Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 973 - Chương 975: Sáng Tạo Thần Khí

Trang 487# 2

 

 

 

Chương 975: Sáng tạo Thần Khí
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




Vương Vũ không có hứng thú gì với danh xưng, hắn xem đại một cái rồi bỏ qua, trực tiếp mở cột kỹ năng, kéo giao diện nghề nghiệp phụ ra.

Thuật Ma Luyện cấp Tông Sư: Kỹ năng đồng hóa của thuật Tinh Luyện và thuật Dung Luyện.

Sáng Tạo: Kỹ năng cơ bản của thợ rèn, thuật Ma Luyện có thể rèn ra cực phẩm.

Dung Luyện: Trang bị cùng cấp có thể tiến hành dung luyện.

Phụ Ma: Kỹ năng gia cố, bảo trì và thêm thuộc tính cho trang bị.

Đúc Lại: Đúc lại trang bị từ đầu, cũng có thể làm cho vật phẩm không thể sử dụng khôi phục trạng thái cao nhất.

Giới thiệu kỹ năng: Bí thuật rèn đúc lưu truyền từ thời thượng cổ, nghe nói là bí thuật được tộc Titan dùng để tu sửa và chế tạo Thần khí!

Giới thiệu của thuật Ma Luyện cấp Tông Sư và thuật Ma Luyện Cao Cấp không có gì quá khác nhau, ngoài việc mục rèn đúc biến thành mục sáng tạo ra, chỉ có thêm một dòng giới thiệu ở phía dưới cùng.

Bí thuật chế tạo Thần khí? Hơi khoa trương rồi nhỉ.

Trong thiết lập của trò chơi, thuật Rèn Đúc của người chơi cùng lắm chỉ có thể rèn ra trang bị Ám Kim.

Tuy Vương Vũ từng rèn ra trang bị cấp Sử Thi, nhưng Vương Vũ biết, Tiếng Thở Dài Của Võ Học Gia vốn đã là bản vẽ của Thần khí, chẳng qua là hắn chỉ đúc lại trên cơ sở sẵn có mà thôi, nguyên liệu dùng để đúc lại cũng quý giá đến mức khiến Yêu Nghiệt Hoành Hành phải rớt nước mắt nước mũi tèm lem.

Cái gọi là rèn đúc Thần khí, xét đến cùng chẳng qua chỉ là tạo ra một diện mạo mới cho Tiếng Thở Dài Của Võ Học Gia, không hề dính dáng tới rèn.

Rèn là từ không thành có thực sự.

Huống hồ trong thiết lập của Trọng Sinh, Thần khí thực sự là trang bị Truyền Kỳ, trang bị cấp bậc Sử Thi cùng lắm chỉ có thể coi là chuẩn Thần khí mà thôi.

Chế tạo ra Thần khí, giới thiệu này thật khiến người ta phải cất tiếng than thở.

Có điều trước giờ hệ thống luôn rất nghiêm khắc, nếu đã nói là có thể rèn ra Thần khí thì ít nhất cũng sẽ có xác suất nhất định, Vương Vũ nghĩ ngợi rồi gửi tin nhắn cho Yêu Nghiệt Hoành Hành nói: “Có bản vẽ rèn Thần khí không, cho anh hai bản.”

“Anh, đàn em của em đắc tội anh thì đó là việc của chúng nó, hai anh em mình đừng ghim nhau được không?” Vài phút sau Yêu Nghiệt Hoành Hành mới trả lời tin nhắn của hắn.

Vương Vũ tức giận nói: “Anh chú là người hay ghim lắm chắc? Mau đưa anh vài bản vẽ Thần khí nhanh.”

“Anh làm thế không phải là ghim nhau thì là gì... Anh lấy cái khác đi chứ em thực sự không có thứ ấy!” Yêu Nghiệt Hoành Hành sắp khóc rồi.

Vương Vũ: “...”

Không ngờ thứ này còn là hàng khan hiếm.

Nghĩ lại cũng phải, hiện giờ mới mở server được mấy tháng chứ, bản vẽ rèn trang bị Ám Kim có thể coi là kim cương trong sa mạc, càng đừng nói đến Thần khí, hơn nữa Thần khí chỉ có thể nhận được khi làm nhiệm vụ hoặc tầm bảo hợp thành, cũng không có thiết lập bản vẽ gì cả.

Nghĩ ngợi một lát, Vương Vũ vẫn quyết định tới hỏi Simba, dù sao trước đây ông ta cũng từng là Tượng thần, nhất định là ông ta biết chuyện rèn ra Thần khí.

Lúc này Simba đang ngồi dựa vào cửa tiệm thợ rèn ngẩn người nhìn về phía đường chân trời trong buổi hoàng hôn, trông ông ta có vẻ rất giống một ông lão vừa mới mất đi người bạn đời lâu năm của mình, đương nhiên Simba chỉ là một ông già cô đơn mà thôi, đã có bạn đời lâu năm bao giờ đâu.

Nhìn thấy dáng vẻ Simba như thế, Vương Vũ cũng thấy nhói lòng, hắn lấy ra một chai rượu đặt xuống trước mặt Simba nói: “Uống chút đi, uống rồi sẽ quên thôi.”

“Hzaii, tên tiểu tử ngươi lại có việc gì nữa đây?” Simba cũng là lão già xảo quyệt, ông ta biết Vương Vũ nhất định sẽ không vô cớ hiến ân cần.

“He he!” Vương Vũ cười cười nói: “Cái mục rèn Thần khí kia là như thế nào vậy?”

“Hửm? Ngươi đã dùng Tượng Thần Chi Hồn rồi hả.” Simba không hề cảm thấy bất ngờ với câu hỏi của Vương Vũ, Tượng Thần Chi Hồn này trừ phi là thần thật mới không cần thứ này, người bình thường thì ai cũng sẽ lấy ra tự dùng.

“Ừm!” Vương Vũ gật gật đầu.

Simba nói: “Với trình độ hiện tại của ngươi thì còn chưa thể rèn được Thần khí, phải có Bảo Thạch Sáng Tạo và nguyên liệu thần cấp mới được, nghe nói cọng lông vũ ta đưa cho ngươi chính là nguyên liệu thần cấp, nhưng còn Bảo Thạch Sáng Tạo thì ta không có.”

“Bảo Thạch Sáng Tạo?” Vương Vũ móc ra cái hộp Willie cho đưa tới trước mặt Simba: “Là cái này à?”

Nhìn thấy Bảo Thạch Sáng Tạo trong tay Vương Vũ, mắt Simba sắp trợn ra tận ngoài, ông ta kích động nói: “Đúng, đúng, chính là cái này, không ngờ ngươi lại có thứ ấy.”

“Còn không phải do ngài ban tặng ư.” Vương Vũ thầm nói, sau đó hắn mở giao diện sáng tạo của thuật Ma Luyện ra rồi bỏ Bảo Thạch Sáng Tạo và Lông Vũ Thần Thánh vào.

Đúng như lời Simba nói, sau khi bỏ hai thứ kỳ lạ kia vào cột sáng tạo, không ngờ Lông Vũ Thần Thánh lại có giới thiệu thuộc tính.

Lông Vũ Thần Thánh: Quý giá, nguyên liệu có thể dùng để sáng tạo Thần khí, không thể…

Liếc thuộc tính của Lông Vũ Thần Thánh một cái, Vương Vũ tiện tay ấn nút sáng tạo.

Hệ thống thông báo: Khuyết thiếu cấu trúc chủ yếu, không thể sáng tạo.

“Cấu trúc chủ yếu? Thứ này là thứ gì đây?” Vương Vũ mù mờ… Xem ra sáng tạo Thần khí cũng không đơn giản như hắn đã tưởng tượng.

“Chính là thứ tương xứng với nguyên liệu tạo nên Thần khí.” Simba nói: “Giống như mô hình và bản vẽ của trang bị phổ thông ấy.”

Mô hình và bản vẽ tương ứng với Lông Vũ Thần Thánh?

Vương Vũ cảm thấy khó xử rồi, thứ này quá khan hiếm, đi đâu tìm bây giờ… Xem ra nên để sau này lại tính vậy.

Vương Vũ bất lực lắc lắc đầu, hắn click đóng giao diện thao tác, nhưng đúng lúc này một thông báo lại nhảy ra.

[Sáng tạo Thần khí đã bắt đầu, cưỡng chế đóng giao diện có thể dẫn tới vỡ nát nguyên liệu, bạn có muốn đóng giao diện hay không?]

“Mẹ nó! Còn thế nữa?” Thông báo này khiến Vương Vũ suýt nữa lật bàn.

Thiết lập kiểu gì thế này, chưa từng thấy hủy bỏ chế tạo rồi mà còn phải bồi nguyên liệu vào.

Vương Vũ còn mấy viên Bảo Thạch Sáng Tạo nữa, mất thì mất, nhưng Lông Vũ Thần Thánh thì hắn chỉ có một cái, mẹ nó, đây là đồ áp đáy hòm của Simba đó, bị mất thì muốn tìm cọng thứ hai không biết hắn sẽ phải chờ đến đời nào nữa.

Nhìn thấy vẻ mặt bối rối của Vương Vũ, Simba cũng vui vẻ cười trêu: “Ha ha, tên tiểu tử nhà ngươi, Thần khí là sự tồn tại chí cao vô thượng, một khi đã bắt đầu thì phải cố gắng hết sức mình hoàn thành nó, ngươi nói muốn từ bỏ là từ bỏ được à?”

Có thể nói NPC này thật thất đức, vừa nãy ông ta còn ra vẻ đau khổ thương tâm, giờ nhìn thấy người khác xui xẻo đã lập tức vui vẻ hẳn lên, loại người gì thế không biết.

Vương Vũ cuống lên nói: “Ông đừng chỉ nhìn rồi cười nữa được không, giúp ta đi nào?”

“Ta giúp thế quái nào được!” Simba chỉ chỉ lên bầu trời bĩu môi nói: “Chúng ta không tự do như ngươi nghĩ đâu, ngươi ngẫm lại đi, ngươi có thứ gì liên quan tới lông vũ không? Mũi tên lông vũ này, bút lông vũ này, cánh này đại loại thế.”

“Cánh?” Nghe Simba nói thế, Vương Vũ hơi ngẩn ra, dường như hắn nhớ tới một thứ gì đó, vội vàng lục tìm trong nhẫn không gian.

Chẳng mấy chốc, Vương Vũ rút ra một đôi cánh trắng muốt từ chỗ sâu nhất trong không gian.

Đôi Cánh Thiên Sứ (Áo choàng) (Hư hại) (Có thể tu sửa) (Không thể đeo)

Giới thiệu vật phẩm: Tượng trưng cho sức mạnh Thiên Sứ, đạo cụ chuyên dụng để bước vào bối cảnh đặc biệt.

“Ôi thần Titan ơi, ngài không biết ta đã nhìn thấy gì đâu! Quá điên cuồng!” Thấy Vương Vũ rút Đôi Cánh Thiên Sứ ra, sắc mặt Simba quay ngoắt 180 độ, ông ta thốt lên với vẻ trịnh trọng: “Rốt cuộc ngươi đã làm ra chuyện gì? Mau cất nó đi, nếu không giáo hội Quang Minh sẽ không tha cho ngươi đâu.”

“Giáo hội Quang Minh quản được trận doanh Trung Lập chắc? Ông chỉ cần nói cho ta biết thứ này dùng được không thôi?” Vương Vũ còn làm ít những chuyện đắc tội với giáo hội Quang Minh ư? Hắn cũng không để ý làm thêm một chuyện.

“Có thể dùng!” Simba gật gật đầu.

“Có thể dùng là được!” Vương Vũ lập tức bỏ Đôi Cánh Thiên Sứ vào cột sáng tạo.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment