cái, nói: "Thực lực của ngươi không tệ, nếu như ta không đoán sai, ngươi không phải từng ở trong quân đội, chẳng qua là luyện mấy bài võ thôi."

"Ừ, ở nông thôn tùy tiện học qua loa mấy kỹ năng thôi." Vương Vũ nói.

"Thế thì dễ nói chuyện rồi!" Khô Đằng Lão Thụ ra vẻ thần bí nói: "Những người khác thì không thể hiểu được Võ Động Càn Không lợi hại đến mức độ nào, nhưng ngươi cũng coi như là người trong nghề, hẳn là có thể tưởng tượng được rồi."

"Ồ? Tại sao nói như thế?" Vương Vũ càng hiếu kỳ hơn nữa.

Khô Đằng Lão Thụ nhìn xung quanh một vòng, giống như sợ bị người ta cho rằng hắn ta bị bệnh thần kinh, hạ thấp giọng nói: "Võ Động Càn Khôn biết võ công!"

"Võ công?" Mấy người Toàn Chân Giáo nghe thấy thế, đồng loạt xoay mặt sang nhìn hai người Vương Vũ và Dương Na. sau đó nở nụ cười: "Ha ha, võ công á..."

Hai người Vương Vũ Dương Na pha trộn với mấy người Toàn Chân Giáo lâu như thế, ít nhiều cũng đề cập đến đề tài hoàn cảnh xuất thân linh tinh gì đó của Vương Vũ, những người khác trong Toàn Chân Giáo đương nhiên cũng không xa lạ gì với võ công.

Dương Na ngày thường cũng sẽ thỉnh thoảng biểu hiện rõ ràng những lời như trình độ Vương Vũ bây giờ là cao thủ đứng đầu trong giới võ công vân vân, hơn nữa biểu hiện thực lực của Vương Vũ trong ngày thường, mọi người vô cùng tin tưởng không nghi ngờ gì đối với chuyện này, lúc này nghe Khô Đằng Lão Thụ nói Võ Động Càn Khôn biết võ công, mọi người không tự giác được nghĩ đến câu nói múa rìu qua mắt thợ.

"Sao hả? Các ngươi không tin à?" Khô Đằng Lão Thụ vô cùng có ý kiến với giọng điệu của mấy người Toàn Chân Giáo.

"Ngươi muốn những thứ khác thì chúng ta có thể không tin, còn về phần võ công ấy à..." Ký Ngạo chỉ chỉ Vương Vũ nói: "Ta còn chưa từng nhìn thấy ai có thể mạnh hơn chú Ngưu của ta."

"Hừ hừ!" Khô Đằng Lão Thụ cười lạnh nói: "Huênh hoang khoác lác, ếch ngồi đáy giếng!"

"Đéo đỡ được! Tại sao lại nói thế hả?" Thấy tướng bại trận bên kia mà cũng dám cười nhạo mình, lúc này Ký Ngạo vô cùng khó chịu giơ nắm đấm định đi đánh nhau với Khô Đằng Lão Thụ.

Vương Vũ vung tay lên, đè chặt Ký Ngạo trở về, cười hỏi Khô Đằng Lão Thụ: "Võ công người kia rất cao sao?"

"Đương nhiên! Nếu không ngươi cho rằng kẻ như Lucifer có thể coi trời bằng vung như vậy, thật sự không ai có thể dạy dỗ bọn chúng sao? Còn không phải vì anh trai của hắn ta sao?" Khô Đằng Lão Thụ nhắc đến Lucifer, vẻ mặt tràn đầy khinh bỉ.

"Cao đến mức nào?" Vương Vũ cũng có chút không phục hỏi Khô Đằng Lão Thụ.

"Một người có thể đánh một đoàn!" Khô Đằng Lão Thụ nói.

"Một đoàn là bao nhiêu người?" Vương Vũ không hiểu hỏi Vô Kỵ.

Vô Kỵ nói: ''Dựa theo quy chế xây dựng quân đội của quốc gia chúng ta, không ít hơn hai nghìn người."

"Hai nghìn người á, chú Ngưu của ta cũng có thể làm được!" Ký Ngạo lại mạnh mẽ thổi phồng so sánh...

Lần trước Vương Vũ quả thật một mình đánh lại hai nghìn người kia mà, có điều Vương Vũ này chỉ là dựa vào kỹ năng vô địch mà toàn thân rút lui thôi, đánh một đoàn cái gì đó hoàn toàn chỉ là nói hươi nói vượn.

Bị Ký Ngạo thổi phồng như vậy, Vương Vũ đỏ mặt kéo Ký Ngạo một cái nói: "Đừng nói bậy!"

"Hừ hừ!" Khô Đằng Lão Thụ lại nói: "Ta chính là đang nói trong thực tế, Quân Giải Phóng!"

"Trong thực tế? Còn là Quân Giải Phóng?" Nghe thấy lời nói của Khô Đằng Lão Thụ, Vương Vũ và Dương Na đồng loạt lộ ra vẻ mặt kinh khủng.

"Sao vậy lão Ngưu? Không phải người vẫn luôn nói game này hạn chế thực lực của ngươi sao? Trong thực tế ngươi cũng có thể một mình đánh một nghìn người đó thôi." Mọi người đều rối rít hỏi.

"Đừng gây chuyện..." Vương Vũ phất tay nói: "Các ngươi thật sự coi ta là siêu nhân chắc... Trong thực tế nếu như không có hạn chế thể lực, người bình thường tay không ta có thể đánh đến năm mươi người cũng đã mệt chết rồi, càng đừng nói đến loại quân đội như Quân Giải Phóng, cho dù bây giờ ta tuổi trẻ khỏe mạnh cường tráng, có lẽ cũng không cần đến hai mươi người là đã có thể đè ta nằm dài xuống đất rồi."

Tuy Vương Vũ trải đời không bao lâu, nhưng mà võ học và quân đội về cơ bản không thoát được quan hệ, đối với thực lực của quân nhân, đương nhiên là không dám coi thường.

Đừng nói một người lính còn có thể lực vượt gấp mấy lần người bình thường, một khi quân nhân được tổ chức thành đội, thực lực kia cũng không chỉ đơn giản như một cộng một nữa, một người có thể đối đầu với một đoàn quân nhân, mẹ nó cái này trong mắt Vương Vũ chính là cấp bậc của thần tiên rồi, huống chi còn là người bình thường, thảo nào Khô Đằng Lão Thụ đánh giá thực lực của Võ Động Càn Khôn cao như vậy.

"Bà mẹ nó, thật hay giả đó? Bản lĩnh thân thể này của ngươi mà ngay cả hai mươi người cũng không đánh lại được sao?"

Vừa nghe thấy Vương Vũ nói như thế, mấy người Toàn Chân Giáo nhất thời tất cả đều nản lòng, biểu cảm trên mặt vô cùng phức tạp...


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment