Trang 464# 2
Chương 929: Thành chủ lòng dạ hiểm độc
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
Ngay vào lúc Huyết Sắc Chiến Kỳ cho là Vương Vũ chuyến này một đi không trở lại, thì Vương Vũ đột nhiên cúi đầu xuống, tránh thoát khỏi trường đao mà Urtus chém tới, hướng phía trước đạp mạnh rồi bổ vào giữa lồng ngực Urtus.
Urtus vừa muốn vung tay đánh lại, trường kiếm của Vương Vũ đã lao ra, một kiếm cắt lên phía bên phải động mạch chủ của Urtus.
"Ba!"
Sau khi một tiếng động kỳ quái vang lên, trên đầu Urtus nhảy lên một trị số sát thương cực lớn.
- 1000000
"Chuyện này. . ." Tròng mắt của Huyết Sắc Chiến Kỳ đã muốn rớt ra ngay tại chỗ rồi: "Chuyện này sao có thể xảy ra?"
Mới vừa rồi bọn họ còn sợ không gây sát thương được cho BOSS, giờ đánh một phát thanh máu đã tụt xuống một phần năm, chênh lệch này quả thực có chút lớn.
"Hừ hừ!" Vô Kỵ cười lạnh một tiếng, chỉ vào vết thương trên cổ Urtus rồi nói: "Hóa ra nhược điểm của nó ở trên cổ."
"Ở trên cổ?" Huyết Sắc Chiến Kỳ vội vàng nhìn theo hướng ngón tay Vô Kỵ chỉ, sau đó nhìn thấy một vết thương được khâu lại trên cổ Urtus.
Cùng lúc đó, Urtus bị đả thương dính chỗ yếu hại trở nên cực kỳ hoảng loạn, hai tay gã vội vàng thu lại, ý đồ ôm lấy Vương Vũ.
Thân thủ của Vương Vũ rất nhanh nhẹn, nhìn thấy Urtus muốn chơi xấu, Vương Vũ trượt một cái tại chỗ xuyên qua dưới háng rồi trượt tới sau lưng Urtus, nhảy người lên đâm một kiếm lên vết thương trên gáy Urtus.
"Ba!"
- 1000000
Lượng máu của Urtus lại một lần nữa tụt xuống một phần năm, không đợi Urtus quay người trở lại, Vương Vũ đã thuận tay cầm trường kiếm quệt một phát bên cạnh, xẹt qua phần cổ phía bên phải của Urtus.
- 1000000
Lượng máu của Urtus trực tiếp rớt xuống còn khoảng chừng 40%.
"Gào!!!"
Urtus gầm thét dữ dội một tiếng, trên thân nổi lên hồng quang màu máu, gã ra tay bỗng nhanh thêm mấy phần, hai tay vung lên trường đao chém ra, đồng thời sử dụng kỹ năng chiêu bài của Chiến sĩ - "Toàn Phong Trảm!"
Vương Vũ không chút hoang mang, lóe lên một cái vọt ra bên ngoài phạm vi kĩ năng của Urtus, trường kiếm cũng đồng thời rời khỏi tay.
Urtus vẫn còn đi lòng vòng, kiếm của Vương Vũ trong nháy mắt đã tới, chính xác cắm vào bên trên cổ họng của Urtus.
"Ba!"
- 2000000
Sát thương cực lớn lại một lần nữa nhảy lên. Thanh máu của Urtus trở về không, trường đao trong tay chống lên mặt đất đỡ lấy thân thể. Cái đầu to lớn của gã tách khỏi bả vai ầm ầm rơi xuống đất, tự động đóng gói lại.
[Nhắc nhở của hệ thống: Bạn đã hoàn thành nhiệm vụ ẩn "Chiến Sĩ Báo Thù", đánh chết tội phạm Tây Bắc Urtus trong trạng thái tràn đầy sức mạnh, đập tan âm mưu của Băng Trộm Lạc Nhật, giúp thành Dư Huy tránh khỏi cảnh tượng sinh linh đồ thán.]
[Danh vọng thành Dư Huy + 3000
Vinh dự thành Dư Huy + 500
Vinh dự trận doanh Quang Minh + 500
Vinh dự trận doanh Trung lập + 500
Nhận được danh hiệu: “Thần thủ hộ thành Dư Huy" .
Thần thủ hộ thành Dư Huy (Danh hiệu)
Ánh Sáng Thành Dư Huy: Kỹ năng bị động, nhận được ưu đãi 50% từ các NPC trong thành Dư Huy khi mua vật phẩm trong cửa hàng, đồng thời miễn phí giao dịch.]
"Bà mịa nó, đây là nhiệm vụ ẩn mà! Sao phần thưởng chỉ có bấy nhiêu vậy chứ?"
Nhìn thấy phần thưởng nhiệm vụ được phát sau khi đánh chết Urtus, Vương Vũ cảm thấy đặc biệt bất mãn. . .
Loại điểm như danh vọng này, mặc dù rất thường xuyên gặp, nhưng trừ để trưng ra cho đẹp mắt thì cũng không có ý nghĩa chân thực gì, tính thực dụng kém xa tít tắp giá trị vinh dự.
Thật ra từ trước đến nay, giá trị vinh dự thành Dư Huy của Vương Vũ không có thiếu, hắn đã sớm kiếm điểm vinh dự tới mức tối đa, có thêm nhiều hơn nữa cũng chỉ là đạt tới mức kính ngưỡng mà thôi.
Về phần danh hiệu chết tiệt cuối cùng thì lại càng không có giá trị gì để nói.
Danh hiệu thường dù sao cũng sẽ có một chút thuộc tính cộng thêm, nhưng danh hiệu này chỉ vẻn vẹn có tác dụng như một phiếu giảm giá của nhà nước, cần chú ý ở đây chính là, chỉ có thể sử dụng trong cửa hàng của NPC tại thành Dư Huy.
Ôi trời, bây giờ đã là niên đại nào rồi, trong cửa hàng ngoại trừ mũi tên - một loại vật phẩm tiêu hao không thể thiếu ra thì còn có bao nhiêu người chơi sẽ mua đồ trong cửa hàng NPC nữa chứ.
Huống hồ Vương Vũ là một Võ sư, ngày thường tỉ lệ hắn dùng mũi tên cơ hồ là không đáng kể, hơn nữa, loại mặt hàng tiện nghi rẻ tiền như mũi tên, cho dù Vương Vũ là Cung thủ chuyên nghiệp, chơi trò chơi đến đóng máy chủ cũng không tiết kiệm được mấy đồng tiền đâu.
Hệ thống thật đúng là biết lừa gạt người.
"Ha ha." Vô Kỵ vỗ vai Vương Vũ an ủi nói: "Có phần thưởng cũng không tệ rồi. Không có ai quy định nhiệm vụ ẩn đều phải có phần thưởng mà."
"Ngươi nói cũng đúng." Vương Vũ nghe Vô Kỵ nói như thế, không khỏi nhẹ gật đầu, vẻ mặt mới vừa rồi còn bất mãn cũng dần biến thành hài lòng.
Vương Vũ đã bị hệ thống lừa gạt quá nhiều lần, biết rõ lấy tính tình keo kiệt của hệ thống, không có quỵt phần thưởng nhiệm vụ đã là rất chân thực rồi.
Trong khi hai người nói chuyện, Huyết Sắc Chiến Kỳ đã ở bên cạnh nhặt lên thủ cấp của Urtus. Vô Kỵ muốn đi qua lột xuống khôi giáp trên người Urtus nghiên cứu một phen, lại bị Vương Vũ ngăn lại: "Thôi bỏ đi, gã ta là một Chiến sĩ, ngươi cũng đừng có đi phá hoại thi thể của gã."
Kỳ thực coi như Vô Kỵ có lột cả quần áo của Urtus xuống, cũng không có thuộc tính gì. Vô Kỵ chỉ là muốn nhìn ký hiệu ma pháp khắc trên khôi giáp một chút mà thôi, lúc này Vương Vũ đều đã nói đến như vậy, Vô Kỵ chỉ là chán chường nhìn Urtus một chút, sau đó lập tức bỏ qua cho gã ta.
Kéo ra thanh menu rồi nhấn rời khỏi phụ bản, ba người lập tức được truyền tống ra bên ngoài phụ bản. Vào thời điểm đó, đội ngũ người chơi của các công hội khác mới lục tục đi tới.
Nhìn thấy ba người Vương Vũ từ bên trong phụ bản đi ra, đoàn người hoảng sợ một phen, tranh nhau chen lấn chui vào phụ bản.
Hạng thứ nhất và hạng thứ hai đã không tranh được, có thể tranh hạng thứ ba cũng xem là không tệ đi.
Ba người một lần nữa theo đường cũ truyền tống về phủ Thành chủ. Trong phủ Thành chủ ngoại trừ mấy người Đội Trưởng Đừng Nổ Súng, thì cũng không còn người chơi nào khác.
Vừa rồi, mấy người Vương Vũ bọn họ đều ở phía sau, cho nên Đội Trưởng Đừng Nổ Súng không nhìn thấy bọn họ, lúc này nhìn thấy đi theo phía sau Huyết Sắc Chiến Kỳ chính là Vương Vũ và Vô Kỵ, sắc mặt hắn ta không khỏi biến đổi.
Mặc dù thực tế là Đội Trưởng Đừng Nổ Súng chỉ cùng Toàn Chân Giáo đánh chung phụ bản một lần, nhưng sự kinh khủng của Vương Vũ và Vô Kỵ đã khắc sâu vào xương tủy của hắn ta. Đội Trưởng Đừng Nổ Súng nhìn thấy Huyết Sắc Chiến Kỳ lại nhờ sự giúp đỡ của hai người đó vào lúc này, trong lòng hắn ta khó tránh khỏi có chút không yên lòng.
Nhìn được biểu cảm này của Đội Trưởng Đừng Nổ Súng, Huyết Sắc Chiến Kỳ đắc ý cười cười, khiêu khích nhìn Đội Trưởng Đừng Nổ Súng một chút, sau đó đi đến trước mặt thành chủ, đưa đầu của Urtus lên.
"A. . ." Kết quả thành chủ chỉ xem xét đầu của Urtus một chút, lông mày hơi nhíu lại, lập tức cười nói: "Ngươi làm việc không tệ, rất có tư cách làm trợ thủ của ta."
Những cử động của Thành chủ, Vô Kỵ đều để trong mắt, hắn âm thầm nói với Vương Vũ: "Thành chủ này thật sự là một tên cáo già."
"Sao thế?" Vương Vũ có chút không hiểu nhìn Vô Kỵ.
Vô Kỵ đáp: "Thành chủ rõ ràng nhìn ra thủ cấp Urtus trong tay Huyết Sắc Chiến Kỳ chính là Urtus chân chính, nhưng ông ta vẫn giả bộ giữ dáng vẻ như thường, xem ra nếu như lão Kỳ không chủ động đề cập tới, lão tiểu tử này nhất định sẽ quỵt phần thưởng."
Quả nhiên, Huyết Sắc Chiến Kỳ không phải loại người tính toán chi li những chuyện nhỏ nhặt như thế này, mục tiêu của hắn ta chính là đạt được tư cách thăng cấp, hiện tại thành chủ tuyên bố hắn ta thăng cấp, Huyết Sắc Chiến Kỳ đã sớm giống như kẻ ngốc vui vẻ đứng sang một bên.
"Ông ta thật đúng là xấu xa. . ." Nhìn thấy thành chủ im im không có nói gì, Vương Vũ vội la lên: "Nếu không chúng ta đề cập đến chuyện này đi?"
Vô Kỵ thản nhiên nói: "Đừng làm rộn, người trong cuộc còn chưa có ý kiến, chúng ta là những người đi theo thì nói cái gì. . . Ngươi quên sự kiện "Thích Quản Chuyện Đâu Đâu" rồi hay sao?"
Thích Quản Chuyện Đâu Đâu là một người chơi, gã này người cũng như tên, thích nhiều chuyện, cũng là bởi vì thời điểm người khác giao nhiệm vụ, hắn ta ở bên cạnh líu ríu lắm mồm, cuối cùng bị hệ thống cưỡng chế giảm độ thiện cảm. Thật không may cho hắn ta, đi nhận nhiệm vụ cũng phải khó khăn hơn gấp mấy lần so với người chơi thường.
Bởi vì điều này, thằng nhóc xui xẻo đó đã trực tiếp kiện công ty game lên tòa án, sau cùng công ty game dùng quyền giải thích cuối cùng thắng hoàn toàn vụ kiện. Sự tích về thằng nhóc xui xẻo này cũng truyền khắp toàn bộ trò chơi.
Đã xem cờ thì phải im lặng, nhiệm vụ của người khác ngươi không nên cứng rắn chỉ dẫn, nếu không thì đừng trách hệ thống vùi dập ngươi.
"Ặc. . ." Vương Vũ nghe vậy sửng sốt một chút, bỏ đi suy nghĩ hỗ trợ nhắc nhở này.