Trang 478# 1
Chương 956: Công cụ hack hình người
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
Nhìn thấy thao tác của Vương Vũ nghịch thiên như vậy, Mọt Sách Nhỏ Bé càng phát hiện ra Vương Vũ không phải người bình thường: "Ngưu huynh, không phải ngươi ở trong đội chuyên nghiệp đấy chứ, ta cảm thấy hình như đã từng nghe thấy nick của ngươi ở đâu đó rồi."
"Ngươi là một khách bộ hành, chẳng lẽ chưa từng nghe nói đến ta sao?" Vương Vũ cũng có chút buồn bực với sự nông cạn thiển cận của Mọt Sách Nhỏ Bé.
"Hì hì!" Mọt Sách Nhỏ Bé cười khổ nói: "Ta vừa mới vào game, bây giờ mới chỉ quen thuộc được một tòa thành thị là thành Hy Vọng, ngươi cũng thấy rồi đó, ta là Võ sư, làm khách bộ hành còn không phải là vì bất đắc dĩ thôi sao?"
Vương Vũ: "..."
Còn không phải sao, vốn dĩ trong số khách bộ hành có nhiều Võ sư như vậy, cảm thấy phần lớn là vì nghề nghiệp Võ sư củi mục này không hề có chút tương lai phát triển nào, bọn họ mới lựa chọn du sơn ngoạn thủy.
"Không phải ngươi nằm trong top mười tổ chiến lược sao?" Vương Vũ lại hỏi.
"Viết bài lấy số lượng thôi." Mọt Sách Nhỏ Bé nói.
"Đéo đỡ được!" Vương Vũ nâng trán thở dài, may mà vừa nãy không nghe lời thằng ranh này, nếu không còn không phải bị bẫy chết hay sao?
"Bây giờ chúng ta làm thế nào bây giờ? Đắc tội Cuồng Lang, ta không thể ở lại thành Hy Vọng này được nữa rồi." Bây giờ Mọt Sách Nhỏ Bé đã hoàn toàn bị buộc trên một con thuyền với Vương Vũ, muốn chạy cũng không chạy thoát được nữa rồi.
"Làm nhiệm vụ trước đã!" Vương Vũ lôi kéo Mọt Sách Nhỏ Bé đi về phía trước.
"Bọn, bọn họ thì sao?" Mọt Sách Nhỏ Bé chỉ chỉ mấy người công hội Cuồng Lang đứng đội diện.
Vương Vũ nói: "Không cần để ý đến, bọn họ cũng không dám đuổi theo đâu!"
Nói xong, Vương Vũ kéo Mọt Sách Nhỏ Bé, từ trong đám người công hội Cuồng Lang xuyên qua, nghênh ngang rời đi.
Quả nhiên, đừng nói đuổi theo, đám người kia trơ mắt nhìn hai người Vương Vũ rời đi, ngay cả cử động cũng không dám.
Nói đùa à, tuy đám người kia thực lực không cao, nhưng mà cũng thường xuyên lên mạng xem video gì đó, cũng vẫn có chút tinh mắt.
Vương Vũ vừa nãy triển lộ bản lĩnh quả thật giống như bật hack, gây khó dễ với một kẻ được Bug, còn không phải là đang gây khó dỡ với chính bản thân mình hay sao, nói đùa chắc.
Vương Vũ và Mọt Sách Nhỏ Bé chân trước vừa mới đi, Hồ Ngôn Lang Ngữ đã dẫn theo một đám người lập tức giết trở về.
Có bài học vừa nãy, Hồ Ngôn Lang Ngữ cũng thấy đối thủ không đơn giản, cho nên lúc này Hồ Ngôn Lang Ngữ dẫn theo khoảng năm mươi, sáu mươi người, ai nấy đều là cao thủ không hề thua kém hắn ta.
Pháp sư dẫn đầu kia trông rất bảnh bao, nhưng lại có một cái đầu hói, một thân trang bị Hoàng Kim vô cùng chói mắt, trong tay còn cầm một cây pháp trượng ánh sáng sấm sét lấp lóe, rõ ràng là cách ăn mặc Pháp sư hệ lôi, người này chính là hội trưởng của công hội Cuồng Lang, Tam Văn Mặc Ngư.
Đám người đi đến nơi vừa xảy ra chiến đấu, nhìn thấy đám thuộc hạ đang ngây ra, Tam Văn Mặc Ngư hơi nhướn mày, ngẩng đầu nhìn về phía đỉnh núi hỏi: "Người đâu rồi? Bị giết quay về đỉnh núi rồi à?"
Trong Trọng Sinh, sau khi người chơi chết sẽ tự động được truyền tống đến khu hồi sinh gần nhất của thành chính theo hộ khẩu, lúc này khu hồi sinh ở gần đây nhất chính là bến cảng trên đỉnh ngọn núi Hy Vọng kia, nếu hai người Vương Vũ chết rồi, nhất định sẽ được truyền tống lên trên núi.
Bị Tam Văn Mặc Ngư hỏi một câu như vậy, biểu cảm trên mặt mọi người xoẹt một cái đỏ bừng đến tận cổ, Chiến sĩ vừa nãy bị Vương Vũ đẩy xuống núi kia cúi thấp đầu, lắp ba lắp bắt nói: "Bọn, bọn chúng chạy mất rồi..."
Võ sư có thể chạy có thể nhảy, không dễ bắt được là chuyện tất cả mọi người đều nghe đều biết, hơn hai mươi người đối đầu với một người, không bắt sống được ngược lại cũng có thể thông cảm được, nhưng mà lại để cho đối thủ chạy mất được thì đó chính là vấn đề về năng lực.
"Chạy rồi sao?"
Quả thật, Tam Văn Mặc Ngư nghe thấy thế thì sững sờ, không nhịn được giận dữ nói: "Hai mươi người mà ngay cả một người cũng không ngăn cản nổi? Đều là lợn cả hay sao?"
Thấy Tam Văn Mặc Ngư nổi giận, mọi người vội vàng giải thích: "Không, không phải đâu lão đại, Võ sư kia quá tà môn... Chúng ta căn bản không ngăn nổi hắn, ngay cả lão đại Hồ Ngôn Lang Ngữ cũng chưa kịp phản ứng lại thì đã chết mất rồi."
"Thật sao? Lợi hại đến như vậy thật sao?" Tam Văn Mặc Ngư nửa tin nửa ngờ hỏi Hồ Ngôn Lang Ngữ.
"Cái này... Cái kia... Ta còn chưa kịp phản ứng lại, ta cảm thấy tên kia chắc là bật hack." Hồ Ngôn Lang Ngữ úp úp mở mở nói.
"Bật hack? Nói như vậy có phóng đại quá không đấy?" Tam Văn Mặc Ngư lại cau mày lần nữa.
Hệ thống Trọng Sinh thế nhưng là công nghệ cao nhất của thế giới hiện nay, đừng nói là vận hành toàn server không chê vào đâu được, cho dù thật sự có thể có thiên tài hack được đi chăng nữa, hắn ta chỉ cần tùy tiện làm chút chuyện đứng đắn thôi cũng sẽ được người ta cúng bái rồi, sao còn có thể sử dụng loại con đường không chính đáng này.
"Không phóng đại đâu, đâu chỉ là bật hack, hắn ta quả thật chính là công cụ hack hình người đấy!" Nhìn thấy Tam Văn Mặc Ngư tỏ vẻ nghi ngờ với lời nói của Hồ Ngôn Lang Ngữ, mọi người đều rối rít hùa theo.
Đúng lúc này, một Chiến sĩ đứng bên cạnh Tam Văn Mặc Ngư, ăn mặc không khác lắm so với Hồ Ngôn Lang Ngữ vừa cười vừa nói.
"Ha ha! Hack cái chó gì, chỉ sợ rằng tiểu đội Hồ Lang các ngươi không đủ thực lực, cho nên tìm lại chút mặt mũi cho mình đấy chứ?"
Người nói chuyện có nick là Ngũ Lang Lục Sắc, là đội trưởng của đội Ngũ Lang trong công hội Cuồng Lang, cũng là một trong những thành viên nòng cốt của công hội Cuồng Lang.
Bị Ngũ Lang Lục Sắc chế giễu như vậy, Hồ Ngôn Lang Ngữ lập tức không ngồi yên được nữa, chỉ vào Ngũ Lang Lục Sắc nói: "Đồ háo sắc, mẹ nó ngươi tạm thời bớt châm chọc người khác đi, nếu ngươi cảm thấy ông đây không được, hai ta đấu một trận."
Ngũ Lang Lục Sắc bị Hồ Ngôn Lang Ngữ chỉ vào mũi khiêu khích như vậy, không những không tức giận ngược lại cười hì hì nói: "Hì hì, Hồ huynh, ta biết ta không đánh lại ngươi, nhưng ngươi cũng đừng nóng giận mà, ta chẳng qua chỉ bàn luận sự việc mà thôi, đánh không lại thì cứ nhận là mình sợ là được, sao phải nói những lời vô dụng kia làm gì, còn bật hack nữa cơ chứ... Ngươi cũng thật là biết nói đùa, đổi tên thành Hồ Ngôn Loạn Ngữ được rồi đấy."
"Ta chém chết cả nhà ngươi!"
Ngũ Lang Lục Sắc châm chọc một trận như vậy, Hồ Ngôn Lang Ngữ bị nghẹn đến mặt già tối sầm, cầm vũ khí định dạy cho Ngũ Lang Lục Sắc một bài học.
"Được rồi lão Hồ, đừng gây ầm ĩ nữa!"
Tam Văn Mặc Ngư tiến lên một bước, che chở đằng trước Ngũ Lang Lục Sắc, quay đầu nói với Ngũ Lang Lục Sắc: "Ngũ Lang, ngươi cũng bớt tranh cãi một chút đi."
"Lão đại..." Hồ Ngôn Lang Ngữ và Ngũ Lang Lục Sắc còn đang định nói thêm gì đó, có điều Tam Văn Mặc Ngư trừng mắt liếc một cái, đành phải yên lặng nuốt lời muốn nói vào lòng.
"Các ngươi có biết tên kia có nick là gì không?" Tam Văn Mặc Ngư hỏi Hồ Ngôn Lang Ngữ.
"Cái này..." Hồ Ngôn Lang Ngữ lắc đầu: "Không biết."
"..."
Tam Văn Mặc Ngư càng hết chỗ nói rồi... Đánh mất nửa ngày, chết cũng đã chết mất mấy người, mà cũng vẫn không biết đối phương tên là gì, có thể thấy được chắc chắn là chủ động tấn công rồi.
Hơn hai mươi người chủ động tấn công cũng không đánh bại được một người, cái này mẹ nó cũng là đồ bỏ đi chính hiệu rồi.
"Vậy nghề nghiệp của hắn là gì? Dáng vẻ ra sao?" Tam Văn Mặc Ngư lại hỏi: "Cái này dù sao các ngươi cũng không thể không biết được chứ?"
Mọi người suy nghĩ một lát nói: "Tên kia không mang theo vũ khí gì, kỹ năng thì chỉ sử dụng có một cái là Phân Thân Bạo Phá, chắc là một Khí công sư."
Thật ra Vương Vũ còn dùng một chiêu Tất Kích bắt được Hồ Ngôn Lang Ngữ cơ mà, nhưng mà chẳng qua Vương Vũ chỉ Trảo Thủ chứ chưa hề Tất Kích, đám người này không nhận ra được là kỹ năng gì.
"Mẹ nó, Khí công sư... Lại còn chỉ sử dụng một kỹ năng?" Trong lòng Tam Văn Mặc Ngư hơi lạnh.
Khí công sư là loại nghề nghiệp gì chứ, tất cả mọi người đều quá rõ ràng, Quyền pháp gia sau khi chuyển thành Võ tăng cũng đã được tính là ra mặt được rồi, Khí công sư là một máu giấy tay ngắn phương pháp đánh cận chiến hệ tấn công, được xưng tụng là đồ bỏ đi trong những đồ bỏ đi, bị một Khí công sư tra tấn. Cái này thật là mẹ nó.
"Gương mặt thế nào?"
Tam Văn Mặc Ngư lau mồ hôi nói.
"Mày rậm mắt to, vừa cao lớn vừa cường tráng, mặt chữ quốc, rất cá tính, ăn mặc như Khí công sư, đằng sau còn có một Quyền pháp gia đi theo." Mọi người nghĩ một lát rồi nói.