Trang 447# 1
Chương 894: Khiên Mặt Quỷ Tham Lam
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
Cùng lúc đó, Kiếm Chỉ Thương Khung cũng hiểu được, vì sao Toàn Chân Giáo lại có thể chèn ép một công hội lớn như Liên Minh Huyết Sắc đến mức khiến bọn họ không ngẩng đầu lên được.
Chỉ riêng một việc ấn đầu BOSS mà đánh thôi thì Vương Vũ cũng đã làm được cho không ai sánh nổi rồi, còn có một Vô Kỵ tâm lý nham hiểm thủ đoạn ác độc, hơn nữa còn có thêm một đám cao thủ không chịu hành động theo lẽ thường tình, đoàn thể nhỏ như vậy cho dù có là ai cũng phải tránh né rất xa.
Hồng Ma Tham Lam bị trụ đá đâm vào cúc hoa, đau đớn gào rống liên tục, giãy giụa đòi đứng dậy.
Vô Kỵ vất vả lắm mới bẫy được nó, làm sao có thể dễ dàng để Hồng Ma Tham Lam chạy mất như vậy được, Vô Kỵ vênh cằm lên với Hồng Ma Tham Lam, lại vỗ tay phát ra tiếng lần nữa: "Kẹt chắc!"
Pháp trượng của Xuân Tường vung lên, Kết Giới Hắc Ám dâng lên, Doãn Lão Nhị theo sát phía sau, tấm khiên nâng lên đỉnh đầu, đè chặt Hồng Ma Tham Lam vào trong góc.
Lúc này, Vương Vũ cũng chạy đến, một trận đấm đá lên Hồng Ma Tham Lam.
Một đám Toàn Chân Giáo và mấy người Kiếm Chỉ Thương Khung, hiểu rõ Hồng Ma Tham Lam lần này là không thể đi ra được nữa rồi, cũng đều rối rít ra tay giúp đỡ tấn công, lượng máu của Hồng Ma Tham Lam từ từ hạ xuống.
Trong lúc đó Hồng Ma Tham Lam cũng có ý định buông tha cho Tham Lam Chi Nhãn, nhưng mà có Vương Vũ ở đây, nào có thể được như ước nguyện của nó được, vừa thấy Hồng Ma Tham Lam định phóng kỹ năng, lập tức móc dao ra đâm vào tròng mắt Hồng Ma Tham Lam, Hồng Ma Tham Lam cuối cùng như vậy cũng sẽ sinh ra ám ảnh, cho nên ôm đầu mặc cho mọi người tấn công.
Hồng Ma Tham Lam cùng lắm cũng chỉ là một BOSS cấp 60 mà thôi, lượng máu có sung túc đến mấy cũng không chịu đựng nổi một cao thủ trạm thung tấn công như vậy, mấy phút đồng hồ sau, Hồng Ma Tham Lam kêu thảm một tiếng rãnh máu trống rỗng.
Đội Trưởng Đừng Nổ Súng cũng thở phào nhẹ nhõm...
Một BOSS buồn nôn như vậy miễn là tìm được phương pháp đúng đắn, cũng không phải là không có sơ hở gì, chẳng qua kỹ năng của nó thật sự quá buồn nôn, nếu không phải đám người của Toàn Chân Giáo giúp đỡ, mấy người Đội Trưởng Đừng Nổ Súng đã bị diệt đội đến mười lần tám lần rồi, có khi còn không qua được ấy chứ.
Nghĩ lại cũng đúng, Vương Vũ cùng lắm cũng chỉ cần kéo giữ thật chặt, Vô Kỵ mới là người tàn phá thật sự, có mấy người bình thường có thể tàn nhẫn độc ác được như Vô Kỵ chứ.
Chuyện đầu tiên sau khi BOSS chết đương nhiên chính là sờ trang bị, có điều những người chơi của Kiếm Chỉ Thương Khung này cũng không có một chút quan hệ gì đến chuyện này, vì tất cả quái vật của phụ bản cũng đã bị người của Toàn Chân Giáo bao thầu hết cả rồi.
Đương nhiên rồi, mấy người Kiếm Chỉ Thương Khung cũng không cho rằng Hồng Ma Tham Lam có thể cho ra được thứ gì tốt đẹp cả, dù sao cũng là phụ bản nhiệm vụ duy nhất mà, BOSS vẫn có tiếng keo kiệt.
Mà người của Toàn Chân Giáo còn lại thì ngươi nhìn ta ta nhìn người, không ai bước lên cả.
Hết cách rồi, tạo hình của Hồng Ma Tham Lam quả thật không lớn lắm, BOSS trước đây thì tất cả mọi người đều hận không thể đánh cho vỡ đầu chảy máu được, lúc này thế mà lại đùn đẩy lẫn nhau.
Một thứ bẩn thỉu như vậy, nếu có thể sờ được thứ gì tốt thì không tính, quan trọng là biết rõ nó không cho được thứ gì tốt mà còn sờ ra được một tay đầy phân, ai đi sờ thì người đó đi làm trò cười thôi.
"Lão Lý ngươi đi sờ đi..." Cuối cùng Vô Kỵ bổ nhiệm Minh Đô đi sờ.
Nhân phẩm của Minh Đô đương nhiên không thể khen tặng được, nhưng mà lại may mắn nhất Toàn Chân Giáo, Vô Kỵ bảo hắn ta đi sờ cũng chỉ là đánh cược một lần.
Nếu không, vừa mở hàng đã không sờ ra được cái gì, xui xẻo lắm.
Ai ngờ Minh Đô nghe thấy thế lập tức nằm sấp xuống đất: "Ta đột nhiên cảm thấy thân thể không thoải mái... Gọi ai khác đi đừng gọi ta."
"Bà mẹ nó thật không biết xấu hổ!" Mọi người đều nhao nhao khinh thường.
"Nếu không thì các ngươi đi sờ nhé?" Vô Kỵ liếc xéo mọi người một cái.
Mọi người: "Lão Lý, ngươi có thuốc không, ta cũng cảm thấy không thoải mái cho lắm..."
Vô Kỵ: "..."
Thấy mọi người chẳng ai muốn sờ, cuối cùng vẫn là Vương Vũ thành thật đàng hoàng xung phong nhận việc đứng ra: "Để ta sờ đi vậy."
Làm chiến sỹ thi đua đứng đầu Toàn Chân Giáo, Vương Vũ ngay cả cổ BOSS cũng dám kéo, sờ sờ mấy cái cũng vẫn có thể chấp nhận được.
"Thôi được rồi, ngươi sờ đi vậy." Vô Kỵ cũng bất đắc dĩ.
BOSS này cũng là một tên yếu như gà, sờ vào chưa chắc đã rơi ra được thứ gì tốt đẹp, nếu không sờ thì lại quá lãng phí, đã có người bằng lòng chịu sờ, thì không thể để ý nhiều xem người ta có may mắn hay không nữa rồi.
Được sự đồng ý của mọi người, Vương Vũ đi ra phía trước, sờ từ phần dưới hạ bộ Hồng Ma Tham Lam sờ lên.
Hồng Ma Tham Lam thân hình cao lớn, vóc dáng Vương Vũ cao một mét tám sáu, chỉ có thể sờ đến hạ bộ, hơn nữa tên này ngoại trừ mặc một cái quần đùi ra, trên khắp thân thể đều mà mưng mủ lở loét, chỉ có chỗ đó có thể ra tay được, về phần vì sao sau khi Hồng Ma Tham Lam chết lại không nằm trên mặt đất, mọi người cũng đừng hỏi ta nữa.
Thấy bộ dạng Vương Vũ nhếch nhác như vậy, tất cả mọi người đều không nhịn được cười trộm.
Mọi người ban đầu chẳng qua cũng chỉ muốn nhìn chuyện cười của Vương Vũ một chút mà thôi, ai ngờ sau khi Vương Vũ tiện tay lục lọi hai cái, đã thuận tay rút ra được một tấm khiên lớn.
Khiên Mặt Quỷ Tham Lam (Tấm khiên) (Hoàng Kim)
Phòng ngự vật lý: 150 - 220
Phòng ngự ma pháp: 130 - 200
Vật công: 40 - 60
27 thể chất
33 sức mạnh
Mặt Quỷ: Kỹ năng bị động, tỷ lệ 10% tạo thành hiệu quả sợ hãi với mục tiêu.
Kiên Cố: Kỹ năng bị động, phòng ngự tăng thêm 60%, khi thanh máu HP của người cầm khiên hạ xuống dươi 50% sẽ được kích hoạt.
Tham Lam: Kỹ năng bị động, tỷ lệ 30% ăn trộm được tấn công của mục tiêu chuyển đổi thành giá trị chống đỡ.
Yêu cầu nghề nghiệp: Thánh kỵ sĩ, Chiến sĩ khiên thuẫn
Yêu cầu cấp bậc: 40
Giới thiệu đồ vật: Là tấm khiên Mặt Quỷ bình thường bị Hồng Ma Tham Lam tiêu hóa một lần trôi ra.
"Cái này... đây là tấm khiên của ta!"
Nhìn thấy tấm khiên trong tay Vương Vũ, Vững Như Bàn Thạch không nhịn được kêu lên.
"Hả? Thật sao?" Vương Vũ hơi sững sờ.
Vững Như Bàn Thạch quả thật bị BOSS nuốt mất một tấm khiên.
Nghĩ đến đây, tay Vương Vũ nhấc lên đang định ném tấm khiên sang, lúc này Vô Kỵ đột nhiên ngăn lại nói: "Lão Ngưu, ngươi bình tĩnh trước đã."
Ngay sau đó Vô Kỵ lại nhìn chằm chằm Vững Như Bàn Thạch nói: "Ngươi dựa vào đâu mà nói đây là tấm khiên của ngươi?"
"Tấm khiên Khiên Mặt Quỷ này rõ ràng là của ta chứ sao." Vững Như Bàn Thạch có chút tủi thân nói, bản thân hắn ta bốn lần liên tục bị biến thành bãi phân, từ vũ khí đến quần áo, đều bị BOSS nuốt sạch sành sanh, đây là chuyện tất cả mọi người đều nhìn thấy, tại sao tấm khiên này lại không phải của mình được.
Vô Kỵ cười nói: "Tấm khiên Khiên Mặt Quỷ của ngươi là trang bị Bạch Ngân cơ mà, đây là Khiên Mặt Quỷ Tham Lam, là trang bị Hoàng Kim."
Khiên Mặt Quỷ, là trang bị Bạch Ngân được chế tạo ra, trên thị trường tương đối phổ biến, vì loại vũ khí như tấm khiên này vẫn luôn là vật phẩm rất khan hiếm, Kiếm Chỉ Thương Khung dù sao cũng không phải loại công hội lớn tà nguyên dồi dào như Liên Minh Huyết Sắc, người chơi tinh anh cầm tấm khiên Bạch Ngân cũng là chuyện rất bình thường.
Mặc dù thuộc tính ban đầu của Khiên Mặt Quỷ của Vững Như Bàn Thạch nếu so với những thứ được bán trên thị trường có tốt hơn một chút, nhưng mà hai kỹ năng của tấm khiên Khiên Mặt Quỷ này cuối cùng vẫn chẳng ra làm sao cả.
Thuộc tính quan trọng nhất của Chiến sĩ khiên thuẫn chính là giá trị chống đỡ, thuộc tính Tham Lam cuối cùng của tấm khiên Khiên Mặt Quỷ Tham Lam trong tay Vương Vũ này còn có thể chuyển tấn công thành chống đỡ nữa, chỉ vẻn vẹn có một thuộc tính đấy thôi cũng đủ để món trang bị này từ mục nát biến thành thần kỳ rồi, triệt triệt để để biến thành trang bị Hoàng Kim.
Một trang bị Bạch Ngân, một trang bị Hoàng Kim, nếu cứ như vậy mà đưa trả lại cho Vững Như Bàn Thạch, chẳng phải là oan uổng quá hay sao.
Nhưng mà trên trang bị rõ ràng viết rõ, đây là trang bị mà Hồng Ma Tham Lam tiêu hóa xong trôi ra, ngay từ đầu cũng đã nói, tất cả lợi ích thu được từ phụ bản đều thuộc về Toàn Chân Giáo, cho nên tấm khiên này theo nguyên tắc sẽ thuộc về Toàn Chân Giáo rồi.