Trang 490# 1
Chương 980: Huyễn Yêu
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
“Lão Ngưu, đợi chúng ta một lát!”
Nghe Vô Kỵ nói thế, cả đám vội vàng kêu lên trong kênh công hội.
Mọi người đã nhận đủ cành liễu rồi, hiện giờ tất cả đều muốn đi xem xem rốt cuộc nhiệm vụ ẩn là như thế nào.
Chẳng bao lâu sau, đám người Toàn Chân Giáo đều đã đi tới tọa độ mà Vương Vũ gửi cho, con hẻm nhỏ nơi Ẩn Giả sinh sống.
Ẩn Giả hôm nay có vẻ rất có tinh thần, nhưng có tinh thần là một chuyện, lão ta vẫn giữ dáng vẻ lôi thôi lếch thếch kia, người ngợm dơ dáy khiến người ta không thể không tránh xa.
“Ông ăn mày này là?”
Nhìn thấy tạo hình của Ẩn Giả, cả đám Toàn Chân Giáo đều trợn mắt lên nhìn.
Bọn họ chơi game đã lâu như vậy, nhưng đây là đầu tiên nhìn thấy NPC có tạo hình kỳ dị như thế, đến kiểu NPC này mà Vương Vũ cũng quen biết, quả nhiên là người có mối quan hệ cực rộng.
“Ta không phải là ăn mày!”
Thấy mọi người đều coi mình là ăn mày, nét mặt Ẩn Giả có chút kỳ lạ, lão mở miệng ra là phản bác lại.
“Ừm, chúng ta hiểu mà… Cái bánh mì này ông cầm lấy mà ăn.”
Con gái nhà ai cũng đều có một tấm lòng lương thiện, Linh Lung Mộng cúi đầu xuống đưa cho Ẩn Giả một gói bánh mì, đồng thời còn đặt cả một chai rượu xuống dưới đất nữa.
Những thứ đồ này chỉ là đạo cụ hồi HP, hồi MP đối với người chơi, nhưng đối với NPC mà nói nó lại là những thứ có thể cứu đói giải khát được.
“Ta đã nói ta không phải là ăn mày rồi, có tiền không, đưa ta chút!” Ẩn Giả duỗi chân ra đá bay bánh mì và rượu, sau đó chìa tay về phía đám người, lão ta vươn cổ lên, ra vẻ NPC cực kỳ vô liêm sỉ.
Vương Vũ thấy thế híp mắt lại nói: “Mọi người lùi ra sau đi, ta có mấy lời muốn nói với thầy của ta.”
Cùng lúc đó Vương Vũ gửi ngay một tin nhắn vào kênh công hội: “Quả nhiên, lão già này là giả, mọi người mau chặn cửa hẻm lại!”
“Làm sao ngươi biết được?” Cả đám tò mò hỏi…
“Ẩn Giả thật còn vô liêm sỉ hơn lão ta nhiều.” Vương Vũ và Ẩn Giả quen biết nhau lâu như vậy, hắn rất hiểu cách làm người của lão già này, nếu là Ẩn Giả thật, nhất định lão sẽ ăn no trước rồi mới đòi tiền sau.
“...” Cả đám hít hà một hơi, còn vô liêm sỉ hơn thế, rốt cuộc phải vô liêm sỉ đến mức nào đây.
Ẩn Giả nghe Vương Vũ nói vậy bèn nhấc mắt lên nói: “Có gì thì mau nói đi, thời gian của ta rất đắt tiền đấy.”
“Ông xem đây là cái gì?” Vương Vũ rút ra một đồng vàng vừa đưa ra phía trước vừa hỏi.
“Cho ta ư?” Ẩn Giả nhìn thấy vàng trong tay Vương Vũ, mắt lập tức biến thành hai ngôi sao.
“Phải!”
Lúc này Vương Vũ đã bước tới trước mặt “Ẩn Giả”, lúc chữ “Phải” thốt ra từ miệng Vương Vũ, bàn tay đang cầm lấy đồng vàng của hắn bỗng siết lại thành nắm đấm, móc thẳng một cú vào hàm dưới của Ẩn Giả.
“Aaa…”
“Ẩn Giả” kêu lên một tiếng thảm thiết, bị Vương Vũ đấm một cú ngã dúi dụi vào tường.
“Phụt” Cơ thể “Ẩn Giả” vỡ tan, một làn khói trắng hiện ra, Ẩn Giả vừa rồi còn lôi thôi lếch thếch đã biến thành một con quái vật xanh lè từ đầu xuống tận chân.
Cơ thể con quái này không lớn hơn “Goblin” ở ngoài thành nhiều, nhưng mặt mày hung tợn, trông cực kỳ hung ác, quả đầu hói chỉ còn lơ thơ mấy nhúm tóc phía sau đầu càng khiến nó trông buồn cười thêm.
Thứ này bị Vương Vũ đấm một cú mà vẫn còn có thể tung tăng nhảy nhót, nó giẫm lên bức tường lộn nhào một cái, đáp xuống đất vô cùng linh hoạt.
Thanh Minh Huyễn Yêu (Cấp 50) (Đặc biệt)
HP: 500.000
MP: 500.000
Kỹ năng: Huyễn Thuật, Tấn Công Nhanh
Thiên phú: Lừa Đảo
Giới thiệu bối cảnh: Huyễn Yêu là một sinh vật của địa ngục, bọn chúng không cam lòng chịu nỗi cô đơn nên thừa dịp tết Thanh Minh bèn chui qua cửa phong ấn để trà trộn vào trong thành, là một loại quái tương đối xảo trá.
“Ki ki ki ki! Đám loài người đáng ghét các người, dám xen vào chuyện tốt của bản đại gia! Xem chiêu đây!”
Sau khi Huyễn Yêu bị Vương Vũ nhìn thấu gương mặt thật, nó nhất thời thẹn quá hóa giận, rút ra một con dao găm từ sau lưng bổ nhào về phía Vương Vũ.
Vương Vũ lùi ra sau một bước, hắn vừa định giơ tay lên đón đỡ, ai mà ngờ con Huyễn Yêu này lại vô liêm sỉ tới tận cùng trái đất, nó móc một túi phấn thạch xám ra tung về phía hắn.
Vương Vũ thấy thế vội vàng quay đầu đi.
Đúng vào khoảnh khắc Vương Vũ sơ hở quay đầu đi, Huyễn Yêu bật người nhảy lên chuồn qua người Vương Vũ, định chạy thẳng ra ngoài con hẻm.
Đáng tiếc đám người Toàn Chân Giáo đã mai phục ở đó từ trước, Huyễn Yêu vừa chạy được hai bước, chỉ nghe thấy một tiếng “ầm” vang lên, một tấm thuẫn cực lớn đã chắn toàn bộ cửa ra của con hẻm.
Huyễn Yêu thấy trước mặt không còn đường nữa, nó vội vàng quay người chạy về hướng khác, nhưng đường ra hướng khác cũng đã bị Kết Giới Hắc Ám chặn lại.
Đúng lúc này, Vương Vũ cũng đã đuổi tới sau lưng Huyễn Yêu.
Huyễn Yêu không còn đường nào để thoát, nó quay người lại đâm dao về phía đầu Vương Vũ.
Vương Vũ khẽ lắc đầu, né tránh đòn tấn công của Huyễn Yêu, một tay khác của Huyễn Yêu móc ra một túi phấn thạch xám ném lên mặt Vương Vũ.
Nhưng sao Vương Vũ có thể trúng một chiêu đến hai lần được, phấn thạch xám của tên này còn chưa tung tới, Vương Vũ đã vươn tay trái ra túm lấy cổ tay của Huyễn Yêu bẻ ngoặt ra sau lưng, tay phải nắm lấy đám tóc đằng sau đầu của Huyễn Yêu giật mạnh về phía sau, đè nó vào bức tường gần đó.
Trong trò chơi đều sử dụng kiến trúc đá tảng kiểu châu Âu, cứng rắn vô cùng.
“Ầm!”
Đầu Huyễn Yêu va thẳng vào bức tường, phát ra một tiếng động ghê người, cột máu trên đầu Huyễn Yêu giảm mạnh.
Huyễn Yêu đáng thương phát ra một tiếng kêu thảm thiết định giãy giụa, nhưng đến BOSS còn không thoát khỏi ma trảo của đại cuồng ma Vương Vũ, huống hồ là một tên trộm nhãi nhép như nó.
Không cần biết Huyễn Yêu giãy giụa thế nào, Vương Vũ vẫn đứng yên bất động, đồng thời tay phải vươn ra tóm lấy gáy của Huyễn Yêu, đập liên tiếp lên bức tường trước mặt, từng cú từng cú một.
Con hẻm nhỏ không ngừng vang lên những tiếng “ầm, ầm”, cũng chỉ mấy phút sau, Huyễn Yêu đã bị Vương Vũ đập vào tường chết tươi.
“Mẹ nó, tên biến thái này!”
Nhìn thấy Vương Vũ ra tay tàn nhẫn như vậy, cho dù đám người Toàn Chân Giáo đã nhìn thấy Vương Vũ ngược đãi BOSS quen cũng không thể không nuốt vội nước bọt.
Sau khi Huyễn Yêu chết đi, hiệu quả của Huyễn Thật cũng dần dần biến mất, sau đó từ từ lộ ra cảnh thật của con hẻm nhỏ.
Con hẻm vẫn bẩn thỉu y như cũ, chỉ có điều phía sâu trong góc tối đã xuất hiện một lão già người ngợm dơ dáy.
Lão già nằm bò trên mặt đất, trong tay ôm một bình rượu bẩn thỉu, say đến bất tỉnh nhân sự.
“Ông già ăn mày này là?” Cả đám nhìn thấy lão già lại ngẩn ra.
“Lão ta là Ẩn Giả, không phải là ăn mày.” Vương Vũ nói.
“Biết rồi, lão Mộng, cho ít cơm đi…”
…
“Lạch cạch!”
Đúng lúc mấy người đang tám nhảm, một thứ gì đó màu đen thùi lùi bỗng rơi xuống dưới chân Vương Vũ.
Vương Vũ cúi người xuống nhặt thứ đen thùi lùi đó lên nhìn, lát sau gương mặt hắn lộ ra một nụ cười hưng phấn.
“Thứ gì đấy?” Cả đám nhìn thấy Vương Vũ cười như vậy bèn vội vàng quây lại xem.
Vương Vũ hất tay một cái, gửi thuộc tính của vật phẩm màu đen lên cho mọi người cùng xem.
Mảnh vỡ Đôi Cánh Đấu Thiên: Thu thập đủ 50 mảnh vỡ để hợp thành trang bị hiếm có “Đôi Cánh Đấu Thiên”.
Tiến độ hiện tại: 1/50
“Ôi má, ôi má! Bạo ra mảnh vỡ thật này.”
Nhìn thấy mảnh vỡ trong tay Vương Vũ, đám người kinh ngạc không thôi.
Thuộc tính của con Huyễn Yêu vừa nãy mọi người đều đã thấy rồi, nó cũng chỉ là quái nhỏ bình thường mà thôi, không ngờ sau khi cái loại mặt hàng đó chết lại bạo ra được mảnh vỡ, xem ra tỷ lệ bạo rất là cao.
Có điều nghĩ lại cũng phải, dù sao có thể nhìn thấu thủ thuật che mắt của hệ thống đã là chuyện không dễ dàng gì rồi, còn phải nhìn thấu của Huyễn Thuật của Huyễn Yêu nữa, phải biết rằng NPC cư dân không thể tùy tiện tấn công đâu… Một khi giết lầm thì chính là vạn kiếp không ngóc đầu lên nổi, tỷ lệ bạo mà không cao, đó mới là không có thiên lý đấy.