Trang 464# 1
Chương 928: Điểm yếu rất rõ rệt
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
-0
Lượng máu màu xanh rõ rệt lại một lần nữa bay lên, vẫn không hề có sát thương...
"Ái chà?"
Thấy cảnh tượng như vậy Vương Vũ càng buồn bực, nếu như nói rằng mới vừa rồi không đánh trúng huyệt Thái Dương cũng không tính, dù sao cao thủ có cao cường đến đâu cũng có lúc đánh không chính xác, thế nhưng một côn này cũng là thật sự chọc vào mắt của Urtus.
Hai con mắt to lớn trợn trừng của Urtus y hệt chén trà, với thân thủ của Vương Vũ thì dù có nhắm mắt lại cũng không có khả năng chọc lệch cả, chẳng lẽ cái đầu đã vá lại của tên này đã miễn dịch sát thương rồi sao?
Ngay lúc Vương Vũ tự hỏi, Urtus vung đại đao lên lao về phía Vương Vũ.
Vương Vũ nghiêng người nhảy lên tránh ra sau, ai ngờ sau khi Urtus vồ hụt, giống như gã không có quán tính lại một lần nữa xông đến trước mặt Vương Vũ mà không hề dừng lại một giây, Urtus xoay người vung đao từ trái sang phải tạo nên một đường chém ngang.
Bấy giờ Vương Vũ muốn tránh đi cũng đã không còn kịp rồi, hai tay Vương Vũ cầm côn ngăn được đại đao Urtus chém tới, đồng thời hắn nhảy về phía bên phải, dưới sự va đập với sức lực cực lớn của Urtus, Vương Vũ trực tiếp bị ném bay ra xa năm sáu mét.
Tuy rằng trường côn của Vương Vũ đỡ đòn cùng với nhảy qua phải để làm cho phần lớn sát thương của Urtus bị mất tác dụng, nhưng thanh máu trên đầu Vương Vũ vẫn tuột mạnh một đoạn, có thể thấy rõ được lực công kích cực kỳ cao của Urtus.
Urtus chém hai đao qua, không cho Vương Vũ cơ hội thở phào một cái, gã lại một lần nữa biến mất trong tầm mắt của Vương Vũ.
Đúng vậy, lúc này Urtus biến mất chứ không phải xông vào.
Con mẹ nó, Vương Vũ lại rất quen thuộc với chiêu này, chính là Tam Đoạn Trảm, lão già Urtus lại vẫn dùng chiêu này.
Sau khi hiểu rõ chiêu thức của Urtus, hai tay Vương Vũ chọc trường côn trên mặt đất, hai chân dậm trên mặt đất mang theo sấm sét đạp một phát bay lên.
"Ầm!"
Đúng lúc này thân ảnh Urtus hiện ra vừa vặn đánh lên hai chân của Vương Vũ, một chút sấm sét bao quanh Urtus.
Phán định cường đại của Lôi Đình Cước đá Urtus lui về phía sau một bước, Vương Vũ cũng không hơn gì hệt như đạp vào tường sắt vậy, hắn trực tiếp
Bị Urtus đánh bay.
- 0
Con số màu xanh lá lần thứ ba bay lên, lần này không chỉ riêng Vương Vũ mà ngay cả Vô Kỵ và Huyết Sắc Chiến Kỳ cũng trợn tròn mắt.
Bình thường mà nói trong trò chơi tuyệt đối không có BOSS vô địch, nếu BOSS không ăn sát thương vật lý thì tất nhiên ma phòng sẽ cực thấp.
Tại thành Dư Huy không người nào không biết không người nào không hiểu chiêu thức Lôi Đình Cước của Vương Vũ, có thể nói đây là kỹ năng thương hiệu của hắn, mọi người đều biết chiêu thức này của Vương Vũ không chỉ có công kích vật lý kinh khủng, công kích ma pháp cũng không tầm thường.
Theo lý mà nói thì bị đạp một cước này thì dù cho Urtus mặc trọng giáp cũng sẽ phải chịu sát thương dữ dội mới đúng, ai ngờ ký hiệu ma pháp trên khôi giáp của Urtus hơi lóe sáng đều hấp thu tất cả sấm sét lóa mắt vào.
Mẹ nó, con BOSS này cũng quá quỷ quái mà.
"Ha ha ha, cùng một chiêu ta sẽ không ăn hai lần đâu!" Urtus cười hô hố, đôi mắt gã biến thành màu đỏ rực, đột nhiên Urtus vươn tay trái về phía trước ngưng tụ ra một bàn tay thật lớn nhào đến bắt Vương Vũ.
Vương Vũ nằm úp sát mặt đất, xoay người tránh thoát một cách chật vật, Vương Vũ bên này còn chưa triển khai Lăn Mình để đứng dậy, đúng lúc đó Urtus lại một lần nữa bay lên thật cao, lưỡi đao hung hãn chém xuống mặt đất.
"Hãy xem Băng Thiên Liệt Địa Trảm của ta đây!"
Phạm vi sát thương của Băng Thiên Liệt Địa Trảm vô cùng lớn, cho dù lúc này Vương Vũ có thể đứng dậy cũng rất khó thoát khỏi phạm vi công kích, thế là Vương Vũ dứt khoát nằm trên mặt đất phát động nội công cuồn cuộn, hắn hét lớn một tiếng "Ta đưa ngươi về trơi", cùng lúc đó hai tay Vương Vũ tập trung khí tức mạnh mẽ đẩy lên trên, một cơn sóng to đánh về phía Urtus.
Urtus có trâu bò đi nữa cũng chỉ là BOSS cấp 45, chiêu thức dời núi lấp biển này của Vương Vũ cũng có thể ngăn được chiêu cuối của BOSS cấp Sử Thi cao hơn hắn 20 cấp, ngăn Urtus lại càng không có vấn đề.
Lưng Vương Vũ bấy động như núi dựa trên mặt đất, dứt khoát bắn Urtus không có chỗ mượn lực giữa không trung phải bay ra ngoài, còn Vương Vũ thì nhân cơ hội vùng lên triển khai chiêu thức Lăn Minh về bên phải, hắn ngẩng đầu nhìn lên, trong lòng lại giật thót.
- 0
Tuy rằng Urtus ăn chính diện một chiêu cuối của Vương Vũ, gã bị ầm một phát bay lên trời, thế nhưng vẫn như cũ không chịu bất cứ thương tổn gì.
"Đệt! Chẳng lẽ con hàng này có thân thể bất tử chăng?"
Thấy cảnh tượng như vậy, Huyết Sắc Chiến Kỳ không nhịn được gào lên.
Sự thể hiện của Vương Vũ cũng đã đủ biến thái rồi, không ngờ rằng con BOSS này càng biến thái hơn, đã trúng đòn như vậy mà không hề rụng một cọng lông nào.
Vô Kỵ cau mày nói: "Gã ta vốn chết đi sống lại, bất tử thì rất bình thường thôi, có điều khẳng định điểm yếu của gã sẽ càng rõ rệt hơn."
"Điểm yếu?” Vô Kỵ nói lời không có ý gì, thế nhưng Vương Vũ nghe lại nghĩ ra điều gì.
Đúng vậy, BOSS vô địch như vậy nhất định sẽ có điểm yếu rất rõ rệt mới đúng... Nếu không thì trò chơi này còn chơi như thế nào nữa chứ?
Nếu Urtus chết đi sống lại thì điểm yếu kia của gã hẳn là có ý nghĩa trên mặt chữ chết đi sống lại, thế nhưng đến tột cùng là ở đâu đây?
Bấy giờ trong đầu Vương Vũ tựa như bản thân hắn luôn cảm giác rằng hắn biết cái điểm yếu đó, thế nhưng làm sao cũng không nhớ được.
Đúng lúc này sóng to như dời non lấp biển đã tản đi, Urtus lộ ra thân hình, đột nhiên một động tác nhỏ của Urtus dẫn đến sự chú ý của Vương Vũ.
Urtus này lại cậy vào bản thân đao thương bất nhập nước lửa bất xâm, đều luôn luôn xem thường những đòn công kích của Vương Vũ...
Thế nhưng Urtus lúc này lại giơ ngang trường đao chắn trước người, như tư thế đỡ đòn, hơn nãy tư thế này vô cùng kỳ quái.
Người bình thường đỡ đền đều chắn trước ngực, mà phương hướng đỡ đòn của Urtus rõ ràng cao hơn rất nhiều, nơi gã chắn chính là cái cổ.
Vương Vũ quét mắt qua trường đao của Urtus, nhất thời hai mắt hắn tỏa sáng.
Urtus dùng đao ngăn lại chính là nơi miệng vết thương nơi đầu và cổ của gã được khâu lại với nhau!
Vết sẹo khâu vá này cũng không tính quá lớn đối với vóc người của Urtus, thế nhưng tuyệt đối không hề nhỏ, lúc Vương Vũ vừa nhìn Urtus thì liếc mắt một cái đã chú ý đến vết sẹo, cho nên cái điểm yếu này tuyệt đối được xem là rõ rệt.
Ngẫm lại cũng đúng, không có đầu thì Urtus chính là người chết, hiện tại đầu gã được khâu lên rồi thì toàn thân vô địch, có thể có sơ hở thì chỉ có nơi miệng vết thương được khâu lại này mà thôi.
"Thì ra là như vậy!"
Nghĩ vậy, tròng mắt Vương Vũ hơi híp lại, trường côn trong tay đổi thành một thanh kiếm.
Thấy binh khí của Vương Vũ từ dài biến thành ngắn, Huyết Sắc Chiến Kỳ khó hiểu hỏi: "Lão Ngưu có ý gì vậy? Tại sao còn muốn đổi vũ khí chứ?"
Vũ khí càng dài càng chiếm ưu thế, đây là chuyện bình thường, mới vừa rồi vũ khí Vương Vũ dài như vậy cũng bị đánh đến chật vật không chịu nỗi, lại đổi vũ khí thành ngắn chẳng lẽ Vương Vũ muốn tự nổ chết sao?
Vô Kỵ khoanh tay nói với vẻ ung dung: "Hừ, xem ra lão Ngưu đã phát hiện điểm yếu của Urtus rồi."
"Vậy sao?" Huyết Sắc Chiến Kỳ có hơi khó tin.
Ngay lúc hai người nói chuyện, Urtus đã sắp hoàn hồn lại, gã lại một lần nữa vung trường đao chém về phía Vương Vũ.
Lúc này đât Vương Vũ đã không tránh né như lần trước, mà lại xông đến đón lấy trường đao của Urtus.
"Đệch mợ, lão Ngưu không muốn sống nữa rồi!" Huyết Sắc Chiến Kỳ hoảng sợ, nhịn không được hét to lên.
Con mẹ nó, Urtus có chết hay không cũng chỉ quan hệ trực tiếp đến nhiệm vụ của Liên Minh Huyết Sắc, Vương Vũ chết thì sẽ chết hẳn, bỏ mạng trong phụ bản thì ngay cả kinh nghiệm cũng không bị rớt, cùng lắm thì rơi một ít độ bền trang bị, nhưng nhiệm vụ thất bại thì bị thần phạt đó.