Trang 437# 2
Chương 875: Giết trăm người!
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
Võ Động Càn Khôn là một người đàn ông, là đàn ông trăm phần trăm, cho nên chỗ ngã ba của hắn ta là cái gì thì không cần nói nhiều, cú thúc cùi chỏ của Vương Vũ vừa nhanh vừa chuẩn, lại vừa độc ác, nhanh chóng tiễn đưa Võ Động Càn Khôn về điểm sống lại một lần nữa.
Sau khi sống lại, mặt mũi Võ Động Càn Khôn xạm lại, đừng bảo là trong trò chơi thì sẽ không có cảm giác đau đớn thì không sao, tâm lý khi bị người khác đánh vào vị trí đó, sau khi chịu đựng hành động vừa rồi của Vương Vũ, chắc phải một đoạn thời gian nữa thì Võ Động Càn Khôn mới "kiên cường" lại được.
Sau hai lần liên tiếp bị Vương Vũ giết, thì Võ Động Càn Khôn cũng đã lĩnh ngộ được sự đáng sợ của Vương Vũ.
Bình thường Võ Động Càn Khôn cũng tự nhận hắn ta là cao thủ, hơn nữa bình thường hắn ta cũng tiếp xúc với cả đống cao thủ, nhưng còn chưa bao giờ thấy người nào mạnh mẽ được như Vương Vũ.
Dù sao thì với khả năng của Võ Động Càn Khôn, trước giờ chưa có người nào dám nói là sẽ giết hắn ta trong một giây, thế nhưng Vương Vũ chẳng những làm được điều đó, mà còn làm điều đó đến hai lần liên tiếp, chuyện này sao không khiến cho Võ Động Càn Khôn hoảng sợ được.
"Tên Võ sư kia đang ở bên ngoài điểm sống lại của Võ sư, nhanh, tất cả nhanh đến đây bắt hắn lại!" Võ Động Càn Khôn biết, chỉ dựa vào một mình hắn ta thì không thể nào đánh lại Vương Vũ được, thế nên hắn ta trực tiếp hô hào người tới giúp ở trong kênh công hội.
Ngoại trừ đám người chơi của Duy Võ Độc Tôn bao vây đám người Toàn Chân Giáo ở trong con hẻm lúc trước ra, thì ở xung quanh các điểm sống lại Võ Động Càn Khôn cũng bố trí không ít người, sau khi nghe được mệnh lệnh của Võ Động Càn Khôn, những người chơi của Duy Võ Độc Tôn đang mai phục ở xung quanh lập tức hô hào lao ra ngoài.
Ở giữa đường Trung Tâm có 7 điểm sống lại, đám người lao ra này có khoảng 100 người, một trăm người so với số lượng người chơi đang đi lại ở trên đường thì không có gì, nhưng nếu 100 người này đang xông về phía Vương Vũ thì lại rất dễ thấy.
Đám người chơi thành Dư Huy nhìn thấy chuyện như thế, đều to mò nhìn theo phương hướng xông đến của đám người chơi Duy Võ Độc Tôn, muốn xem xem là vị đại thần nào đã đắc tội với đám người này.
Thế nhưng, khi đám người này thấy người đứng cạnh điểm sống lại là Vương Vũ, thì lại đồng loạt nhìn về phía đám người Duy Võ Độc Tôn.
"Mẹ nó, đây là công hội nào vậy? Sau lại không hiểu quy củ như thế chứ, bọn chúng đang chán sống hay sao vậy?"
"Không biết, nhưng ta chắc chắn đám người này còn rất trẻ... " Cứ là người chơi lâu năm ở thành Dư Huy thì đều sẽ biết được chuyện kiêng kị nhất của thành Dư Huy là gì. Dám đối đầu với Vương Vũ thì chỉ có mấy loại người như sau: Một là người mới vừa đạt đến cấp 10, vừa mới đến thành Dư Huy. Hai là mấy đứa trẻ trâu, đang trong thời kỳ phản nghịch, thích làm xằng làm bậy nên mới làm những chuyện này, chứ người lớn không ai người ta lại đi làm mấy chuyện như này hết.
"Không phải chứ, nhìn trang bị và cấp bậc của đám người này mà xem, chắc chắn không hề thấp, chắc không phải là người của thành Dư Huy?" Người thông minh có khác, lập tức tìm ra được mấu chốt của vấn đề.
"Người ở thành khác?" Đám người xung quanh nghe vậy, vội vàng nhìn kỹ đám người Duy Võ Độc Tôn, sau khi đó bọn họ thấy phía trước ngực của đám người là một cái huy hiệu lạ lẫm.
"Mẹ nó! Đuổi giết xuyên thành luôn hay sao?" Nhìn thấy đám người này là người của thành chính khác, đám người thành Dư Huy lập tức nhốn nháo.
Ai nấy lập tức xôn xao gửi tin nhắn cho bạn bè, nói chuyện trong kênh của công hội: "Không hay rồi, có người đuổi sang tận thành chúng ta để giết người!"
"Mẹ nó! Ai mà ngông cuồng như thế? Ở đâu, chúng ta nhanh chạy đến giúp!" Nhìn thấy tin tức này, chiến ý của đám người chơi thành Dư Huy đều sôi trào một cách mãnh liệt.
Từ khi mở cửa sever đến nay, Trọng Sinh mới diễn ra một lần chiến tranh giữa các thành chính, nhưng đám người chơi thành Dư Huy cũng coi là có chút kinh nghiệm trong chuyện này.
Đừng thấy bầu không khí thường ngày của thành Dư Huy đều rất tốt đẹp mà tưởng nhầm, thực ra đám người này đều phải kìm nén dữ lắm. Dù sao chơi game mà không PK thì sao gọi là chơi game được, nhưng nếu PK ở trong thành thì bọn chúng sợ đá phải tấm sắt, sợ sau khi PK sẽ xuất hiện đám người Toàn Chân Giáo thứ hai.
"Không biết là ai, nhưng hiện tại đang ở đường Trung Tâm, thế nhưng hiện tại chưa cần giúp đỡ đâu." Đám người đứng xem vội vàng trấn an đám bạn bè.
"A? Người nào mà lợi hại như vậy, không cần chúng ta giúp đỡ."
"Thiết Ngưu!"
"Được rồi, coi như nãy giờ ta chưa nói gì... "
Nói Vương Vũ là biểu tượng sức mạnh của thành Dư Huy cũng không sai. Nhưng vì ở cùng với đám cặn bãn Toàn Chân Giáo, cho nên danh tiếng không được tốt, có người nói Vương Vũ là người trung thực, thật thà, nhưng cũng có người nói Vương Vũ giết người như ngóe, tóm lại ở trong mắt người chơi thành Dư Huy, Vương Vũ là một tên vừa tốt vừa xấu.
Lúc trước, hơn mười ngàn người chơi của Tung Hoành Thiên Hạ đến tấn công thành, nhưng đều bị Vương Vũ đánh bại hết, hiện tại chỉ có trăm người vây công hắn, như vậy còn cần sự trợ giúp của người khác hay sao? Đừng có nói đùa, sợ khi tên sát thần này giết người đến nghiện, giết luôn cả người của mình thì sẽ khó xử.
Chỉ trong chốc lát, Vương Vũ đã bị đám người Duy Võ Độc Tôn bao vây tầng tầng lớp lớp.
Thực lực của đám người chơi Duy Võ Độc Tôn không hề tầm thường, hơn nữa phân phối nghề nghiệp rất phù hợp, lại là thành viên của công hội lớn, đương nhiên độ ăn ý khi phối hợp sẽ rất cao. Sau khi bao vây Vương Vũ, đám người có nghề nghiệp cận chiến lập tức thu hẹp vòng vây, các nghề nghiệp tấn công tầm xa chia ra ba nhóm, phân làm ba đợt tấn công Vương Vũ.
Chỉ chốc lát mà đã có cả đống mũi tên, ma pháp bay liên miên về phía Vương Vũ, đồng thời Võ Động Càn Khôn đã xuất hiện ở phía sau đám người, hắn ta hô to: "Đừng để hắn chạy thoát, trang bị còn nằm trên người hắn!"
Đối mặt với đám người cường thế như vậy, ánh mắt Vương Vũ trở nên nghiêm túc hơn, đổi vũ khí thành trường côn, giơ trường côn nằm ngang trước ngực, đánh rơi toàn bộ mũi tên bay về phía hắn, lúc này các kỹ năng ma pháp cũng vừa bay đến.
Kỹ năng ma pháp bay đầy trời, nhưng chúng không thể ngăn cản bước chân của Vương Vũ, Vương Vũ sử dụng Thiểm Hiện tránh khỏi phạm vi tấn công của kỹ năng ma pháp, sau đó lăn một vòng, lăn đến trước mặt đội ngũ cận chiến của Duy Võ Độc Tôn.
Hàng trước của Duy Võ Độc Tôn là một đám Chiến sĩ kiên thuẫn cao to lực lưỡng, lại cầm tấm khiên lớn ở trong tay, khiến cho tầm mắt của nghề nghiệp tấn công tầm xa ở phía sau bị che khuất, không có tầm nhìn, nghề nghiệp tấn công tầm xa sẽ không có cách nào để xác định mục tiêu, mà không chọn được mục tiêu thì bọn chúng không thể tấn công được. Cho nên điều mà đám Chiến sĩ của Duy Võ Độc Tôn có thể làm là xông lên áp sát Vương Vũ.
Cách đơn giản nhất mà Võ sư thường dùng để đối phó với đám Chiến sĩ da dày thịt béo chính là sử dụng kỹ năng Trảo Thủ, thế nhưng khi đối mặt với cả đống Chiến sĩ như thế này thì Trảo Thủ có chút giật gấu vá vai.
Vương Vũ mỉm cười nhìn lấy đám Chiến sĩ đang bao vây xung quanh, sau đó đụng thẳng vào mặt của một tên Chiến sĩ mập mạp.
Tên Chiến sĩ mập mạp thấy Vương Vũ xông về phía hắn ta tìm đường chết, có chút mừng thầm trong lòng, vội vàng giơ đại kiếm chém thẳng vào Vương Vũ, vũ khí trong tay Vương Vũ chợt biến đổi một cái, thay đổi thành đoản kiếm, sau đó giơ đoản kiếm ra trước đỡ lấy đại kiếm của tên mập và gạt sang một bên, đại kiếm của tên mập không khống chế, bay theo quán tính chém vào tên Chiến sĩ bên cạnh.
"Ôi trời!"
Bởi vì do tên mập định chém Vương Vũ nhưng lại bị Vương Vũ dẫn dắt trở lại chém vào tên bên cạnh, cho nên hệ thống công nhận dạng sát thương này là nguồn sát thương của đồng đội trong đội ngũ, cho nên tên kia vẫn bị dính sát thương, tên Chiến sĩ bị tên mập chém trúng kêu la vì đau, đồng thời trên đầu hắn ta bay lên một con số.
Tình trạng lúc này rất lộn xộn, không ai để ý đến hai tên kia, chỉ chuyên chú chỉ vũ khí về phía Vương Vũ.
Những người đã từng đánh hội đồng thì chắc hẳn sẽ biết một chuyện, nếu mục tiêu là một người thì xung quanh chỉ có thể chứa tối đa 10 người cùng đánh, đám người Chiến sĩ của Duy Võ Độc Tôn cầm đại kiếm, mỗi một đợt tấn công, cùng lắm thì chỉ có 7 8 người là có thể chạm đến Vương Vũ mà thôi.
Vương Vũ cầm hai thanh kiếm, một dài một ngắn, dựa vào kỹ xảo hơn người, tung chiêu liên miên bất tuyệt, tận dụng toàn bộ mọi thứ, đoản kiếm được dùng để "Tá lực đả lực" "Di hoa tiếp mộc", trường kiếm dùng để tấn công vào bọn chúng, thuần thục như nước chảy mây bay.
Điều khiến cho đám người Duy Võ Độc Tôn càng bất lực chính là, không kể là đỡ hay là tấn công, thì cuối cùng bọn chúng vẫn là người nhận sát thương. Hơn nữa tấn công tầm xa hay tấn công tầm gần, thì đám người này đều không dám dùng kỹ năng, bởi vì hành động của Vương Vũ quá âm hiểm, cho nên đám người tấn công tầm xa đều không thể trợ giúp được, chỉ có đám người Chiến sĩ một đao lại một đao đối chiến công bằng với Vương Vũ.
Kết quả là đám người Duy Võ Độc Tôn vây quanh Vương Vũ hơn nửa phút, nhưng không đánh được phát nào vào người Vương Vũ, thế nhưng Vương Vũ lại chém cho đám người Chiến sĩ bên trong chỉ còn lại một chút máu.