Trang 489# 1
Chương 978: Nhiệm vụ tết Thanh Minh
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
Rảnh rỗi sinh nông nổi, câu này quá phù hợp với đám người Toàn Chân Giáo, đối với cái đám bại hoại này mà nói, việc hệ thống tổ chức hoạt động thực ra lại không phải là chuyện gì xấu.
Dù sao đến một người trung hậu thành thật như Vương Vũ, ở chung với đám Toàn Chân Giáo này lâu ngày mà nhàm chán lên một cái là lại thích gây chuyện thị phi, huống chi là chính đám bại hoại ấy, một khi mấy tên cảm thấy nhạt nhẽo, chưa biết họ sẽ gây ra chuyện gì đâu.
Ngày tổ chức hoạt động đã được quyết định sẽ diễn ra vào ba ngày tết Thanh Minh, ba ngày tết này cho dù là trường học hay công sở đều sẽ cho nghỉ lễ, gần như mọi người đều sẽ có thời gian chơi game, tổ chức hoạt động vào thời điểm này nhất định sẽ khiến thống kê số người cùng online tăng vọt…
Chẳng phải chính vì thứ đó mà game online mới cố gắng tuyên truyền như vậy ư?
Nhưng đối với đám người chơi mà nói, tỷ lệ online cao không phải là chuyện gì tốt đẹp, tài nguyên có hạn mà, người chơi càng nhiều thì tỷ lệ mọi người kiếm được tài nguyên càng thấp, hoàn toàn là việc kéo thấp tỷ lệ trúng thưởng.
Thực ra từ lúc biết có hoạt động sắp được tổ chức, đám người chơi đã vô cùng tò mò, tại sao trong một game online phương Tây lại tổ chức một ngày lễ của phương Đông như vậy?
Có vẻ như công ty game online cũng đã nắm bắt được tâm lý này của người chơi, cho nên họ hoàn toàn không tiết lộ một chút nội dung hoạt động nào.
Có điều, phần thưởng của hoạt động lại được tuyên bố trước khi tết Thanh Minh diễn ra một ngày.
Đúng như lời Xuân Tường đã nói, phần thưởng dành cho hoạt động lần này chính là trang bị hiếm có áo choàng.
Bảy nghề nghiệp lớn trong Trọng Sinh đều có áo choàng theo nghề nghiệp của mình.
“Áo Choàng Đế Vương” thuộc về Chiến sĩ.
“Không Gian Thánh Ma” thuộc về Pháp sư.
“Ẩn Nấp Hắc Ám” thuộc về Đạo tặc.
“Thánh Ý Quang Minh” thuộc về Mục sư.
“Thánh Quang Kỵ Sĩ” thuộc về Kỵ sĩ.
“Đôi Cánh Tinh Linh” thuộc về Cung thủ.
“Đôi Cánh Đấu Thiên” thuộc về Võ sư.
Bảy loại áo choàng theo nghề nghiệp này bắt buộc phải được đổi bằng đạo cụ nhiệm vụ nhận được trong nhiệm vụ hoạt động.
Còn về phần thuộc tính, toàn bộ các loại áo choàng đều là trang bị cấp bậc Ám Kim, ngoài thuộc tính chính là gia tăng phòng ngự ra, còn có các kỹ năng thêm vào khác, một điểm càng thu hút người chơi đó chính là, những chiếc áo choàng này đều sở hữu khả năng phi hành.
Tốc độ phi hành của những chiếc áo choàng theo nghề nghiệp này chỉ có 125%, giống với tốc độ của tọa kỵ sơ cấp, tiêu hao cũng gấp năm lần Vương Vũ, mỗi giây tiêu hao cao đến hơn 1000 điểm MP.
Lượng tiêu hao kinh người như thế, ở giai đoạn hiện tại ngoại trừ mấy nghề nghiệp theo hệ pháp thuật kiếm cơm bằng MP ra, những nghề nghiệp khác cũng chỉ bay được mười mấy giây mà thôi.
Nhưng cho dù có như vậy đi chăng nữa, đám người chơi cũng thấy kích động không thôi.
Bay lên trời đó... Đó là ước mơ của biết bao người hồi còn nhỏ, thực ra những game online khác cũng không thiếu kỹ năng và đạo cụ phi hành, nhưng đó đều là game online bàn phím, dù đồ họa có đẹp đến mức nào, làm sao bằng được cảm giác sống động như game online mô phỏng chân thật?
Bởi vậy khi vừa nhìn thấy tuyên truyền về phần thưởng trên trang chủ, rất nhiều người không chơi game cũng đã có ý định chơi thử Trọng Sinh.
Đương nhiên, những thứ này chỉ là thủ đoạn tuyên truyền của công ty trò chơi mà thôi, còn về phần có bao nhiêu chiếc áo choàng cấp Ám Kim thế này, thậm chí có hay không… Quyền giải thích cuối cùng vẫn nằm trong tay công ty trò chơi.
Cũng giống như hồi còn nhỏ chúng ta thường hay ăn mì trẻ em để thu thập bài Yugioh vậy, dù chúng ta có ăn nhiều mì trẻ em đến mức nào thì cũng không thể thu thập đủ một bộ, lão phu cực kỳ hoài nghi cân nặng 140kg bây giờ của mình có liên quan tới công ty mỳ trẻ em, cũng may chú Ngưu bụng dạ rộng rãi, lựa chọn tha thứ cho bọn họ. Ừm, hơi lạc chủ đề rồi.
Ngày tổ chức hoạt động, gần như tất cả các người chơi bao gồm cả Vương Vũ đều vào trò chơi chờ đợi từ rất sớm.
Có câu thơ: Tiết Thanh Minh mây trời mưa bụi.
Cũng thật là, công ty trò chơi rất biết cách lan tỏa không khí, lúc này toàn bộ trò chơi ba trăm thành chính đều có thời tiết lất phất mưa bụi, đối với đám người chơi thành Dư Huy đã ngắm hoàng hôn tới phán chán thực sự là một trải nghiệm rất khác biệt.
Người đi đường có mất hồn hay không thì không biết, chứ đám người chơi thì nôn nóng tới độ sắp mất hồn tới nơi rồi.
Đúng tám giờ sáng.
Một ánh chớp xuất hiện, hoạt động bắt đầu, cùng lúc đó trong cột nhiệm vụ của mọi người chơi đều xuất hiện một nhiệm vụ.
Nhiệm vụ: Tết Thanh Minh.
Nội dung nhiệm vụ: Tết Thanh Minh vốn là ngày tết cúng bái tảo mộ, lúc này bên ngoài thành Dư Huy đang vô cùng nguy hiểm, lại có quái vật đã trà trộn vào thành chính, người dân của thành Dư Huy đều không dám ra ngoài, mong bạn hãy đến chỗ cư dân thành Dư Huy để tiếp nhận nhiệm vụ giúp đỡ họ tảo mộ.
…
Nhìn thấy dòng thông báo nhiệm vụ, đám người chơi lập tức tản ra, hành động riêng biệt.
Hoạt động này có tính kiểm tra trình độ quen thuộc của người chơi đối với sự phân bố NPC tại thành chính, nếu là NPC công năng ở cửa hàng hay NPC đạo sư nghề nghiệp thì mọi người đều đã biết họ ở đâu, nhưng còn NPC cư dân, chủ yếu chỉ có tác dụng điểm xuyết, bình thường mọi người rất bận luyện cấp đi phụ bản, ai mà để ý đến mấy tên NPC công năng này cơ chứ.
Người chơi nước đến chân mới nhảy chỉ còn biết dùng cách ngu ngốc nhất, đó là tới gõ cửa từng nhà dân một.
Đám người chơi phát huy đầy đủ truyền thống mặt dày vô sỉ, ngày thường thì chẳng thèm để ý đến đám NPC này đâu, bây giờ lại cứ gõ cửa nhà người ta cộc cộc “chú ơi, dì ơi, mở cửa đi, chúng ta tới giúp các người tảo mộ đây.”
Đâu đâu cũng nghe thấy những tiếng gọi như thế này…
Nhưng một hộ gia đình chỉ có một phần mộ tổ tiên, toàn thành lại có đến mấy chục vạn người chơi, còn cư dân thì có bao nhiêu đâu?
Cứ thế thành ra lại khá là ngượng ngùng, thỉnh thoảng đi trên phố lại nhìn thấy mấy người chơi đánh nhau để tranh giành được làm ô sin cho người ta, khung cảnh cực kỳ náo nhiệt.
Càng đáng ghét hơn là, sau khi người chơi khó khăn lắm mới giết được đối thủ cạnh tranh, lúc mở cửa nhận nhiệm vụ thì lại nghe thấy NPC luôn đứng hóng hớt trước cửa mở miệng nói: “Ngươi là ai chứ, ta lại không quen ngươi, dựa vào đâu mà để ngươi giúp ta tảo mộ chứ…”
Cái thiết lập giẻ rách này này thực sự khiến đám người chơi muốn chửi tục mà.
Mẹ nó, chẳng lẽ làm một nhiệm vụ tạm thời mà cũng cần độ hào cảm của NPC ư? Thế là vì để những NPC coi mình là người nhà rồi giao nhiệm vụ cho, đám người chơi bắt đầu kích hoạt chế độ quét hào cảm điên cuồng, NPC, bản lĩnh khác thì không có, chứ xảo trá quỷ quyệt thì một đống, rất biết giày vò khiến đám người chơi kêu khổ không thôi.
Cả một buổi sáng, gần như có rất ít người được nhận nhiệm vụ, trên diễn đàn đâu đâu cũng thấy bài post chửi mắng.
Tuy những người chơi khác đều bị NPC đùa giỡn cho khóc cha gọi mẹ, nhưng đám người Toàn Chân Giáo lại làm ăn khá là thảnh thơi.
Dù sao đám người này có thực lực mạnh mẽ, lại là bá chủ một phương ở thành Dư Huy, họ gõ cửa người khác đều cách xa mười mét, chỉ sợ đám ác ôn này không gõ được cửa liền lấy người chơi ra trút giận.
Còn trong nội bộ Toàn Chân Giáo, cũng đã bắt đầu sự “giao lưu” về mặt kỹ thuật.
Người đầu tiên bước ra khoe khoang chính là Ký Ngạo, tên tiểu tử này xem ra làm ăn không tồi, ngữ khí khá là kiêu căng: “Nghe nói các ngươi đều nhận được nhiệm vụ rồi hả? Ta nhận được bốn cái rồi này, ta nói cho các ngươi biết nhé, chỉ cần các ngươi gọi “chú ơi, ông ơi” ngọt xớt, bọn họ sẽ có thiện cảm với các ngươi ngay thôi.”
“Hừ! Có bốn cái mà cũng đem ra khoe? Ai ai ngồi đây cũng nhiều hơn ngươi nhé!” Cả đám khịt mũi coi thường Ký Ngạo đang khoe khoang.
“Chém gió vừa thôi, bí quyết này của ta là độc nhất vô nhị, còn ai nhanh hơn ta nữa?” Hiển nhiên Ký Ngạo không tin.
Cả đám nghe thế bèn cười nói: “Thằng nhóc ngu ngốc, những thứ như độ thiện cảm, ngươi nói xem nói năng ngọt xớt đến mấy đi chăng nữa có nhanh bằng tặng vàng hay không?”
“Ta XXX! Sao ta quên mất chiêu này nhỉ?”
Ký Ngạo nghe thấy không ngờ đám súc sinh này lại lấy tiền ra mua độ hào cảm, sắc mặt cậu ta hiện ra vẻ hối hận không thôi… Mẹ nó, sớm biết những NPC này thấy tiền là sáng mắt, ông đây cần gì phải làm ô sin cả buổi sáng như vậy?