Trang 432# 1
Chương 864: Con đường thứ ba
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
Bởi vì được hệ thống thông báo trước là phần thưởng bị nuốt mất rồi, mấy người Toàn Chân Giáo cũng không còn đi theo đằng sau các đội ngũ khác đợi trao giải khen thưởng nữa, mà chính là đi thẳng ra khỏi sân thi đấu công cộng.
Mặc dù mức độ chém gió trong lời của Khô Đằng Lão Thụ cũng không thấp, nhưng mà sức ảnh hưởng của Duy Võ Độc Tôn tại thành Chiến Thần chắc chắn rất lớn, một đám người Toàn Chân Giáo ngược lại cũng không sợ bọn họ, có điều đám người kia vừa lấy được một đống đồ còn chưa xử lý xong, so ra thì sợ phiền phức hơn, vì vậy một đám người ra khỏi sân thi đấu chạy thẳng đến điểm truyền tống.
Quay lại thành Dư Huy thì đó chính là địa bàn của Toàn Chân Giáo, Duy Võ Độc Tôn có trâu bò hơn đi chăng nữa, cũng không hãm hại đuổi giết đến tận thành Dư Huy được, dù sao Liên Minh Huyết Sắc cũng là công hội có mặt mũi, làm sao có thể tùy ý mặc cho người khác giễu võ giương oai trên địa bàn của bọn họ được.
Xuyên qua một con đường, mọi người vừa mới đi tới phố trung tâm, ngay khi còn cách khu hồi sinh chưa đến năm mươi mét nữa, đột nhiên Vương Vũ lên tiếng trong kênh công hội: "Mọi người cẩn thận một chút, gần đây có kẻ địch."
"Thật sao?" Nghe thấy lời nói của Vương Vũ, mọi người đều rối rít rút vũ khí ra: "Có khoảng bao nhiêu người?"
"Tự mình nhìn về phía trước đi!" Vương Vũ hời hợt trả lời một câu.
"Á..." Đoàn người hoảng sợ vội vàng ngẩng đầu, đã thấy trong đám người đi đường ngay con đường lớn phía trước mặt, chui ra một đám người đông nghìn nghịt.
Tuy những người này trang bị khác nhau, nhưng mà có một điểm giống nhau, đó chính là ở ngực đều có một chữ "Võ".
Nếu như không có gì bất ngờ, thì khả năng đây là người của Duy Võ Độc Tôn, không thể tưởng tượng được hiệu suất làm việc của Lucifer lại nhanh như vậy, lúc này mới bao nhiêu thời gian đâu, thế mà đã dẫn người đến bao vây điểm truyền tống rồi.
Những lúc như thế này, hầu như có thể nhìn ra sức ảnh hưởng của các công hội lớn ở vùng đất đó.
Lúc này, người chơi ở một con phố trung tâm khác nhìn thấy người chơi của Duy Võ Độc Tôn xuất hiện bao vây người khác, đều vô cùng biết thời biết thế lựa chọn né tránh, đây là đặc quyền sức ảnh hưởng riêng biệt chỉ các công hội lớn mới có được.
Nắm đấm nhỏ đương nhiên không để ý đến đâu, cảnh tượng náo nhiệt giữa những công hội lớn nào có dễ dàng nhìn thấy như vậy, bên kia không vui, tiện tay vung tay một cái, cũng đã là tai họa ngập đầu đối với những người chơi bình thường.
Lúc này có khoảng chừng hơn hai trăm người chơi của Duy Võ Độc Tôn trên đường phố, người chơi bình thường đương nhiên không dám tiếp tục nán lại nơi đây nữa.
Nhìn thấy kẻ địch đứng trước mặt, đám người Toàn Chân Giáo ánh mắt căng thẳng, nắm chặt vũ khí trong tay.
Đối với đám người Toàn Chân Giáo kia mà nói, biên chế hai trăm người đương nhiên không dễ dàng đối phó, nhưng cũng có thể xông ra một lần.
Khi mọi người ở đây đang định chém giết xông ra, Lucifer từ trong đám người chui ra.
Vẻ mặt Lucifer ngoài cười nhưng trong không cười nói: "Thật là khéo quá, các vị, không thể tưởng tượng được thế mà lại có thể gặp được các ngươi ở chỗ này!"
Quả nhiên là đồ đê tiện, hai trăm người canh giữ điểm truyền tống, mục đích rõ rành rành, vừa nhìn thấy đã biết là được sắp xếp xong xuôi từ lâu, Lucifer này không biết xấu hổ còn dám nói thật khéo, thật là đủ mặt dày mày dạn.
Có điều chuyện này cũng hợp tình hợp lý thôi, phải biết rằng một đám người Lucifer bị Toàn Chân Giáo lột sạch trang bị thế nhưng là trọn vẹn mười bộ Ám Kim đó, dược tề đạo cụ gì đó đều không tính, chỉ riêng mấy bộ trang bị này thôi cũng đã có giá trị liên thành rồi, gần như cùng đẳng cấp với đầu đạn hạt nhân trong thế giới hiện thưc, Lucifer làm sao có thể để mấy người Toàn Chân Giáo dễ dàng mang đi như vậy được.
Mấy người Toàn Chân Giáo ngay từ khi bắt đầu đã sớm có phán đoán, chẳng qua không ngờ đến Lucifer lại đến nhanh như vậy mà thôi.
Bàn về không biết xấu hổ, Toàn Chân Giáo cũng chưa từng biết sợ ai bao giờ, thấy Lucifer giả vờ tình cờ gặp gỡ, Vô Kỵ cũng cười tủm tỉm trả lời: "Đúng vậy đó, thật sự là duyên phận, bây giờ thời gian cũng không còn sớm lắm, Lucifer huynh nên đi nghỉ ngơi sớm đi, chúng ta cũng phải quay về đây, lần khác chúng ta lại cùng nâng cốc trò chuyện vui vẻ, phiền mọi người nhường đường một chút."
"Còn muốn chạy sao? Không dễ dàng như vậy đâu!" Lúc này Quả Cau từ đằng sau Lucifer chui ra, lớn tiếng quát Vô Kỵ.
"Hả?" Vô Kỵ nghiêng đầu suy nghĩ nói: "Chẳng lẽ còn muốn mời chúng ta ăn cơm nữa hay sao? Như vậy khách sáo quá rồi."
"Mẹ nó đừng có giả vờ với ta nữa!" Thấy tên này trong lòng rõ ràng còn cố giả vờ hồ đồ, Lucifer cũng không giả vờ được nữa rồi, gào lên giận dữ: "Ta dẫn theo nhiều người đứng đợi ở đây như vậy, ngươi phải biết là xảy ra chuyện gì chứ."
"Hả? Là chuyện gì cơ?" Vô Kỵ vẫn giả vờ ngớ ngẩn hỏi, đồng thời ra lệnh chuẩn bị tấn công trong kênh công hội, Danh Kiếm Đạo Tuyết và Bắc Minh Hữu Ngư lập tức biến mất bóng dáng.
"Hừ!" Lúc này Lucifer cũng đã nhìn ra, Vô Kỵ cũng là tên lưu manh, không nói chuyện thẳng ra thì hắn ta sẽ giả vờ ngớ ngẩn, vì vậy Lucifer lạnh lùng nói: "Các ngươi có thể đi, nhưng phải để trang bị lại cho ta!"
"Trang bị? Trang bị nào cơ?" Vô Kỵ vẫn giả vờ giả vịt như trước.
"Là bộ đồ Ám Kim trong túi của ngươi!" Lucifer nói thẳng ra.
"À, là trang bị trong túi của chúng ta ấy hả?" Vô Kỵ vô lại nói: "Vì sao phải cho ngươi?"
Lucifer giận dữ nói: "Mẹ nó ngươi bớt ngu ngốc đi, những trang bị kia là của ai, không phải ngươi cũng hiểu rõ ràng sao?"
Vô Kỵ cười ha ha nói: "Ngươi đứa trẻ này nói chuyện cũng thật thú vị, trang bị trong túi của chúng ta thì còn có thể là của ai được nữa chứ?"
"Á..." Lucifer bị lời nói không biết xấu hổ của Vô Kỵ làm cho nghẹn đến sững sờ, không đợi Lucifer tổ chức lại câu chữ cho trôi chảy để nói lại, Quả Cau lại kêu lên lần nữa: "Ta đệt ông nội ngươi! Chúng ta bớt nói nhảm đi, bây giờ cho các ngươi hai con đường, một, để lại trang bị chạy lấy người, hai, bị chúng ta đánh giết đến khi nào rơi ra trang bị mới thôi."
Cuối cùng, Quả Cau lại nói thêm một câu: "Ta khuyên các ngươi tốt nhất nên giao trang bị ra đây đi, nếu không chúng ta bắt đầu ra tay rồi, cũng không phải chỉ đơn giản là chết một lần đâu."
Trong Trọng Sinh, tỷ lệ người chơi làm rơi đồ cũng không cao, không có giá trị PK thì có chết mười lần mà có thể rơi ra một trang bị cũng đã là xui xẻo lắm rồi, nếu thật sự tùy ý bọn họ đánh đến cho rơi hết tất cả trang bị ra, có lẽ không chết mấy trăm lần không được đâu...
Liên tục bị chém chết mấy trăm lần, mặc dù không bị giết thành cấp 10, nhưng quá trình tử vong dài dòng nhàm chán này cũng là một loại tra tấn, loại phương pháp hạ cấp này thế mà chiến đội Sa Tăng cũng có thể tùy tiện lựa chọn được.
"Ồ..." Vô Kỵ nghe thấy thế gãi gãi mũi.
"Hừ hừ!" Thấy Vô Kỵ không hề bác bỏ, Quả Cau còn tưởng rằng Vô Kỵ sợ rồi, không nhịn được giục giã: "Nhanh lên, miễn là các ngươi giao hết trang bị ra đây, thù hận của chúng ta sẽ xóa bỏ sạch sẽ!"
"Thật sao?" Vô Kỵ nhìn Quả Cau nói: "Ta cảm thấy còn có phương pháp giải quyết thứ ba nữa."
"Phương pháp gì?" Quả Cau giật mình một cái hỏi.
Vô Kỵ lấy tay che nắng, nhìn thoáng qua hai người Danh Kiếm Đạo Tuyết và Bắc Minh Hữu Ngư đang nhìn về phía mình, ra một dấu hiệu OK, sau đó thản nhiên nói: "Đương nhiên là chúng ta giết sạch các ngươi!"
"Ầm! Ầm! Ầm!"
Vô Kỵ vừa mới dứt lời, đã nghe thấy từng trận nổ vang từ sau lưng đám người Duy Võ Độc Tôn truyền đến.
"Là Ngũ Lôi Quả!" Nghe thấy tiếng vang quen thuộc, đám người Lucifer cuống quýt hấp tấp quay đầu lại, đã thấy hàng nghề nghiệp tầm xa đứng sau mình trên đầu liên tục tới tấp xuất hiện đủ loại hiệu quả khống chế Cấm Ngôn, Giảm Tốc Độ, Đâm Mù.
Ngay sau đó, hai người Danh Kiếm Đạo Tuyết và Bắc Minh Hữu Ngư rút dao găm ra, như cá lội dưới nước, ẩn thân thể khom người, xuyên qua xuyên lại trong hàng nghề nghiệp tầm xa đứng sau những người Duy Võ Độc Tôn, mỗi lần đi qua lại lấy đi một sinh mạng.
Toàn Chân Giáo bên này, cùng lúc khi Vô Kỵ nói ra hai chữ "Giết sạch", hai người Dương Na và Linh Lung Mộng cũng giương cung lắp tên nâng nỏ xạ kích, chỉ trong chốc lát, mũi tên giống như mưa rào bắn vào đội ngũ mấy người Duy Võ Độc Tôn.