Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 918 - Chương 920: Tế Đàn Minh Ước

Trang 460# 1

 

 

 

Chương 920: Tế Đàn Minh Ước
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




“Ơ…”

Nghe Vương Vũ nói vậy, bỗng nhiên Đội Trưởng Đừng Nổ Súng cũng im lặng không biết nói gì hơn, người nào người nấy trong Toàn Chân Giáo đều là hạng gian trá xảo quyệt vô cùng, trước giờ chưa từng chịu thiệt trước bất kỳ ai, có trời mới biết họ đã từng trải qua những chuyện gì.

“Thôi được rồi, đừng nói nhảm nữa.” Vô Kỵ xua xua tay, ngắt đứt cuộc tám chuyện của hai người, Vô Kỵ chỉ vào thi thể của Goblin Tầm Bảo rồi quay sang nói với Đội Trưởng Đừng Nổ Súng: “Mau nhân lúc còn nóng thì sờ thi thể đi.”

“Ta đi á?” Đội Trưởng Đừng Nổ Súng hơi bất ngờ, hắn ta cũng không ngờ rằng Vô Kỵ lại để hắn ta mò trang bị trước, dù sao ngay từ lúc đầu họ đã bàn bạc rõ trang bị kiếm được trong phụ bản sẽ thuộc phía Vô Kỵ.

Vô Kỵ nói: “Ngươi tiêu nhiều tiền như thế chỉ để lấy được thứ này, nhất định là nó cực kỳ quý giá, gặp phải thứ gì đáng tiền đến chính bản thân chúng ta còn không tin nổi chúng ta nữa là, ngươi dám tin không?”

“À thì… Để ta sờ, ta sờ.” Vừa nghe Vô Kỵ nói thế, Đội Trưởng Đừng Nổ Súng vội vàng chạy tới.

Chuyện đùa, đối với đám người không giữ quy tắc như Toàn Chân Giáo, cái chuyện giết người cướp của đen ăn đen bọn họ có thể làm mà không có bất cứ gánh nặng tâm lý nào.

Có lẽ nửa đời trước cửa Goblin Tầm Bảo đều dồn cả vào công việc nhặt mót, gã là một BOSS Trí Năng, thế mà vật chôn cùng sau khi chết lại chỉ là một mớ rác rưởi, thật là phản bội lại cái hậu tố Tầm Bảo trong tên của gã mà.

Đương nhiên, cũng có một phần nguyên nhân rất lớn là do nhân phẩm của Đội Trưởng Đừng Nổ Súng không đủ, tên này mò cả nửa ngày trời mới mò ra được một tấm áo rách rưới.

Áo Khoác Của Kẻ Nhặt Mót (Y phục) (Bộ trang phục)

Phòng ngự vật lý: 70 - 120

Phòng ngự ma pháp: 110 - 150

44 Nhanh nhẹn

22 Trí lực

Giới thiệu vật phẩm: Áo khoác của Goblin Tầm Bảo.

Bộ trang phục Kẻ Nhặt Mót (1/3)

Áo Khoác Của Kẻ Nhặt Mót 1/1

Mũ Của Kẻ Nhặt Mót 0/1

Dấu Chân Của Kẻ Nhặt Mót 0/1

Sinh Tồn: Toàn bộ thuộc tính gia tăng ở bản đồ hoang dã (Kích hoạt)

Tinh Mắt: Xác suất giám định ra trang bị cực phẩm gia tăng 10% (Chưa kích hoạt)

Vận May: Xác suất kỳ ngộ gia tăng 10% (Chưa kích hoạt)

Tầm Bảo: Tập hợp đủ bộ trang phục Kẻ Nhặt Mót, xác suất rơi bảo bối gia tăng 30% (Chưa kích hoạt)

Cấp bậc sử dụng: 45

Nghề nghiệp yêu cầu: Đạo tặc, Cung thủ.

Thì ra cái áo rách này còn là một món trang bị đi theo bộ, nếu đặt thuộc tính chính cạnh những trang bị cùng cấp thì chiếc áo này cũng chỉ ở cấp độ Bạch Ngân, hiệư quả đặc biệt bị động cũng thường thôi.

Dù sao thuộc tính của món trang bị này cũng quá rác rưởi, cho dù có gia tăng 10% thuộc tính thì cũng không đáng để lãng phí cột trang bị quan trọng nhất là y phục.

Còn về phần ba hiệu quả đặc biệt Tinh Mắt, Vận May và Tầm Bảo, nói thật lòng thì chúng cũng không tồi, nhưng muốn tập hợp đủ bộ trang phục này chắc phải đợi đến mùa quýt nào không biết…

“Lão Ngưu, ngươi lấy thứ này đi dung hợp xem sao, xem có thể dung hợp hiệu quả đặc biệt của nó vào trang bị khác hay không.”

Sau khi Đội Trưởng Đừng Nổ Súng đưa trang bị cho Vô Kỵ, Vô Kỵ lập tức ném thẳng nó cho Vương Vũ, Vương Vũ cũng không hề khách khí mà bỏ ngay vào túi.

Đội Trưởng Đừng Nổ Súng tiếp tục mò thi thể, món thứ hai là một đạo cụ ma pháp, có tên là Màn Khói Hôi Thối Của Goblin.

Tuy giới thiệu vật phẩm là đạo cụ dùng để tháo chạy, nhưng nhìn vào cái tên cũng đủ biết thứ này vừa ghê tởm vừa đáng khinh, Vô Kỵ nhận lấy rồi vứt thẳng vào túi mình…

“Lão đại Đội Trưởng, ngươi có được không đấy, trông ngươi nhiều tiền như vậy, chắc vận may phải không đến nỗi nào mới đúng, sao ngươi mò ra được toàn rác vậy?” Thấy Đội Trưởng Đừng Nổ Súng mò ra liên tiếp hai thứ là rác rưởi, đám bại hoại Toàn Chân Giáo bắt đầu không kiềm chế được mà buông lời chế giễu, tay tên này cũng đen quá đi mất, chẳng lẽ lúc đầu thai tên này đã dùng hết sạch may mắn rồi?

“Ta, còn một cơ hội nữa, để ta thử xem thế nào…”

Đội Trưởng Đừng Nổ Súng da mặt mỏng, bị mọi người cười giễu như thế, cái mặt già của hắn ta cũng đỏ bừng lên, ấp a ấp úng mò thi thể lần cuối.

Lần này, Đội Trưởng Đừng Nổ Súng móc được ra một con dao găm từ thi thể của Goblin Tầm Bảo.

Mọi người đều đã từng nhìn thấy con dao găm này, nó chính là vũ khí bị lấy mất của Danh Kiếm Đạo Tuyết, thuộc tính cũng y hệt…

Nhìn thấy ba lần cơ hội đều đã dùng sạch mà vẫn không mò ra được thứ mình cần, mặt Đội Trưởng Đừng Nổ Súng cũng đen như nhọ nồi.

“Chuyện này, chuyện này là không thể nào… Rõ ràng trong giới thiệu nhiệm vụ có nói là Tế Đàn Minh Ước nằm trong phụ bản, sao giờ lại không có?”

Tế Đàn Minh Ước… Đến lúc này đám người Toàn Chân Giáo mới biết thứ Đội Trưởng Đừng Nổ Súng đang muốn tìm là thứ gì.

“Thế thứ đó trông như thế nào?” Vương Vũ tò mò hỏi.

“Ta cũng không rõ.” Đội Trưởng Đừng Nổ Súng lắc lắc đầu trả lời: “Nhưng theo lý mà nói thì chắc thứ đó có hình tròn.”

Những thứ như tế đàn khá thường gặp trong trò chơi, thông thường chúng sẽ có hình tròn.

“Hình tròn à?” Vương Vũ nhìn xung quanh một vòng, hắn chỉ vào phần đế ma pháp dưới cái bảo rương kia: “Thứ ngươi nói không phải là cái kia đấy chứ?”

“Cái kia?” Đội Trưởng Đừng Nổ Súng gãi gãi đầu, nét mặt hắn ta có chút hoảng hốt, chỉ mỗi phần đế kia sao có thể là bảo vật hắn ta muốn tìm được, nhưng trong thần điện bảo tàng này, ngoại trừ phần đế bảo rương ra cũng không còn vật thể nào hình tròn nữa.

Nghĩ đến đây, Đội Trưởng Đừng Nổ Súng ôm thái độ thử cũng không mất tiền đi tới bên cạnh phần đế bảo rương, sau đó hắn ta rút một mô hình nhà từ trong túi ra.

Mô hình này mọi người đều đã từng thấy, là mô hình của trụ sở công hội.

Đẩy bảo rương phía trên phần đế ra, Đội Trưởng Đừng Nổ Súng đặt mô hình đó lên trên, đúng vào khoảnh khắc mô hình tiếp xúc với phần đế bảo rương, phù văn ma pháp trên phần đế tỏa ra một luồng sáng chói mắt.

Sau đó phần đế bắt đầu nhỏ lại, hợp thành làm một với mô hình, sau đó chầm chậm bay lên, trôi nổi giữa không trung.

Mọi người vội vàng vứt một cái thuật Thăm Dò qua, thuộc tính của tế đàn đã hiện ra ngay trước mắt mọi người.

Tế Đàn Minh Ước (Bảo vật công hội) (Ám Kim)

Tế Đàn Chúc Phúc: Kỹ năng bị động, toàn bộ thuộc tính của người chơi trong công hội gia tăng 5%, sát thương kỹ năng của người chơi trong một đội ngũ cùng công hội gia tăng 10%.

Vạn Chúng Nhất Tâm: Kỹ năng chủ động, tổ đội người chơi cùng công hội lên cấp, thuộc tính quái giảm 10%, kinh nghiệm tăng 10%.

Sức Mạnh Minh Ước: Kỹ năng chủ động, người chơi có thể ký hiệp ước liên minh qua tế đàn để trở thành đồng minh công thủ, công hội đồng minh giới hạn là 10.

Uống Máu Ăn Thề: Kỹ năng bị động, công hội đồng minh đã ký kết có thể dung hợp thành một liên minh công hội trong thời gian hiệp ước đồng minh có hiệu lực, số người giới hạn là 50000.

“Mẹ nó, bảo vật công hội cấp bậc Ám Kim…”

Nhìn thấy thuộc tính của tế đàn, đám người Toàn Chân Giáo đều hít hà một hơi.

Thứ đồ như bảo vật công hội luôn là một vật phẩm xa xỉ, hơn nữa sản lượng của nó thấp đến mức khiến người ta phát điên, cho dù bảo vật công hội có là cấp bậc Thanh Đồng đơn giản nhất thì nó cũng có thể được bán với giá trên trời, bảo vật công hội cấp bậc Ám Kim thì càng không thể dùng tiền để tính toán.

Huống hồ thuộc tính của Tế Đàn Minh Ước này cũng tương đối bug.

Tuy giai đoạn hiện tại công hội lớn đã có thể chứa trên mấy nghìn người, nhưng thông thường số người của công hội chỉ có giới hạn là 500 người mà thôi, bởi vậy công hội chính thực sự cũng chỉ có quy mô 500 người, những người khác đều thuộc biên chế đoàn 1 đoàn 2 đại loại như vậy.

Không những không thể dùng chung trụ sở, giao lưu cũng không thuận tiện, nếu xảy ra chiến tranh giữa hai công hội với nhau thì cũng chịu rất nhiều hạn chế, bởi vì mười phút trước khi bắt đầu chiến tranh công hội, chỉ có công hội bị tấn công và công hội tấn công được chính diện giao tranh, trong thời gian này người chơi của công hội khác chỉ có thể đứng nhìn hóng hớt.

Hiện giờ có được cái Tế Đàn Minh Ước này rồi, chỉ cần là người chơi của công hội đồng minh đều có thể dung hợp vào cùng một công hội, từ giới hạn số người là 500 tăng gấp 10 lần thành 50.000 người, nếu làm vậy sẽ chiếm ưu thế tuyệt đối về số người.

Từ đó có thể thấy, đối với một công hội lớn, một bảo vật công hội như thế là quý giá biết bao, cho dù thứ này chẳng có tác dụng gì với công hội nhỏ bé như Toàn Chân Giáo, cả đám Toàn Chân Giáo cũng phải suýt xoa một phen, hèn chi Đội Trưởng Đừng Nổ Súng lại tiêu nhiều tiền như thế chỉ để tìm thứ này.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment